Chương 58: ꧁༺ Biến Động Trên Thế Giới ༻꧂
-----o0o-----
Mười phút sau.
Lúc này Thiên Anh đã tắm xong, hắn đi ra thì phát hiện Lam Linh không có ở trong phòng bếp, Thiên Anh lúc này nhìn lên một bảng mặt hình quan sát thì thấy Lam Linh đang chăm sóc cho hai người bạn của nàng ta.
Do cần phải đề phòng những mối nguy bất ngờ nên trong nhà đâu đâu cũng là camera, đâu đâu cũng là mặt hình theo dõi, nên Thiên Anh chỉ cần nhìn một cái liền có thể nắm bắt toàn bộ tình hình. Ở trong nhà này chỉ có phòng tắm là không có camera mà thôi, còn lại ở đâu cũng có.
Vắt cái khăn tắm lên móc treo gần đó, Thiên Anh lúc này tiện tay lấy luôn một cái áo phông mặc vào, bình thường Thiên Anh ở nhà mặc mỗi một cái quần cộc, về phần áo thì chẳng bao giờ mặc, có điều bây giờ có thêm người nên hắn cũng mặc vào cho người ta đỡ ngại.
Quần áo xong xuôi, hắn lúc này tiến vào căn phòng nơi mà hai người bạn của Lam Linh đang ở. Vừa vào trong phòng thì Thiên Anh liền nói:
"Phải kiểm tra cẩn thận xem trong người bọn họ có ấu trùng của loài quỷ một mắt không, tôi nghi ngờ cái bọn kia là chủng ký sinh, lúc vật chủ còn sống thì bọn nó ở ké, lúc vật chủ chết thì bọn nó liền ăn luôn vật chủ, sau đó phá xác mà ra."
Lam Linh nghe vậy thì nhẹ gật đầu, nàng ôn nhu nói:
"Cái này mình cũng có nghĩ tới, lúc nãy cũng có dùng máy chụp nội mô quan sát một lần rồi, nhưng không thấy gì cả. Bọn họ hình như không bị nhiễm ấu trùng ký sinh giống những người khác."
Nghe được biến chuyển trong lời nói của Lam Linh, chuyển xưng hô từ ‘tôi’ qua ‘mình’ thì Thiên Anh có phần không quen, có điều hắn cũng không có phản cảm.
Hắn lúc này mỉm cười, sau đó nói:
"Vậy Lam tiếp tục chăm sóc cho bọn họ đi, tôi ra ngoài dọn cơm. Xong rồi sẽ gọi, mà bọn họ ăn được chưa hay phải truyền dịch?"
Lam Linh mỉm cười khẽ nói:
"Ăn sao được, bọn họ phải truyền thôi, việc này Ếch Băng không cần lo đâu, mình làm được mà. Dù sao mình cũng là bác sĩ, kiêm luôn cả ý tá lẫn điều dưỡng mà."
Thiên Anh nghe vậy thì mỉm cười, hắn lúc này đi ra ngoài dọn cơm, Lam Linh nhìn hắn đi ra ngoài thì trên mặt lộ nụ cười tinh nghịch.
Phải nói tới một chuyện khá là kỳ quái, Lam Linh làm việc gì cũng chậm, riêng việc chăm sóc người khác, hay trị bệnh cứu người thì cô ấy làm cực nhanh, Thiên Anh chỉ vừa dọn cơm ra xong thì cô nàng cũng xuất hiện.
Nhìn thấy đồ ăn đã được bày ra, cô nàng lúc này liền tiện tay bốc một miếng thịt cho vào trong miệng ăn, vừa ăn vừa nói:
"Ếch Băng nấu ăn ngon thật đấy, hơn đứt mình. Mà Thanh cùng Ngáo không ăn hả?"
Thiên Anh lắc đầu cười nói:
"Hai đứa bọn nó mà ăn thì chúng ta lấy cái gì ăn, thôi ăn đi còn đi nghỉ ngơi một chút, mà vết thương ở tay sao rồi? Ổn rồi chứ?"
Lam Linh lúc này ngồi xuống sofa đối diện, vừa lấy cơm cho Thiên Anh vừa cười nói:
"Ổn rồi, hơi đau nhức một chút mà thôi, may mà cũng mà bị cụt ngón bên tay trái, nên là tay phải thì sau này mình liền không thể bắn súng rồi. Nói không chừng lúc đó bị vứt bỏ cũng nên."
Thiên Anh lúc này ngồi co chân lên sofa, hắn vừa ăn vừa nói:
"Yên tâm đi, Lam dù phế tới mấy vẫn có thể làm ấm giường mà lo gì, đúng không! Haha."
Lam Linh nghe vậy thì lườm hắn một cái, sau đó hỏi:
"Mà phải rồi, mình muốn hỏi câu này lâu rồi mà ngại chưa hỏi, cậu ngày trước làm nghề gì vậy? Có phải là lính đặc nhiệm phải không?"
Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn vừa nhai thịt vừa thú vị nhìn Lam Linh hỏi:
"Nhớ ngày trước từng nói vấn đề này rồi mà, tôi đâu phải đặc nhiệm hay cảnh sát gì đâu."
Lam Linh lắc đầu, cô nàng quả quyết nói:
"Đâu có, trước mình đã hỏi vấn đề này đâu, với ngày trước cũng sợ cậu nữa kia, hỏi ra chỉ sợ bị bùm một cái nát đầu, nhớ cái hồi ở bệnh viện mà vẫn còn sợ."
Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn vừa ăn vừa nói:
"Lam nhớ lâu thật đấy, thời gian qua lâu vậy rồi mà vẫn nhớ, tôi thì quên lâu rồi."
Lam Linh cười cười, cô nàng nói:
"Quên sao được, lúc đó người ta sợ muốn chết luôn, nghĩ lại mà vẫn thấy kinh kinh, mà phải rồi sao bọn mình lấy bát đũa ra ăn chi cho mất công vậy, canh, cơm, thịt gì phân đôi ra, mỗi người một nửa ăn luôn vào nồi cho lẹ, mất công xới xới, rồi phải đi rửa bát nữa, rửa bát nhiều mệt muốn chết."
Thiên Anh nghe thế thì cũng hết ý, hắn xem ra Lam Linh so với hắn nghĩ còn thoáng hơn nhiều lắm, thực ra Thiên Anh trước kia cũng ăn kiểu hỗn tạp như vậy, có gì bỏ cả vào một nồi mà ăn.
Có lẽ trước kia hắn khổ quá rồi nên có đồ ăn là hắn thấy ngon rồi, chứ hắn cũng không có phân biệt gì nhiều cả. Bây giờ Lam Linh muốn như vậy thì cũng đúng ý hắn.
Vậy là hai người chia canh, chia cơm sau đó bưng nồi mà ăn, vừa ăn vừa xem thời sự trong nước cùng quốc tế.
Tình hình trong nước giờ cũng đã có dấu hiệu ổn định trở lại, sự ổn định trở lại này là nhờ thiên tai bất ngờ giảm bớt, bây giờ tuy vẫn có động đất, mưa lớn, giông lốc, nhưng là phải rất lâu mới xảy ra một lần, không giống lúc trước dồn dập như vậy.
Về phần lương thực thì giờ cũng không còn thiếu giống lúc trước nữa, do bây giờ người ta phát hiện ra rất nhiều loại cây biến dị có thể ăn được. Nào là ngô biến dị, lúa biến dị, khoai biến dị, cà chua biến dị, bưởi biến dị, nói chung là có rất rất nhiều thứ biến dị có thể ăn được, bị phát hiện ra.
Đặc điểm của những thứ kia là rất rất lớn, hàm lượng dinh dưỡng cực cao, đã vậy mùi vị còn rất ngon nên mọi người đều rất ưa thích.
Điểm đáng ngại duy nhất chính là dịch bệnh mà thôi, dịch bệnh tràn lan, khiến cho giới khoa học vô cùng đau đầu, dạo này các loại virus nguy hiểm sản sinh ra nhiều biến chủng mới, tốc độ lây lan nhanh, đã vậy còn tăng khả năng gây tử vong.
Dân số đã ít, nay còn gặp dịch bệnh chết nhiều người như vậy quả thực tồi tệ đến cực điểm. Nhưng mà trong cái rủi có cái may, người ta phát hiện ra được rằng những người từng được ăn thực vật biến dị, hay là thịt biến dị thì kháng tính với các loại bệnh tật rất cao.
Nếu như có bị mắc bệnh thì bệnh cũng nhẹ hơn rất nhiều so với những người chưa từng được ăn thức ăn biến dị. Phát hiện ra được điều này nên chính phủ đã ban bố quyết định phân phát thức ăn biến dị cho toàn bộ người dân.
Với có một tin tức khá quan trọng chính là cách ‘khử độc’ trong thịt biến dị. Phương pháp kia cũng chẳng cao sang gì, chỉ cần ngâm trong nước muối một tiếng là được. Toàn bộ chất độc gây hại cho cơ thể sẽ bị loại bỏ ra khỏi miếng thịt, có điều cái này phải tùy thuộc vào tình huống mỗi loại thịt khác nhau, cùng cấp độ biến dị của mấy con biến dị thú.
…
[Để giúp tác có thêm động lực hoàn thiện tác phẩm. Mọi người nhớ đánh dấu truyện để đọc khi có chương mới nhất, tặng hoa cùng kẹo, viết đánh giá truyện cho tác khi thấy đây là một tác phẩm hay, và muốn cổ vũ cho tác ra chương đều đặn.
Trong quá trình đọc truyện nếu mọi người có thắc mắc, hay muốn góp ý cho bộ truyện thì nhắn tin ở phần bình luận. Tác sẽ giải đáp cũng như tiếp thu ý kiến của mọi người.
Cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!]
[Tác phẩm Sinh Tồn Trong Tận Thế được Tâm Vân đăng độc quyền trên ReadsLove.com. Vui lòng không mang đi nơi khác.]