Chương 186: Thi đàn tới. (1)
Trần Kiếm Phong cúi đầu suy nghĩ một hồi vẫn đưa ra thảo luận.
- Không được, chúng tôi không có nhiều đạn như vậy trao đổi Đại Khảm Đao. Như vậy đi, tôi tổ chức một ngàn người sống giao cho anh huấn luyện, vũ khí cũng do anh đến cung cấp. Một ngàn người sống kia chính là người của anh, với tư cách trao đổi anh phải phân phối một ngàn Đại Khảm Đao cho chúng tôi.
Nhạc Trọng gật đầu đồng ý nói:
- Tốt
Trước kia căn cứ đưa ra quy định hạn chế Nhạc Trọng phát triển, không cho phép Trần Thạch Đầu chiêu mộ người sống trong căn cứ. Cho dù là hiện tại Nhạc Trọng cũng không cách nào chiêu mộ người sống sót trong phố Phượng Hoàng.
Căn cứ khuyết thiếu vũ khí, Nhạc Trọng khuyết thiếu nhân khẩu. Hiện tại Trần Kiếm Phong xuất ra một ngàn tên người sống sót trao đổi Đại Khảm Đao với Nhạc Trọng, song phương đều là cục diện cùng thắng.
Nhạc Trọng tiếp tục nói:
- Nhưng mà một ngàn người sống sót kia tôi muốn đều là nam tử trai tráng.
Sau tận thế dù là nam nhân hay là nữ nhân đều là tài nguyên trân quý. Tố chất bình quân của nam nhân mạnh hơn nữ nhân, là nhất sĩ trời sinh. Nữ nhân có thể sanh con, là tài nguyên trân quý sinh sản tộc đàn. Nhưng khi trước Nhạc Trọng cần chính là nhân viên chiến đấu, nếu như không có chiến sĩ sung túc, vũ lực cường đại. Tất cả chỉ là trăng trong bóng nước mà thôi, bị người một đâm là phá. Nhạc Trọng tự nhiên phải lựa cohnj thanh niên trai tráng.
Trần Kiếm Phong nhướng mày, đề nghị này của hắn không phải là hảo tâm gì, hắn vốn định đưa một ngàn người già yếu và trẻ em cho Nhạc Trọng, một phương diện có thể giảm bớt tiêu hao vật tư cho căn cứ, một mặt khác cũng liên lụy Nhạc Trọng phát triển. Nhưng mà Nhạc Trọng không có mắc lừa, thoáng cái đã mở miệng phải là thanh niên trai tráng.
Trần Kiếm Phong tính toán một chút, lúc này khai giá của bản thân.
- Tôi cho anh năm trăm thanh niên trai tráng, bảy trăm nữ nhân, sáu trăm tiểu hài tử.
Tiểu hài tử trong tận thế chỉ là ăn hàng, vướng víu. Trong căn cứ bởi vì lương thực không đủ, đạo đức tan vỡ, rất nhiều tiểu hài tử mất tích thần bí, hoặc là bị hành hạ tàn nhẫn. Trần Kiếm Phong biết rõ Nhạc Trọng bên kia đối đãi tiểu hài tử coi như không tệ, cho nên đem những tiểu hài tử này đưa cho Nhạc Trọng.
Chính vì nhiều ra sáu trăm hài tử, Trần Kiếm Phong mới cho Nhạc Trọng hai trăm nữ nhân.
- Tốt!
Nhạc Trọng cũng nhìn ra dụng tâm của Trần Kiếm Phong, cũng không có bức bách Trần Kiếm Phong đồng ý đề nghị của hắn..
Tình cảnh căn cứ hiện tại không ổn, Trần Kiếm Phong đã xuất ra thành ý lớn nhất, Nhạc Trọng cũng không muốn bức bách bọn họ quá chặt. Dù sao song phương còn có đại địch nhìn chằm chằm vào.
Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Tôi còn có một đề nghị hy vọng căn cứ có thể cấp đầy đủ lương thực cho những người sống sót đủ ăn trong mười ngày. Trong lúc trọng yếu có thể tổ chức bọn họ lại sử dụng như bộ đội, lại có thể sử dụng như đội dự bị.
Người sống sót trong căn cứ đều là uống cháo loãng sông qua ngày. Căn bản không có khí lực gì. Nếu như theo đà này sau khi thành phá thì những người kia không có khí lực để mà bỏ chạy.
Tuy căn cứ và Nhạc Trọng liên thủ thu phục kho lương thực, tồn kho rất nhiều lương thực. Thế nhưng mà những hạt giông gieo trồng không nảy mầm. Cao tầng căn cứ cho những người kia uông cháo loãng miễn cưỡng duy trì tánh mạng. Đại bộ phận người sống sót đều bị đói bụng hành hạ không còn hình người, trong cả căn cứ trừ đặc khu thì toàn là ma đói.
