Chương 4: Thần bám

Thần Bám

Chương 4: Thần bám

Nàng vận công tự bạo để ít nhất không bị bọn khốn lợi dụng. Thấy vậy Dược Phong thở dài một hơi tay khẽ điểm, năng lượng cuồng bạo trong người Phương Tuyết Mai bỗng nhiên dừng hẳn lại khiến cô biến sắc:

- Không thể nào, ngươi đã làm gì ta.

- Cô im lặng một chút được không. Chỉ là điểm huyệt thôi mà.

- Điểm huyệt, là cái gì?

- Ai,lại quên mất đây không phải thế giới hiện đại. Nói đơn giản chút là trên người chúng ta có rất nhiều kinh mạch điều đó chắc cô cũng biết chứ?

- Um. Trong khi tu luyện nhiều khi phải đả thông kinh ít kinh mạch mà.

- Đúng nhưng thế giới này chủ yếu tu luyện đấu khí nên kinh mạch ít được quan trọng, chỉ đả thông các kinh mạch chính. Thật ra cơ thể con người ta có rất nhiều kinh mạch. chia làm chính và phụ, nàng cùng mọi người tu luyện đấu khí chủ yếu chỉ đả thông kinh mạch chính còn kinh mạch phụ thì rất ít thậm chí là không. Mà điều đó cũng đúng thôi vì để đả thông tất cả kinh mạch phụ cần rất nhiều thời gian công sức mà có khi đó lại là phế mạch, nên ít ai tu luyện cũng phải trừ khi có công pháp riêng biệt.

- Nhưng truyện đó liên quan gì đến điểm huyệt mà ngươi nói.

- Xin lỗi lại lan man rồi. Thật ra trong cơ thể người có rất nhiều đương kinh mạch cũng có rất nhiều huyệt đạo, khi chúng ta hiểu rõ huyệt đạo thì ta có thể học điểm huyệt. Điểm huyệt nói trắng ra là tác dụng lực vào các huyệt đạo để đạt được các tác dụng khác nhau. ví dụ như thế nay.

Nói rồi Dược Phong điểm một phát vào cơ thể Tuyết Mai:

- Huyệt tôi vừa điểm là huyệt câm khiến con người ta im miệng. Điểm huyệt này sẽ khiến người trúng bị câm luôn. Ngoài ra còn rất nhiều lọai huyệt như... blabla....

- Um..Um....

Trong khi Dược Phong dang thao thao bất tuyệt nối truyện trên trời dưới đất thì đáng thương Phương Tuyết Mai chỉ có thể kêu um um mà không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.

- Nói tóm lại điểm huyệt là môn học cao thâm có thể giúp chúng ta hiểu được phần nào sự huyền bí của cơ thể. Thế nào cô đã thông não chưa.càng làm cô

Sau một hồi nói không biết trời trăng gì Dược Phong tổng kết lại một câu rồi quay người lại hổi nhưng lập tức anh thấy hối hận vì chờ đón anh là một đôi mắt chỉ trực ăn tươi nuốt sống câu.

- Xin lỗi, mải nói quá tôi quên mất. Để tôi giải huyệt cho nàng.

Phương Tuyết Mai thật hận a, nếu không phải đan điền bị tên không khiếp kia phong cấm bằng cái thứ điểm huyệt chết tiệt kia thỉ có lẽ cô đã lao vào làm thịt tên kia từ lâu rồi. Nhưng càng nghe cô càng ngạc nhiên vì điểm huyệt có rất nhiều tác dụng, công dụng phong phú lại rất quỷ dị,.càng làm cô ngạc nhiên vì ở cái nơi thâm sơn cùng cốc này không ngờ lại lòi ra một thanh niên quỷ dị như vậy, dù cho công phu hàm dưỡng của mình cao tới đâu thì đứng trước hắn cũng chả có gì dùng, vũ lực thì thấp kém nhưng lại có thủ đoạn quỷ dị, nhiều đồ đạc quái dị, tri thức uyên bác. Quả thật là một thiếu niên thần bí cơ hồ làm người ta vừa tức giận vừa tò mò(xong e đã rơi vào lưới tình giờ chỉ còn chờ sự kiện xúc tác thui). Chính vì vậy sau khi được giải huyệt đạo, nàng không nhịn được hỏi:

- Rốt cục ngươi là ai?

