Chương 66: Đầu Ấn Tượng

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 66: Đầu Ấn Tượng

Bên ngoài vụt vào thanh niên nhân, A tam Trà Lân Ma thân treo nồi hấp bánh hò hét. Hắc Hắc đôi mắt đảo đến phía sau nữ nhân, thô y mộc mạc búi phu nhân dáng dấp, khó giấu non nót ngượng ngùng tuổi đôi mươi. Hắc Hắc thầm cười trong lòng, lần này Trần đại ca làm sao thoát. Trà Hoa Tiên nhìn trận địa phía trước, thoáng u thương Hương bà bà sự thật lời nói.

-Phụ thân, chuyện này là sao?

-Nữ nhi đến tuổi thường tình gả đi, trước sau lựa chọn lãng phí thời gian.

Trà Hoa Tiên cảm nhận cơn xót vụt đến lặng thinh, bên cạnh A Tam Trà Lân Ma thả xuống đồ vật, bất bình thay tỷ tỷ quát.
-Phụ thân thật quá đáng, tỷ tỷ đại sự lại không cho tỷ ấy quyền quyết định.

Lân Ma hùng hổ làm điểm tựa tiểu Thiệu Khúc, dũng cảm lời chất chứa phun trào sự công bằng.

-Phụ thân luôn hướng đến tỷ tỷ nghiêm khắc, ta chắc chắn chưa từng thấy phụ thân nụ cười hướng đến tỷ ấy. Lấy thân phận út tiểu tử tranh đấu công đạo.

Hắc Lão Ma giật mình không trung xuất hiện kì bí lực lượng, vô hình vô ảnh khả năng bất cứ nhân khao khát sở hữu. Song ca nhi huynh đệ hòa tấu Âm pháp chi đạo, dư ba tức thì phá không ập đến Vô Thuyên.
-Một thời gian trưởng thành, các ngươi sẽ thấu phụ thân nỗi lòng.

Vô Thuyên thân trung tâm thô âm công lạnh nhạt nói, cao nhân khí chất khó ẩn tàng hào quang, đôi mắt dời đến phương xa Hương lão bà thở dài. Vô Thuyên tựa phun trào mỏi mệt tuổi tác quay đi, để lại cô tịch bóng dáng hằn chúng nhân ánh mắt. Bên ngoài tiến đến khách nhân giải khốn thế, chính ca Trần Hùng long hành hổ bộ xuất hiện, thức tỉnh sau cơn u mê lâm không sợ trời đất trạng thái.

-Trần đại ca ta ở đây.

Hắc Hắc tiếng hô định thanh danh, Trần Hùng cảm nhận lão bản mục dõi theo, ập đến phía sau chúng nhân định ánh mắt, vô thức hóa lặng thinh không gian. Trần Hùng ho khan một tiếng phá giải.
-Lão bản, ta là họ bằng hữu.

-Ta biết, ngươi là Thánh Địa đệ tử? Nhập môn bao lâu thời gian?

-Ta không phải thánh địa đệ tử, chỉ là khách nhân đến thưởng trà...

Trần Hùng cảm thấy lão bản lạ lùng câu hỏi, cười xòa ngồi xuống bàn lựa chọn một bình hương trà sau tinh toán. Hắc Lão Ma thay phần nhân niềm vui bước đến, lời nói hóa lôi đình nổ vang Trân Hùng thức hải
-Nha đầu lão bản là ngươi tân nương.

Lão Ma âm điểm nhấn luân phiên biến ảo, thành công đánh lung lay Trần Hùng bản tâm. Hắn đôi mắt ngơ ngác dời đến nữ nhân, đối mặt đôi phượng buồn tan nát cõi lòng hít một hơi, dù thân chứa muôn ngàn nghi vấn hắn phải ra quyết định.
-Lão bản, ta xin một chút thời gian.

