Chương 279: Tuần Thiên Giả thí luyện lần hai.

Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 279: Tuần Thiên Giả thí luyện lần hai.

Chương 279: Tuần Thiên Giả thí luyện lần hai.

Chương 279:

Thất Bảo Thần Chủ nơi này lại càng thêm hưng phấn, đấu với bốn vị yêu vương tuy không chiếm thượng phong, nhưng đang từng bước làm cho hắn dần quen với cảnh giới hiện tại, không còn là Thần tuyệt nhiên chẳng có lực lượng miễu sát Đạo Tổ, hắn mượn nhờ lần giao thủ này mà thích nghi lại với cảnh giới Đạo Tổ vốn đã bị hắn lãng quên mấy vạn năm trước.

Độc Dị không thể tin được rằng một Đạo Tổ sơ giai lại có thể một mình chống đỡ tứ tổ liên thủ, mà trong đó lại còn là một thượng giai và ba trung giai, căn bản là chuyện không có cách nào mà một Đạo Tổ thông thường có thể làm được.

"Ngươi quậy đủ rồi."

Một thanh âm hư ảo xé toạt không gian xuất hiện cự thủ chộp lấy Nguyễn Công Sơn kéo vào trong vết nứt, Huỳnh Thanh động thủ là không muốn yêu tộc điều tra ra thân phận của Thất Bảo Thần Chủ, nếu chúng phát giác Đạo Tổ sơ giai mà có được Thần Khí thì không chỉ yêu tộc mà ba đại tộc còn lại sẽ không ngần ngại bỏ ra đại giới điều tra.

Thất Bảo Thần Chủ vừa bị kéo về đại sảnh của Vạn Niên Cung thì có chút tức giận, hắn nhìn Huỳnh Thanh nói:

"Yêu đạo, ngươi cuối cùng vẫn là sợ ta tăng cao thực lực sẽ giết chúng."

Hàn Vũ Thiên ngồi ở chủ vị thản nhiên nói:

"Ngươi ham nhiều lại càng lộ ra sơ hở."

Chỉ một câu này mà Thất Bảo Thần Chủ nhận ra bản thân đã lỗ mãn tới mức độ nào, nếu thực sự vì gia tăng thực lực không đáng mà dẫn động cao thủ Thần Cảnh tới thì e là khó trốn khỏi tử nạn.

Huỳnh Thanh thở dài nói:

"Yêu tộc ở phế địa cũng không hẳn hoàn toàn thuộc quyền khống chế của yêu tộc trên Thiên, hành sự quả thật không cẩn trọng chút nào."

Hàn Vũ Thiên ngẩn đầu nhìn trần nhà nói:

"Tuần Thiên Giả mới là kẻ duy nhất mà yêu tộc ở Thiên cử xuống, đám yêu tộc ở phế địa hẳn là đang trong sự khống chế của thế lực khác."

Thất Bảo Thần Chủ cũng có chút nghi hoặc nói:

"Hẳn là kẻ kia khống chế."

Hàn Vũ Thiên và Huỳnh Thanh lập tức suy nghĩ tới chính là giới chủ Tô Lăng giới, kẻ bị hư không tha hóa không có cách cứu vãn sắp mang thế giới này xuống vực sâu vô tận.

"Khoan động thủ, tạm thời cứ vào trong thí luyện rồi tính tiếp, ở trong đó chúng ta dễ dàng hành sự hơn."

Ba người bọn họ đương nhiên là đã sớm có mưu tính của mình ở trong, mà mặt khác đồng minh tham gia còn có Tuần Thiên Giả và hai tộc ma và long nhân.

Yêu tộc trước đó đột nhiên phát động đại quân muốn khiêu chiến nhân tộc, hẳn là muốn cảnh máu chảy thành sông vạn thây thành núi, huyết tinh ngàn vạn tu sĩ mà tụ hội lại đương nhiên sẽ kích thích đám quái vật bên dưới trồi lên tìm kiếm thú vui giết hại sinh mệnh.

Chỉ có vào trong thí luyện ở trong một vùng không gian biệt lập, bọn họ động thủ giết hết cao tầng yêu tộc, như vậy có thể ngăn được âm mưu của đám người phía sau, Hàn Vũ Thiên nhắm mắt rơi vào trạng thái tĩnh tu.

Thất Bảo Thần Chủ tìm một vị hòn đảo vắng cũng tu luyện trong một tháng tới, Huỳnh Thanh thân ảnh biến mất xuất hiện sâu trong hồ bên dưới Hải Hoàng Cung.

