Chương 11: Đụng độ, trở lại.

Thế Giới Vô Hạn

Chương 11: Đụng độ, trở lại.

- Xin chào, tôi là Lý Suất Tây, có thể đi cùng các anh chị được không? Tuy có vẻ rất khó tin nhưng tôi rất hi vọng được theo mọi người. Đừng lo, tuy hiện tại tôi chưa có việc làm nhưng ở nhà xem rất nhiều phim kinh dị, tiểu thuyết trên mạng và thần thoại nước ngoài cũng rất hiểu rõ.

Mấy người Trịnh Xá nhìn qua Toshiro, rồi chìa tay về hướng Lý Soái Tây:

- Hoan nghênh gia nhập, tuy không thể đảm bảo là sống sót nhưng ít nhất sẽ không bỏ rơi đồng đội.

Nói đến đây Trịnh Xá lại quay sang nhìn Toshiro một chút khiến cả đám người đều dõi mắt về phía hắn. Toshiro chỉ khoanh tay lạnh lùng:

- Đừng nhìn, tôi chưa bao giờ là đồng đội của các anh chị cả, nên không có việc phản bội ở đây. Còn nữa, nếu không có con dao của tôi thì chưa chắc mọi người đã sống đến bây giờ đâu. Trịnh Xá, đừng quá tự cho là đúng.

Tuy về hậu kì vô hạn khủng bố, Trịnh Xá là một tên đội trưởng rất đáng tin cậy nhưng hiện tại thì hắn chỉ là một người thường tự đại đang bị mờ mắt bởi sức mạnh thôi, còn bẫy đồng đội, phải nói tên sau lưng ngươi kia kìa, Sở đại tá nha, người duy nhất thoát ám sát của hắn.

- Lấy ra cho mọi người mấy bộ đồ giữ nhiệt đi, đây là còn trong khu nghiên cứu, máy sưởi vẫn chưa hỏng, nếu đi ra ngoài kia với tố chất thân thể của mọi người bây giờ, không chết vì lũ quái vật cũng chết vì lạnh.

Nhắc đến Trịnh Xá mới sực nhớ, vội vàng lấy ra mấy bộ đồ ấm phát cho cả đám, dù trong người vẫn còn vô cùng bất mãn nhưng ít nhất hiện tại hắn còn quan tâm đến đoàn đội này.

Ánh mắt Sở Hiên sáng lên khi thấy cách mà Trịnh Xá lấy đồ ra, hắn hưng phấn hỏi:

- Đây là nhẫn không gian sao? Quá tuyệt vời, vốn ở trong một số di tích cổ đại..

Á Á Á!

Một tiếng thét làm cắt đứt mạch nói của Sở Hiên, Toshiro có thể thấy trên trán hắn có vài đường tơ đen, có người xui xẻo, giục mọi người khoác đồ phòng hộ vào trước, Toshiro, Trịnh Xá, Sở Hiên ba người chạy nhanh đến nơi xảy ra tiếng hét.

Nhưng quang cảnh ở đó làm Trịnh Xá phải xoay vào tường mà nôn.

Là một đống thịt người trộng lẫn với xương, ruột gan lẫn lộn hết lên, con mắt vãi ra ngoài, cả một cơ thể không bộ phận nào gọi là còn toàn vẹn, máu me vương vẩy khắp phòng.

Lúc này mấy người Trương Kiệt mới chạy đến. Không khác Trịnh Xá là mấy, cả Lý Tiêu Nghị, Chiêm Lam và Lý Soái Tây đã muốn trào ngược tất cả mọi thứ trong bụng ra.

Riêng Bá Vương và Zero thì lại gần, ý bảo Sở HIên mau đi mặc phòng cụ.

- Là bị ôm lại đến chết, trong tư thế gập người, nhưng số lượng thịt cho thấy ở đây chỉ có một cái xác, dựa theo trang sức có lẽ là lũ du côn, vậy là còn hai đống thịt như thế này nữa.

Mấy tên đó vừa nôn xong cũng chẳng kịp dừng lại, trong đầu chỉ nghĩ đến cảnh Bá Vương vừa nói, dịch mất đều đã lên đến miệng.

Ở một bên khác, Sở Hiên móc đâu ra một ống nghiệm cấy cấy một mảnh thịt đen từ trong cái xác, giọng lạnh băng nói:

- Xem miếng thịt này, nó hoàn toàn tách rời ra khỏi những phần còn lại, nếu không nhầm, tên này đã cắn một miếng thịt của kẻ chủ công trước khi chết, nhưng thật kỳ lạ, sinh vật đó là biến đổi từ người… không, đây là một phần ruột thừa, nhưng ruột tên này không có dấu hiệu bị cắt nát, là của một sinh vật khác sao?

Bọn người Trịnh Xá không còn gì để phi ra ngoài nôn khan cả.

- Cẩn thận!

Trên tay Toshiro xuất hiện một khẩu súng, cậu nã đạn về phần bàn tay của cái xác, trong phút chốc, cánh tay của đống thịt be bét đó giật lùi về sau.

Chỉ trong nháy mắt, Bá Vương và Sở Hiên, hai người ở gần cái xác nhất, bật lùi về sau, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm.

Có lẽ cảm thấy không giả vờ được nữa, bộ thịt bắt đầu ngọ nguậy, tứ chi nó bẻ một cách kỳ dị, theo một cái góc độ không phải của con người. Hai tay hai chân cắm xuống đất nhưng phần eo bẻ cong một trăm tám mươi độ, ngực mông đều hướng lên trên, ruột lại thong lòng ra phía sau như một cái đuôi.

Ọc ọc!

