Chương 43: Rượt đuổi tỉ số

Tà Ác Vương Giả Hệ Thống

Chương 43: Rượt đuổi tỉ số

'' Tuyệt quá đội trưởng! ''

Tất cả các cầu thủ bên đội Musashi vây quanh Aizawa Kakeru reo hò lên. Ngay cả ánh mắt của Akutsu nhìn về phía Kakeru cũng hơi dịu lại.

Pha bóng vừa rồi của Kakeru đã thuyết phục được hắn. Mặc dù Akutsu cũng muốn làm đội trưởng, cũng muốn một mình solo cả Meiwa như Kakeru, nhưng hắn cũng tự biết với tài chơi bóng hiện tại của mình là không thể nào. Tuy trong thâm tâm của mình, Akutsu rất nể phục tài năng của Kakeru, nhưng nều ngoài mặt muốn hắn thừa nhận thua cuộc là không được.

Cái gọi là bằng lòng mà không bằng mặt chính là như vậy... Hoặc giả là Akutsu cũng có chút tsundere...

Tuýt!!!

Theo tiếng còi của trọng tài, hiệp thi đấu thứ nhất cuối cùng cũng kết thúc. Cầu thủ hai đội trở về nơi nghỉ ngơi.

'' Quả nhiên tên Aizawa kia rất mạnh. '' Yura Kazuma than thở.

'' Không biết quý công tử của chúng ta có thể chặn được hắn không nhỉ? '' Jito Hiroshi cười khểnh nói.

Munechika Akira nhìn xung quanh: '' Nhắc mới nhớ... Io đâu rồi. Sao không thấy hắn ta nhỉ? ''

'' Hỏi thừa! Tên kia chắc chắn là lại ra ngoài tà lưa em nào rồi. Mới cấp một mà đã như thế này... Haizz. Quan ngại hết sức. '' Hiraki lắc đầu thở dài.

Munechika Makoto đứng lên nói: '' Để ta đi tìm hắn. ''

'' Thôi dẹp đi! Khỏi cần phí sức. Ngươi cũng biết cái tên công tử bột đó trừ đội trưởng ra thì có nghe ai trong đội đâu. '' Yura Kazuma dựa vào ghế, lầm bà lầm bầm.

'' Nói cũng phải... Này, các ngươi nói Aizawa Kakeru so với đội trưởng chúng ta như thế nào? ''

'' Không bằng được. '' Jito Hiroshi chẳng thèm nghĩ ngợi đáp.

'' Đội trưởng chấp hắn một mắt. '' Đây là Yura Kazuma.

Chỉ có vẻ mặt Akira là hơi nghiêm túc.

'' Đừng coi thường. Ta thấy tên Aizawa kia không thua kém gì đội trưởng đâu. '' Trong những cầu thủ ở đây, chỉ có Munechika Akira là nhỉnh hơn hẳn. Với việc đảm nhiệm vị trí tiền vệ kiến thiết thì nhãn quang của Akira rất chuẩn xác, nhất là đánh giá một cầu thủ.

'' Sao lại thế được... Chú lo xa quá rồi đó Akira. '' Jito vẫn không bận tâm là mấy. Theo hắn, dưới sự lãnh đạo của cầu thủ số 10 bất bại của đội Seiga, bọn họ chắc chắn sẽ giành được chức vô địch đại hội.

Chỉ có Hiraki là đăm chiêu, không biết đang nghĩ gì.

Đội Nankatsu.

'' Tsubasa, kia không phải tuyệt chiêu của người sao? '' Ishizaki kinh ngạc hỏi.

'' Chiêu mà Aizawa vừa dùng không phải là Heel Lift của Tsubasa. '' Misaki Taro nói.

