Linh nguyên cảnh

Thánh Cảnh Chi chiến

Linh nguyên cảnh

Hai người hai kiếm, hai đạo khí một màu bạch kim một màu xanh lam thảm, điên cuồng hoá ra cường hoá cực hạn, đối mặt với Lôi Mặc, không giám lơ là, bốn con mắt nhìn hai con mắt, lúc này mọi thứ như ngừng lại, ngay cả hơi thở cũng nặng nề áp lực

Lôi Mặc hai tay hai đại rìu,chập chờn lôi huyết bao xung quanh thân thể đỏ thẩm, hai mắt đỏ ngầu nồng đạm sát khí như nén lại

Một chiếc lá từ không trung rơi xuống, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng chuyển động lướt giữa không trung, giữa tĩnh mịch yên lặng khung cảnh, chiếc lá chạm đất!

Bành!!

Hoàng Tá nắm tay cực chặt chuôi kiếm, màu khí bạch kim loé đậm lên, chân đạp tung đất đá bạo lướt về lôi mặc, hắn đi đến đâu sát khí bạo phát hất văng đất đá bay đến đó

Ô..ô..ô.ô..n..n..g!!!

Ở một bên, Trương Lâm cái kia cũng là hai mắt mãnh liệt lăng lệ ác liệt mà bắn ra, bích ngọc kiếm vung lên từng đạo khí xanh lam lúc này loé lên hoá thành cự đại kiếm khí, một cước nện mặt đất, chấn nát đất đá thân hình bạo lướt về phía Lôi Mặc

Hốnggggg!!!

Lôi Mặc ngửa mặt lên trời gào thét, Lôi huyết nhanh như thiểm điện tụ lại hai thủ chưởng, mà một mực dẫn động vào đại rìu, gân xanh nổi lên, hai mắt nồng đậm sát khí lúc này bạo phát tung trời, gào thét Thân thể lúc này bạo lên, thủ chưởng vung lên mang theo lăng lệ ác liệt kình phong bổ xuống

Ầm ầm!!

Đại rìu vung xuống, mặt đất như bị chẻ đôi, Hai người Hoàng Tá, Trương Lâm sắc mặt ngưng trọng, nhanh như thiểm điện, đạo khí điên cuồng dẫn động xuống, hoá thành hai cự đại kiếm khí hướng kình phong mà oanh bạo.

Bành!!

Kình phong đụng hai đại kiếm khí, kịch liệt nổ bạo đất đá bị oanh đi khắp nơi vô số hố lớn nhỏ hình thành,


trong bụi mù tới tấp một đạo ảnh hai tay hai đại rìu mang theo vô số đạo lôi huyết, gào thét bay ra Lôi huyết chập chờn xung quanh xé rách bụi mù, hai con mắt đỏ thẩm sáng lên như thiểm điện trong bụi mù, thoáng chốc đạo ảnh đó hai tay gân xanh nổi lên, hiển nhiên là Lôi Mặc, đại rìu vung xuống mang theo đó là nguyên lực gào thét nhanh chóng tụ lại thành hai đại cự đầu hổ lôi huyết, Lôi Mặc con mắt đỏ thẫm, nghiến chặt răng,sát khí bạo tạc

"Song thủ lôi hổ huyết!!!"

Đầy trời lôi huyết bạo tạc oanh đi, mang theo hai đầu lớn Hổ lôi huyết gào thét hướng Hoàng Tá, Trương Lâm oanh đi!

"Hô!"

Hoàng Tá cả kinh hô lên, tay kia cầm kiếm nắm chặt, tay kia thủ chỉ vuốt lên lưỡi kiếm, một đạo khí màu bạch kim điên cuồng mà dẫn động, hắn chém ra ba đường kiếm, mỗi đường kiếm chém ra lại xuất hiện một đạo lưỡi cung sắc bén khí, hướng Hai đầu cự hổ lôi huyết mà điên cuồng phạt thẳng bạo đi.