- Ta. Rất đơn giản ta là người nàng phải chịu trách nhiệm cả đời vì đã làm tổn thương đến trinh tiết tâm lý. Là thanh niêm quyết tâm làm THẦN BÁM mà thôi.

-Thần bám, là cái gì.

- Nói đơn giản là.. thần ăn bám mà thôi.

- Phụt, haahaha....- Đến đây nàng không còn giữ được vẻ cao ngạo lạnh băng nữa mà cười phá lên- Thần ăn bám, lần đầu tiên ta thấy một người có ước mơ "vĩ đại" đến thế đấy. Ta thật tâm chúc ngươi sẽ thành công ahahahaha....

- Cô nói rất đúng Ước mơ của tôi thật vĩ đại, và tôi nhất định có thể hoàn thành nó để mọi người gặp ta sẽ xưng hô một câu thần bám đại nhân hahaha...

Đến đây nàng triệt để im lặng rồi, không ngờ trên đời này còn có người da mặt dày như thế, một chức nghiệp vĩ đại như thế mà có thể lấy đó làm vinh mà tuyên dương thì nàng không biết nói sao nữa. Nhưng cô không nhịn được những tò mò trong lòng hỏi:

- Ngươi có tri thức và hiểu biết như thế sao lại muốn đi làm vậy.

-Chậc chậc, chắc nàng đây không hiểu nghề ăn bám rồi. Thôi được để ta phổ cập cho cô một ít nha. Thứ nhất ta làm là làm thần bám chứ không phải ăn bám bình thường.

- Có khác gì nhau sao?

- Nói thật cô quả là có nằng khiếu làm người khác cụt hừng đó. xem ra ta PHẢI điểm huyệt câm của cô mới được
.
- Thôi không cần đâu ngươi cứ nói tiếp đi- cái cảm giác muốn mà không thể nói nàng không muốn chịu lại chút nào hết.

- Được rồi. Trước hết nàng hiểu thần bám ở đây là một nghề rất cao quý.

-Xì...........

- Hửm.

- Rồi rồi ngươi cứ nói tiếp đi.

- Hừ. Nghề này không phải ai cũng làm được đâu. Muốn làm nghề này điều kiện tiên quyết phải có một tri thức rông khắp bác học, rộng rãi trên tất cả các lĩnh vực.

- Để làm gì.

- Một câu hỏi rất hay tất nhiên là để.... chiều lòng nhà gái để khỏi bị đuổi rồi.

- Phụt, hahaha.....

- Cười cái gì, đây chả là đúng đắn sao. Bi đuổi đi rồi còn ăn bám cái rắm ấy.

- Điều đó thật đúng ngưng nó vẫn buồn cười.

- hừ đó mới chỉ là điều đầu tiên thôi. Điều thứ hai cảnh giới tuy thấp nhưng chiến lực phải cao hơn vợ mình.

-hảaraaaaaaaaaaaaa...

- Rất giật mình phải không nhưng đây là điều quan trọng nhất.

- Để làm gì.

- Rất đơn giản. Cảnh giới thấp thì khi có vợ cảnh giới cao đi ra ngoài không phải rất là trang bức sao.

- Được rồi thế còn chiến lực cao hơn thì sao.

- Nàng thử tưởng tượng khi đánh nhau. Vì ta cảnh giới thấp nên chắc chắn sẽ đánh bại vợ ta trước dúng không.

- Um- quả thật nếu nàng ở tình cảnh đó sẽ chọn ra tay với tên ăn bám kia sau. Lúc này linh quang chợt lóe

- Ta hiểu rồi!

- Nói thử xem.