'' Ừ. Về mặt hình thức thì kĩ thuật mà Aizawa Kakeru khá giống Heel Lift của ta. Nhưng chiêu đó hắn kẹp bóng giữa hai chân hất bóng lên rồi đánh gót vượt qua thủ môn của Meiwa, còn Heel Lift thì dựa trên quán tính và lực ma sát của bóng để hất bóng qua đầu đối thủ. Tuy hai kĩ thuật thực hiện không giống nhau nhưng hiệu quả thì lại tương đương... Nếu ta không nhầm, đây là kĩ thuật trong bóng đá chuyên nghiệp mà chú Roberto đã từng biểu diễn – Rainbow Flick! '' Hai mắt Tsubasa tỏa sáng quan sát trận đấu. Từ vẻ mặt của hắn không ai có thể nhìn ra được sự lo lắng. Có chỉ là sự hưng phấn khi sắp được thi đấu với đối thủ mạnh mẽ thôi. Bởi đội chiến thắng trong trận đấu này, sẽ là đội thi đấu với Nankatsu FC.

'' Dù là ta trong tình huống một đối một vừa rồi cũng khó lòng bắt được quả bóng kia. '' Wakabazashi nắm chặt hai đấm, ánh mắt ngưng trọng... Sắp rồi, ta sẽ báo thù trong trận bán kết... Nhất định sẽ không để cho ngươi ghi bàn đâu.

Trên khán đài, Matsuyama của Furano thán phục nhìn Kakeru:

'' Pha bóng thật tuyệt vời! Xem ra, lúc thi đấu với chúng ta Aizawa Kakeru còn chưa trổ hết tài nghệ ra a. ''

Anh em nhà Tachibana cũng than thở: '' Quả không hổ là Aizawa. Đúng là một cầu thủ đáng sợ. ''

'' Khốn kiếp! '' Hyuga Kojiro có nổi giận đấm vào tường. Đội Musashi liên tục dẫn trước khiến cho tâm trạng của hắn không hề ổn định, dễ dàng xao động.

" Đội trưởng, chúng ta không có cách nào ngăn lại Aizawa. Với lại cầu thủ số 7 của họ hình như chuyên môn phụ trách nhìn kèm chặt ngươi. Nếu Aizawa lùi về nữa, e là chúng ta sẽ không có cơ hội. " Takeshi nói.

" Ta biết. Bọn họ không cho ta cơ hội sút bóng. Nhưng ta sẽ vượt qua tên kia nhanh thôi. Trong khoảng thời gian kia, các ngươi đừng vội tấn công, cứ khống chế bóng trong chân là được. Tránh tên Aizawa ra, từ từ tràn lên sân đối thủ. Nếu như có cơ hội, các ngươi hãy lập tức dứt điểm. Thủ môn bên đội đối phương chỉ là thủ môn bình thường thôi, không sánh được với Wakashimazu đâu! Không đáng để bận tâm. Mặc dù không cản được Aizawa, nhưng chúng ta có thể ghi nhiều bàn thắng hắn hơn được mà. Nếu không có số 7 và số 20, đội Musashi chỉ là một con cọp giấy mà thôi. " Kojiro chậm rãi thở ra một hơi, khôi phục lại bình tĩnh.

" Dạ, đội trưởng! " Các thành viên khác đồng thời gật gật đầu.

Tuýt!!!

Hiệp thi đấu thứ hai bắt đầu!

Hyuga Kojiro cùng Sawada Takeshi đứng ở vạch giữa sân, chuẩn bị giao bóng.

Ba!

Hyuga Kojiro chuyền bóng cho Sawada Takeshi, mình thứ cứ đứng ở giữa sân.

Sawada Takeshi không dẫn bóng tiến lên, mà chuyền bóng về cho hàng hậu vệ phía sau. Hiếm có dịp Meiwa lại co cụm lại không tấn công. Điều này khiến cho Kakeru hơi cảm thấy khó hiểu, không rõ bọn họ đang mưu đồ cái gì nữa.

" Ta mặc kệ các ngươi định chơi trò gì, chỉ cần cắt bóng là được rồi. " Akutsu hừ lạnh một tiếng, nhanh nhẹn xông về phía cầu thủ số 7 của đội Meiwa.

