Chương 18: Một ngày bình thường (2)

Ta Có Siêu Cấp Tình Báo Từ Tương Lai

Chương 18: Một ngày bình thường (2)

Chương 18: Một ngày bình thường (2)


Lên khu mua sắm, nơi này từng rất nhộn nhịp đông đúc nhưng giờ khá vắng vẻ, nhân viên các khu vực cũng loe hoe mấy người.

Lý Vũ dẫn Liễu Nguyệt lên tầng 3, khu bán quần áo, nhân viên nơi này là một cô gái nhỏ xinh xắn mặc đồng phục nhân viên màu đen, thấy hai người Lý Vũ liền nở một nụ cười.

Nhân viên: Chào anh chị, không biết anh chị muốn mua sản phẩm loại nào, có cần em tư vấn gì không ạ?

Lý Vũ chỉ về Liễu Nguyệt: Bên cô có sản phẩm phù hợp với chiều cao của cô ấy không?

Nhân viên nhìn về Liễu Nguyệt, với chiều cao 'khiêm tốn' của nàng ta làm nhân viên hâm mộ không thôi, thêm cái nhan sắc, thân hình, đầu tóc nữa chứ…

Nhân viên nhanh chóng trả lời: Có thưa anh, nhưng số lượng kiểu dáng có hơi ít.

Lý Vũ gật đầu, cảm thông được: Không sao, cô vui lòng dẫn cô ấy hộ tôi nhé.

Nhân viên: Dạ vâng.

Nữ nhân viên dẫn Liễu Nguyệt đi vào trong, Lý Vũ ngồi ở khu vực hàng chờ, mở bảng trạng thái xem tin tức, đám người Công hội God sau 3 ngày nữa là sẽ bắt đầu chinh phạt tầng 5, họ đang tuyển thêm một số người có kỹ năng theo yêu cầu.

Các Công hội khác cũng nhanh chóng bắt chước theo Công hội God, dù sao người ta là bang hội dẫn đầu, làm việc gì cũng có nguyên do.

Cũng có một số tin tức thông báo về người che mặt, ai có thông tin có thể báo lên để nhận thưởng, rồi các thông báo về nghiên cứu như: thịt bạch lang ở tầng 1 có thể ăn được, các nhà nghiên cứu tìm ra cách sử dụng một số loại khoáng mạch trong tòa tháp,…

Sau khoảng 1h, Liễu Nguyệt với nhân viên đã đi ra, lúc này Liễu Nguyệt mặc một cái váy ôm lụa màu tím dài đến ngang đùi, phần lưng áo phía sau hở ra tới eo được đan bằng những sợi dây cùng màu, Liễu Nguyệt mang thêm đôi giày cao gót màu tím, tóc lúc này được buộc đuôi ngựa.

Ôi cái váy này tôn lên hết mọi thứ của Liễu Nguyệt, chân dài, eo thon, mông nở, ngực khá, lưng đẹp…

Lý Vũ dù đã nhìn thấy hết mọi thứ của nàng ta nhưng bây giờ thì hắn vẫn bị trùng kích rất mạnh.

Liễu Nguyệt ánh mắt chờ mong nhìn về Lý Vũ. Lý Vũ cũng chả dối lòng khen nàng

‘ Đẹp lắm’.

Nhân viên: Bạn gái của anh thực sự rất đẹp, bộ đồ nào cô ấy mặc cũng hợp.

Lý Vũ nhìn về nhân viên: Bên cô không có loại trang phục vận động nào phù hợp với cô ấy a?

Nhân viên: Dạ có thưa anh, bạn gái của anh cũng đã thử qua rồi ạ, rất hợp.

Lý vũ: Cô dẫn cô ấy thay bộ đồ này ra đi, mặc trang phục vận động.

Nhân viên cũng không hỏi vì sao, dẫn Liễu Nguyệt đi thay quần áo.

