Chương 76: Truyền Nhân Nộ Thần Sơn Trang

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 76: Truyền Nhân Nộ Thần Sơn Trang

Luyện thể võ giả đại trà Địa Hoang đại lục, thiếu khuyết đỉnh tiêm linh quyết luyện đến Bậc Thầy Cảnh. Nguyên Trần Hảo Hán Thánh Sứ thất thần, hắn cảm nhận thanh niên nhân khí tràng tựa đồng điệu trường trọng lực. Không thể xuất hiện dị tượng trừ khi đồng luyện bí pháp, hắn lệ ứa khóe mắt hít hà.

-Trần đại ca là ta tiểu Nguyên đây.....

Trần Hùng giật mình Thánh Sứ vụt đến ôm lấy hắn, lấm lem mặt dúi vào y phục lau khô. Trần Hùng nhận ra đối phương chân thật biểu hiện, tâm chìm thức hải truy lùng cũ kí ức, Nguyên tiểu đệ một đoạn thời gian đồng hành bên kia Hoang Mạc Xà Lim. Nguyên gia tao ngộ diệt tộc không ngờ tiểu đệ đệ sống sót, trở thành Thánh Địa giáo Thánh Sứ vạn nhân ngưỡng mộ.

-Trần đại ca, ta chính mắt trong thấy hung thú nuốt lấy ngươi thể xác. Vì sao ngươi sống sót?

Trần Hùng mỉm cười cho qua câu hỏi, hắn kinh thiên bí mật không thể tùy tiện lật. Không phải hắn không tin tiểu Nguyên, có những bí ẩn không biết càng nhẹ nhân tâm tư.

-Giữa lằn ranh tử vong, ta nhận được cơ duyên khởi tử hoàn sinh. Trở lại hay tin đệ gia tộc cố sự....

Nguyên Trần Hảo Hán dần bình ổn xúc cảm, trở lại cao nhân đĩnh đạc phong thái. Ánh mắt xa xăm thổ lộ hắn tao ngộ.

-Cô thân hồi gia tộc nhận trăm ngàn xa lánh, để rồi một đêm tà giáo Huyết Linh tiến công, thoát vòng vây chạy trốn cuộc truy sát. Những tưởng sâm lâm yên tĩnh trở thành ta mồ chôn, Ngũ trưởng lão Thánh Địa giáo Nhân Lưu xuất hiện cứu mệnh. Ta theo ngài đến Thánh Vực lãnh thổ, ủy thác Tam trưởng lão tiến nhập Bá gia nhân.

-Ngày tháng gian truân bắt đầu, ngoại lai thân phận đối mặt đại gia tộc phân tranh. Bá gia sức mạnh tôn vinh quyền, đệ không thể nào chiến thắng nhất gia thiên tài Bá Quyền, mưu cầu thoát ly võ đạo vòng lặp an nhiên hưởng. Đành chấp nhận Thánh Sứ trọng trách, củng cố Bá gia giáo phái địa vị.

Trần Hùng thật sâu nhìn tiểu đệ, điềm nhiên lời bên trong là vùng trời gian nan. Ngoại nhân trỗi dậy nhất thế gia, là thế nào năng lực lòng can đảm. Xem ra Đại địa thể quyết đồng huynh đệ tu luyện, không phải tầm thường pháp quyết. Trần Hùng tồn tại một khỏa tâm tư, không cho phép huynh đệ bi ai lãnh nhận.

-Bá gia đối xử với đệ thế nào?

-Lạnh nhạt tâm đối đãi thuận đệ chân ý, duy nhất khúc mắt Bá Quyền rãnh rỗi hướng đến hiếp đáp. Vận dụng cường thế áp bức đệ, gia tộc cống hiến nửa thành tài nguyên Thánh Địa giáo.

