Chương 2: Lần đầu gặp mặt

Thần Bám

Chương 2: Lần đầu gặp mặt

- Á Á Á Á Á Á...................................

Trong phòng vang lên tiếng kêu như heo chọc tiết vang vọng cả căn phòng. Tiếc rằng được lệnh của hắn chả còn ai ở gần đấy nên tiếng kêu của hắn chỉ vang vọng trong đêm. Vất vả lắm mới bò ra khỏi phòng thì gặp ngay cha hắn.Thì ra là đến nhìn trộm nhưng chưa xem được gì thì đã thấy con mình nằm lăn lóc gần cửa.

Sau một hồi trị liệu, cơn đau đã giảm và trên đời lại nhiều ra thêm một thái giám. Tên công tử xấu số thuật lại mọi truyện. Tên cha tối sầm mặt:

- Lớn truyện rồi! Lập tức đi tìm. Cô ta đã trúng Lưỡng Cực Hóa Công Tán và Kỳ Dâm Độc Trùng Hoàng không đi xa được đâu. Nếu để cô ta chạy trốn thì rất nguy hiểm.

- Nhưng mà cha ơi. Cô ta đã trúng dâm trùng rồi, nếu trong vòng 2 canh giờ không có dương khí điều hòa thì cũng khó tránh khỏi cái chết.

- Đây mới là điều ta lo sợ. Con có biết tại sao gọi là Lưỡng Cực Hóa Công Tán không?

- Do nó cần trúng 2 loại hương không độc do bản tông chế ra tạo thành một loại hương khiến cơ thể mất hết chân khí và sức lực.

-Đúng một nửa, nửa còn lại là khi nó kết hợp với Kỳ Dâm Độc Trùng tạo thành dâm dược cực mạnh làm mờ ý chí của chủ thể, khiến cô ta đi tìm và làm tình ngay với giống đực đầu tiên nhìn thấy. Đây mới là dâm dược bậc nhất của bổn tông.

- Thế có nghĩa là....

- Phải, nếu không mau tìm ra thì bao kế hoạch công sức của chúng ta đổ bể hết. Mau huy động toàn tông đi tìm cô ta, thông báo với toàn đệ tử ai có thể tìm và lấy trinh của cô ta thì sẽ trở thành thánh tử của bổn giáo.

- Vâng.

- Nếu thấy ai ở gần đấy giết không tha.

- Vâng.

......


- Tìm thấy không?

- Bẩm trưởng lão, chưa tìm thấy.

- PHẾ VẬT!

-Mở rộng phạm vi tìm kiếm 30 dặm quanh dòng sông, khám xét cả nhà dân và cả ổ của động vật nữa nhất định phải tìm thấy cô ta trước trời sáng.

- Cha, trời cũng gần sáng rồi. Có khi nào cô ta độc phát mà chết rồi không?

- Con không biết được sự bá đạo của Lưỡng Cực Hóa Công Tán kết hợp Kỳ Dâm Độc Trùng Hoàng. Cô ta đang là đấu vương co thể đè ra hấp một đấu hoàng đó.

- Cái gì, cha nói thật không đó.

- Bổn tông đã thử nghiệm tất nhiên là thật. Trong Lưỡng Cực Hóa Công Tán có dịch thể của Kỳ Dâm Độc Trùng nên khi hai thứ gặp nhau qua một thời gian mà không phát sinh quan hệ sẽ khiến người đó tăng chiến lực. Đó chính là nghĩa của từ lưỡng cực. Theo thí nghiệm của bổn tông thì chỉ trùng vương thôi có thể làm cho nhất tinh đấu tôn đè lục tinh đấu tôn ra mà hiếp chứ đừng nói đây còn là trùng hoàng

- Vậy không phải nhờ 2 thứ này chúng ta có thể trở thành đệ nhất tông môn sao?

- Nào có đơn giản vậy, thứ này chỉ có tác dụng với nữ giới, hơn nữa nó thực chất là biến dục vọng thành sức mạnh, nên sau khi xả hết thì sẽ lâm vào suy yếu. Nếu dục vọng tích tụ quá nhiều có thể bạo thể mà chết. Có trường hợp tích tụ hơi lâu mới được xả, con biết kết quả làm sao không? Cả 2 người trực tiếp mệt chết đó, mà còn là 2 đấu hoàng nữa đó

- Nếu như vậy nếu nàng ta không tìm được người để xả thì chắc cũng chết hả? Trong rừng đêm thế này thì kiếm đâu ra đàn ông cơ chứ

- Đây mới là sự bá đạo của 2 thứ đó. khi lâm vào trạng thái dục vọng làm mờ mắt rồi thì
cô gái đó sẽ rất mẫn cảm với giới đực và phát tiết ngay cùng giống đực đầu tiên nhìn thấy kể cả đó có là con người hay không. Mà đây là trong rừng, con người chắc không có nhưng động vật thì.

