Chương 80: Xung Phong Liều Chết.
Trần Nguyên gật gật đầu, mang ba người chạy tới chỗ của Trì Dương bên kia.
Trương Tường thì nhanh chóng bước lên, đuổi theo Lôi Chấn.
- Trì Dương! Trì Dương anh ở đâu? Tôi là đại cẩu tử!
Trong tiểu viện của Nhạc Trọng bây giờ có đại cẩu tử xông tới, vô cùng lo lắng nói ra.
Trì Dương từ trong tiểu viện đi ra hỏi:
- Xảy ra chuyện gì, đại cẩu tử?
Trì Dương cũng biết đại cẩu tử là tai mắt Nhạc Trọng an bài trong Trường Quang Thôn này. Bọn họ ở bên trong Trường Quang Thôn không có chút căn cơ nào, đại cẩu tử là người địa phương cho nên sẽ biết tin tình báo..
Đại cẩu tử vội vàng nói ra:
- Hổ ca chết rồi! Đây là tin tức tôi nhận được từ chỗ của người bạn.
Trong mắt Trì Dương hiện ra thần sắc ngưng trọng, hắn nhìn qua những nữ sinh đang co giãn thân thể, chuẩn bị nấu cơm, giặt quần áo nói ra:
- Vương Thiến, Trương Hân lập tức đóng cửa. Tất cả mọi người lập tức trốn vào trong phòng. Vương Song, Tô cảnh quan cầm súng!
Nói xong Trì Dương cũng cầm một cây súng tiểu liên 79 và ba băng đạn ném cho đại cẩu tử nói:
- Cảm ơn, đại cẩu tử! Lúc này về sau anh chính là người của chúng tôi. Cầm lấy mà hộ thân.
Đại cẩu tử tiếp nhận súng tiểu liên 79 cùng ba băng đạn, nhanh như chớp chạy vào trong tiểu viện. Hắn cũng chỉ đi mật báo, về phần hắn chiến đấu thì hắn không dám.
Vương Thiến, Trương Hân hai nữ lập tức đóng cửa lại, trốn vào trong biệt thự.
Rất nhanh trong Trường Quang Thôn có tiếng súng kịch liệt vang lên.
Trần Nguyên cũng mang theo ba người chạy tới tiểu viện và rống to lên.
- Mở cửa nhanh lên!
Trần Nguyên nhìn qua cửa lớn và hô.
- Người bên trong nghe đây, đều đi ra cho tôi, Tường ca muốn gặp các người! Nếu như chính các người không đi ra thì đứng trách tôi không khách khí!
Trì Dương lạnh giọng quát lớn:
- Cút! Nhạc Trọng trước khi quay về, ai cũng đừng hòng đi qua cánh cửa này.
Trần Nguyên giận dữ, nhìn qua ba tên thủ hạ kêu lên:
- Nện cho tao!
Ba gã thủ hạ của Trần Nguyên giơ súng lên bắn phá cánh cửa lớn, bắn cánh cửa đang đóng thủng lổ chỗ, sau đó một cước đá văng cánh cửa.
Trì Dương cầm súng tiểu liên 79 trong tay nắm ở một góc, cánh cửa vừa đá vỡ thì hắn bóp cò, trong tay hắn dùng súng tiểu liên 79 nhả ra một ngọn lửa, nhất thời hai tên phần tử võ trang không kịp phòng bị té xuống đất, một gã bị bắn trúng đầu bỏ mạng tại chỗ, một tên khác bị bắt mất chân.
Trì Dương chuyển chức nghề nghiệp là binh sĩ, hắn cũng được kỹ năng thao túng súng ống, tài bắn súng của hắn có thể so được với lão binh dày dạn trận mạc.
Trần Nguyên hoảng hốt, hắn thoáng nằm xuống, hắn lại lăn qua một vòng.
Một tên phần tử võ trang khác lăn qua bên cạnh cánh cửa.
- Đau quá! Cứu mạng!
Tên phần tử võ trang nằm trên mặt đất không ngừng rên rỉ, giãy dụa thống khổ trên mặt đất.
- Móa! Thật hung hãn!
Trần Nguyên mắng một câu, nhìn qua tiểu viện này không biết nên làm gì cho phải.
Phần tử võ trang trong Trường Quang Thôn này đều là một đám ô hợp chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, có thể nói là dân súng cầm súng. Dưới tình huống không có vũ trang hạng nặng, Trần Nguyên cũng không biết nên công kích Trì Dương đang bảo vệ tiểu viện như thế nào.
Song phương trong khoảng thời gian ngắn giằng co như vậy.
Ở bên khác Trương Tường liên hợp với Lôi Chấn là hai thế lực lớn của Trường Quang Thôn đang phát động công kích vào thế lực của Trần Ngôn. Trần Ngôn không kịp phòng bị, thế lực của Trần Ngôn bị trọng thương, thoáng cái chết bốn huynh đệ, Trần Ngôn, Trần Tứ cùng hai tên phần tử võ trang khác đang nắm dưới một cái hào phòng ngự.