Trần Hùng mí mắt co giật khắc ghi nhân danh tự, thời khắc gặp mặt tranh trừng tiểu đệ uất ức. Luyện thể võ giả cốt tại chân thân, thức kỹ trung gian vận dụng khai công lực. Trần Hùng xâm nhập hành trang hệ thống, lật tay xuất hiện một bản bí tịch đưa đến tiểu đệ.

-Ta có thứ này tặng đệ, luyện thành thời khắc trù dập Bá Quyền khả năng.

-Nộ Thần điển?

Hảo Hán nhận lấy bí tịch mở ra, hai mắt trợn trừng dòng thông tin hô. Nộ Thần điển bản gốc theo Miêu Lan sở học hỏa tiêu thất, Trần Hùng vận dụng hệ thống phân tích khai phiên bản bí tịch.

-Đại ca là Nộ Thần Sơn trang truyền nhân, tuyệt đối không được để ngoại nhân biết... Tương truyền Thần Nộ Sơn trang kì công gây hấn khắp thiên hạ, đến cả Ma Thổ nhân sâu xa hiềm khích. Chục năm trước Thánh Địa giáo kêu gọi thiên hạ sĩ nhân, danh nghĩa trừ hung diệt ác càn quét Thần Nộ Sơn trang.

- Thần Nộ nhân nhất tâm quyết tử đạo đấu, chênh lệch song phương không thể khỏa lấp. Trận chiến kéo nhật nguyệt luân phiên, tự bao giờ huyết hải len lỏi qua tàn kiến trúc, Thần Nộ nhất mạch không một người sống sót. Đệ nghe các bậc tiền bối kể lại chiến trận kết thời khắc, thiên hỏa hàng lâm phá hủy trăm dặm trang viên. Tử khí trùng thiên đại địa rạn nứt, hóa một vùng động khẩu khai sinh Diễn Luyện thạch căn nguyên.

Trần Hùng lắng nghe Thần Nộ điển tích ngộ Diễn Luyện Thạch phương hình thành, nghĩ đến Mạc Nha Quật Thú Nhân quốc, không phải ngẫu nhiên thiên địa khai tuyệt địa, bên cạnh Hảo Hán đưa đến hoàng sắc lệnh bài nói.

-Thần Nộ điển đệ nhận. Đây là lệnh bài đặc cách tiến nhập Khai Tuyền Thánh Địa giáo, đại công năng tẩy trần nhập thể Diễn Luyện tà khí. Đệ phải hồi Vệ gia giám sát, không thể cùng đại ca phiếm chuyện....

-Ta tại Nhân Trà quán, tùy thời đến tìm ta....

Diễn Luyện thạch trở thành nhu yếu phẩm võ đạo thế giới, mặc dù thấu triệt ngầm tác hại không thể vơi nhân khao khát sức mạnh. Thánh Địa giáo Khai Tuyền chính bảo mệnh con đường, chúng nhân mưu cầu vô tình lệ thuộc không hay biết, thời gian trôi đi hóa tín ngưỡng giáo phái. Trần Hùng khoái ý hội ngộ tiểu đệ, tiểu hình Nộ Thần sơn trang tai ngộ áp chế. Tâm tư nặng nề quy hồi quầy hàng, trước mắt xuất hiện Trà Lân Ma ngăn lối nói.

-Ngươi cùng Thánh Sứ đại nhân có vẻ thân thuộc, cùng là Thánh Địa giáo nhân?

Trần Hùng bỏ qua Lân Ma truy hỏi, thấu hiểu tình cảm thương tổn hà khắc nhân liên quan. Trà Hoa Tiên nhận ra tam đệ khúc mắt, vội bước đến bình hòa song phương.

-Lân Ma thu dọn trở về trà quán, tỷ cùng hắn trò chuyện một chút.

Song nhân thả bước chốn phồn hoa, vai kề vai tựa muôn trùng xa cách. Hảo Hán thanh thiên bạch nhật mối quan hệ ảnh hưởng, Hoa Tiên cảm xúc thiên hướng lạnh nhạt đối đãi.