Tiếng rên rỉ vang ra từ miệng con quái vật vừa hình thành này, cái miệng mở rộng để lộ ra một hàm răng không phải của con người. Nó đứng giữa hai đám người, một bên là nhóm vừa nôn thêm Trương Kiệt, bên vòn lại là Zero, Bá Vương, Sở Hiên và Toshiro.

Pặc pặc.

Như nhận thấy sự nguy hiểm nào đó, con quái vật lùi lại, cố gắng thoát ra khỏi vị trí hiện tại.

Đoàng!
Viên đạn nổ trúng tay con quái vật, Trịnh Xá đã nổ súng trước. Con quái vật như bị chọc giận, gầm lên một tiếng rồi lao vào đám người Trịnh Xá. Mục tiêu của nó là người ở ngoài cùng nhất bên tay phải, Lý Tiêu Nghị. Tứ chi luân phiên di chuyển một cách kinh dị, nhưng tốc độ cũng vô cùng kinh hoàng, ít nhất phải gấp đôi người bình thường, khoảng cách trong chớp mắt đã đạt đến.

Lý Tiêu Nghị chưa bao giờ gần gũi tử vong đến độ này, hắn vùng vẫy tay, bỗng bắt được một cánh tay khác, trong mắt hắn thoáng qua một tia độc ác, liền lấy sức kéo người đó qua trước mặt mình.

Nhưng hắn quên một người, Toshiro bỗng dưng như thuấn gian di động xuất hiện ngay sau lưng con quái vật, mắt thấy miệng nó đã sắp cắm vào người con gai trước mắt, Toshiro giận giữ đưa chân đá bay con quái lên trần nhà, nhưng cậu cũng để lại một góc độ xảo quyệt để con quái vừa đập lên trần nhà bay về hướng Lý Tiêu Nghị (nên nhớ Toshiro đã là cấp Kage, tốc độ phản ứng đã vượt xa ít nhất là mở tầng 3 DNA gần vào cấp 4 cường giả). Sự độc ác trong con mắt Lý Tiêu Nghị chưa kịp đi hết, hi vọng sống cũng chưa kịp thắp lên, hắn đã thấy một mảnh trời tối đen.

Ngay bên cạnh Chiêm Lam là Trương Kiệt, hắn lúc này mới kịp phản ứng, tay cầm Desert Eagle nhắm vào con quái vật bu trên người Lý Tiêu Nghị, muốn bắn nhưng không dám nổ súng vì có thể gây thương tích cho tên kia (hay là không muốn bắn, ai biết được), Trịnh Xá ngay lúc này cũng đã tiến đến ngay sát, khoảng cách giữa hai người chưa đến một mét, chỉ một bước chân là đến, hai tay tách lấy hai kẻ đang bị bám vào nhau, tách một cái thì con quái vật đã bay ra khỏi kèm theo mấy khối thịt của Lý Tiêu Nghị. Con quái lăn ra đất, đón chờ hắn lập tức là hơn mười mấy phát đạn ghim vào mặt, từ cả Trương Kiệt và Toshiro, như muốn chắc chắn, Toshiro nâng chân lên, tập trung chakra hệ Hỏa vào, dẫm mạnh một cái là bốc lên một ngọn lửa lớn thiêu cháy xác con quái vật.

Nói thì dài nhưng chuyện xảy ra chỉ trong vài giây, từ khi Trịnh Xá nổ súng, con quái tấn công Lý Tiêu Nghị, Chiêm Lam bị đem ra làm lá chắn, tấn công của Toshiro, sức mạnh của Trịnh Xá, rồi đòn kết liễu đầy hoa lệ của Toshiro.

Mấy người cơ hồ đã ngây ra, Chiêm Lam thì khóc rống nhảy xổ vào trong ngực Toshiro và dụi lấy dụi để.

Ngay sau đó, thay thế cho kinh hoàng là phẫn nộ, Trịnh Xá một quyền khiến cho vừa bị thương Lý Tiêu Nghị đau đến cong bụng lại, đập vào bờ tường phía sau mà bất tỉnh. Trịnh Xá còn muốn nện tiếp nhưng đã bị Trương Kiệt cản lại. Nhìn sắc mặt tên kia là biết, vừa thề thốt giữ tốt tinh thần đồng đội cái gì, đã có người lại phản bội, khiến uy tín của hắn vất hết.

- Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta nên trở lại căn phòng lúc nãy. – Vừa vỗ về Chiêm Lam, Toshiro nói với mọi người, - Mọi chuyện đang trở nên rắc rối, chúng ta cần một kế hoạch, nếu việc này lại xảy ra, tất cả đều phải để xác trong căn cứ này, trong bộ phim kinh dị này.

Trên đường về, chỉ có một bầu không khí trầm mặc, không ai lại dìu Lý Tiêu Nghị trở lại cả, người nào cũng không thể quên một quyền vừa rồi của Trịnh Xá.

A!

Trịnh Xá bỗng cảm thấy rát nơi đầu tay, có lẽ là do đâm vào xương con quái vật, hắn thầm nhắc lát phải rửa tay rồi kiếm vài miếng thịt ăn. Trong cả đàon người, không ai để ý đến dị trạng này, cả Toshiro cũng thế, trong tay hắn còn đang ôm Chiêm Lam, cô nàng này sau khi khóc lại mê thiếp đi, hại hắn phải bế về trong đôi mắt đầy ám muội của Trương Kiệt.

Mở cánh cửa kim loại ra, bọn hắn mới kinh ngạc.

Trong góc phòng đã ngồi ru rú bảy người, kể cả hai tên côn đồ được cho là đã chết, cùng với năm tên nhân viên công sở.

Mấy chương sau mới hấp dẫn, mọi người cứ cố gắng đoán đi hehe, để trong này tương đối nhiều gợi ý ngầm rồi đấy