Trần Kiếm Phong suy nghĩ một hồi, gật gật đầu đồng ý nói:
- Tốt!
Cho những người sống sót ăn uống cũng có thể tổ chức tiến hành công tác hậu cần. Như vậy bộ đội chủ chiến có thể toàn lực ứng chiến, tiết kiệm không ít nhân lực.
Ba người thương nghị đã định, sau đó tán đi.
Một ngày sau đó, năm trăm tên nam nhân, bảy trăm nữ nhân người, sáu trăm tiểu hài tử bị Trần Kiếm Phong tổ chức giao cho Nhạc Trọn.
Nhạc Trọng bên này mang bọn họ ra ngoài, đem bảy trăm nữ nhân và sáu trăm hài tử đưa tới Đại Nham Trấn, Thạch Mã Trấn.
Đồng thời sản xuất Đại Khảm Đao trong Đại Nham Trấn cũng chở tới đây, đưa đến trong tay Nhạc Trọng, Trần Kiếm Phong.
Trần Kiếm Phong cũng tổ chức một ngàn nam nhân sống sót giao cho Lôi Thành.
Lôi Thành cũng phái cao thủ trong quân ngày đêm huấn luyện những nam nhân sống sót này. Không cầu bọn họ trong một ngày biến thành chiến sĩ, chỉ cầu bọn họ có vài phần sức chiến đấu mà thôi.
Trừ chuyện đó ra, Trần Kiếm Phong còn tổ chức đại lượng nhân thủ đào động, đào chiến hào, đem chung quan hhuyện Thanh Nguyên đào thành huyệt động lớn nhỏ.
Tang thi vụng về ưa thích dùng công kích biển thi, những huyệt động lớn nhỏ của nhân loại không thể giết tang thi, tuy nhiên lại có thể tiêu hao không ít sinh mệnh lực của tang thi đấy. Trần Kiếm Phong đã suy nghĩ ra biện pháp đối phó với
Từ trong huyện Thượng Lâm đến huyện Thanh Nguyên, trên đường đi có không ít chỗ hiểm để thủ. Nhạc Trọng cũng có tâm tư chiến đấu với thi đàn ở bên ngoài. Trong mười vạn thi đàn kia có không biết bao nhiêu đầu H1, cho dù phái mấy chiếc chiến xa bộ binh ra ngoài, chỉ sợ cũng sẽ bị phá hủy. Nếu có xe tăng còn không sai biệt lắm.
Dùng trình độ tiến hóa của thi đàn hiện tại, tuyệt đối ngăn không được công kích quần tụ của xe tăng. Nếu như có một trăm xe tăng công kích mười vạn tang thi, mười vạn tang thi sẽ biến thành cặn bã.
Mười ngày sau, Nhạc Trọng lại lên tường thành dò xét, hắn nhìn thấy Tiểu Thanh trên cao phát ra tiếng kêu bén nhọn, sắc mặt của hắn trầm xuống, nhìn qua Khổng Thiên Dự bên cạnh hắn nói ra:
- Thi đàn đến, thông tri bọn họ gấp rút lên tường thành đi.
Khổng Thiên Dự lập tức quay đầu hạ thành.
Rất nhanh, những nam nữ già trẻ bên ngoài đào hầm quanh huyện Thanh Nguyên lập tức vẻ mặt kinh hoàng, từ bốn phương tám hướng lập tức lao vào trong căn cứ.
Trong đoàn người chen chúc tranh giành đường vào, mười mấy người bị ngã trên mặt đất, sau đó bị người đằng sau giẫm chết, không người nào để ý những kẻ chết này, tất cả mọi người chỉ muốn phải nhanh chóng chạy vào trong thành. Một chút trật tự cũng không có, đừng nói gì đến xếp hàng vào thành.
Trong cửa thành rất nhanh phát sinh đánh chửi, giẫm đạp các loại, tiếng khóc, tiếng la vang vọng bầu trời. Tang thi còn chưa thấy thân ảnh, những người sông sót đã loạn thành một bầy.
Qua một hồi lâu những người sống sót mới bị nhân viên chính phủ khai thông cho vào thành.
Người sống sót mới vừa tiến vào trong thành không lâu, mọi người trên tường thành lập tức nhìn thấy thân ảnh tang thi ở xa xa.
Thời điểm nhìn thấy thi đàn rậm rạp chằng chịt kia, mọi người trên tường thành hít khí lạnh. Thi đàn rậm rạp chằng chịt không nhìn thấy giới hạn, mang theo khí thế có thể thôn phệ tất cả di động tới huyện Thanh Nguyên.