Trương Tường lúc này chỉ huy Trần Ngôn hành động, trong lòng mắng to:
- Móa! Trần Nguyên phế vật này, tại sao còn chưa dẫn người tới chứ!
So sánh với Trần Ngôn, Trương Tường càng kiêng kỵ Nhạc Trọng hơn. Hắn sở dĩ dám phát động tấn công đoạt quyền Trường Quang Thôn là bởi vì cân nhắc nhiều nhân tố, chỉ cần có thể bắt lấy Trì Dương cùng Lộ Văn thì có thể bức bách Nhạc Trọng đi vào khuôn khổ. Trừ Vương Quang Hổ ra thì Lôi Chấn, Trần Ngôn đều không bị Trương Tường để vào mắt.
Vương Quang Hổ mỗi lần đi ra ngoài đều mang theo lực lượng võ trang mạnh nhất theo, Trương Tường căn bản không dám có chút hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể thành thành thật thật làm chó cho Vương Quang Hổ. Dùng Vương Quang Hổ tâm ngoan thủ lạt, cho dù giết sạch nữ nhân của Vương Quang Hổ thì cũng không áp chế được hắn, Trương Tường thập phần rõ điểm này. Bởi vậy hắn vẫn nhẫn nại. Vương Quang Hổ vừa chết thì không còn ai áp chế dã tâm của hắn nữa.
Thời điểm hai phe lúc này đang giằng co kịch liệt, phương xa truyền đếm động cơ xe đang chạy tới.
Sắc mặt Trương Tường đại biến, hắn không có đoán trước Nhạc Trọng lại quay về nhanh như vậy:
- Nhanh như vậy Nhạc Trọng đã quay về rồi sao?
Dựa theo Trương Tường đoán chừng thì Nhạc Trọng cho dù chiến thắng bốn con chó biến dị cũng hao tốn không ít thời gian, trong khoảng thời gian này đủ cho hắn khống chế cả Trường Quang Thôn. Đến lúc đó con tin nơi tay thì hắn căn bản không cần sợ hãi Nhạc Trọng uy hiếp.
- Nhạc Trọng trở về! Mẹ kiếp nó, nó dám giết Hổ ca! Tao nhất định phải báo thù cho Hổ ca.
Lôi Chấn hai mắt đỏ thẫm, gầm lên giận dữ, dẫn theo năm tên tâm phúc của mình chạy ra bên ngoài thôn.
Vương Quang Hổ vừa có đại ân với Lôi Chấn, cũng đối đãi với Lôi Chấn không tệ, Lôi Chấn khăng khăng một mực nguyện ý trả giá tất cả cho Vương Quang Hổ.
Trương Tường nhìn thấy Lôi Chấn đang nóng đầu thì trong nội tâm cười lạnh:
- Ngu xuẩn!
- Đi theo tao!
Trương Tường suy nghĩ một hồi, mang theo tám gã thủ hạ đi tới hướng tiểu viện của Nhạc Trọng ở lại bên kia.
- Có biến! Đỗ xe, nhanh xuống xe chuẩn bị chiến đấu! Phàm là người giơ súng về phía chúng ta phải giết!
Xa xa Nhạc Trọng chợt nghe âm thanh súng nổ, hắn nhướng mày, hắn nhìn qua lái xe ra lệnh.
Tài xế kia nhanh chóng dừng xe lại năm tên phần tử võ trang và Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ đều bước xuống xe.
Hai chiếc xe Jeep cũng không phải xe chống đạn, trực tiếp tiến lên, không thể nghi ngờ sẽ biến thành bia ngắm tốt cho người ta. Trên xe thân thể của Nhạc Trọng không thể nào phát huy được.
Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra một tia hung quang, nhìn qua Bạch Cốt đưa ra mệnh lệnh thập phần cường hoành:
- Đi ra đi, giết sạch bên người nào dám cầm súng chĩa vào ta, cứu bạn của ta ra.
Bạn bè nữ nhân của Nhạc Trọng đều ở bên trong Trường Quang Thôn này, hắn thập phần phẫn nộ, trong nội tâm sát cơ nổi lên.
Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì ma hỏa linh hồn trong mắt Bạch Cốt chớp động, nó giống như gió lốc phóng vào trong Trường Quang Thôn.
Nhạc Trọng chỉ vào năm tên phần tử võ trang, một tên dáng người cao gầy, tướng mạo bình thường và tuổi chừn hai mươi bảy nói:
- Lưu Diễm, hiện tại tôi bổ nhiệm anh làm đội trưởng của tiểu đội này! Tiểu đội hiện tại do anh chỉ huy, sau khi vào thôn, phàm là người giơ súng về phía chúng ta, người nhân lúc cháy nhà hôi của, thừa cơ gian dâm phụ nữ, cướp đoạt vật tư thì bắn chết cho tôi. Tôi phải đi thanh lý những kẻ còn lại.