Thanh niên hướng đến Trà Hoa Tiên phương hướng, bên cạnh song tiểu quỷ lại cùng nàng kéo khoảng cách, trớ trêu tình huống giải khai nàng cơn lúng túng. Trần Hùng nhận ra nàng tâm tư, tân trang suất ca nụ ban mai, vung tay cầu lão nhật đổ bóng trợ nhân một bước thăng hoa dáng dấp.
-Ta là Trần Hùng, mong nàng giải đáp ta khúc mắt.

-Phụ thân muốn gả ta đi, sau đó ngươi thân gia xuất hiện.

Nàng thanh âm phẫn uất khéo ẩn tàng, làm sao thoát chính ca cẩu tai thu lấy. Trần Hùng nhíu mày dời mắt đến một phương ẩn nấp Hắc Hắc, chủ mưu tiểu tử giả trang đẩy vô hình kính động tác, đại sự giáng vô cầu nhân mau tiếp đón.
-Ta hiểu rồi, chúng ta ra ngoài trò chuyện bồi thân thiết...

-Ân..

Trà Hoa Tiên tiếp nhận lý do ly khai căng thẳng không gian, vội đáp một tiếng theo thanh niên biến mất khỏi chúng nhân ánh mắt. Trà Lân Ma thoát ly trầm tư dõi theo tỷ tỷ bóng dáng, hướng đến tiểu đệ nói.
-A Tư, xem ra chúng ta tỷ phu xuất hiện.


Lân Ma lời phá không truyền đến tai Vô Phương lão đầu, hắn vết phong ba đạt nguyện vọng vui thích. Thân thể linh năng bất khả áp chế, kình phong trăm cân lực thổi nghiên ngã Nhân Trà Quán, Trần Hùng tại chứng kiến ắt chấp tay nhận nhạc phụ đại nhân.

-Hắc huynh đại sự thành khúc mắt tan hư vô, đến thưởng ta bảo trà thông linh cảnh.

-Được, ta có chút quan tâm kỳ đạo, đem ra bàn cờ phân định nam nhân chí hướng.

Vô Thuyên trợn mắt hướng đến Hắc lão ma, nhân thù dai đánh không lại bày khác cách đòi mặt mũi. Vô Thuyên bật cười, lão tự nhận không vượt bàn tay nhân có thể thâng lão. Đại thủ vung vẫy xuất hiện cổ lão trận cờ, quyết tâm gởi thông gia sự thật chân lý. Một bên Thiệu Khúc nhìn tam ca thu dọn tàn cuộc kình phong, vụt đến trợ một tay chờ đại tỷ tỷ trở lại.
-Thiệu Khúc, đi theo họ không?

Hắc Hắc trong người chảy dọc hắc huyết mạch, hướng đến ma âm dụ hoặc tò mò tiểu tâm tư. Trà Thiệu Khúc nháy mắt thử một tiếng ho khan, không thấy phụ thân ly khai bày binh bố trận trạng thái, hướng đến Hắc Hắc thì thầm.
-Xem một chút thôi a....

-Đúng vậy Khúc đệ, ta cũng không ưa thích lén lút.

Giả lập máy cải biến cận mắt tật, tiểu Hắc thói quen biến vạn lần nguy hiểm. Song tiểu tử tức thì lao ra con phố truy lùng lệnh, gia thân trọng trách ngàn trùng nghiêm nghị. Hắc Hắc ánh mắt thu Trần đại ca hình bóng, giật mình dạo mát phong thái cao nhân, tâm như chỉ thủy trú dông ngắm thiên khung. Hắc Hắc thanh thoát tiếp cận vòng trò truyện, dùng bên đường hàng cây che chắn, lắng nghe Trần đại ca âm thanh.

-Ta và nàng xa lạ nhân gặp gỡ, cần thời gian thân quen nhân hòa hợp. Để dỗ dành, ta muốn biết nàng thế nào sở thích?

-Không cần đâu..

