Thần Bám

Chương 190:

- Từ Trường Kim, nàng tìm đến ta là muốn nghe ngóng tin tức của người Đột Quyết, hay là muốn dò hỏi thực hư của ta vậy?

Dược Phong nhẹ nhàng nói:

- Nàng là một con người rất thành thật, không che giấu được vẻ lương thiện vốn có trong ánh mắt nàng đâu!

Từ Trường Kim cúi đầu, đỏ bừng cả mặt:

- Đại nhân, thật sự thật có lỗi, ta tới nơi này một mặt là muốn nghe xem cái nhìn của ngài đối với người Đột Quyết, mặt khác là muốn biết ngài đã nghĩ ra biện pháp gì không... Việc vương tử nước ta cầu thân đối với Cao Ly mà nói, không chỉ là một việc cưới xin đơn giản, hơn nữa còn liên quan đến sự sinh tử tồn vong của Cao Ly ta, Trường Kim dù có tan xương nát thịt cũng quyết không chối từ!

Dược Phong thật muốn chửi to 1 câu a. Sao ở đây cũng có 1 nhân vật y hệt trong truyện thế này. Đây không phải là thúc ra bán ý tưởng đổi mĩ nhân sao. NHưng nhìn cô nàng thế này Dược Phong cũng không đành lòng nói ra điều đó mà nhẹ dọng giảng giải:

- Từ Trường Kim, người Đột Quyết cùng lắm có thể phân biệt ra tám phần.

Dược Phong kêu lớn.
- Công tử, ngài… ngài… nói cái gì?

Bước chân Từ Trường Kim dừng lại, xoay người nhìn hắn hỏi:

- Ngài có chắc chắn như vậy không?

- Không phải có chắc chắn, đều là những suy luận khoa học thôi…

Dược Phong cười nói:

- Người Đột Quyết theo kinh nghiệm mà chọn ngựa, bề ngoài xem ra rất vững chắc, nhưng mà không thoát được định lý của thống kê học. Một kỵ sĩ Đột Quyết có mười con ngựa con, lần thứ nhất, hắn phải ở trong một trăm con ngựa mẹ lấy ra một, phải bảo đảm sự lựa chọn của hắn hoàn toàn chính xác, hắn phải so sánh toàn bộ một trăm ngựa mẹ một đợt. Như đã nói, lần thứ nhất hắn đã phải so sánh một trăm lần, giả thuyết lần thứ nhất hắn đã lựa chọn chính xác, để con ngựa thứ hai tìm mẹ, hắn sẽ phải chọn lựa chín mươi chín lần, dựa vào đó suy rộng ra, con thứ ba sẽ phải chín mươi tám lần, con thứ tư phải chín mươi bảy lần,đến con thứ mười, hắn đã phải so sánh chín mươi mốt lần… Ôi, đạo lý này không phải quá phức tạp sao, Trường Kim nàng hiểu không?

Từ Trường Kim trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, gật gù đáp:

- Đại nhân, ta hiểu được đôi chút, ngài nói rất đúng, mỗi ngựa con hắn cũng phải ít nhất phải so sánh trên dưới chín mười lần.

- Cái này đúng rồi!

Dược Phong gật đầu:

- So sánh nhiều lần như thế, mơ hồ lại khô khan, người Đột Quyết cũng là người, chẳng lẽ bọn họ vẫn sẽ không phạm sai lầm ư? Chỉ cần một người nào đó trong bọn họ phạm một lỗi nhỏ, thì việc tìm kiếm ngựa con của bọn họ sẽ sai sót, dẫn đến khiến cho sai lầm liên tiếp. Mà còn sai lầm càng tăng, mười người càng sai phạm chồng chéo… Bảo bối, việc kia khó mà đạt được.

Những phân tích liên tục về vấn đề này, Từ Trường Kim nghe được cái hiểu cái không. Lâm đại nhân này con người bề ngoài trông không đứng đắn, kỳ thật trong bụng lại thông minh hơn ai hết, nàng gật gù, nghiêm mặt nói:

- Công tử, cảm ơn ngài, ta đã tin rằng Đột Quyết không nắm chắc mười phần, ngược lại thì công tử, ngài…

Nàng dừng một chút, không nói ra hết lời, hướng Dược Phong khom người thi lễ, rồi vội vàng xoay mình trở về phía vương tử Cao Ly.

Bên kia Lộc Phàm đang chỉ huy mười kỵ sĩ Đột Quyết, đã bắt đầu chọn lựa ngựa mẹ, nhãn quang của người Đột Quyết quả nhiên đặt biệt, chỉ trong chớp mắt đã giúp cho năm mẫu tử đoàn tụ. Dược Phong thầm cười nhạt, liếc mắt có thể nhìn ra, tất nhiên là đơn giản, đến lúc sau mới là thời điểm nhức đầu của ngươi

Bỗng có 1 tiếng nói vang lên phía Sau Dược Phong:

- Vị công tử này,tại hạ Lý Thừa Tái, vương tử Cao Ly, không biết công tử là

Từ Trường Kim mới rời đi, hắn lại tới làm gì, chẳng lẽ là muốn thực hiện tình tiết đó trong truyện sao? Dược Phong cười hì hì nói:

- Vương tử, quá khách khí rồi. Kẻ hèn Dược Phong chỉ là 1 thanh niên bình thường thôi, vương tử không cần quá quan tâm! Sao không xem thuần hóa ngựa, đến tìm ta có chuyện gì?

Lý Thừa Tái thở dài:

- Dược huynh đệ, ta đâu còn có tâm tình xem ngựa. Không nói dối gạt ngài, Thừa Tái này đến đây, là phụng lệnh của phụ vương, nhất định phải cưới Âu Dương Thiến công chúa về nước. Nhưng với tình thế trước mắt này, đối với Cao Ly ta là bất lợi lớn nhất, đại nhân…

Hắn nhìn Dược Phong một cái, muốn nói lại thôi.

-Đây rồi… đây rồi… May đưa mỹ nữ đây ta chỉ cách cho!

Trong lòng Dược Phong thầm gào thét nhưng mà ngoài mặt thì Dược Phong cố ý nhướng mày nói:

- Vua Cao Ly mong đợi tha thiết nơi tiểu vương tử, tiểu vương tử cần phải cố gắng mới đúng, trước mắt Âu Dương Thiến công chúa chúng ta chưa xuất giá, ngươi còn có rất nhiều cơ hội mà!
Lý Thừa Tái cười khổ:

- Thực lực quốc gia của Cao Ly ta vốn mong manh, nhân tài ít ỏi, đời này chỉ có ta là có chút thiên phú để chèo chống thế hệ trẻ tuổi thôi. Hôm nay ở hội chiêu thân này của công chúa, chúng ta miễn cưỡng trả lời một đề, đối với các phần sau thì một điểm cũng không nắm chắc. Nhưng mà nếu không vào được vòng sau thì sẽ cực kỳ mất mặt, vấn đề này liên quan vô cùng lớn đến mặt mũi của vương triều chúng ta, cho nên Thừa Tái muốn cầu xin Dược Phong huynh đệ ngài giúp đỡ…

- Giúp đỡ? Tiểu vương tử nói đùa rồi!

Khóe miệng Lâm đại nhân nhếch lên, nụ cười hàm ý sâu xa:

- Ngài thân phận cao quý, ta đâu có đủ tư cách giúp đâu?