Chương 3: Cha con đoàn tụ.

Tà Thiếu Tung Hoành

Chương 3: Cha con đoàn tụ.

Sáng hôm sau Lâm Thiên tỉnh dạy vẫn thấy Lục Tuyết ngủ cũng không đánh thức dạy, Lâm Thiên mặc niệm một tiếng "Hệ Thống"

Nhân vật: Lâm Thiên

Tuổi: 16

Lever: Luyện Thể tầng 135(sức mạnh ngang ngữa luyện khí tầng 3)

Công pháp: Hỗn Độn Âm Dương Đạo Kinh(tầng thứ nhất), Bất Diệt Thiên Kinh(tầng thứ nhất).

Trang bị: Hỗn Độn Vô Cực Song Tu trang sức(Hồng Mông cực phẩm đạo khí)

Không có như kỳ vọng cao của Lâm Thiên, khi đột phá tầng 100 của Luyện Thể chắc sẽ 1 quyền đập chết luyện khí cảnh, nhưng không dễ dàng như thế, đã đột phá tầng 135 của luyện thể nhưng hệ thống đưa ra sô liệu chị bằng luyện khí cảnh tầng 3 mà thôi, nhưng cũng không làm cho Lâm Thiên thất vọng là căn cơ của Lâm Thiên càng ngày vững vàng như một ngọn núi lớn chuẩn bị hình thành.

Lúc này đột nhiên một tiếng hét lớn trong phòng bệnh của Lâm Thiên.

-Aaa...

Lâm Thiên giật mình thoát ra hệ thống thì thấy mẹ của Lục Tuyết đang hét lớn khi thấy Lục Tuyết đang nằm ngủ cùng với Lâm Thiên.

Tô Oánh lập tức hét xong liền đi về phía của Lục Tuyết: "Tuyết nhi, con, sao con lại ngủ với hắn, mà làm sao hắn có thể tỉnh lại rồi, không phải con đang định đính hôn với Lưu Chí Dũng sao."

Ở trong mơ màng Lục Tuyết nghe thấy tiếng mẹ mình đang hỏi liền theo bản năng nói: "Mẹ ơi, ta không muốn đính hôn với Lưu Chí Dũng rồi, ở bên Lâm Thiên con cảm thấy rất hạnh phúc và thoải mái, mà con với Lâm Thiên lại có hôn ước nên con sẽ theo Lâm Thiên, ở bên hắn con cảm thấy rất là an toàn."

Bên cạnh đang năm Lâm Thiên cũng ngạc nhiên không ngớt, đúng là lòng dạ đàn bà mò kim đấy biển mà.

Tô Oánh cũng ngạc nhiên không thôi, lúc đầu Lục Tuyết một hai đòi huỷ hôn ước để đính hôn với Lưu Chí Dũng, nhưng giờ lại thây đổi 360 sđộ.

"Chứ sao lúc đầu con lại một một hai hai đòi huỷ hôn với Lâm Thiên để đính hôn với Lưu Chí Dũng."

Lục Tuyết không có do dự lại đáp: "bởi vì lúc đó con không biết là ở bên cạnh Lâm Thiên hạnh phục như vậy."

Tô Oánh cũng hết lời luôn liền đi ra đống cửa phòng lại rồi dặn dò người hầu.

"Ta cấm các ngươi bước vào phòng của cậu chủ, các ngươi mà dám bước vào ta liền cho người chặt chân của các ngươi rồi liền đuổi việc biết không?"

Mấy tên người hầu gái nghe vậy liền hoảng sợ không ngớ gật đầu nói: "vâng, thưa bà chủ chúng con biết rồi."

Nói xong Tô Oánh một đường đi.

Trong phòng lúc này Lục Tuyết và Lâm Thiên vẫn đang trần truồng, Lâm Thiên từ sau lưng của Lục Tuyết liền khoát tay lên ngực của Lục Tuyết rồi đưa miệng tới gần tai của Lục Tuyết nói: "Chúng ta làm một hiệp nữa nha."

Lục Tuyết mơ mơ màng màng tỉnh dậy khuôn mặt lục này cũng đã đỏ bừng nhưng rất nhanh gật đầu nói: "Ukm, ta xin lỗi vì những truyện mà trước kia đã đối sử với ngươi như vậy."

"Không có gì ta cũng không phải người thù dai nên ngươi cũng đừng quá lo lắng, từ ta sẽ nói cho ngươi một bị mật trọng đại của ta..."

