Chương 186: Sát Thần, Khai Khí Đường, Khai Trận Đường
Hiện giờ, Tiểu Cửu Giới đã mở, chiến tranh cũng kết thúc, là lúc phù hợp thu về Luyện Khí Phường đang để Hoàng Hà Gia Tộc trông coi hộ.
Trần Lương không biết rằng từ mấy chục năm trở lại, lúc nào Hoàng Hà gia chủ cũng ngấp nghé Luyện Khí Phường, thuê rất nhiều Luyện khí sư tìm cách mở khóa cửa vào mà không được, dùng võ lực càng là không xong.
Mặc dù không biết tòa nhà màu đen này có tác dụng gì, nhưng Hoàng Hà gia chủ cho rằng Trần Lương sẵn sàng bỏ 100 củ để thuê đất 100 năm, lại thêm khả năng bất khả xâm phạm, cho thấy tòa nhà này giá trị liên thành.
Hoàng Hà gia chủ đã bước vào Địa cấp tu vi. Hắn càng không mở ra được Luyện Khí Phường, lại càng khao khát có được nó. Năm đó mua lại đất của Khai Thiên Môn, hắn đã điều tra kỹ càng thực lực đối phương không mạnh, chỉ nhờ trận pháp mà chiếm được đất đai nên phải bán vội rời đi.
Đã quá thời hạn 100 năm mà mãi không thấy Trần Lương quay lại, Hoàng Hà gia chủ cho rằng Trần Lương đã chết, Khai Thiên Môn đã tan rã. Vì vậy quyết định đăng tin rao trên Thiên Tin Các rằng ai mở ra được tòa nhà màu đen trong khu đất của hắn, người đó sẽ được nhận thưởng lên tới 20 củ.
Hoàng Hà gia chủ cũng không sợ Trần Lương quay lại, dù sao thì đăng tin rao là một chuyện, hắn vẫn đang giữ tòa nhà màu đen ở nguyên vị trí, không có một vết xước. Thậm chí, nếu Trần Lương thân cô thế cô, hắn cũng không ngại mà giết người cướp của, bắt đối phương giao ra bí mật của tòa nhà màu đen.
Hoàng Hà gia chủ đang cùng tiểu thiếp của mình ân ân ái ái trong trang viên thì một thuộc hạ hớt ha hớt hải chạy vào phá tan bầu không khí sung sướng của hắn. Thuộc hạ mới chỉ kịp nói "Bẩm gia chủ..." đã bị hắn đập bàn quát:
"Ai cho ngươi vào đây"
"Có việc gấp thưa gia chủ"
"Ngươi nhìn lên trời đi" Hoàng Hà gia chủ chỉ tay lên mây xanh
"Bẩm, bầu trời sao ạ?" Người thuộc hạ ngơ ngác hỏi
"Trời có sụp đâu mà ngươi phải gấp" Hoàng Hà gia chủ mắng.
Câu nói đểu này của Hoàng Hà gia chủ lại khiến tiểu thiếp cười vui, nên tâm tình của hắn cũng khá hơn, hỏi:
"Có chuyện gì?"
"Bẩm đại nhân, tòa nhà màu đen biến mất rồi"
"Tòa nhà màu đen nào?" Hoàng Hà gia chủ hỏi lại
"Chính là tòa nhà siêu to khổng lồ mà ngài muốn mở ra"
"Sao lại biến mất được, nó to bằng cả một bầu trời tư cách, mất là mất thế nào!?"
"Tiểu nhân không rõ, mời ngài đến xem"
Hoàng Hà gia chủ vội vàng bay tới nơi đặt Luyện Khí Phường. Nơi đó giờ chỉ còn là 1 bãi đất trống. Hắn quát lên:
"Ai nói cho ta biết tòa nhà màu đen đâu mất rồi?"
Một lão giả đi tới nói:
"Bẩm đại nhân, mới khi nãy, thuộc hạ đang ở gần đây, đột nhiên cảm nhận được không gian có sự biến đổi, nên thuộc hạ chạy tới. Tới nơi thì đã không còn thấy tòa nhà siêu to khổng lồ kia đâu. Thuộc hạ nhặt được 2 vật này"
Lão giả đưa cho Hoàng Hà gia chủ 1 tờ giấy và 1 chiếc nhẫn. Trên tờ giấy ghi vỏn vẹn 4 chữ:
"Vật quy nguyên chủ"
Còn chiếc nhẫn là 1 Không Vật. Kiểm tra bên trong, Hoàng Hà gia chủ thấy được một đống tinh thạch, trị giá 20 củ.
