Chương 68: ꧁༺ Năng Lực Khó Lường ༻꧂
-----o0o-----
"Ầm!"
Tài nghệ bắn súng của Thiên Anh không phải bàn, khả năng bách phát bách trúng, có điều lần này hắn gặp phải đối thủ. Dơi Quỷ không chỉ có khả năng hóa hình, nay còn có thêm cả dị năng ‘phòng ngự’.
Chỉ thấy xung quanh phần người hắn hiện lên một tầng hào quang màu đỏ. Viên đạn xuyên giáp do Thiên Anh bắn ra, bắn lên trên tầng hào quang kia thì bị cản lại. Có điều sau khi va chạm cùng viên đạn xuyên giáp, tầng hào quang kia xuất hiện vết rạn. Nhìn từ xa giống như tấm gương bị vỡ vậy.
Nhìn thấy đối phương dùng phương pháp chưa từng nhìn thấy ngăn cản lại phát bắn của mình, Thiên Anh trầm giọng nói:
"Lại là siêu năng lực!"
"Đoàng!"
"Đoàng!"
"Đoàng!"
Sau khi nói xong lời này, Thiên Anh tiếp tục ngắm bắn. Có điều biên độ dao động của mục tiêu rất lớn, Thiên Anh không cách nào bắn trúng vào vị trí lúc trước trên tấm chắn được. Có điều hắn bắn phát nào cũng trúng.
Mà tấm khiên năng lượng của Dơi Quỷ cũng có giới hạn, đến phát đạn thứ bảy thì tấm khiến biến mất. Có điều ngay vào thời điểm này thì tên kia cũng đã tiếp cận được vị trí của Thiên Anh.
Nhìn Thiên Anh bằng ánh mắt hằn học, Dơi Quỷ quát:
"Mày phải chết!"
Ôm theo một khẩu súng máy, lúc này Dơi Quỷ nhắm thẳng Thiên Anh mà bắn xối xả.
"Đoàng đoàng đoàng…"
"Đoàng đoàng đoàng…"
So về độ liều thì Thiên Anh chưa ngán ai bao giờ, nhưng lần này hắn lại không dám cùng đối phương chính diện chống lại, mà lại di chuyển ra phía sau một bức tượng đổ để tránh đạn. Đối phương rất lợi hại, không rõ nắm giữ bao nhiêu siêu năng lực, Thiên Anh chưa tìm hiểu kỹ không dám cận thân chém giết.
Toàn bộ lượng đạn mà Dơi Quỷ bắn ra đều không trúng mục tiêu, tất cả bạn bắn đều trúng bức tượng lớn bị đổ sập ở đối diện.
Ngay vào thời điểm Dơi Quỷ đang cảm thấy cực kỳ tức giận khi bị Thiên Anh đánh lén, để cho đàn em của hắn toàn bộ đều bỏ mạng nơi này thì Alisa rời khỏi vị trí ẩn nấp, bất ngờ tấn công hắn.
"Đoàng đoàng đoàng…"
"Đoàng đoàng đoàng…"
Alisa cầm một khẩu liên thanh đứng từ phía trên cao sấy đạn xuống phía dưới, từ vị trí của Alisa đến Dơi Quỷ chỉ cách không tới năm mươi mét, nhưng ở giữa hai người có không ít cây cối.
Lường đạn dày đặc bắn về phía Dơi Quỷ, trên đường đi đụng phải đám cây cối cản đường lập tức xé nát bọn nó ra, lá cây bay tứ tung, cành cây gãy nát rơi xuống phía bên dưới.
Dơi Quỷ vốn đang nghiên răng nghiến lợi xuống về phía Thiên Anh, nay bị Alisa tập kích thì không khỏi hoảng hốt, trong lòng hắn thầm kêu không ổn. Ánh mắt nhìn xung quanh, hắn vội vàng tìm nơi để ẩn nấp.
Có điều loại súng mà Alisa sử dụng có sức công phá rất lớn, cả một cành cây đường kính nửa mét nhưng bị loạt đạn quét qua liền đứt lìa, chỉ từ điểm này liền có thể thấy được sức mạnh của loại súng mà Alisa đang dùng.
"Phập phập phập…"
"Phập phập phập…"
Dơi Quỷ bị rơi vào ổ phục kích, lúc này chật vật tránh né. Hắn vừa tránh né vừa muốn phản kích lại Alisa, có điều xui cho tên kia, nếu chỉ có một mình Alisa thì hắn có thể dễ dàng làm điều đó, nhưng giờ còn có Thiên Anh ở một bên hắn không tài nào phản kích được.
Mặc dù có dị năng thật, những dị năng chỉ mới thành hình, không phải vô địch thiên hạ. Nên lúc này hắn chỉ có thể tránh né. Trong quá trình hắn trốn tránh không ngừng bị trúng đạn, nay hai cánh của hắn rách tả tơi. Trên người cũng có không ít lỗ máu.
Nhưng khi hắn sắp không trụ lại được nữa thì lại gặp được một cái cây lớn để trú ẩn. Sau khi nấp ra phía sau cây cao kia thì Dơi Quỷ tạm thời tránh thoát cuộc tập kích của Thiên Anh cùng Alisa.