Huỳnh Thanh lấy ra một khối tinh thạch tràn đầy thần quang kì lạ, hình chiếu một người nhỏ bằng lòng bàn tay hiện ra, lão lập tức quỳ xuống cung kính hành lễ với thanh niên kia.

"Trụ Thiên điện hạ."

Trụ Thiên chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Đã trăm năm rồi, ngươi bây giờ mới liên lạc với ta, nhiệm vụ trừ khử hai tên ngoại vực kia khó khăn vậy sao?"

Huỳnh Thanh quỳ gối nói:

"Điện hạ thứ tội, thuộc hạ đã gặp được vị mà điện hạ ngày đêm mong chờ."

Trụ Thiên nhướng mày nói:

"Chủ thượng sao?"

Huỳnh Thanh nhẹ gật đầu nói:

"Vâng thưa điện hạ, chủ thượng đang gặp một ít khó khăn, thuộc hạ ở lại vài năm để giúp đỡ."

Trụ Thiên như đã hiểu nhẹ gật đầu nói:

"Được rồi, trước khi trở về thì tới vài nơi trên Tô Lăng giới đi, kế hoạch cũng cần phải thực hiện."

Huỳnh Thanh nhận lệnh cũng thu tinh thạch lại, lão về đất liền cũng xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

Thời gian trôi qua một tháng lại thấy pháp tắc xoay chuyển liên hồi, kết giới bao phủ Tuần Thiên Giả từ từ vỡ ra, bọn họ không chỉ khôi phục thực lực vốn có còn một bước đạp lên trung vị cảnh Đạo Tổ.

Hàn Vũ Thiên cũng từ trong tĩnh tu chậm rải mở đôi mắt băng lam của mình, cơ thể phiêu miễu hàn khí không dứt cũng từ từ thu về, Băng Cực Thuần Âm Thể đã đạt tiểu thành, cho dù hứng lấy công kích của Đạo Tổ tầng 1 cũng không có thụ thương nghiêm trọng như trước.

Cộng thêm việc có thể phong ấn tổ huyết lại càng khiến công kích của Đạo Tổ không có mấy uy hiếp với hắn, Hàn Vũ Thiên phất tay đánh lên giữa thiên địa một đoàn lam quang chiếu sáng, thời gian thí luyện Tuần Thiên Giả mở ra cũng đã bắt đầu.

Rất nhanh các thế lực tham gia đã hội tụ lại Vạn Niên Cung, Hàn Vũ Thiên nhìn từng cái thế lực cũng chỉ cười nhạt nói:

"Bốn vị cũng muốn vào trong thí luyện tìm kiếm cơ duyên đúng chứ?"

Lời vừa dứt toàn trường kinh ngạc nhìn xung quanh xem là có chuyện gì, đột nhiên từ trong đám đông chui ra bốn người.

Đây chính là Long Bạch, Sùng Khánh, Tam Thủ và Trần Thái Phú, bọn họ không ngờ bản thân đã ẩn nấp đến trình độ đối thủ cùng cấp không thể nhìn thấu, vậy mà Hàn Vũ Thiên cũng chỉ dùng một ánh nhìn đã quét qua đã thấu hiểu được hết tất thảy.

Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Hà cớ phải lấy đi mấy danh ngạch của tộc nhân khác, bản cung chủ đương nhiên có cách để cho các vị bước vào trong thí luyện."

Hắn rất thản nhiên lại làm ra bộ dáng kiêu ngạo không thôi, Trần Thái Phú nhìn được quỷ kế liền nói:

"Ngươi nghĩ bọn ta sẽ chịu bỏ ra đại giới cho tiểu tử ngươi để được vào trong thí luyện à, nằm mơ!"

Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Vậy thử hỏi qua các vị Tuần Thiên Giả xem, thí luyện có cho phép tu sĩ Đạo Tổ đi vào hay không?"

Mấy ánh mắt lướt tới đám người Tuần Thiên Giả là đang chờ câu trả lời, Miêu Ảnh nhẹ gật đầu nói:

"Đạo Tổ tu sĩ không thể vào trong thí luyện, trừ khi có được thần lệnh mà các thần linh ban phát cho đệ tử lịch luyện, hoặc là phong ấn tu vi về Thánh Tông, nhưng khi vào trong phá bỏ phong ấn sẽ lập tức bị quy tắc của thế giới thí luyện bài trừ, Thần Cảnh cũng khó sống sót dưới quy tắc được mấy trăm thần linh viễn cổ hợp lực thôi diễn ra."