Một bên, Trương Lâm cũng ngưng trọng sắc mặt, đối với công kích của Lôi Mặc cũng đủ hắn đau đầu không dám khinh thường, đạo khí xanh lam dẫn dụ bích ngọc kiếm bay lên, hai tay chắp lại, nghiến răng

"Vạn kiếm!!!!"

Lúc này đạo khí xanh lam điên cuồng phủ lên bích ngọc kiếm, đầy trời vô số kiếm ảnh vung ra, bao bọc lấy xung quanh thân thể Trương Lâm, hai tay chắp lại vung ra hai bên, kiếm ảnh gào thét tản ra xung quanh điên cuồng bành trướng, ánh mắt Trương Lâm đậm nồng lăng lệ ác liệt kèm sát ý bao trùm, hai tay vung ra liền hướng lên trước chụp lại

"Quy tông!!!!"

Kiếm ảnh như có linh trí, gào thét đầy trời ảnh kiếm tản ra,rồi lao đến điên cuồng tụ họp lại, phi thẳng vào hai đại đầu cự hổ lôi huyết,

Oanh oanh oanh long!!

Khí tức cuồng cuộn gào thét lao đi, đất đá hai bên bị oanh tạc thành bụi phấn, hoá ra hàng lũng sâu đường mòn, chấn động khí tức lao như điên vào hai đầu cự hổ lôi huyết.

Bành bành bành!!!!

Cự sắc bén lưỡi cung khí, Đầy trời ảnh kiếm tụ họp đụng mặt song hổ đầu lôi huyết, gâp ra bạo chấn hất tung những cây xung quanh

Hai đầu hổ lôi huyết gào thét điên cuồng chấn bạo.

Đinh đinh đinh!!!

Khí xung kích thoát ra, cày nát mặt đất đất đá bị chấn thành bụi phấn, Hoàng Tá, Trương Lâm bị, xung kích chấn thối lui mười mét, Hoàng Tá sắc mặt trắng bệch, thở hổn hển, máu tươi phun ra, áo bị xung kích chấn bạo nát, lộ ra thân thể gầy đầy máu, hắn lúc trước miễn cưỡng đỡ hai kích của Lôi Mặc bị trọng thương giờ lại thúc giục cơ thể đến cực hạn, nhưng ánh mắt vẫn kiên định chằm chằm sát ý vào Lôi Mặc.

Trương Lâm biết rõ vì hắn mà Hoàng Tá đỡ hai kích của Lôi Mặc, mặc dù có khi phòng hộ nhưng không tránh khỏi trọng thương, nên hai tay nhốm máu lại lần nữa chắp lại, bích ngọc kiếm cũng là khẽ run lên, từng đạo khí xanh lam điên cuồng dẫn động, hoá ra ba mươi sáu ảnh kiếm bao quanh hắn cùng Hoàng Tá, một tia máu nhỏ xuống khoé miệng, thúc dục ba mưới sáu kiếm khí cũng là giới hạn của hắn.

"Liền các ngươi cũng dám cùng ta giao thủ?!"

Cười lạnh Lôi Mặc, Hai thủ chưởng gân xanh nổi lên đại rìu vung xuống, ngập trời nguyên lực bạo tạc phi ra oanh bồi vào song cự đại đầu hổ lôi huyết, cự đầu hổ lôi huyết nhận được nguyên lực gào thét tung trời, điên cuồng bành trướng

"Phá cho ta!!!"

Lôi Mặc trầm lạnh quát, Song đầu cự lôi hổ huyết gào thét, cái kia vô tận ảnh kiếm quy tâm cùng lưỡi cung sắc bén khí bắt đầu vết rạn.

Oanh!

Vang lên một tiếng, song đầu cự lôi hổ huyết oanh tạc, vô tận ảnh kiếm quy cùng sắc bén lưỡi cung khí cũng là bị bạo nổ, xung kích văng đi, Hoàng Tá bị xung kích dội ngược, dù cho có kiếm ảnh thủ hộ cũng bị trọng thương, máu tươi điên cuồng phun ra, sắc mặt uể oải,hiển nhiên sức lực đã kiêt

Một bên, Trương Lâm cũng là một ngụm máu phun ra, nhưng hai tay nhuốm máu vẫn không dời, một mực chắp lại.