" Takeshi! " Dù bị Akutsu huých văng ra, nhưng cầu thủ số 7 cũng rất ngoan cường, cố gắng chuyền bóng cho số 11. Bọn họ không hề ngừng bóng lại, liên tiếp tung ra những đường chuyền một chạm. Chỉ vài giây sau, bóng lại đến chân số 15 Sawada Takeshi.

'' Hyuga... Hyuga đâu rồi! '' Shinji Sanada lo lắng nhìn quanh sân.

Hyuga Kojiro bỗng nhiên biến mất.

Không. Thì ra là hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy về khung thành của đội Musashi.

" Tốt lắm! Bóng nè anh Hyuga! "

Thấy Hyuga chạy tới trước vòng cấm, Takeshi liền tung ra một đường chuyền dài vượt tuyến thẳng đến phần sân của đội Musashi.

" Cái... Cái gì. " Lúc này Akutsu và Kakeru vẫn còn ở phía trên, không kịp chặn đường Hyuga. Ba hậu vệ của Musashi cố gắng xoạc bóng, nhưng cũng không cản được Straight Line Dribble của hắn.

" Nhận lấy này! "

Hyuga dùng hết toàn lực đá vào quả bóng. Bóng da trên lao vút trên không trung, nhanh chóng bay về phía trước, tốc độ cực nhanh. Có lẽ là do Hyuga quá vội vàng, cho nên không để ý về góc bay của trái bóng. Cú sút bay thẳng tắp về chính giữa thủ môn.

Oanh!

Bóng đá đập vào mặt thủ môn, sau đó lăn vào trong khung gôn.

Đội Meiwa đã cân bằng tỉ số 3-3!

" Chết tiệt! Hắn lại dám cố ý sút thẳng vào mặt của Moriyama. Moriyama, ngươi không sao chứ. " Shinji Sanada quan tâm hỏi thủ môn Tsutomu Moriyama. Trên mặt hắn hằn vết bóng đỏ thẫm, thậm chí còn chảy cả máu mũi.

" Bóng... Bóng... Thật đáng sợ. " Musashi thủ môn sợ hãi. Thân thể nhỏ bé đang không ngừng run rẩy..

" Ra là vậy... Hừ! Hyuga Kojiro cố ý đá bóng vào giữa mặt của Moriyama, làm cho hắn bắt đầu sợ bóng rồi. " Kakeru lùi về quan sát. Khi hắn thấy bộ dạng của thủ môn nhà mình thì lập tức cất tiếng hừ lạnh.

" Đúng là cái đồ phế vật. Thành sự thì ít mà thất bại thì nhiều. Chỉ mới bị cú sút như vậy đánh vào mặt thì trong lòng đã bị ám ảnh rồi hay sao? " Không phải là Akutsu xem thường, nhưng cú sút của hắn cũng không hề kém cạnh so với Hyuga Kojiro.

Nếu như bị Kakeru đá vào mặt, thì đó mới thực sự là cơn ác mộng.

" Moriyama, ngươi còn có thể tiếp tục sao. " Shinji Sanada vịn hắn đứng lên, quan tâm mà hỏi.

" Đội trưởng, ta... Xin lỗi. " Thân thể của Tsutomu Moriyama run lên bần bật.

" Thủ môn của chúng ta coi như phế đi rồi. Mấu chốt cũng không có dự bị thủ môn. Hiện tại tình huống hơi nghiêm trọng đây. Akutsu cũng không phân thân được. Dù ta có ghi nhiều bàn thắng đến mấy, các cầu thủ đội Meiwa cũng có thể ghi bàn lại. '' Kakeru lạnh lùng nói.

" Đội trưởng, nên làm gì bây giờ. Bị động phòng thủ không cho bọn họ sút, hay là tìm cách trị chứng sợ bóng cho Moriyama đây? '' Shinji Sanada hỏi. Cả đội cũng dùng ánh mắt trông mong chờ đợi nhìn Kakeru.

'' Catenaccio! ''