-Thánh sứ quả thật là ta thân nhân, mất tích chục năm gặp lại.

-Ta không cần ngươi giải thích..

Trần Hùng khà khà cười trong lòng, công phá băng sương lớp không phải tức thời thành, hắn cần nàng biểu lộ suy nghĩ xúc tiến cảm thông. Trần Hùng lấy trong ngực quý báu lệnh bài đặt vào nàng ngọc thủ.

-Ta lại muốn giải thích, nàng biết đây là gì không?

-Thánh Sứ Lệnh, thì sao?

-Tín vật thân phận trao tặng thân huynh đệ. Tình nghĩa sâu đậm nao nhân ghét bỏ, ta việc gì phải theo khách quan nhân ý? Ý ta muốn nói Thánh Địa giáo vạn tín đồ, không phải duy nhất thể loại nhân tồn tại.

Hoa Tiên dừng lại chằm chằm nhìn hắn, một hồi yên lặng ngọc thủ siết hắn tay nói khẽ.
-Ta xin lỗi, là vì quá độ nhung nhớ thân ca ca. Ngươi đừng trách Lân Ma a...

-Ta nào có ý trách móc, ta muốn nàng nên lắng đọng đau thương kí ức, tiếp tục an hòa phía trước cuộc sống.

-Ân...

Trần Hùng từ Hoa Tiên khai sinh nhất nhận định, nội hướng nữ nhân tâm dị thường mát lành, xâm nhập bên trong nhất phương lĩnh ngộ ngoan ngoãn chi ý. Chí mệnh dụ hoặc chưa hoàn toàn câu hắn tâm can, Trần Hùng chốc hóa nghiêm nghị nhìn nàng.

-Hoa Tiên, ta tâm trí vương vấn xa phương nhân, hiện tại thổ lộ chính là không muốn lừa mình dối nàng.

-Ta biết điều đó. Ngươi chưa bao giờ khai mở chân thật lòng, đây là lần đầu tiên a....

Trần Hùng thật không theo kịp nàng suy nghĩ, hắn khai một đằng nàng đến một nẻo, thở dài nhớ đến cổ nhân lời ca thán. Nữ nhân tâm mênh mông vùng đại hải, cố tìm kiếm lạc lối chốn u mê. Thuận thiên duyên phận màn sương mỏng, hiển lộ bến đò thỏa lòng nhân.

-Ta nợ nhân một lời hứa, giải khai khúc mắt hoàn yên tâm.

Thời đại không chờ nhân bước tiến, có lẽ hắn hình bóng khuất lặng trong Miêu Lan tâm trí. Cũng phải lãng quên thôi, sai lầm thuộc về hắn. Một kẻ biệt tích chục năm thời gian, thật không đáng đón nhận nàng chờ đợi. Hít một hơi xua tạp niệm, bồi Hoa Tiên trở về Nhân Trà Quán.

Trần Hùng tâm nội đấu trạng thái bước vào bên trong, chạm mặt Lân Ma phiền phức chắn lối. Phía trước nhân mắt đảo điên song nhân, dừng tại một vị trí quát.

-Bỏ tay tỷ tỷ ra...

Hoa Tiên mặt mỏng xắt ra nước bỏ chạy vào bên trong, Trần Hùng nghiêm túc trên dưới nhìn Lân Ma. Thanh niên rám nắng làn da khỏe mạnh, trực diện đôi mắt chất liêm minh. Đây hẳn là vũ khí đoạt Quách tiểu thư tâm can.

-Là nam nhân, đêm xuống theo ta đến Quách gia.

-Để làm gì?

Trần Hùng nhìn Lân Ma thật không hiểu, thở dài đến gần Lân Ma vỗ bờ vai. Phong thái đại ca lẳng lặng hiện, Trần Hùng nói ra hắn chân ý.

-Bắt cóc Quách tiểu thư chứ làm gì, ngươi không muốn nàng?

-Nhưng.....