Chương 11: Thay Đổi Cốt Tủy
" Dừng"
"Cầm Cố Chi Thể "
Vấn Thiên đột ngột nói ra khiên lão nhân mặt cẩm bào kia cũng giật mình nhìn về Vấn Thiên, lúc này Phùng Lâm lại liền bước đến bên người lão nhân làm lễ
" Đa tạ Tường Trưởng lão ra tay giúp đỡ"
" Việc này cũng là người phát ra ngọc bài cứu giúp còn không ta không chắc đến đây kịp lúc "
Bước về phía Vấn Thiên Tường Trưởng Lão này nói
"Nhóc con ngươi biết được Cầm Cố Chi Thể xem ra lai lịch không nhỏ, ta Tường Trung con ngươi là người của Đại Gia tộc nào?"
Bình tỉnh trước câu hỏi đặt ra cho minh Vấn Thiên kiêu ngạo đáp
" Ngươi không xứng để biết "
" thú vị để ta xem gương mặt của ngươi là người của Gia Tộc nào "
Trước câu nói kiêu ngạo của Vấn Thiên lão giả Tường Trung bước đến trước mặt Vấn Thiên đưa tay xé đi miếng vãi che mặt.
" Ngươi Không phải người của Đai Gia Tộc"
" Ầm" Vấn Thiên một chưởng xuất ra đến trước ngực Lão Giả Tường Trung bị ngăn trở làm cho Vấn Thiên lùi lại.
Ngạc nhiên trước hành động của vấn Thiên Tường Trung thốt lên
"Ngươi có thể hóa giải Cầm Cố Chi Thể của Vương Cấp không thể nào,trên người ngươi nhất định có bảo vật có thể không bị Cầm Cố Chi Thể "
" Ngươi mau Giao ra bảo vật ta cho ngươi chết được toàn thây"
Hướng Vấn Thiên uy hiếp nhưng Tương Trung không ngờ Vấn Thiên nãy giờ một mực dồn nét chân khi lại trong lúc di đánh ra một chưởng lại lén uống sạch một bình Thiết Huyết Hầu Tử,chân Khí trong người chạy cấp tốc nhanh chóng mọi dòng kinh mạch căn ra
" Chậm! Thiên Long Xuyên Không"
Vấn Thiên chưởng ra một chưởng ngưng tụ toàn bộ chấn khí đang tồn đọng trong người kể cả Chân khí đang vận chuyển do uống Thiết Huyết Hầu Tửu ngưng tụ ra một đâu kim long tuy không thực chất nhưng vô cùng lớn đánh về Phía Tường Trung, âm thanh vang lên rung động cả một khu vức Bắc Tùng Sơn Lâm.
Tại trong Bắc Tùng Sơn lâm một thân ảnh đang ngồi trên bảo tọa đang nhắm mắt hưởng thụ cuộc sống bổng nhiên mở mắt ánh mắt sáng như những vì sao trong đêm tối nhưng mong chờ điều gì.
Chỉ để lại một câu nói rồi biến mất " Khí Tức Người ấy ".
Sau Khi dốc toàn lực Đánh ra một chiêu Thiên Long Xuyên Không về phía Tường Trung, Vấn Thiên hướng nhóm người Trương Ngọc khai giải Cầm Cố Chi Thể của Tường Trung.
Sự việc nói thì dài dòng nhưng diễn ra trong chớp mắt pháp tắc của Cầm Cố Chi Thể với một người đã trải qua một kiếp làm đế như Vấn Thiên thì nó như là một cái pháp tắc nhỏ nhoi không đáng có.
Nhưng hiện giờ thực lực không đủ lại vừa dồn hết chân khi ra để giành lấy một tia cơ hội chạy thoát, Vấn Thiên cơ thể vô lực hướng Trương Ngọc, Trương Huyền, và Trương Chân nói
" Chạy "
Bất chấp cơn sóng năng lượng của Thiên Long Xuyên Không đang cuồn cuộn trôi nổi, nhưng dư âm ở phía Tường Trung với Phùng Lâm.
Trương Ngọc và Trương Chấn dìu lấy Vấn Thiên hướng thân hình chạy về phía ngược lại chổ hai người Phùng Lâm và Tường Trung chạy đi.
Hai người Trương Chấn Và Trương Ngọc dìu Vấn Thiên chạy đi nhưng không khỏi bàn hoàng cứ chốc chốc lại nhìn Vấn Thiên bằng một ánh mắt lo sợ.
Tuy hai người mang theo Vấn Thiên di chuyển có chậm hơn một ít nhưng vẫn đủ thời gian thoát thân, trong chổ hiểm nguy cứ như thế Trương Huyền đi trước mở đường còn Trương Ngọc và Trương Chấn theo sau.
Qua được tầm nữa canh giờ chạy đi không biết phương hướng Trương Huyền dừng lại bên một khoản đất khá chật hẹp có những tảng đá to che khuất, lúc này Trương Ngọc cùng Trương Chấn mới đặt Vấn Thiên ngồi xuống dựa vào môt tảng đá gần đó.
