Chương 331: ꧁༺ Cái Chết Cận Kề ༻꧂

Sinh Tồn Trong Tận Thế

Chương 331: ꧁༺ Cái Chết Cận Kề ༻꧂

Chương 331: ꧁༺ Cái Chết Cận Kề ༻꧂

-----o0o----

Thiên Anh nhìn thấy con quái vật, bộ dạng giống trẻ con nhào thẳng về phía bản thân thì nhíu mày. Hắn cứ ngỡ bọn quái vật này ngu lắm, chỉ biết giết chóc mà thôi. Kế hoạch ban đầu của Thiên Anh là đứng ở trên này. Nhân cơ hội bọn quái vật đang quần nhau với những người khác thì tấn công bọn nó. Nhưng hắn không ngờ đến, mấy con quái vật này còn biết tiêu diệt mục tiêu có tính uy hiếp cao trước.

"Đoàng đoàng đoàng…"

Cắn chặt răng, Thiên Anh bóp cò, tiếng súng chát chúa vang lên. Những tia sáng màu đỏ từ bên trong họng súng bay ra ngoài, bắn về phía con trùng chúa.

Con trùng chúa cảm nhận được nguy hiểm, nó lúc này vội vàng tránh né. Mặc dù nó đang bám ở trên trần nhà, nhưng khả năng né tránh của nó vô cùng tuyệt vời. Nó lợi dụng sáu chiếc xúc tu ở phía sau lưng để né tránh. Nhìn từ xa, con trùng chúa không khác gì một con nhện to lớn đang bám ở trên trần nhà cả.

Có điều con trùng chúa kia không chỉ biết né tránh, nó còn biết công kích từ xa. Vừa né tránh công kích của Thiên Anh, nó vừa há miệng phun độc về phía Thiên Anh. Độc khí của nó phun ra tạo thành một luồng khỏi màu đen, nhìn vô cùng đáng sợ. Luồng khói màu đen kia chạm vào bất kỳ thứ gì đều khiến cho nó tan chảy.

Tuy luồng khói màu đen rất lợi hại, có điều nó di chuyển không nhanh. Tốc độ di chuyển của nó chỉ giống như khói thuốc lá được một người thổi ra mà thôi. Nhìn luồng khói màu đen bay về phía bản thân, Thiên Anh lúc này lấy tấm áo choàng đang mặc quạt khói độc kia bay ngược về sau.

Khi khói độc bị thổi ngược quay về sau, con trùng chúa cũng không dám đứng lại. Nó lúc này nhanh chóng từ trên trần nhà rơi xuống mặt đất.

Tận dụng khoảng thời gian này, Thiên Anh nạp đạn thêm cho hai khẩu súng lục, sau đó tấn công nó.

"Đoàng đoàng đoàng…"

Không còn may mắn giống như lúc trước, lần này con trùng chúa đã bị trúng đạn. Nó bị trúng hai viên vào chân, cùng một viên vào ngực.

"Rống!"

Con trùng chúa bị thương nên rống lên, khi nó rống lên, mấy con quái vật khác đồng loạt bỏ qua đối thủ của bản thân. Bọn nó lúc này chuyển qua tấn công Thiên Anh.

Có điều đâu phải muốn tấn công Thiên Anh là tấn công được đâu. Ở nơi đây còn có bọn người Nam Máy Chém, Alisa. Bọn họ làm sao có thể đứng nhìn cả lũ quái vật tấn công Thiên Anh được

Ngay khi đám quái vật kia vừa dứt ra khỏi cuộc chiến, bọn người Alisa lập tức dùng súng năng lượng tấn công bọn nó.

"Đoàng đoàng đoàng…"

Bọn quái vật hình người tận lực né tránh công kích của nhóm người Alisa. Cho dù có bị trúng đạn thì bọn nó vẫn tiếp tục xông về phía Thiên Anh.

"Răng rắc…"
"Răng rắc…"

Ngay vào thời điểm này, một chuyện bất ngờ phát sinh. Cột trụ năng lượng ở giữa phòng đột nhiên rạn nứt. Vết rạn nứt bắt nguồn từ phần dưới của cột trụ năng lượng.