Rất nhanh, Liễu Nguyệt đi ra với một cái quần thể thao dài ôm sát, một cái áo thun ôm màu vàng nhạt, bộ đồ này tôn lên dáng người cực phẩm của Liễu Nguyệt nhưng đỡ chú ý hơn bộ kia.
Đến lúc thanh toán, Lý Vũ cắn răng nôn ra gần 6 triệu tiền quần áo, giày dép, dù nhân viên nói đã được ưu đãi giá đến 40% nhưng Lý Vũ vẫn rất đau ví.

Hắn tự nhủ với lòng đây không phải là tiền của mình, do mình lấy được lúc cứu tên Văn Lâm kia, tiền của người trả cho người, không cần đau lòng.

Nhưng trong lòng hắn vẫn rỉ máu, ' Ôi 6 triệu của tôi'.

Nhưng nhìn Liễu Nguyệt vui cười tung tăng trong khu mua sắm, Lý Vũ cảm thấy cũng đáng giá, chi tiền cho người của mình, không lỗ, huống hồ hắn đã sao chép hai kỹ năng của Liễu Nguyệt, tính ra vẫn lời chán.

Hai người đi dạo quanh tầng 3 khu mua sắm, đến khu trang sức thì nghe tiếng tranh cãi.

Một tên có thân hình gày gò, mặc áo thun màu trắng đóng thùng trong chiếc quần jean rách lưa tưa phệ thấp, chân mang tông lào màu vàng, bên nách cập 1 cái bóp, đội nón Gucci đen, tất nhiên là hàng fake rồi.

Bên cạnh tên đó là một nữ nhân mặc bộ váy bó sát màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp, cao tầm 1m7, nhan sắc 67/100 điểm, thân hình cũng tạm được, có to có nhỏ.

Tên đàn ông kia đang quát mắng nhân viên của khu trang sức, là một cô bé nhỏ nhắn.

Tên đàn ông: Tao nói bán cho tao cái dây chuyền kia 500k, mày bị điếc hay nghe không hiểu. Tao là người thức tỉnh, tao mua đồ là vinh hạnh của đám thường dân như chúng mày.

Tên đàn ông chỉ về một cái dây chuyền nằm trên kệ, dây chuyền được làm bằng vàng, trên mặt dây chuyền có đính một viên đá Ruby đỏ cỡ lớn hình trái tim.

Nữ nhân viên: Xin lỗi thưa quý khách, dây chuyền kia có giá gốc 8 triệu, chúng tôi không thể giảm giá nữa ạ, đó là quy định của công ty. Nếu ngài là người thức tỉnh chúng tôi chỉ có thể giảm cho ngài nữa giá gốc thôi ạ.

Sau khi tòa tháp mở ra thì lương nhân viên của nàng đã giảm xuống đáng kể, nàng còn phải lo cho cha mẹ ở quê, lo cho mình nhưng nàng cũng không dám đắc tội người thức tỉnh nên đành cắn răng dùng lương của mình để cố đuổi tên này đi.

Tên đàn ông: Mẹ nó, mày khinh thường lời nói của tao hay sao?

Bàn tay tên đó hóa thành kim loại, hắn trảo xuống sàn, mặt sàn liền xuất hiện 5 vết cào.

Nữ nhân viên thấy cảnh này thì hoảng sợ, cúi đầu van xin không ngừng: Xin lỗi ngài, tôi không thể tự chủ trương giá cho ngài được, mong ngài bỏ qua, mong ngài bỏ qua, lúc nãy tôi đã liên lạc với quản lý, quản lý sẽ ra nhanh thôi ạ.

Bảo vệ của khu mua sắm lúc đầu cũng định đến giúp nữ nhân viên, nhưng khi thấy kỹ năng của tên kia liền nhanh chóng quay đầu, tỏ vẻ không liên quan.

Tên đàn ông: Mẹ nó làm mất thời gian của tao, chó chết đám thường nhân bọn mày.

Tên đó dơ tay định đánh vào nữ nhân viên, bất ngờ một bóng đen lao đến đạp bay hắn vào vách tường, người này là Lý Vũ chứ ai.

Nữ nhân váy đỏ kia thấy tên đàn ông bị đạp bay cũng hoảng sợ, cô ta quay đầu nhìn lại Lý Vũ, ánh mắt tránh né, lui sang một bên.