Lời này vừa ra làm cho bốn người trầm mặc không thôi, họ đang định mượn nhờ việc phong ấn tu vi mà vào trong thí luyện, mang theo mấy vị Đạo Tổ khác mà tìm kiếm cơ duyên.

Quý Ngọc Tuần Thiên Giả đuôi hồ uyển chuyển nói:

"Đương nhiên còn một cách nữa."

Bốn vị cường giả tứ tộc nhanh chóng nhìn tới, Quý Ngọc nhìn Hàn Vũ Thiên bằng ánh mắt đăm chiêu nói:

"Đạt tới một bước Chuẩn Thần cũng có thể vào trong thí luyện, mà ta đoán chừng các ngươi cũng gần chạm đến một bước kia rồi, đáng tiếc rằng thời gian có hạn."

"Con hồ ly già."

Hàn Vũ Thiên híp mắt trong lòng có một chút ngoài ý muốn, Long Bạch quay đầu nhìn Hàn Vũ Thiên xòe bàn tay ra nói:

"Thiếu niên trẻ, hiện tại cấp bách giao ra Mộc Thiên để lão phu đột phá, chuyện này mà thành ắt có ân nghĩa."

Sùng Khánh cũng đưa mắt nhìn tới nói:

"Đưa ta gốc cây tản ra yêu khí, đợi khí ta từ thí luyện trở về lại mang cho ngươi kha khá đồ tốt."

Trần Thái Phú một mực yên lặng cũng lấy ra một khối ngọc thạch, hoa văn ở trên khắc họa thần văn kí tự do đại năng thần linh tạo ra, toàn bộ đưa mắt nhìn tới sắc mặt tràn đầy kịch biến, thần uy bên trên chỉ thoáng tản ra đã làm cho chúng tu muốn quỳ phục, ngay cả Đạo Tổ cũng không thể ngăn được cãm giác này.

"Chuẩn Thần công pháp."

Hàn Vũ Thiên liếc sơ qua liền nhận biết được đó là một quyển công pháp chứa đựng uyên bát của một vị chuẩn thần lưu lại, mà lại còn là một vị Chuẩn Thần thuộc về nhân tộc.

Bạch Long cau mày nhìn về phía Trần Thái Phú không thể che giấu ánh mắt ganh tị, công pháp Chuẩn Thần một khi có được là nắm trong tay năm phần tìm ra con đường thần đạo, một vị Chuẩn Thần đi trước trải đường, chỉ cần nắm được công pháp kia trong tay có thể thành Chuẩn Thần.

Hàn Vũ Thiên cười nói:

"Các ngươi không dùng được nó."

Một câu nói làm cho Long Bạch, Sùng Khánh và Tam Thủ khó hiểu, Trần Thái Phú thở dài nói:

"Ngươi đúng thật rất có mắt nhìn, công pháp Chuẩn Thần này đúng là chúng ta không thể dùng được, đến cuối cùng là nguyên nhân gì ta nghiên cứu gần 2000 năm cũng không thể lĩnh hội, cơ duyên lớn nhất cả đời ta đạt được lại không thể dùng được, giờ ta muốn dùng nó đổi lấy Mộc Thiên thì thế nào?"

Sùng Khánh ngửa đầu cười chế giễu nói:

"Ngươi sống lâu như vậy còn không thể lĩnh hội được một chút, vậy khác nào công pháp Chuẩn Thần kia là đồ bỏ, đổi lấy Mộc Thiên thì hơi viễn vong đấy."

Hàn Vũ Thiên giơ bàn tay ra nói

"Để ta xem thử, nếu được thì ta sẽ trao đổi với ngươi."

Trần Thái Phú có chút do dự, nếu đưa cho Hàn Vũ Thiên mà hắn lại lĩnh hội được một ít, Chuẩn Thần công pháp kích phát thần văn dung nhập vào cơ thể hắn thì lão biết làm như thế nào.

Mọi người chờ đợi sự lựa chọn của Trần Thái Phú, lão ta thở dài vẫn là đẩy quyển công pháp bay về phía Hàn Vũ Thiên.

"Đừng vọng động."

Âm thanh của Hàn Vũ Thiên chậm rải vang lên khí tức tản ra phong ấn tổ huyết và pháp tắc của Đạo Tổ, làm cho đám người có ý định cướp đoạt bị đình trệ không còn cơ hội động thủ.

Hắn mở cuốn công pháp ra xem xét một chút lại cảm nhận được bên trong đang biến hóa không ngừng, bất luận thể nào cũng không thể nắm bắt được một tia đại đạo thần ở trong, Hàn Vũ Thiên đôi mắt lóe lên một tia thông suốt cười nói:

"Là một Chuẩn Thần công pháp thiên về huyễn thuật, nhưng thứ này đặc thù lại chỉ chấp thuận người của Cửu Huyễn Ảnh Nhân Tộc, dù là thần linh không thuộc tộc này cưỡng chế cũng khó mà đạt được kì ngộ bên trong, xem ra thứ này đối với ta cũng vô dụng."