Lâm Thiên nói xong liền đè Lục Tuyết ra, Lâm Thiên đút jj vào khe rãnh của Lục Tuyết rồi liền vận chuyển lên Hỗn Độn Âm Dương Đạo Kinh.

Rất nhanh liền một nguồn linh lực khổng lồ từ tinh không tràn vào trái đất rồi lại tràn vào cơ thể của Lâm Thiên và Lục Tuyết.

Lục Tuyết cảm nhận được một luồn khí đang vận hành trong cơ thể của mình và cô cũng có thể cảm nhận được khí lực của mình bây giờ là rất lớn.

Rất nhanh tiếng máy móc của hệ thống liền vang lên:

"Keng! Chúc mừng chủ nhân đột phá luyện thể tầng 136."

Hai người điên cuồng chiên với nhau từ sáng đến tối mặc dù không ăn cái gì nhưng trong cơ thể của hai người vẫn không thấy đói và tràn đầy sức lực.

Lúc này tu vi của Lâm Thiên và Lục Tuyết đều thành công đột phá lên Luyện Thể tầng 999 tốc độ đột phá có thể nói là kinh khủng và nhiều nhất tiểu giai từ trước đến giờ.

Trên giường lúc này đã thành sông của một bãi chất nhờn.

Lục Tuyết và Lâm Thiên ngừng chiến lại liền đi vào nhà tấm tẩy một chút mùi hôi, cái giường bị Lâm Thiên quăng một cái không biết bay đi đâu mất luôn.

Hai người ôm nhau vào nhà tầm chui vào một bồn tầm sang trọng sạch sẽ hai người liền vặn nước cho đầy bồn liền ôm ấp nhau nhảy vào tấm.

Sau 20 phút Lục Tuyết và Lâm Thiên thay một bộ đồ khác đi ra khỏi phòng, Lâm Thiên thì chỉ có mấy bộ đồ bềnh còn nên thay đại còn Lục Tuyết thì mang một bộ đồ đùi nói chung là cũng không có quá hở hang đi ra ngoài đại sảnh.

Ba của Lâm Thiên, Lâm Chính nghe tin Lâm Thiên tỉnh lại liền lập tức hoảng chuyến công tác bay chở về lại Việt Nam.

Lúc này tại một sân rộng lớn của căn biệt thự giàu nhất ở Hà Nội một người đàn ông đi xuống chiếc xe Audi A8 đời mới nhất.

Khoảng chừng nữa phút sau ông liền đi đến cửa chính ông liền đẩy cửa ra định chạy một mạch thì đã thấy Lâm Thiên đang đứng trong đại sảnh liền quăng ngay cái vali xuống chạy tới ôm Lâm Thiên nói: "Con trai, ha ha, con đã tỉnh rồi đúng là ông trời không phụ lòng ta mà."

Lâm Chính ôm Lâm Thiên mà vừa cười vừa khóc trong sự hạnh phúc.

Lâm Thiên có chút không quen nhưng vẫn để cho cha mình ôm một hồi lâu rồi đẩy ông ra giả đò nói: "Cha, ngươi làm vậy liền ngợp thở ta chết sao?"

Nghe vậy Lâm Chính có chút chất thố liền bỏ cậu con trai của mình ra nói.

"Ha Ha, là do ta vui quá..."

"Thôi con đã tỉnh rồi nhưng sức khoẻ con vẫn còn yếu lắm hãy về phòng tỉnh dưỡng đi..."

Đột nhiên ông quay mặt qua nhìn thấy Lục Tuyết đang mang một bộ đồ ngủ cũng không khỏi ngạc nhiên hỏi: "Lục Tuyết ngươi đây là.?"

"Cha."

Lục Tuyết không do dự cười rạng rỡ nói một tiếng "Cha"

Lâm Chính có chút không thích ứng được quay mặt qua ngạc nhiên nhìn Lâm Thiên.

"Không phải mấy ngày trước ngươi đòi huỷ hôn sao, giờ lại kêu ta là cha."

Lâm Thiên phản ứng lại nói: "Gạo đã nấu thành cơm rồi cha."

Nghe vậy Lâm Chính sững người một cái rồi cười: "Ha Ha..., như vậy cũng tốt."

P/s: tác giả thời gian bây giờ bận quá nên lịch ra chương đổi lại 3 ngày 1 chương nha m.n mong thông cảm cho tác.