Trong chốc lát, Hoàng Hà gia chủ chợt hiểu ra chủ nhân của tòa nhà màu đen đã tới thu lại đồ vật. Nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không ra được Trần Lương mang tòa nhà rời khỏi nơi đây bằng cách gì.
Cho vào Không Vật? Chắc chắn không được. Tòa nhà to như vậy, dù là cực đại Không Vật cũng thu không nổi.
Người đến liệu có phải Không Gian Chưởng khống giả? Túi Không Gian chắc chắn cũng không thu được vật to như vậy, nhưng thủ đoạn của Thiên cấp không phải hắn có thể lường được. Nghĩ tới đây, Hoàng Hà gia chủ liền không muốn tiếp tục tìm hiểu vấn đề này. Đồ vật đã không còn, nghĩ cũng vô ích.
Trần Lương thu Luyện Khí Phường vào Tiểu Cửu Giới, cưỡi Tiếu Ngạo trở về Giang Đông Quốc. Lúc nãy, để tránh lắng nhằng mất thời gian, Tiếu Ngạo dùng Không Gian Truyền Tống đưa hắn tới cạnh Luyện Khí Phường, thu vào Tiểu Cửu Giới rồi rời đi luôn, không cần thiết gặp Hoàng Hà gia chủ.
Mong muốn gặt gái hảo ý, cảm tình của người dân Giang Đông Quốc, Trần Lương di chuyển Khai Thiên Môn rời khỏi Kinh Châu, trả lại cố đô cho Giang Đông Quốc. Hắn cũng tránh lựa chọn những đại thành thuộc về 12 Đại tướng quân.
Vùng đất Trần Lương đặt chân là Xích Bích Thành, nơi có mỏ Bạch Cương Thiết dồi dào trữ lượng, ước tính có thể khai thác trong ngàn năm. Bạch Cương Thiết rất cứng rắn, có khả năng hấp thu và nâng cao nguyên khí, linh khí. Vì vậy thường được sử dụng để chế tạo Bách Thánh Khí hoặc là một số Thiên Thánh Khí.
Bạch Cương Thiết là nguyên nhân chính để lựa chọn Xích Bích Thành làm nơi đặt trụ sở. Ngoài ra, nó còn có trận pháp cấp 7 trung đẳng, diện tích rộng lớn, giao thương thuận lợi, đất đai trù phú.
Có Thần Khí Luyện Khí Phường, có mỏ Bạch Cương Thiết, có 1 Luyện khí sư cấp 8, 1 Luyện khí sư cáp 7, 15 Luyện khí sư cấp 6 và nhiều Luyện khí sư cấp dưới, Khai Thiên Môn có được tiềm năng vcl (vô cùng lớn) để phát triển kinh doanh vũ khí.
Vốn dĩ ý định ban đầu của Trần Lương là đưa Khai Thiên Môn thành môn phái chuyên trận pháp. Nhưng người tính không bằng trời tính. Trước thì hắn nhặt được Luyện Khí Phường, sau thì thu được Luyện khí sư cấp 7, 8. Còn bản thân hắn lại bận tu võ đạo, bồi dưỡng chiến lực cho chúng thuộc hạ, vì vậy không có nhiều thời gian cho trận pháp.
Còn may là hắn đã đào tạo được Vạn Lan Nhu và 3 người khác lên Trận Pháp Sư cấp 7, đã có thể tự mình chèo chống 1 phương.
20 ngày bên ngoài bằng 2 năm Như Lão tu luyện bên cạnh Thiên Đạo Mộc và Tuế Nguyệt. Hắn đã thành công đột phá lên Địa cấp. Mở song đồng, Như Lão bay lên cao gào thét một tiếng vang vọng không gian. Tiếng gào không chỉ thể hiện uy phong, nội lực, mà dường như còn ẩn chứa sự giận giữ.
