Chương 1: Nhân vật Hacker

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 1: Nhân vật Hacker

ở trong một thế giới hiện đại hay là cổ xưa luôn luôn tồn tại hai mặt sáng tối của nó.

Mặt sáng luôn luôn được mọi người ủng hộ và hướng tới.

Còn mặt tối thì bị mọi người hắt hủi và xa lắng nó.

Lúc này đây ở trong một cái ngõ nhỏ hẹp, có tồn tại một ngôi nhà với bốn bờ tường đã hoen uế, với rêu phong xanh đã bám đầy trên đó.

Nếu như không có ánh đèn từ trong ngôi nhà đó chiếu sáng ra, thì chưa chắc có ai tin là ngôi nhà trông như nhà hoang đấy có người sinh sống.

Ở trong ngôi nhà lúc này có một thiếu niên độ tuổi dựa theo khuôn mặt trông còn khá là trẻ, tựa như không quá 25 tuổi.

Thiếu niên này với khuôn mặt có góc cạnh gọn gàng, da thịt trắng nõn nà, thân hình cao ráo và cân đối, có thể nói thiếu niên này có ngoại hình khá là soái ca.

Thiếu niên lúc này đang ngồi trước mặt một chiếc máy vi tính.

Hài hước thay thiếu niên này vừa ăn mì tôm gói vừa dùng máy tính, cảm giác thay thiếu niên này tựa như là một trạch nam vậy.

Thiếu niên kia lúc này đã ăn xong bát mì tôm gói kia, lập tức bỏ bát đĩa sang một bên, rồi vỗ bụng mình rồi nói " cơm nước đã no say, không phải, phải nói là mì gói đã no say, bây giờ cũng đến lúc làm việc rồi!, bây giờ tiền cũng đã tiêu hết, nếu bây giờ mà không bắt đầu hành động, thì lại phải tiếp tục công cuộc ăn mì tôm cả ngày mất, ta chán ăn mì gói lắm rồi! ".

Thiếu niên kia cảm thán xong lập tức bắt đầu cái hành động mà hắn vừa nói.

Ngồi trước máy vi tính, thiếu niên nhanh chóng lướt con chuột và gõ bàn phím.

ở màn hình máy vi tính lúc này đã bắt đầu thực hiện đồng khớp với mệnh lệnh của thiếu niên kia thực hiện trên bàn phím và con chuột.

bây giờ trong màn hình máy tính đang chạy một phần mềm và những câu lệnh khó hiểu, tựa như nó là một thuật toán vậy.

nếu như có một người không phải chuyên ngành về ngành tin học này, nhìn những thuật toán này sẽ không hiểu một cái gì, nhưng nếu như một người giỏi chuyên môn về ngành tin học sẽ là một điều khác.

Nếu như một người giỏi nghành tin học ở đây và nhìn những thuật toán ở trong máy vi tính lúc này, họ sẽ biết rằng đây là một câu lệnh để phá vỡ hệ thống bảo vệ bức tường lửa của máy tính khác để xâm nhập và đánh cắp thông tin máy vi tính của người khác.

Như vậy không còn nghi ngờ gì nữa, vị thiếu niên kia chân chính là một hacker, và kiếm tiền theo con đường không trong sáng này.

Thực ra thiếu niên này cũng biết rằng việc làm này là không phải là đứng đắn gì, thậm chí là còn đang vi phạm pháp luật của nhà nước.

Nhưng cuộc sống khốn khó dồn người đến đường cùng, thì chỉ có biết dấn thân vào con đường tội lỗi thôi.

Thiếu niên kia hắn đã từng là một đứa trẻ mồ côi, khó khăn lắm mới được một cái trại trẻ mồ côi nuôi dưỡng cho ăn học, thiếu niên kia hồi bé ngây thơ đã từng nghĩ rằng chỉ cần học tập thật tốt lớn lên hắn sẽ tìm được công việc với mức lương tốt và rồi sẽ có một cuộc sống tươi đẹp.

Nhưng mà ảo tưởng và thực tế là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau, thiếu niên kia hắn đã học tập xuất sắc, kể cả đến khi đi ra khỏi cánh cổng trường đại học, nhưng ra khỏi cổng trường đại học với tấm bằng đỏ xuất sắc mà cuộc sống của hắn cũng không có chút nào khởi sắc cả.

Hắn đã từng cầm tấm bằng đỏ đó đi xin việc ở rất nhiều nơi, nhưng tất cả đều là một kết quả là bị từ chối.

Kết quả nhận được là nỗ lực của chính mình hoàn toàn đổ xuống sông, sống biển, với cuộc sống khó khăn và niềm tin mình bị phản bội, thanh niên kia hắn nhanh chóng nội tâm bị hắc hóa, dấn thân vào con đường phạm pháp hacker kia.

Lúc đó Thiêu niên kia hắn đã rút ra kinh nghiệm bản thân rằng dù ở một xã hội hiện đại hay là cổ xưa, đều không tồn tại hai chữ " công bằng ".

Người ta đã có một câu châm ngôn đàm tiếu thời hiện đại đã nói rằng " nhất quan hệ, nhì tiền tệ, thứ ba là trí tuệ ".

Thiếu niên kia hắn biết rằng " con vua thì lại làm vua " thôi, còn những người dân như hắn thì cả đời này dù phấn đấu đến đâu đừng mong ngóc đầu lên được.

Dù biết là dấn thân vào hacker là dấn thân vào con đường tội lỗi, nhưng thiếu niên kia vẫn phải bắt buộc bản thân chọn con đường làm hacker đó, thiếu niên kia hắn chỉ cần biết rằng, người sai không phải là hắn mà cái sai chính là thế giới này.

Trở lại hiện tại lúc này, thiếu niên vẫn đang tập trung hết mức vào cái máy vi tính kia, thiếu niên hắn càng gõ bàn phím, càng gõ xuống thì càng hăng.

Trải qua một thời gian không ngắn cuối cùng cũng hoàn thiện câu thuật toán cuối cùng trên máy vi tính kia.

Kết thúc câu thuật toán kia, chính là thiếu niên lấy hết sức bình sinh bấm mạnh phím " Enter " trên bàn phím, rồi hét to nói " vĩnh biệt mì tôm gói, thịt chó, rượu mận anh tới đây!".