- Sau khi đánh với người vợ mà thắng thì theo bản năng sẽ thả lỏng vì ngươi cảnh giới thấp hơn nên khi đối phó với ngươi sẽ không ra toàn lực, cùng lắm bằng khi đối phó người vợ. Khi đó vốn ngươi chiến lực cao hơn sẽ có thể đễ dàng chế ngự hắn. hơn nữa làm như thế có thể để tên đó coi thường ngươi dẫn đến dễ dàng đánh lén hơn. Nếu tên kia đến mục tiêu là ngươi nhưng kiêng kỵ gia đình vợ ngươi thì chắc chắn hắn muốn nhất chiêu miểu sát, chỉ cần ngươi đỡ được thì chắc chắn hắn sẽ kiêng kỵ mà phải từ bỏ. Cao thật cao, thật thâm.

-Cô bị ngộ à. Thứ nhất đó là một chiêu toàn lực, nếu thực lực đủ để miểu sát ta thì còn đánh cái rắm ý, nếu mà không giết được ta thì có phải 2 đứa lên từ đầu để giết hắn có hơn không.

- Thế vì sao?

- Đơn giản, nếu hắn thua lão bà của ta thì ta có thể ra trang bức chẳng hạn như " đến lão bà của ta ngươi còn không đánh được thì sao có thể chạm đến ta được". Còn nếu vợ ta sắp thua thì khi đấy ta vào anh hùng cứu mỹ nhân đồng thời một chiêu miểu sát tên kia không phải sẽ rất soái rất trang bức sao.

-........

- Được rồi cứ còn gì nữa không.

- Trên đây chỉ là điều kiện cần thôi, còn điều kiện đủ nữa.

- Cái gì, còn nữa sao.

- Tất nhiên, nếu mà có các điều kiện trên mà không có một lão bà gia cảnh hoành tráng, thực lực trâu bò thì làm sao có thể ăn bám, có thể trang bức, có thể khoe khoang với người khác chứ.

- Nhưng nếu lấy ngươi phải lấy người không thỏa mãn với yêu cầu trên thì sao? Đừng bảo với ta ngươi sẽ bỏ cô ấy đấy nhé.

- Tất nhiên là không rồi. Do đó thần bám còn có một nhiêm. vụ khác đó là phải bồi dưỡng lão bà trở nên mạnh mẽ, lúc đó ăn bám chẳng phải được rồi sao, tốt nhất trở thành một trong những người mạnh nhất thì càng thoải mái trang bức hahaahaha....

-....... Ta không biết ngươi nghĩ thế nào nữa. Nếu ngươi có thể đào tạo một người như thế thì sao không bồi dưỡng mình có phải hơn không. Lúc đó có phải ngươi càng có thể trang bức không.

- Hazzz... nghe nàng nói vậy là chẳng hiểu gì rồi. Nếu ta bày ra thực lực thì chỉ thể hiện ta cường đại thôi. Nhưng nếu ta nhỏ yếu ít nhất là người khác nghĩ vậy nhưng lại cua được người vợ cường đại thì càng có thể trang bức sao. Hơn nữa có vợ cường đại thì chẳng phải làm gì chỉ cần vung tay trưởng quầy, ngẫm đã thấy thoải mái rồi. Cô có biết ăn bám là cảnh giới cao nhất của tán gái không. Phải yêu sâu đậm mới chịu được người chồng ăn bám. Còn nữa........

- Thôi thôi ta biết rồi- Thấy Dược Phong còn muốn thao thao, Phương Tuyết Mai ngán ngẩm vội ngăn lại- Nhưng ta kỳ quái là làm sao ngươi lài nói chi tiết truyện này với ta như vậy.

- Vì nàng là người ta sẽ ăn bám đầu tiên mà, tất nhiên ta phải nói chi tiết để nàng còn chuẩn bị tâm lý mà.

- Nhưng ta đâu có đồng ý sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.

-...........

Không khí chợt tĩnh lại.
.................
PS: MAIN ĐÃ BỊ TỪ CHỐI, TRUYỆN SẼ ĐI ĐẾN ĐÂU ĐÂY.