Chương 1: Xuyên về lại địa cầu.

Tà Thiếu Tung Hoành

Chương 1: Xuyên về lại địa cầu.

"Đây là đâu... chỗ này là ở đâu vậy?" Một thiếu niên 15,16 tuổi đang nằm trên giường rồi đột nhiên mở mắt ra miệng lẫm bẩm.

"Ách, ta trở lại về địa cầu rồi sao, không tệ không tệ, có thể về địa cầu làm lại từ đầu quả thật là không tệ." Đột nhiên thiếu niên nhớ lại cái gì miệng không ngừng lẫm bẩm không còn dáng vẻ yếu ớt như lúc nãy nữa.

Bành.

Đột nhiên một cô gái từ đâu đạp cửa xong rồi gằn nói: "Lâm Thiên ngươi tự mà lấy thuốc uống đi, còn chờ người hầu hạ sao."

Lâm Thiên nằm trên giường bệnh ngơ ngác dường như sực nhớ lại cái gì đó.

Cô gái đó cũng đột nhiên giật mình mất hồn quăng luôn thuốc uống của Lâm Thiên.

Cô không nghĩ là Lâm Thiên có thể tỉnh lại nên hôm nào cô cũng bưng thuốc vào đây rồi một trận chửi vào Lâm Thiên để xã strees nhưng không nghĩ là hôm nay Lâm Thiên có thể tỉnh lại, lúc này một ý nghĩ hoang đường xuất hiện trong đầu cô: "A, có khi nào hắn đã tỉnh lại lâu rồi mà vẫn giả bộ nằm không, chết tiệt Lâm Thiên thằng khốn này."

"Ngươi... ngươi, ngươi tỉnh lại rồi à."

Lâm Thiên không thèm trả lời nằm nhắm mắt lại trầm tư suy nghĩ.

Lâm Thiên là một người địa cầu nhưng không may bị một trận bạo bệnh phải nằm sống đời thực vật.

Nhưng thật ra trận bạo bệnh đó đã làm thay đổi cả một cuộc đời của Lâm Thiên.

Sau trận bạo bệnh linh hồn của Lâm Thiên xuyên qua một cái tu chân thế giới rồi Lâm Thiên được một cái vô địch hệ thống, chỉ trong 100 năm hắn đã bước lên hàng ngũ vô địch tu chân giới, 10 sau đó Lâm Thiên thành công độ kiếp phi thăng tiên giới ở tiên giới trong 1 vạn năm Lâm Thiên thành công đột phá từ tiên đế lên tiên tổ rồi lại qua 1 vạn năm thành công độ kiếp phi thăng thần giới 100 triệu năm sau hắn đã trở thành thần giới người mạnh nhất và lại độ kiếp thành công một lần nữa phi thăng thánh giới rồi phi thăng đến Hỗn Độn giới ở đây hắn đã gặp được một kẻ thù quá mạnh hết sức hắn có thể tưởng tượng, nên đã bị tiêu diệt rồi xuyên về lại địa cầu.

Lúc này Lâm Thiên trong đầu cười ha ha: "Hồng Hỗn Long người chờ đó ta sẽ giết chở lại Hỗn Độn giới tiêu diệt ngươi, chờ đó..."

Thoả mãn khi được làm lại một kiếp Lâm Thiên mở mắt ra mỉm cười nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của cô gái nói: "Ha Ha, Lục Tuyết nàng vẫn đanh đá như ngày nào..."

Lục Tuyết những người lại: "Lâm Thiên ngươi muôn gì hãy nói lẹ đi chỉ cần ngươi huỷ hôn với ta cái gì ta cũng chịu."

Lâm Thiên cười cười ta nhìn cơ thể của Lục Tuyết từ lúc bắt đầu mấy ngàn tỷ năm Lâm Thiên chưa được xoạt, một đường tu luyện để trở thành người mạnh nhất không ai sánh bằng Lâm Thiên đã không một chút ham mê luyến sắc nhưng đã mất hết lúc này thú tính của hắn như một con Hắc Long nổi dậy.

"Ta muốn gì ư, Ha Ha, được rồi chỉ cần ngươi lên đây nằm với ta ta sẽ huỷ Hôn ước giữa ta và ngươi, cũng coi như ngươi và ta ôm ấp lần cuối đi."

Lục Tuyết nghe vậy mừng rỡ nhưng cũng có chút đắng đo và nghi ngờ: "có thật vậy không?"

Nghe vậy Lâm Thiên xụ mặt xuống: "Ngươi không tinh ta vậy thì khỏi huỷ hôn ước giữa ta và ngươi đi."