Lúc này Trương Chấn nhìn Vấn Thiên và nói.
" Người này thật đáng sợ! chiêu thức vừa rồi đẳng cấp ta không thể nghĩ tới!"
Trương Huyền cảm Khái nói
" Đối Kháng cùng Vương Vũ Võ Giả lại có thể hóa giải pháp tác của Vương Vũ cứu thoát chúng ta cho dù muội nói ra chắc cũng chẳng ai tin thật đáng sợ!
Trương Ngọc lôi ra một viên Khí Tức Đan trong người đưa vào miệng Vấn Thiên rồi nói
" Với hắn ta được xem là thiên tài gia tộc chẳng đáng chút nào!"
Đang cảm khái thì đột nhiên một thân ảnh xuất hiện ngay bên cạnh làm ba người bất ngờ phòng bị.
Đến bên cạnh Vấn Thiên người kia đưa tay kiểm tra kinh mạch rồi nói
" Người nào làm tổn thương người này?"
Nghe người Trung Niên nói như thế Trương Ngọc cùng Trương Huyền, Trương Chấn thở phào nhẹ nhỏm bỏ đi phòng bị hướng người đàn ông kể rỏ sự tình.
Vấn Thiên ngồi đó dựa vào tảng đá vô thanh vô tức tiến vào trạng thái phá kén, chân khí đã cạn lại đầy tự chạy dọc tất cả những đốt xương trên người rồi dần dần chạy vào những cốt tủy trên xương sống, trên người Vấn Thiên chay ra một tần chất nhờn màu nâu đen xám.
Lúc này Trương Huyền cứ vài giậy lại nhìn Vấn Thiên nên hô to lên
" Ca ca anh ấy bị gì nè.!"
Tiếng gọi của Trường Huyền làm cho ba người bước đến bên cạnh Vấn Thiên lo lắng người đàn ông cũng quan sát mốt chút rồi nói.
" Không cần lo lắng Vấn Thiên đang thay đổi thể chất loại bổ một số tạp chất trong người bước vào cảnh giới mới."
Cùng lúc đó tại phụ cận gần nơi Tường Trung Và Phùng Lâm hai người, một vùng đất bi san bằng mọi thứ chỉ còn hai người bị thương, tuy đã tránh được trực tiếp đối kháng với vụ nổ nhưng vẫn bị ảnh hưởng.
" Hừ không ngờ tên nhóc đó lại rat tay muốn kéo chúng ta chết cùng, may mắn là ta nhanh chân tránh xa vụ bạo tạc nếu không chắc cũng làm bạn với bọn hắn ở dưới hoàng tuyền "
Tường Trung sau khi dưỡng thương mắt mở ra vẫn còn bực tức.
Lúc này Phùng Lâm mới mỡ mắt ra hướng Tường Trung nói
" Vụ nổ vùa rồi chắc đem ba người còn lại chết chung, ba người kia bị pháp tắc đẳng cấp cao của Tường Trưởng lão chắc thân hình cũng chẵng còn, xem như cũng bớt được một phần rắc rối "
" ừ ta quay về báo cáo việc này ngươi đi theo ta, lần này xem như ta cấp ngươi một thoáng lọi ích những năm qua đã vất vã bên ngoài "
Nói rồi Phùng Lâm và Tường Trung đứng lên rời khỏi Bắc Tùng Sơn Lâm
Còn nhóm người Vấn Thiên sau một thời gian không thấy có người truy đuổi tới nên cũng yên tâm thủ hộ Vấn Thiên đang hôn mê bất đinh.
Vốn là đưa Vấn Thiên đến một nơi nào đó tốt hơn để hồi phục nhưng người đàn ông bi ẩn kia lại nói không được di chuyển Vấn Thiên nếu không thì ông ta cùng chẳng thể cứu được, cứ như thế hơn ba ngày trôi qua Vấn Thiên không một chút nhúc nhích nào, những chất nhờn xám đen kia ngày càng nhiều bốc lên mùi hôi như sác chết động vật bị phân hủy.
Trương Huyền chẳng biết từ bao giờ vẫn luôn bên cạnh Vấn Thiên bất kể thời điểm nào, Trương Ngọc thì ngồi hồi phục lại những vết thương, Còn Trương Chấn do qua nhàm chán sau khi hồi phục thương thế gom cây lại đi săn bắt một ít ma thú cấp thấp trong rừng còn chặt luôn cả cây làm một thùng nước tó để cạnh Vấn Thiên, nước trong thùng được lấy từ trong hồ ở Bắc Tùng Sơn Lâm.
Người đàn ông lúc nào cũng ngồi trên một thân cây ung dung ngã lưng nhìn lên bầu trời suy nghĩ điều gì đó xong lại nhìn Vấn Thiên.