Tên kia đứng dậy, đầy giận giữ nhìn về Lý Vũ, hai bàn tay hóa thành kim loại, gằn nói:

‘ Mẹ mày, muốn chết, mày biết ta…’

Chưa kịp nói xong, một hỏa cầu đã bay về phía hắn, tên kia dường như cũng đã trải qua chiến đấu, hắn dùng hai bàn tay của mình chặn đi, hỏa cầu bị chặn lại liền tiêu biến.

‘ Ồ’

Lý Vũ ngạc nhiên, dùng kỹ năng thể thuật chặn kỹ năng ma pháp, tên này cũng khá.

Nhưng một quả không được thì ném nhiều quả, để xem hắn chặn ra sao.

Hàng loạt hỏa cầu từ tay Lý Vũ bắn ra, sau khi chặn hỏa cầu đầu tiên thì tay tên kia đã nóng rát, đâu có dám cường ngạnh nữa, hắn tranh thủ tránh đi, nhưng khi hắn chuẩn bị tránh thì cảm thấy người mình mất đi thể lực, ngã xuống đất.

Lý Vũ nhìn về Liễu Nguyệt, cho nàng một dấu like, nàng ta liền cười hi hi.

Hỏa cầu rơi lên người tên kia khiến quần áo hắn cháy đi, tóc cũng cháy, có vài chỗ thịt khét, Lý Vũ đã điều chỉnh sức nóng của hỏa cầu lại, dù sao giết người thì không hay.

Tên kia ăn trọn vẹn 5 hỏa cầu, Liễu Nguyệt cũng thu hồi kỹ năng, tên kia đứng dậy, hoảng sợ nhìn Lý Vũ, không nói hai lời liền lết thân tàng bỏ chạy, bỏ mặc nữ nhân kia luôn.

Nữ nhân viên lúc này mới tỉnh hồn lại, cảm giác như coi phim viễn tưởng, nàng đang cúi người thì tên thức tỉnh kia bị đạp bay, nàng được người kia che chở phía sau, người kia ném hỏa cầu về tên kia, tên kia bị cháy rồi bỏ chạy. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, không một chút dư thừa.

Đây cũng là phương châm đánh nhau của Lý Vũ sau khi đọc hàng loạt tiểu thuyết mạng, đánh là đánh, nói nhiều trang bức làm gì, đó là lý do tại sao hắn đọc lướt Đế bá, dù hắn rất thích bảy bò.

Nữ nhân viên bước ra trước mặt Lý Vũ, cúi đầu: Cảm ơn.

Lý Vũ: Không có gì

Lúc này quản lý của khu trang sức mới nhanh chân chạy ra, đây là một nữ nhân tầm 45 tuổi, nhìn mặt là biết cáo già rồi, lúc nãy bà ta đã ra đến nơi nhưng thấy tên kia là người thức tỉnh liền núp đi.

Quản lý đến trước mặt Lý Vũ

Quản lý: Xin lỗi, tôi có chút việc nên ra trễ, có lẽ mọi chuyện đã được giải quyết, xin cảm ơn cậu rất nhiều

Lý Vũ:  ̄へ ̄

Thấy thái độ của Lý Vũ, quản lý biết việc mình núp có lẽ bị hắn nhìn thấy, bà ta cười ngượng, nhìn nữ nhân viên kia.

Quản lý chỉ nữ nhân viên: Lương của cô từ tháng sau sẽ tăng lên 30%, cô làm tốt lắm.

Nữ nhân viên mừng rỡ, ríu rít cảm ơn.

Quản lý nhìn về Lý Vũ, thấy hắn gật đầu liền biết việc mình làm vừa rồi đã ổn, thở ra một hơi.

Quản lý làm thủ thế mời về Lý Vũ.

Quản lý: Không biết cậu và bạn gái có hứng thú, chúng tôi sẽ cho cậu giá cả tốt nhất.