Song đầu cự lôi hổ huyết cũng điên cuồng gào thét lao đến, Trương Lâm sắc mặt lạnh lùng nhìn cái kia cự đầu lôi hổ đang gào thét đến,nghiến chặt răng, máu mũi chảy xuống miệng, nhăn nhó mặt mũi gào lên

"Vạn nhất pháp kiếm"

Bích ngọc kiếm điên cuồng run rẩy, từng đạo khí màu xanh cũng là kịch liệt dẫn động tạo ra vô số ảnh kiếm,

"Vạn nhất quy tông!!!"

Từng đạo kiếm ảnh cũng là kịch liệt run rẩy, nhanh chóng tụ lại thành một cự đại kiếm màu xanh, cắm phập trước mặt Trương Lâm, hắn lúc này cũng là thở dốc cực hạn, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn đằng đằng sát khí, hai tay nhuốm máu cầm chặt cự đại kiếm

"Cự bích kiếm, trảm thánh!!"

Gào thét, Trương Lâm hai tay cũng là gân xanh nổi lên, vung lên đại kiếm, đậm đặc màu xanh loé lên điên cuồng, tụ lại xung quanh lưỡi kiếm

"Aaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!"

Hét vọng trời, Trương Lâm hai tay vung xuống, ngập trời cuồng bạo khí xanh lam xẻ đôi mặt đất

Bành!!!

Song đầu cự lôi hổ huyết đối mặt với cự kiếm vung xuống cũng bị oanh bạo đi, đối mặt với sát chiêu liều chết của Trương Lâm, Lôi Mặc cũng là cả kinh, hiển nhiên cũng không dám khinh thường nủa điểm, thân hình khẽ run lên, nguyên lực điên cuồng chuyển vào hai đại rìu, hai đại rìu khẽ run lên cũng là chuyển màu đỏ

"Cho ngươi có chút bản lĩnh nhưng muốn đánh lại ta chờ trăm năm nữa a!"

Liền hai tay gân xanh nổi lên cầm chặt đại rìu vung ra, nguyên lực cùng khí lực chạm nhau

Oang oang oang oanhhhhhh!!

Cự đại kiếm bổ xuống, nện chặt mặt đất bạo tạc, Lôi Mặc hai tay hai rìu cũng là gân xanh nổi lên dùng toàn lực ứng đỡ, bất ngờ xung kích phạt vào hất tung Trương Lâm đi nện gãy thân cây gục xuống máu tươi phun ra, cự kiếm nặng tựa ngàn cân, một mình Lôi Mặc cũng là thúc dục lôi thể huyết đến cực hạn chống đỡ!

Hoàng Tá thấy một màn cũng là cả kinh, hắn hai mắt muốn nhắm lại, nhưng hắn dùng sức mạnh ý chý để níu kéo ý thức lại, rồi màn đen bao trùm lại.

" chết tiệt"

Giận mắng một câu Hoàng Tá cũng là từ từ mất ý thức,:" chả lẽ Hoàng Tá ta phải chết ở đây?? A ông trời ông không có mắt a!" Gần mất ý thức Hoàng Tá không ngừng mắng nhưng chợt đan điền của hắn bỗng loé lên, rồi điên cuồng tụ lại thành một quả cầu nhỏ

"M...mầm mống nguyên lực??"

Đang mất ý thức bỗng Hoàng Tá trừng mắt ra hai mắt sáng lên,

"Hahahaha!! Không nghĩ chiến đấu lại thúc dục được mầm mống nguyên lực tụ nhanh như vậy!!"

Cười to chấn động, Hoàng Tá lúc này mừng như điên, hiển nhiên mầm mống nguyên lực tụ lại thành công tức là hắn đã thành công đột phá

Linh nguyên cảnh!

Chương mới hơn