Đên đây Lục Tuyết không do dự chạy tới nhảy lên giường chui vào chăng nằm với Lâm Thiên thấy vậy Lâm Thiên cười khặc khặc nghĩ thầm: "ngươi mà cũng đòi đấu trí với ta, iQ của ngươi còn quá kém xa, ta iQ là tỷ tỷ đây nè, chỉ cần ta muốn làm thế giới này phát triển đến đâu thì nó phải phát triển đến đó không dám cãi lời..."

Lâm Thiên một hồi yy.

Lục Tuyết chui vào mềm nằm với Lâm Thiên nhưng ngây thơ đên mức không biết sắp sữa bị Lâm Thiên thịt rồi.

Lâm Thiên ôm Lục tuyết vào trong ngực rồi hai tay luồng qua cổ ôm lại Lục Tuyết.

Bị chạm đến nổi da gà Lục Tuyết đỏ mặt lạnh rên nói: "Lâm Thiên, nhiêu đó đủ rồi ngươi còn không mau huỷ hôn với ta."

Đột nhiên Lâm Thiên chui vào mềm cũng Lục Tuyết mặt đối mặt nói: "từ từ, đừng vội ta và người cùng trò chuyện chút."

Vừa nói tay của Lâm Thiên thọc vào áo trong của Lục Tuyết nhờ vào bí pháp mà con quái vật Lâm Thiên sống vài trăm tỷ năm này làm cho Lục Tuyết mới bị chạm nhẹ cái mà đã sướng tê dại cả người, Lục Tuyết không chịu được phát rên một cái.

-A.

Tiếng rên đầy mị lực cũng làm cho Lâm Thiên khó ép được dục hoả lâu năm bộc phát, một đường Lâm Thiên cởi hết đồ của mình và Lục Tuyết ra.

Thân thể của Lục Tuyết mặt dù đang ở trong mềm nên Lâm Thiên không thấy được nhưng qua những cánh tay Lâm Thiên đang du tẩu trên người Lục Tuyết thì Lâm Thiên có thể hình dung ra 1 phần nào đó cơ thể của Lục Tuyết.

Cặp bánh bao thì như núi, trên đỉnh nuối còn có cặp thỏ hồng mềm có độ co dản nhất định.

Thân thể của Lục Tuyết thì chuẩn hình chữ S, chỗ nào cần lồi thì lồi cần lõm thì lõm.

Mông của Lục Tuyết mịn màng trơn trược sờ vào có cảm giác cứ muốn sờ mãi vậy thôi.

Còn có khe rãnh đang bị ước nước tựa như một con sông khô hạn ven rừng đang đợi nước về.

Cuối cùng Lâm Thiên cũng khô g thể cưỡng chế nổi nữa đút jj của mình vào khe rãnh của Lục Tuyết, Lâm Thiên mặt dù không cưỡng chế nổi nhưng vẫn có một phần nào lý trý giữ lại hắn sử dụng bị pháp để làm cho Lục Tuyết không bị đau mà tăng phần sung sướng.

Hai người chinh chiến liên tiếp 2 h lúc này Lục Tuyết đã mệt chịu không nổi nằm trên cơ thể của Lâm Thiên mà ngủ còn Lâm Thiên nở nụ cười thoả mãn.

Bành.

Đột nhiên trong đầu của Lâm Thiên vang lên tiếng con két của máy móc.

"Keng! Chúc mừng ký chủ xông phá ra trăm tỷ năm chưa chịch người nào hệ thông ban tặng gói quà cho hai người(xin hỏi có mở hay không?)"

Lâm Thiên nghe được như vậy không kiềm chết được nụ cười: "Ha Ha..., không ngờ sống lại vẫn được hệ thống nữa, ta cứ nghĩ là phải tu luyện một trận để trở lại tu chân giới rồi mới bắt đầu hành trình báo thu chứ."

"Hê thống mở phần quà ra."

"Keng! Chúc mừng chủ nhân nhận được thể chất Hỗn Độn Thuần Dương Đạo Thể, thiếu phu nhân nhận được Hỗn Độn Thuần Âm Đạo Thể."

"Keng! Chúc mừng chủ nhân nhận được Hỗn Độn Âm Dương Đạo Kinh."

...

"Keng! Chủ nhân thành công hồi sinh trở về nhận được một phần quà siêu cấp tân thủ(xin hỏi chủ nhân có mở ra hay không?"

Nghe vậy Lâm Thiên một trận mừng rỡ khôn xiết liền kêu lên: "Mở ra phần quà siêu cấp tân thủ."

"Keng! Chúc mừng ký chủ được 2 bộ trang sức hỗ trợ tu luyện nam và nữ."

"Keng! Chúc mừng chủ nhân có thê mua sắm thoải mái trong thương thành mà không tốn điểm gì hết."

"Keng! Chúc mừng ký được huyết mạch Bất Diệt Hắc Long."

...

"OMF, được mua sắm thoải mái ở thương thành mà không có mất một đồng nào, cái này không khác gì bug."


P/s: Thả rắm trước 1 chương.