Chương 152: Báo lo lắng

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 152: Báo lo lắng

"Khụ khụ..."

Một tiếng ho khan từ dưới mặt đất truyền lên, Doãn Chí Bình phun ra một ngụm máu tươi, run rẩy đứng dậy một cách chậm rãi.

Dư Ngư nhìn thấy cảnh này hai mắt trợn trừng khó có thể tin tưởng, hắn toàn lực một đòn vậy mà không cạch nào trực tiếp đánh chết Doãn Chí Bình?

Không thể nào!

Đám người Hà gia nhìn thấy hắn lần nữa đứng lên mỗi người đều vui mừng khôn xiết, không ít người đều trực tiếp reo hò lên.

Bởi vì bọn hắn cũng nhìn ra, trận đấu này từ lúc Doãn Chí Bình đứng lên đã có kết quả.

Hà gia lần này thành công phản sát hành động tập kích của Hắc Lang Bang, đem đội hái thuốc của Hắc Lang Bang đánh giết toàn bộ, đồng thời cũng đánh bại con trai cả của Dư Khánh Chi là Dư Ngư.

Quan trọng hơn vẫn là Doãn Chí Bình thể hiện ra thực lực đạt được bọn hắn tôn trọng.

Sở dĩ lúc đầu đám người Hắc Lang Bang có thể tự tin với ưu thế hơn mười người cùng một ít vũ khí là có thể đoàn diệt đám người Hà gia cũng là vì có Tam lưu cao thủ đỉnh phong như Dư Ngư áp trận, bởi vậy có thể thấy được Tam lưu cao thủ quan trọng như thế nào.

Doãn Chí Bình hít sâu một hơi, ánh mắt hơi híp lại nhìn về phía Dư Ngư:

"cảm ơn ngươi, nhờ có ngươi mà ta biết được ta cùng Tam lưu cao thủ chênh lệch có bao nhiêu lớn.

Nếu như hành tẩu giang hồ sẽ gặp rất nhiều người có thủ đoạn khó lường, cực ít có người như ngươi lỗ mãng cùng ta cứng đối cứng chiến đấu, đây là một cơ hội thăm dò thực lực khó có được.

Còn bây giờ, ngươi thua rồi".

Doãn Chí Bình vừa nói ra một câu cuối cùng cả người đột nhiên bạo khởi xông tới, tốc độ tấn mãnh như báo săn.

Dư Ngư kinh hãi vươn tay ra chống đỡ, nhưng hắn đã sớm thoát lực sao có thể là đối thủ của Doãn Chí Bình?
rắc rắc rắc~

"A a a... Doãn Chí Bình, ta muốn giết ngươi..."

Tiếng gãy xương cực kì rợn người vang lên, xương cốt của Dư Ngư trực tiếp bị Doãn Chí Bình đánh gãy, sau đó phế bỏ hắn, khiến hắn trở thành một cái phế nhân.

Doãn Chí Bình đối với Dư Ngư lời nói bỏ mặc ngoài tai, lạnh lùng nói ra:

"Báo, ngươi tới bắt hắn lại, tìm một chỗ bí mật giam giữ đi.

Trách nhiệm moi tình báo từ trong miệng của hắn ta giao cho ngươi, có thể làm được sao?"

Dư Ngư đang kêu rên thảm thiết nghe Doãn Chí Bình nói vậy cố nén đau đớn, mặc kệ mồ hôi lạnh đang ở trên trán nhỏ xuống quát:

" Doãn Chí Bình, ngươi nằm mơ, ta sẽ không khai ra bất kì thứ gì, a a a..."

Báo nghe vậy chỉ là cười lạnh một cái, trực tiếp nhắm vào chỗ gãy xương của Dư Ngư đạp một cái, Dư Ngư tiếng quát tháo liền thay bằng rên thảm.

Để cho ngươi vênh váo, để cho ngươi tập kích ta.

Báo lúc này cúi đầu:

" công tử yên tâm, ta nhất định sẽ toàn lực tra hỏi hắn, đem tổ tông mười tám đời của hắn đều moi ra".

" rất tốt, từ nay đội hái thuốc của Hắc Lang Bang đã bị hủy diệt, địa bàn hái thuốc của bọn hắn cũng thuộc về chúng ta.

Nếu như bọn hắn còn có can đảm phái ra một đội mới, ngươi biết phải làm sao rồi chứ?"

Báo lập tức hiểu rõ, ánh mắt lóe lên sát ý, mạnh mẽ gật đầu.

Bọn hắn sợ đội hái thuốc của Hắc Lang Bang là vì đám người này kinh nghiệm phong phú, ra tay độc ác, nhân số lại nhiều.

Một đám thái điểu mới được phái ra thiếu khuyết kinh nghiệm sinh tồn trong rừng rậm, như vậy cũng đừng trách bọn hắn độc ác.

Doãn Chí Bình bổ sung:

" ta trở lại sẽ để Hồng Nhất Ngôn phái người bổ sung một đám cung tiễn cho các ngươi, cẩn thận sử dụng, tránh để người khác nắm được nhược điểm".

Báo nghe vậy hơi kinh hãi, cung tiễn là quản chế phẩm, Doãn Chí Bình lúc này lại dám dùng?

Cung tiễn chế tạo dễ sao? Không khó.

Như vậy có người dám ở Liễu Thủy Thành chế tạo cung tiễn rồi bán sao?

Không có, chỉ có Phủ thành chủ là đơn vị quân đội đang chế tạo mà thôi, số lượng cũng không nhiều.

