Thần Bám

Chương 191:

- Đủ tư cách giúp, đủ tư cách giúp…

Lý Thừa Tái vội vàng nói:

- Từ 2 vòng vừa qua,Thừa Tái đã thấy tài học của Phong huynh, có thể dùng 2 cách đơn giản như thế để mà qua cửa đủ thấy huynh đài có trí tuệ siêu quần. Với lại xem vẻ mặt của Phong huynh thì để 3 này huynh cũng có đáp án rồi. huynh đã giải được 2 đề có thể nói là nắm chắc 1 vé trong tay rồi thì hà cớ gì không thanh toàn cho nhau a.

- Chỉ cần Huynh đài ngài bí mật mang phương pháp trả lời theo đáp án kế tiếp nói cho Thừa Tái, Thừa Tái nguyện ý tặng ngàn vạn tử kim, dâng riêng thêm nghìn quận thiên tằm tơ, thất phẩm yêu tinh trăm viên, đích thân đưa đến tay huynh đài

Quanh đi quẩn lại, Lý Thừa Tái rốt cuộc viết ra bảng giá, ngần vạn tử kim, ngàn sấp thiên tằm tơ, thất giau yêu tinh trăm viên, cơ hồ có thể cùng so sánh với sinh lễ tặng cho Âu Dương Thiến công chúa. Cao Ly vì muốn nổi danh, quả thật không tiếc vốn liếng.

Nếu gặp những vị võ giả xuất thân nghèo hàn có lẽ đã động tâm nhưng mà người hắn hối lộ lại là chủ nhân chân chính của Bltd, mấy thứ đó hắn tiện tay cũng có thể lấy ra gấp trăm lần a

-Có chút đồ như thế mà đã cho rằng sai khiến được ta ư, ngươi coi ta như mấy tên thổ tài thôi ư? Đúng là muốn đem đầu của Dược Phong ta ra bán rồi, về điểm này thôi thì có mang tất cả tài phú của đại lục này ra đổi cũng khó đổi được ấy chứ.
Dược Phong khinh thường mà xì 1 phát nhưng vẫn ra vẻ trầm ngân:

- Thế này đi tiểu vương tử, ngài đã quá coi trọng tới ta rồi. Không nói gạt ngài, ta chỉ là 1 võ giả nghèo hèn mà thôi, giải 2 đề đó đã là hết sức sao có thể giải được đến đề thứ 3 này chứ. Người vẫn là đi tìm cao nhân khác đi.

Ẩn ý trong câu nói thì làm sao mà Lý Thừa Tái không nhận ra. Hắn thầm hừ một tiếng, đối với da mặt của người này, ngoài bội phục vẫn là bội phục. Nhưng mà vì quốc gia, hắn cũng phải cắn răn làm thôi:

- Huynh đệ, ta coi ngài cùng Từ Trường Kim trò chuyện với nhau rất vui vẻ, tựa hồ rất hòa hợp a!

Lý Thừa Tái mỉm cười, lái chủ đề sang một chuyện khác, không còn nói về vàng bạc châu báu, lại không biết như nào đã chuyển qua Từ Trường Kim.

Dược Phong " sửng sốt", tức thời liền tự nhiên nói:

- Đúng vậy, ta đã rất sớm nghe qua tên của Trường Kim, gặp nàng tựa như gặp lại người xưa.

Lý Thừa Tái gật đầu:

- Từ Trường Kim là một cô gái kỳ lạ nổi tiếng của Cao Ly ta, đối nhân xử thế chân thành thiện lương, trái tim tràn ngập tình thương, y thuật tinh xảo, hơn nữa tinh thông bách khoa, mưu trí vượt trội, không chỉ có rất được dân chúng ủng hộ, đồng thời cũng được phụ vương cùng mẫu thân ta sủng ái. Tuổi còn trẻ mà đã trở thành nữ thái y đứng đầu trong cung, ở dân gian lẫn trong triều đình đều có danh vọng cực cao.

- Cuối cùng cũng đến tiết mục ta mong chờ. Hắc hắc, tiểu tử này thật biết phối hợp a.

Thấy Lý Thừa Tái một lòng đem chủ đề đặt vào người Từ Trường Kim, Dược Phong càng thêm " nghiêm túc".

- Huynh đệ…
Trong mắt Lý Thừa Tái chợt lóe thần quang:
- Ngươi cùng Từ Trường Kim mối tương giao rất sâu sắc, nếu ngài nói thích, ta liền bẩm rõ phụ vương mang Từ Trường kim tặng cho ngài, ngài thấy thế nào?

" Dược Phong ngẩng đầu nhìn Từ Trường Kim ở xa một cái, chỉ nhìn thấy nàng đang thảo luận cái gì đó cùng Hàn Thượng Cung, mày ngài nhíu chặt, làn da như tuyết, hai má láng mịn, dáng vẻ yểu điệu thướt tha, phong vận mê hoặc, khiến lòng người phải dao dộng.