"Chúc mừng Như đại nhân đột phá thành công, trở thành cường giả Giang Đông Quốc" Trần Lương đứng dưới gốc Thiên Đạo Mộc, ngẩng đầu nói
Như Lão quay qua nhìn Trần Lương, không những không vui, lại còn mang theo gương mặt hằm hằm, nói:
"Đan dược của ngươi có vấn đề!"
"Đúng vậy" Trần Lương không phủ nhận "Nhưng không phải vẫn là giúp ngươi lên Địa cấp sao? Thậm chí còn mạnh hơn Địa cấp thông thường"
"Nhưng ta sẽ không thể tu luyện thêm được nữa, tu vi mãi mãi đình trệ không tiến"
"Đừng nghĩ theo hướng tiêu cực như vậy. Hãy nghĩ rằng từ nay về sau, ngươi sẽ được chuyên tâm cai quản Giang Đông Quốc, không cần tu luyện cũng đã mạnh tương đương Hoàng Long Đại tướng quân"
"Sao ngươi không nói trước cho ta biết" Như Lão nhìn chằm chằm vào Trần Lương hỏi như chất vấn
Trần Lương thản nhiên trả lời:
"Nói trước lại mất công ngươi nghĩ, tốn thời gian của ta, xong cuối cùng ngươi vẫn phải chọn vào đây nuốt đan dược mà thôi. Thử nghĩ một chút, nếu ngươi không cắn đan dược, vậy khả năng đột phá là không cao. Tuổi ngươi cũng đã lớn. Ngươi có tự tin chắc chắn mình sẽ lên Địa cấp trước khi hết thọ niên?
Lại nói thêm, với tư chất của ngươi, muốn có sức mạnh ngang với Hoàng Long Đại tướng quân hiện tại, chắc chắn phải mất vài ngàn năm. Thành tựu của ngươi, lên tới trung kỳ là cùng, còn may mắn lắm thì hậu kỳ. Vậy chẳng bằng trong phút chốc có sức mạnh ngang Hoàng Long, trấn áp các Đại tướng quân khác, đàm phán sẽ dễ dàng hơn nhiều"
"Đan dược còn tác dụng phụ nào khác không?"
"Chỉ vậy thôi" Trần Lương vỗ vai Như Lão, nói: "Đừng nghĩ nhiều nữa. Từ một bại binh bỏ chạy vào Ác Nhân Cốc, trở thành cửu ngũ chí tôn của Giang Đông Quốc, Địa cấp võ giả mạnh nhất, nhì Giang Đông Quốc, thọ niên tăng thêm 2200 năm.
Đây là tam hỷ lâm môn. Ngươi nên mừng mới phải, đừng giữ bộ mặt cau có như vậy. Ta dám cá có vô số kẻ muốn được như ngươi"
Như Lão nhắm mắt, hít thở thật sâu, tinh thần cải biến, xua tan tiêu cực, nói:
"Môn chủ nói đúng, làm người phải biết thế nào là đủ. Đột nhiên trở thành quốc vương khiến ta bị tham sân si làm cho mờ mắt, dẫn đến những suy nghĩ không đáng có.
Đa tạ môn chủ giải khai, ta cũng đến lúc nên đi rồi"
"Ta đang ở Xích Bích Thành. Ta đã đưa toàn bộ Khai Thiên Môn về đây đặt trụ sở chính. Đây là Trận Nhãn của Kinh Châu. Để ta tiễn ngài một đoạn"
Tiếu Ngạo đưa Trần Lương và Như Lão đi tới Kinh Châu, rồi liền trở về luôn.
Những việc tiếp theo, Trần Lương không can dự, để mặc Như Lão xử trí. Nghe thuộc hạ báo lại, ngày diễn ra cuộc họp với các Đại tướng quân, Như Lão triển hiện thần uy, hạ gục lần lượt các Đại tướng quân, chỉ đến khi đánh với Hoàng Long Đại tướng quân mới bị thủ hòa.
Nhất chiến thành danh, chỉ sau 1 đêm, người dân Giang Đông Quốc đều phải lau mắt mà nhìn tân vương của họ.
Như Lão bước vào Địa cấp, tuổi thọ tăng lên, cơ thể hắn trẻ lại như thời trung niên, dung mạo anh tuấn bất phàm.
Chiến thắng các Đại tướng quân mang lại sự tin tin ngút trời cho Như Lão, giúp hắn bắt đầu có được một chút phong thái của bậc quân vương.
