Chương 3: Bất Chợt Xuyên Việt

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 3: Bất Chợt Xuyên Việt

Nếu lúc trước tựa như gặp quỷ, thì lúc này chắc phải gọi là gặp ma.

Máy vi tính đã bị thanh niên kia rút điện, vậy mà máy tính vẫn không có dừng hoạt động lại, mà vẫn tiếp tục chạy chương trình thuật toán kì lạ kia ở trong màn hình máy vi tính.

Thanh niên kia lúc này đã sợ, hai chân dường như bị đóng đá, muốn nhấc chân chạy mà không được.

" aaa… ai cứu ta với, có ma.. " phải một hồi lâu thiếu niên kia cơn sợ hãi vơi đi một chút, mới gào thét lao, đứng dậy lao về cánh cửa phòng, muốn lao ra ngoài.

Thanh niên kia sắp đi tới cánh cửa phòng để lao ra ngoài, thì đúng lúc này những thuật toán kì lạ ở trong màn hình vi tính cũng bất chợt dừng lại.

Lúc này máy tính mới biểu hiện sự quái dị và kinh khủng của nó, một vòng xoáy tập hợp chỉ toàn là những kí tự kì quái lúc trước, thình lình xuất hiện ở màn hình máy vi tính.

Thanh niên kia tội nghiệp không kịp lao ra ngoài, đã bị vòng xoáy kì quái xuất hiện ở màn hình cuốn đi vào.

Thanh niên kia hoảng sợ cố gắng bám trụ những đồ vật có ở trong phòng, quyết không để bị lỗ xoáy kì quái kia cuốn vào.

Nhưng dường như hành động của thiếu niên kia đối với vòng xoáy kì quái kia là vô dụng.
Vòng xoáy kia dường như không quan tâm mọi vật khác có ở trong phòng, mà vòng xoáy kia chỉ tập trung muốn cuốn lấy một mình thanh niên kia.

Cuối cùng thanh niên kia cũng phải chịu mệnh, vòng xoáy dường như quyết tâm phải hút lấy thanh niên kia, nên vòng xoáy lại tiếp tục tăng lực hút, làm cho thanh niên kia đã vượt qua sức chống chịu của mình mà buông tay ra, để vòng xoáy cuốn vào.

Thanh niên cuối cùng nhanh chóng bị hút vào vòng xoáy trong màn hình máy vi tính.

Trước khi bị hút vào vòng xoáy thanh niên vẫn không cam lòng kêu lên một câu cầu cứu " ai!, có ai không?, mau tới cứu ta ".

Nhưng câu trả lời lại cho thanh niên kia là một sự im lặng không có hồi đáp, để rồi thanh niên kia vô lực nhanh chóng biến mất trong lỗ xoáy.

…………………………………………………………………………………………………….

Sau chiến tranh Hán – Sở thì lịch sử sông Trường Hà đã có thêm sự phân chia về đường chảy của đường sông, Hạng Vũ xây dựng triều sở vô cùng hùng mạnh, sự tranh chấp và chiến tranh của hai vùng Hoa – Hạ trải qua hàng ngàn năm mà vẫn không có dấu hiệu chấm dứt, cho đến thời đại Tống Tiền Triều, triều đại suy bại, sau cùng trăm năm sau vua họ triệu đã thật sự xây dựng một Hoa Hạ vô cùng hùng mạnh.

Lúc này đây ở trong một cái thành có tên là Kim Lăng thuộc của tỉnh Giang Tô, có một gia tộc nhìn qua có vẻ không quá giàu cũng không quá nghèo.

Gia tộc đấy có tên gọi vô cùng oai phong, gia tộc đó có tên là " Thiên tộc ", nhưng có tiếng, mà không có miếng, đơn giản là gia tộc chỉ luôn luôn buôn bán nhỏ, và danh tiếng cũng rất thấp ở cái thành Kim Lăng này, chứ đừng nói là ở ngoại tỉnh.

ở trong một căn phòng theo phong cách cổ xưa bên trong Thiên tộc, có tồn tại một thiếu niên nhìn tuổi không quá 15 tuổi, đang nhắm mắt ngủ ở trên giường.

Thiếu niên này quả thật không có quá mức để được chú ý, bất kể từ khuôn mặt hay đến ngoại hình, bởi vì nó giống như tương tự như một số người bình thường khác.

Nếu như nói đến ngoại hình thiếu niên này có thể hình dung như là, thân hình hơi đô mập, khuôn mặt béo tròn, đến híp lại cả hai con mắt, quả thật là ngoại hình vô cùng bình thường so với bình thường.

Thiếu niên kia đang ngủ trên giường bất chợt giật mình, mở to hai mắt ra, rồi từ giường ngồi bật dậy.

Nhìn xung quanh hai bên, khuôn mặt cất chứa có chút vẻ hoảng sợ, thiếu niên kia tự nhủ với mình nói " đây là đâu?, ta tại sao lại ở đây?".

Thiếu niên nhìn xung quanh bốn phía là đồ vật và kiến trúc cổ xưa, lạ lẫm làm thiếu niên tự hỏi lấy mình, để thiếu niên kia lúc này trở nên vô cùng kì quặc.

Thiếu niên kia đang mông lung, ngờ ngệch, và trên khuôn mặt chỉ hiện lên không hiểu một cái gì cả, thì bất chợt thiếu niên này bỗng dưng xanh mặt lại, gân xanh trên trán đã nổi dần lên, bây giờ trên khuôn mặt của thiếu niên này đã mất đi hết tất cả các biểu hiện cảm xúc lúc trước, chỉ để lúc này chỉ còn tồn tại là sự đau đớn đến tận cùng.

Thiếu niên này lập tức ngã trên giường, ôm lấy đầu lăn đi lăn lại ở trên giường rồi là đau " A…..!, đau quá, đau chết mất ".

Thiếu niên kia chỉ có bất lực hò hét ôm đầu kêu đau, được một hồi có vẻ như cơn đau quá tải sức chịu đựng của thiếu niên kia, dẫn đến thiếu niên kia lập tức hôn mê đi.

Phải trải qua gần một buổi thời gian, thiếu niên kia mới tỉnh lại.

Thiếu niên đưa tay lên xoa xoa huyệt thái dương của chính mình, sau đó cười khổ nói " thật không ngờ rằng, vốn cho là xuyên việt là một cái giả tưởng, vậy mà bất chợt ta lại bị cái gọi là xuyên việt này rơi xuống đầu ".