Hàn Vũ Thiên trả về có một chút thất vọng thở dài, nếu là một Chuẩn Thần công pháp có thể sử dụng thì hắn sẽ để cho một quản sự trong Vạn Niên Cung dùng, giúp tổng thể thực lực của thế lực dưới chướng tăng lên một phần, đổi lại điểm hóa Trần Thái Phú bước ra một bước Chuẩn Thần làm điều kiện thì cũng tốt, chỉ tiếc là không có được như trong dự tính.

Hàn Vũ Thiên đột nhiên kéo công pháp về suy tư một chút nói:

"Hay là như vậy, cuốn Chuẩn Thần này không có tác dụng với chúng ta, nhưng bản cung chủ lại là kẻ thích sưu tầm công pháp đặc thù, điều kiện là giúp ngươi vào được trong thí luyện, lại thêm việc đảm bảo cho người Điệp Hoa Cung không tử vong trong tay kẻ khác trong thí luyện thì thế nào?"

Trần Thái Phú thật không ngờ Hàn Vũ Thiên lại ép giá một cuốn Chuẩn Thần công pháp tới mức này, nhưng câu tiếp theo của Hàn Vũ Thiên lại làm cho Trần Thái Phú không có đường để từ chối.

"Thí luyện bên trong cơ duyên thần linh lưu lại phải nói là nhiều vô số kể, nếu ngươi vào đó tìm kiếm thì một bước Chuẩn Thần gần ngay trước mắt, mà thí luyện lại nhiều năm không có ai đột phá Chuẩn Thần hay là Thần Cảnh, phải biết pháp tắc và đại đạo thần cấp tích trữ bên trong nhiều như sao giữa trời đêm, ngươi mà may mắn đột phá Chuẩn Thần thì sẽ mạnh hơn rất nhiều kẻ cùng cấp về mặt pháp tắc, tương lai Chuẩn Thần chỉ là bước đầu tiên mà thôi, sau khi nhận đại lượng pháp tắc và đại đạo thần cấp bên trong, bước ra Chuẩn Thần thì không quá 200 năm sau Thần Cảnh đã gần ngay trước mắt."

Một câu nói nhấc lên ngàn cơn sóng làm cho vô số người tràn đầy kinh ngạc không thôi, thần linh trong truyền thuyết không ai dám mộng tưởng vậy mà lại có thể xuất hiện bên trong thí luyện.

Hàn Vũ Thiên đây chính là dùng một mẻ lưới bắt gọn bốn con cá lớn kia, bốn người vốn do dự cần tìm một lý do, thì hắn đã quăng ra một cái lý do không thể nào thích hợp hơn nữa, Chuẩn Thần chỉ là thứ mà họ muốn đạt được mà thôi, thần linh mới là điểm cuối mà rất nhiều sinh linh mong muốn đạt được.

Trần Thái Phú hít một hơi thật sâu nói:

"Được, lão phu đồng ý."

Hàn Vũ Thiên thu Chuẩn Thần công pháp vào trong thức hải, toàn thân bộc phát thất thải chi quang nồng đậm tới cực điểm, ngón tay điểm tới lao thẳng về phía Trần Thái Phú, thất thải quang man bao phủ rồi lại phân ra làm bốn đạo lần lượt bao bọc lên bốn cao thủ Đạo Tổ nhân tộc.

Hào quang tiêu tán lại không có bất luận sự thay đổi nào, Trần Thái Phú khẽ cau mày nhìn về phía Hàn Vũ Thiên, Hàn Vũ Thiên thì cười nói:

"Ngươi đã có thể tham gia thí luyện rồi, bản cung chủ cũng đã khuyến mãi thêm bốn tên đi cùng ngươi có thể vào được."

Hàn Vũ Thiên cùng với ba thế lực còn lại hợp tác để tiêu diệt yêu tộc, nhưng cũng chỉ là tạm thời hợp tác không có ý lâu dài, nên hắn cũng không có nể mặt mũi bọn họ mà ép giá từng món bảo vật xuống.

Hắn nhìn qua ba vị còn lại cười nói:

"Các vị, không nhanh tay nhanh chân lại hụt mất con đường thành Chuẩn Thần, nếu còn do dự thì khi thí luyện mở ra e là đã muộn."