- Thế không phải là...

- Phải, do đó chúng ta phải mau chóng tìm ra cô ta, chết phải thấy xác, sống phải thấy cả người làm chủ trùng hoàng.
............

-Ưm....

Khẽ rên một tiếng, Phương Tuyết Mai tỉnh lại từ trong cơn mê. Khẽ cử đông thân thể, một cảm giác mệt mỏi chợt ùa đến, hạ thân truyền đến từng cảm giác đau nhức báo hiệu nàng đã trở thành phụ nữ. Bao nhiêu tủi nhục lấp đầy tâm trí nàng, lúc này nành chỉ nghĩ đến giết tên không khiếp bỏ thuốc rồi lấy đi sự trong sạch của nàng rồi tự sát. Lặng lẽ tích tụ sức mạnh, nàng dồn hết sức đánh vào thân thể bên cạnh mình

- Dâm tặc chịu chết đi!

- Á Á Á Á....MƯU SÁT A!

Một tiếng kêu vang trời làm Tuyết Mai sững lại vì dọng nói này không giống với tên khốn khiếp ấy. Khẽ mở mắt nhìn sang bên cạnh, một khuân mặt còn trẻ, không tính quá đẹp trai nhưng cũng dễ nhìn hiện ra trước mắt nàng.
........

Dược Phong rất là buồn bực, hôm qua ma xui quỷ khiến thế nào mà hứng lên ngủ ngoài trời để ngắm sao. Đang ngà ngà ngủ thì bỗng nhiên một thân ảnh lù lù hiện ra đè vật hắn xuống mà cướp mất lần đầu tiên cuả cậu. Đã thế còn bị dằn vặt cả đêm. Sáng vừa thiêm thiếp đi một lúc thì bị đánh cho bầm dập. Đứng bật đậy,đang định quay sang giáo huấn người đã cướp đi lần đầu của hắn thì quang cảnh trước mặt làm cậu há hốc mồm không nói nên lời. Một thân hình ma quỷ vẫn còn nhiều chỗ ửng đỏ do trận điên cuồng hôm qua càng trở nên hấp hồn, một mái tóc bạc xen lẫn xanh lam hơi toán loạn, một khuân mặt đỏ bừng nhưng không dấu được vẻ cao quý, lãnh ngạo. Khẽ nuốt nước miếng,Dược Phong cố ra vẻ đàng hoàng nói:

- Cô nương, sao vừa mới thức dậy đã đánh ta? Cô có biết là đau lắm không? Đêm qua nàng tàn phá ta chưa đủ hay sao sánh nay lại muốn tiếp tục?

Phương Tuyết Mai đánh xong mới nhận ra người này không phải cái tên thiếu thành chủ dâm dục kia a. Nàng đang định xin lỗi thì lời nói của Dược Phong khiến lời nói đầu môi chợt bay.


Phương Tuyết Mai nghe vậy tức lắm, rõ ràng được tiện nghi còn khoe mẽ nhưng vẫn cố lấy lại bình tĩnh đạo:

-Công tử có thể quay đi cho tiểu nữ thay bộ quần áo rồi nói truyện được không?

- Ai da! Thất lễ thất lễ!

Nói rồi Dược Phong vội lấy tay che măt nhưng che bao nhiêu không ai biết. Thấy vậy Phương Tuyết Mai tức lắm nhưng không thể làm gì, lôi một bộ váy từ trong giới chỉ ra, vừa định mặc vào thì cơn đau nơi hạ thân truyền đến lầm nàng khẽ nhín my phượng, rõ ràng đòn ban nãy đã lấy đi toàn bộ sức lực của nàng. Là đàn ông đương nhiên không ai lại bỏ qua cơ hội này, Dược Phong tất nhiên cũng vậy. Tuyết Mai tuy không cam lòng nhưng cũng không còn cách nào khác dù gì hắn cũng khám phá hết sạch thân thể nàng rồi. Sau nửa giờ mới thay quần áo xong, trong đó cũng không thiếu chiếm chút tiện nghi. Hai người ngồi đối diện với nhau nhưng không ai biết nói gì. Cuối cùng Dược Phong là người lên tiếng trước:

- Vị tỷ tỷ này, có điều này muốn nói!

-Um- Phương Tuyết Mai Khẽ đáp

Thấy thế Dược Phong được đà tiến lên cầm tay nàng đạo:

-Ta muốn nói là...
.....................
PS: cùng dự đoán xem main nói gì nào,.