Lý vũ lắc đầu định đi về nhưng nhìn thấy hai mắt của Liễu Nguyệt nhìn chằm chằm vào đống trang sức như bị chúng hấp dẫn, Lý Vũ biết mình sắp chuẩn bị bán máu nữa rồi. (ಥ ͜ʖಥ)

Nữ nhân viên kia dẫn Liễu Nguyệt đi, Lý Vũ tiếp tục hành trình ngồi chờ của mình, quản lý đem ra cho hắn một ly nước lạnh rồi lui vào trong tư vấn cho Liễu Nguyệt.

Lý Vũ bưng ly nước uống một ngụm, nữ nhân váy đỏ đi cùng tên kia bước vào nơi này.

Cô ta nhìn chằm chằm Lý Vũ, Lý Vũ thoái mái ngồi gác chân, cầm ly nước nói:

‘ Sao cô không đi, tên kia đã bỏ chạy rồi, ở đây không ai cho cô dựa hơi đâu, thấy cô lúc nãy không làm gì nhân viên kia nên tôi tha cho cô, biết điều thì đi đi’

Nữ nhân mở miệng: Cho tôi 10 coin, tôi cho cậu chơi trần 1 tháng, đảm bảo không mang huyết mạch của cậu.

Lý Vũ đang uống ngụm nước liền phun ra, ho sặc sụa, nhưng nhìn nữ nhân kia, khuôn mặt cô ta không có vẻ đùa cợt mà hoàn toàn nghiêm túc.

Lý Vũ cũng không dè biểu khinh thị gì, nhẹ nhàng nói.

‘ Cho tôi biết lý do’.

Nữ nhân: Tôi cần mua dược phẩm chữa thương, bố tôi đi khai khoáng ở tầng 2 không may bị quái vật làm bị thương, vết thương có ma lực nên không thể hồi phục, bác sĩ cũng chịu, tên lúc nãy anh đánh chạy đã nói là chỉ cần tôi ngủ với hắn, hắn sẽ mua cho tôi dược phẩm chữa thương để trị thương cho bố tôi, giá trị của nó là 10 coin.

Lý Vũ: Thế nên cô đã ngủ với hắn?

Nữ nhân đắng chát gật đầu: Anh nghĩ người bình thường như tôi có sự lựa chọn sao? Bố tôi cực khổ nuôi tôi từ nhỏ, dù bất cứ giá nào tôi cũng phải cứu sống ông.

Lý Vũ: Bố cô bị thương bao lâu?

Nữ nhân: Đến hiện tại là hai ngày, bây giờ ông đang ở trọ của tôi.

Lý Vũ: Nói cho cô 1 tin buồn và 1 tin vui, cô muốn nghe cái nào trước?

Nữ nhân cảm thấy có gì đó không ổn nhưng vẫn chọn: Tôi nghe tin buồn trước.

Lý Vũ: Tin buồn là cô bị tên kia lừa, dược phẩm chữa thương giá trị 30 coin, tuy nhiên chỉ là cấp thấp, mặc dù nó có khả năng trị liệu vết thương ma lực, nhưng điều kiện là vết thương nhỏ, người bị thương phải là người chơi, vì ma lực của người chơi có thể cản lại ma lực khác. Tuy nhiên cha cô là người bình thường, thêm nữa đã bị thương 2 ngày, ma lực đã bắt đầu ăn mòn, cần dược phẩm chữa thương trung cấp giá trị 100 coin mới trị liệu được.

Nữ nhân quỵ xuống đất, tin này như tảng đá nện vào trong lòng nàng, chuyện nàng bị tên kia lừa thì ngủ với nàng không quá ảnh hưởng bằng tin phải bỏ ra 100 coin mới có thể cứu mạng bố nàng.

100 coin, người bình thường như nàng biết đào đâu ra 100 coin chứ.

Dù quy định hiện tại tạm tính 1 coin = 1 triệu, nhưng chả ai giao dịch như vậy cả, coin là thứ duy nhất có thể mua vật phẩm trong tòa tháp, không phải tiền tệ thế giới có thể đổi được.

‘ Đúng rồi, cậu ta nói còn một tin tốt’

Nữ nhân như bắt được cọng rơm cứu mạng, nhìn về phía Lý Vũ

‘ Còn tin tốt thì sao?’

Lý Vũ: Tin tốt là tôi có thể cứu cha cô…