Quay lại Khai Thiên Môn, hiện giờ người đông, thế mạnh, Trần Lương quyết định tách các đường ra thành các tổ chức hoạt động độc lập.
Luyện Khí Đường sẽ thành lập riêng 1 môn phái tên là Khai Khí Đường do Hạ Tử Yên làm Đường Chủ. Khai Khí Đường tự kinh doanh, lời ăn, lỗ chịu.
Khai Khí Đường có 2 mảng hoạt động chính. Thứ nhất là luyện chế vũ khí phẩm chất Thập Thánh Khí và Bách Thánh Khí. Thứ hai là bán những sản phẩm làm ra cho các cá nhân, thế lực trên khắp Phạm Thiên Vực và sau đó là cả Cửu Giới.
Trận Pháp Đường cũng được trở thành 1 môn phái riêng, lấy tên là Khai Trận Đường do Vạn Lan Nhu làm Đường Chủ. Khai Trận Đường cũng tự kinh doanh, lời ăn, lỗ chịu.
Khai Trận Đường có 2 mảng hoạt động chính.
Mảng thứ nhất hoạt động như một học viện, thu tiền của người ngoài để đào tạo Trận Pháp Sư. Sau đó có thể chào mời những người có tài đầu nhập Khai Trận Đường.
Mảng thứ hai là cung cấp dịch vụ bố trí, sửa chữa, bảo hành trận pháp.
Võ Đường vẫn giữ nguyên tên gọi và không tách ra. Võ Đường có 2 chức năng.
Thứ nhất là bảo vệ các tổ chức phụ thuộc, tức là bảo vệ Khai Khí Đường, Khai Trận Đường.
Thứ hai là chiêu mộ nhân tài, nâng cao chiến lực cho Khai Thiên Môn.
Ngoài ra, Trần Lương còn thành lập 1 thế lực độc lập, lấy tên Sát Thần. Sát Thần là một tổ chức sát thủ, không nằm dưới sự quản lý của Khai Thiên Môn, chỉ chịu sự điều khiển của một mình Trần Lương.
Sát Thần chính là từ Thất Tử tạo thành. Sát Thần có 2 nhiệm vụ.
Thứ nhất là ám sát mục tiêu theo yêu cầu khách hàng.
Thứ hai là đào tạo sát thủ. Công pháp, võ kỹ, cách thức huấn luyện, các thành viên đời đầu của Sát Thần đều đã được Trần Lương đào tạo, chỉ dạy đầy đủ, giờ chỉ việc triển khai.
Trần Lương cũng nhận được lượng tài nguyên khởi điểm tương đương với 10 triệu Tinh thạch, sau đó sẽ là tự làm, tự ăn.
Một điểm khác biệt giữa Sát Thần so với các tổ chức khác của Khai Thiên Môn, là những thành viên chính thức của Sát Thần không cho phép rời khỏi tổ chức. Rời khỏi sẽ bị truy sát, trừ khi nhận được sự đồng ý của cả 5 thành viên Hội Đồng Cấp Cao.
Hội Đồng Cấp Cao là tập hợp 5 người có quyền cao nhất do các thành viên chính thức bình chọn. Hội Đồng Cao Cấp thế hệ đầu tiên sẽ do Trần Lương tự tay lựa chọn ra 5 người.
Sát Thần sẽ có 3 người chịu trách nhiệm tìm kiếm và đào tạo sát thủ. Những người đang trong quá trình học tập được gọi là Dự Sát. Khi nào Dự Sát đủ năng lực sẽ được đưa vào làm thành viên chính thức của Sát Thần.
Khai Thiên Môn mất nửa năm để hoàn thiện cơ cấu tổ chức, phương thức hoạt động và xây dựng nền tảng vững chắc.
Trong thời gian này, Tuyết Hoa dần lui ra khỏi vai trò đại tổng quản. Nàng vốn dĩ là quản lý mọi hoạt động hậu cần, chi tiêu của Khai Thiên Môn. Nhưng tương lai tới, nàng sẽ tập trung vào Đan Đạo.
Để giúp đỡ Tuyết Hoa đi xa trên con đường Đan Đạo và giúp Tuyết Phi tiến xa trên con đường võ đạo, Trần Lương sẽ cùng 2 nàng rời khỏi Khai Thiên Môn.