Hắc Hắc giật mình trượt chân ngã mặt đất, xấu tỷ tỷ thật phũ phàng hắn đại ca. Dòng người tựa thấu hiểu Hắc Hắc tâm trạng, chậm bước chân ngược xuôi phóng đại dòng thời gian. Trung tâm song nhân mục đối mục, ẩn hiện được mất hệ quả kích phát nam nhân sức mạnh.
-Nàng nghe này, hiện tại trở đi ta và nàng quan hệ biến hóa, có thể bất thành kết duyên nợ nhưng ta muốn phương tốt đẹp tận hưởng. Nàng thế nào suy nghĩ?

Một bên đường đường chính chính dạo bước theo sau Thiệu Khúc, hít một hơi suy tư tỷ phu chân ý. Thình lình họ dừng bước nhìn nhau, Hoa Tiên tỷ tỷ âm thanh hóa bình yên đến nhẹ nhàng.
-Ta cũng vậy.

Hắc Hắc làm sao thấu phía trước khoảng lặng, chỉ có trong cuộc nhân tê dại trào lương cẩu. Thiệu Khúc khác biệt Tiểu Hắc non nớt tập tành hắc lộ, hắn biết Hoa Tiên tỷ tỷ nội hướng tính cách. Sau Đại ca biến cố càng trầm lặng, nhưng hắn chắc chắn tỷ tỷ lời chính là chân tâm. Tỷ phu mang yên vui đến giúp đệ, nhắc bài tỷ phu nhanh tay đón lấy, Thiệu Khúc lẩm bẩm. Không như Thiệu Khúc tưởng tượng, Trần Hùng hàng chân mày nhíu nộ khí hô.
-Nàng thích cái gì!

Trà Hoa Tiên nhìn trượng phu tương lai sinh khó chịu, nàng cảm thấy đến giới hạn truy nhân tính cách. Thô nhân tri kỹ bồi sự thât, an nhiên tâm thế sâu thấu hiểu. Lĩnh ngộ nhân cảm xúc chân thật, nhu ý bủa vây nàng đáp.
-Ta thích nấu ăn rồi nhìn họ thưởng thức, thật mãn nguyện.

-Tại hạ xuất sơn nhập trần thế, kính xin thưởng mục nàng tài hoa.

Thiệu Khúc nhìn tỷ tỷ má hồng nhan biến hóa, quay đi thở dài thuận theo số mệnh, tỷ phu đã cho thấy hô mưa gọi gió khả năng. Tiểu Hắc Hắc không thể đơn độc theo cẩu lương, đành đuổi theo Khúc đệ cho họ tận hưởng không gian. Về Trà quán kể cho gia gia diễn biến, chứng nhận Hắc gia lễ trưởng thành.


Một đêm yên ả tân sinh địa điểm trôi nhanh, Trần Hùng tỉnh giấc nhận ra khác biệt cảm quan, chim kêu đơn điệu theo nhân ý hóa tươi vui. Hắc Lão Ma quyết định trú Nhân Trà quán, ngày đêm khiêu chiến mưu một trận vẻ vang. Nhị tai tinh không bồi bên cạnh Trần Hùng, đoạn thời gian yên bình hưởng lấy. Đẩy cửa sổ một hồi ngó đông tây thanh khí, ly khai khách điếm hướng đến Vân Du thương hội.
-Một ngày không gặp Trần huynh đệ, tựa ba năm nỗi nhớ chốn phồn hoa. Gần Vân Du thương hội có một cái Mỹ Nhân lâu....

-Vân huynh không sợ Linh muội phát giác?

-Ta nói chơi thôi! Đấu trường danh ngạch Vệ Thành đoàn đến tay, cần Trần huynh đến Vệ gia khảo nghiệm.

Vân Phi ho khan hổ thẹn phương diện lãng sang chính sự, hắn nhân tính khát khao chia sẻ, nghĩ đến thu thủy nồng nàn hóa ủ rũ. Đành giữ thân trong sạch chí hướng đến khúc khải hoàn.
-Nghe nói, Trần huynh có quan hệ Nhân Trà Quán....