Chương 7: Loạn quyền đánh chết

Ta Bán Trà Đá Tại Tiên Giới

Chương 7: Loạn quyền đánh chết

"Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta!" Cô nàng này nhìn Trịnh Ánh với đôi mắt u oán nói.



"Hừ! Chẳng lẽ ta là người nói không giữ lời sao. À còn nữa, ta và ngươi việc không nên làm cũng đã làm rồi mà còn chưa biết tên ngươi." Trịnh Ánh nói rồi hôn lên trán nàng.



"Thứ quỷ sứ, ta... ta tên Hồng Liên. Ngươi còn chưa nói tên của ngươi cho ta a." Hồng Liên trả lời.



"Ta tên Trịnh Ánh." Hắn đáp, đột nhiên thân thể hắn vặn vẹo và co rút lại thành hình dạng con la lỵ manh manh.



Hắn đen mặt chửi. " Mẹ nó, lão nương gây ra cái tội nghiệt gì mà lại bị trừng phạt thế này.



"A! Ánh ca, ngươi lại biến thành la lỵ rồi, ngươi đây là làm sao." Hồng Liên một mặt ngốc manh hỏi.



Trịnh ánh nghiêng đầu 45 độ tay cần điếu thuốc nói. " Ta vốn là nam nhân, nhưng hôn đó có 1 vị tiền bối đột nhiên xuất hiện và thi triển cái pháp thuật nào đó với ta và bùm.... ta bị biến thành con la lỵ, chỉ khi vận dụng công pháp đặc biệt ta mới có thể biến trở lại dạng trưởng thành, nhưng con mẹ nó biến lại dạng trưởng thành thì ta vẫn tro g hình dạng nữ nhân.... lại còn mẹ nó có công cụ gây án nữa."



"Thật đáng thương. Không biết vị tiền bối nào làm ra trò đùa ác ý này." Hồng Liên cảm khái.



"Thôi được rồi, ngươi mặc y phục rồi thu dọn phòng đi, đồ dùng hàng ngày lát nữa ta sẽ mua cho ngươi. Ngươi đã là nữ nhân của ta, nên ở đây với ta, kẻ nào dám có ý kiến ta loạn quyền đánh chết hắn." Trịnh Ánh lời lẽ hùng hồn nói.



"Được rồi Ánh ca, ngươi có thể đi ra cho ta mặc y phục được không, ngươi ở đây ta ngượng lắm 🥺🥺🥺"



"Ngượng a, vậy vừa nãy ai đó rên rỉ thật to ' vào sâu nữa...ưm ưm... mạnh.. mạnh nữa lên ' 🤔🤔🤔
Hắn nở nụ cười thô bỉ bắt chước giọng Hồng Liên.


"Ngươi, không cho nói nữa, cản thạn ta chém ngươi."


"A! Thật đáng sợ a, ta đi."


Trịnh Ánh mặc tốt y phục rồi ra ngoài mở quán. Cửa vừa mở ra, 1 đám con nghiện lê lết bên đường bỗng nhiên như hít thuốc lắc xông đến. Một tên tráng hán trợn mắt nói.


"Mẹ nó con la lỵ kia, ngươi có thể đúng giờ được chứ, không đc chơi đồ làm bọn ta cảm giác cơ thể vô lực tinh thần sụt giảm. Còn làn sau nữa cẩn thận ta phá quán."



"Phá quán +1"


"Phá quán +2"


"Phá quán +69"


Trịnh Ánh liếc mắt nhìn bọn khách hàng.


"Phá quán a, ta không bán cho các ngươi nữa thì các ngươi nghĩ tự thân chịu đc cảm giác vật thuốc không?"😏


"A đừng, lão bản đại nhân tha tội, quỳ liếm xin ta a."
Một đám con nghiện tỏ vẻ ta nhận lỗi nói.

......


Trịnh Ánh vào nhà trong bưng đồ ra cho khách thì có 1 đám hung thàn ác sát xông vào quát lớn.


"Kẻ nào là lão bản, mau giao người nhanh lên."


"Các ngươi là ai." Trịnh ánh bước ra từ tốn hỏi.


"Mẹ nó giả ngu à, lục soát cho ta." Tên cầm đầu nghiến răng trừng mắt.


Hắn cau màu nhìn bọn người này, cách tay chớp động đánh ra mấy chục quyền ảnh. Từng luồng link khí tạo thành quyền đầu hư ảnh thế như chẻ tre xông vào đám người.


Oành!!! Tiếng nổ vang lên, đám người kia nổ banh xác một hạt bụi không để lại. Nhưng mà chiêu kia nổ tung mạnh như vậy nhưng quán trà đá không tổn hại 1 chút, đám khác nhân cũng không chịu mảy may thương tổn.




__________________


Ngoài lề: Trịnh Ánh liếc mắt nhìn độc giả, từ tốn nói.

"Đọc mà ko buff đồ cẩn thận loạn quyền đánh chết."