-Uổng cho nàng vẫn còn ở chỗ đó hết lòng lo lắng, lại không biết chủ nhân của ngươi đã mang bán cả nàng, đáng thương thay!

Dược Phong thầm than nhưng ngay lập tức ý dâm lai đầy đầu:

-NHưng không sao, về sau bản thần bám sẽ chăm sóc ngươi thật tốt. Hắc hắc.


Trong lòng đầy đen tối nhưng ngoài mặt thì Cầm vẫn đầy chính sắc nói:


- Tiểu vương tử, cái này có lẽ không được, ta và Từ Trường Kim chỉ là tình cảm bằng hữu, tịnh không phải vụng trộm nam nữ, ta nghĩ ngài đã hiểu lầm.


- Không sao đây chỉ là chút lòng thành, lòng thành mà thôi. Là ta đưa Dược Phong huynh để kết giao bằng hưu đó mà.


- Thật không.

- Thật. So kim cương còn thật hơn.


- Thế thì dù không muốn xem ra ta vẫn phải nhận để không phụ òng vương tử điện hạ rồi. Ai, con người ta không thể tử chối ai cái gì mới khổ chứ.

- Đúng đúng, thế giờ vụ phân ngựa thì sao.


- Không vội- Dược Phong cười 1 cái- chờ Đột Quyết làm xong đã.

Lúc này, dưới sân, Người Đột Quyết làm việc nhanh chóng, trong lúc hai người đang nói chuyện, đã chia xong hơn bốn mươi đôi ngựa.

Về sau điều qua điều lại đám ngựa, lý luận thống kê của Dược Phong liền thể hiện rõ. Một trăm con ngựa trắng giống nhau như đúc, một trăm con ngựa con giống nhau như đúc, bằng vào mắt phàm nhân mà nhận ra huyết thống, nếu muốn từng con không sai thì dường như không có thể. Chỉ cần một con ngựa trong đó chọn không chính xác thì ảnh hưởng sẽ liên tiếp. Sau khi ghép đến hơn sáu mươi con, động tác của các kỵ sĩ Đột Quyết rõ ràng đã chậm lại, sắc mặt của vương tử Đột Quyết dần căng thẳng, số còn lại khó có thể nhìn nhận ra, một con ngựa thường phải cần mười người cùng trao đổi bàn bạc mới có thể ghép đúng.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, người Đột Quyết đã gặp phải phiền toái, Từ Trường kim khe khẽ thở dài, trộm liếc nhìn Dược Phong một cái, chỉ thấy anh chàng anh tuấn ngóng nhìn mấy trăm con thiên mã đến ngơ ngẩn xuất thần, không biết ở trong lòng đang nghĩ gì.
***

- huynh đệ!

Lộc Phàm đang đổ mồ hôi khắp người, lại thấy Dược Phong đi đến:

- Có phải càng về sau, càng khó khăn đúng không?

Lộc Phàm thân là quốc sư của Đột Quyết, những vẫn mang vẻ phóng khoáng tự nhiên, nghe vậy liền cười đáp:

- Đúng vậy, đám ngựa còn lại này đều khó mà phân biệt, bởi vậy cần phải nhiều thời gian hơn.

Dược Phong nhẹ nhàng nói:

- Không nhất thiết cần lao lực vậy, tiểu đệ vừa nghĩ ra một biện pháp đơn giản hơn. Vị cung nữ tỷ tỷ này, ta có thể làm thử không?

Lộc Phàm giật mình nhìn Dược Phong một cái, chính mắt hắn thấy Lâm đại nhân đã liên tiếp áp đảo hai trận, nếu lại tiếp tục phá trận này, Lâm đại nhân thật đúng là thiên tài!

Tiểu cung nữ Thúy Vân cung kính trả lời:

- Đương nhiên có thể. Lộc Phàm đại nhân, các người đã phối ra sáu mươi lăm đôi, mất một giờ. Nếu vị Lâm đại nhân này ở trong một giờ ghép đôi mẹ con ra nhiều hơn các ngươi, như vậy sẽ tính cho ngài ấy thủ thắng, ngài nghĩ như thế nào?

Lộc Phàm khẽ gật đầu:

- Biện pháp này thích hợp, Vị huynh đệ, phải trông coi ở ngài rồi.

Thúy Vân phất tay lên, hơn sáu mươi con ngựa mẹ và ngựa con được ghép cặp thành công kia lập tức bị kéo đi, tiếp theo liền có hơn sáu mươi con ngựa mẹ cùng ngựa con được chọn giống như đúc được đưa đến, lẫn vào trong đó. Đám ngựa mẹ và ngựa con này toàn thân cũng trắng như tuyết, đồng thời hí vang như trận trận sấm giữa mùa xuân, chấn động đến tai của từng người.