Cảm nhận được đối phương cực kỳ thiên chiến, lại còn là kẻ tàn nhẫn. Dơi Quỷ lúc này thu lại sự ngạo mạn, hắn nấp phía sau một gốc cây lớn, vừa xử lý vết thương vừa cao giọng nói:
"Anh bạn! Có lẽ chúng ta có sự hiểu lầm. Hai ta không thù không oán, anh bạn hà cớ gì phải dồn người khác vào đường cùng như vậy."
"Huýt!"
Ngay vào thời điểm Dơi Quỷ đang cố gắng câu giờ thì một tiếng huýt sáo vang lên. Ngay khi tiếng huýt sáo kia vang lên thì bên trong một cái núi tuyết chui ra một con chó, gọi nó là chó chứ nhìn nó cũng không khác con hà mã là mấy.
"Gâu!"
Nó hướng về phía Dơi Quỷ sủa lên một tiếng, sau đó hùng hùng hổ hổ chạy về phía bên này. Khi nó chạy đi nhìn không khác gì một chiếc xe tăng lao nhanh trong gió tuyết, nó đi đến đâu cuốn theo hoa tuyết đến đó. Cùng lúc đó người ta cảm nhận được một cỗ hung sát chi khí đập vào mặt.
Dơi Quỷ nhìn thấy Thiên Lang từ nơi xa nhanh như chớp di chuyển về phía bên này thì sắc mặt trắng xám, hắn kinh hãi lẩm bẫm:
"Thú biến dị cấp cao. Chết tiệt, làm sao ở đây lại có cả thú biến dị nữa."
Dơi Quỷ lúc này hối hận muốn chết, nếu lúc trước hắn dùng siêu năng lực bỏ chạy có phải tốt hơn rồi không. Ở lại đây làm gì không biết.
Thật ra ngày trước Dơi Quỷ cũng từng gặp trường hợp bị sát thủ tập kích, có điều lần nào người thắng cũng thuộc về phần hắn. Đám sát thủ kia nhìn hắn hóa quỷ là đã sợ đến đái ra máu rồi, nhìn thấy vòng phòng ngự chặn được cả đạn thì không có tên nào còn tinh thần chiến đấu nữa.
Nhưng hôm nay hắn gặp đúng sát tinh, tên kia không chỉ là loại sát thủ lão luyện, lại còn có cả biến dị thú mạnh mẽ. Nghiến răng nghiến lợi, Dơi Quỷ gằn giọng nói:
"Mẹ kiếp tao cũng không tin mày có thể giết được tao."
Vừa nói hắn vừa lấy ra một thứ nhìn giống như một cái nhãn cầu. Có điều loại nhãn cầu này là loại đồ vật nhân tạo, không phải loại nhãn cầu thật.
Có điều ngay vào thời điểm hắn định sử dụng cái thứ lai lịch bất minh kia thì Thiên Thanh bất ngờ xuất hiện, nó không một tiếng động tiếp cận Dơi Quỷ, sau đó cắn một phát vào bên cổ của hắn.
Khác với người bình thường, Dơi Quỷ bị Thanh cắn một cái vào động mạnh ở cổ nhưng không có chết ngay lập tức. Hắn lúc này vẫn có thể giữ tỉnh táo trong vài giây.
Dùng một tay bịt lấy phần vết thương ở cổ, Dơi Quỷ dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Thanh. Một tay chỉ về phía Thanh, hắn há miệng định nói gì đó nhưng trong miệng của hắn đột nhiên sùi ra bọt máu. Tiếp đó cả người hắn co giật dữ dội.
"Bịch!"
Không lâu sau đó hắn liền ngã xuống mặt tuyết, hai mắt trợn tròn, toàn thân giật giật, trong miệng không ngừng sùi ra bọt máu. Tuy hắn chết rồi nhưng hình hài của hắn không có biến đổi về dạng ban đầu mà vẫn giữ nguyên hình dạng con dơi.
"Vèo!"
Thời điểm tên kia ngã xuống cũng là thời gian Thiên Lang di chuyển qua bên này, thấy tên kia đang nằm co giật thì nói:
"Xong rồi à."
Thiên Thanh nói:
"Xong rồi, tên này ngu thật. Hắn lúc đó cứ nhìn Ngáo, không hề để ý đến phía trên. Vốn còn tưởng phải rất khó khăn mới giải quyết được, không ngờ chỉ cần cắn một miếng liền chết rồi. Mà cái này là gì đây?"
Thanh di chuyển xuống phía dưới, dùng đuôi quấn lấy cái nhãn cầu giả. Thiên Lang thấy con mắt giả kia thì lắc đầu nói:
"Không biết!"
Đúng vào thời điểm này Thiên Anh cùng đi qua bên này, nhìn qua Thanh, hắn nói:
"Bé đưa cái kia cho anh xem là gì nào."
…
[Để giúp tác có thêm động lực hoàn thiện tác phẩm. Mọi người nhớ đánh dấu truyện để đọc khi có chương mới nhất, tặng hoa cùng kẹo, viết đánh giá truyện cho tác khi thấy đây là một tác phẩm hay, và muốn cổ vũ cho tác ra chương đều đặn.
Trong quá trình đọc truyện nếu mọi người có thắc mắc, hay muốn góp ý cho bộ truyện thì nhắn tin ở phần bình luận. Tác sẽ giải đáp cũng như tiếp thu ý kiến của mọi người.
Cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!]
[Tác phẩm Sinh Tồn Trong Tận Thế được Tâm Vân đăng độc quyền trên ReadsLove.com. Vui lòng không mang đi nơi khác.]