Bởi vậy nếu như một đám người nào đó chế tạo cung tiễn, như vậy Phủ thành chủ cũng không thể trực tiếp quản lí cùng xử phạt, nhưng để bọn hắn biết tới tin tức cụ thể, như vậy ngươi chuẩn bị tinh thần đi thôi, rất có thể ngày mai ngươi liền thành một tên tù nhân.

Doãn Chí Bình bây giờ đem một đám cung tiễn phân xuống, như vậy ý tứ của hắn đã rất rõ ràng.

Chơi chết Hắc Lang Bang.

Nhưng mà trong chuyện này cũng có rất nhiều nguy hiểm.

"công tử, ngươi để Hồng đại ca chế tạo cũng tiễn, nếu như Phủ thành chủ biết được tin tức này, chúng ta..."

"Không cần phải sợ, xưởng chế tạo ta không hề xây dựng ở chỗ dễ tìm thấy, hơn nữa cũng đã bố trí người ở bốn phía tuần tra quan sát.

Chỉ cần có bóng dáng của quân đội Phủ thành chủ tập kích chúng ta liền sẽ phá xưởng bỏ trốn.

Tình huống xấu nhất đám người kia bị bắt được cũng sẽ không liên quan gì tới Hà gia chúng ta".

Báo nghe vậy kinh ngạc đến ngây người, chế tạo vũ khí cấm còn có thể làm đến mức này?

Doãn Chí Bình giống như hiểu ý nghĩ của hắn nói ra:

" ngươi vốn không biết Cái Bang của các ngươi dùng tốt như thế nào.

Bọn hắn không mạnh ở chỗ chiến đấu, mà mạnh ở chỗ làm tai mắt thu thập tin tức cùng hậu cần".

Báo lúc này hơi hiểu rõ, thì ra Doãn Chí Bình đang vận dụng lực lượng của Cái Bang, bởi vậy mới có thể tự tin như vậy.

Nếu như có thể tùy ý vận dụng lực lượng của Cái Bang cho dù là chính hắn cũng có tự tin bố trí người quan sát cảnh giới, nếu như bị Phủ thành chủ từ một chỗ nào đó biết được tin tức mà ra quân truy diệt như vậy bọn hắn cũng có thể trước giờ biết tin mà phá hủy nhà xưởng sản xuất sau đó đào tẩu tứ tán khắp nơi.

Doãn Chí Bình so với hắn càng thông minh, tự nhiên làm chuyện này sẽ càng không có kẽ hở.

Nhưng Doãn Chí Bình hành động để cho hắn nhận ra một làn gió, một chút ý định của đối phương.

Xem ra Doãn Chí Bình sắp phải làm một hành động lớn, cần vận dụng lực lượng không hề nhỏ, bởi vậy hắn đã không thể cố kị rất nhiều thứ mà bắt đầu tự mình sản xuất cung tiễn vũ khí.

Xem ra Hà gia sản nghiệp càng lúc càng lớn, địch nhân mỗi ngày cũng đều đang mạnh lên, cho dù là Báo cũng cảm giác được một cỗ nguy cơ cấp thiết, hắn lúc này cực muốn tăng lên thực lực của mình một cách nhanh chóng để có thể giúp Doãn Chí Bình hóa giải bớt áp lực mà hắn đang phải gánh chịu.

Nhìn thấy trên mặt Báo xuất hiện vẻ lo lắng cùng xoắn xuýt, Doãn Chí Bình nói:

"thế nào, ngươi đang lo lắng gì sao?"

" công tử, ta cảm thấy ta quá phế, không giúp được gì cho ngươi".

Doãn Chí Bình nghe vậy hơi kinh ngạc, hắn lập tức sử dụng năng lực thấu thị quan sát một lần cơ thể Báo.

Cơ bắp phát triển không tồi, hiển nhiên gần nhất rất chuyên tâm tu luyện, trong tay lại có thể điều động được không ít tài nguyên của sản nghiệp mình quản lí, bởi vậy tiến bộ nhanh chóng cũng không có gì là lạ.

Quan trọng là hắn vừa khởi đầu liền được Doãn Chí Bình đưa cho công pháp tu luyện là nhất lưu, bởi vậy tu vi tăng trưởng nhanh cũng là điều dễ hiểu.

Điểm xuất phát cao nếu không chạy nhanh hơn người khác được như vậy thì đúng là có chút phế.

"ngươi rất tốt, không hề phế, chỉ là thời gian tiếp xúc tu luyện quá ngắn mà thôi.

Không cần nản lòng, cứ tiếp tục cố gắng, chắc chắn ta sẽ có thời điểm cần dùng tới lực lượng của bốn người các ngươi".

Doãn Chí Bình đối với Báo tiến hành khen ngợi, nhẹ nhàng vỗ vai hắn một cái.

Từ lúc thu nhận Hồng Nhất Ngôn cùng bốn huynh đệ Sài, Lang, Hổ, Báo Doãn Chí Bình cũng không quan tâm bọn hắn mấy.

Ném ra một ít tài nguyên liền tiến vào nuôi thả trạng thái, mặc cho bọn hắn tự mình tu luyện.

Không ngờ mấy người này cũng không hề bởi vì đột nhiên một bước lên trời mà tâm tính thay đổi, ngược lại dưới sự giám sát cẩn mật của Hồng Nhất Ngôn bốn người đối với tu luyện rất chuyên cần, không hề sao nhãng một chút nào.

Hắn rất mong chờ một ngày có thể nhìn thấy bốn huynh đệ này theo hắn cùng đi giết người.