"Rắc rắc…"

Cột trụ năng lượng cao bốn năm mét, ba bốn người ôm cũng không hết. Ở bên trong nó đựng một thứ nước gì đó màu lam, khi nó chảy ra ngoài lập tức khiến cho cả một khu vực nứt toác ra.

Cảm nhận một cổ nguy cơ chưa từng có, Thiên Anh gầm lên:

"Chạy đi!"

Những người khác ở bên trong phòng cũng cảm nhận được loại khí tức nguy hiểm kia. Có điều Thiên Anh còn đang ở đây, mọi người không thể bỏ rơi hắn được. Vậy là mọi người tiếp tục ở lại chiến đấu, với hy vọng tiêu diệt được mấy con quái vật. Giải cứu Thiên Anh.

Có điều hy vọng này rất xa vời, mấy con quái vật hình người nếu dễ dàng bị giết như vậy thì mọi người đã giết sạch bọn nó từ lâu rồi. Không phải đợi tới hiện tại.

Đã vậy khi đám kia tiếp cận được Thiên Anh rồi, mọi người cũng không dám bắn súng. Nếu bắn súng, quái vật còn chưa chết mà Thiên Anh đã chết rồi.

"Rầm rầm rầm…"

Bị mấy con quái vật hình người vây công, Thiên Anh bị đánh cho không thể phản đòn. Nếu không phải hắn có đôi cánh năng lượng, có thể hạn chế công kích của bọn quái vật bằng việc bay trên không thì hắn xong rồi.

Ánh mắt liếc qua, nhìn thấy bể năng lượng không biết tên đang nứt ra, lại nhìn qua bên phía bọn người Alisa. Thấy mấy người kia vẫn cứ đứng đó không chịu rời đi, điều này khiến cho Thiên Anh cảm thấy khó chịu.

Nhìn qua bé Thanh, Thiên Anh bảo:

"Bé đi qua mang Alisa rời khỏi đây, có như vậy đám quái vật mới bị phân tâm, tới lúc đó anh mới có thể chạy được. Nhanh làm đi."

Bé Thanh ngây thơ, không hiểu được tâm tư của Thiên Anh, nó cứ tưởng Thiên Anh nói thật kia, nên lúc này từ trên người Thiên Anh thả người xuống sàn nhà, sau đó bò tới bên cạnh Alisa.

Không có nói gì với Alisa, bé Thanh lúc này dùng miệng cắn lấy cổ áo của Alisa, sau đó kéo Alisa rời đi. Alisa bị bé Thanh kéo đi thì la lên:

"Em làm gì vậy, nhanh thả chị ra. Chúng ta vẫn có cách để cứu được Thiên Anh."

Bé Thanh rất muốn truyền đạt lời nói của Thiên Anh đến Alisa, có điều miệng của bé Thanh đang mắc ngậm cổ áo của Alisa rồi. Nên không thể nói được, nếu như bé Thanh mà nói ra, Alisa nhất định sẽ vạch trần việc Thiên Anh lừa dối bé Thanh.

Trong khi Alisa bị bé Thanh kéo đi, những người khác lúc này vẫn cố gắng tìm cách giải cứu Thiên Anh. Người thì dùng súng bắn tỉa, người lại la hét để tìm cách thu hút bọn quái vật. Nhưng mấy con quái vật kia như có thù với Thiên Anh vậy. Bọn nó chỉ tấn công một mình Thiên Anh mà thôi.

"Răng rắc…"
"Răng rắc…"

Chất lỏng màu lam ở bên trong cột trụ năng lượng chảy ra mỗi lúc một nhiều. Nhiệt độ ở bên trong phòng nhanh chóng hạ thấp. Nhiệt độ hiện tại ở nơi đây đã xuống âm gần chục độ.

Nhìn qua bọn người Lệ Thiên Tân, Ngô Quân Hùng, Lê Diệp Phàm. Nam Máy Chém gằn giọng nói:

"Bọn mày đi trước đi."

Lệ Thiên Tân nhăn mày nói:

"Nhưng…"

Hắn còn chưa nói xong thì Nam Máy Chém đã quát:

"Nói đi thì đi nhanh lên, nhưng nhưng cái gì."

Lệ Thiên Tân khó xử, sau vài giây hắn mới nói:

"Em đi."

Trong giọng nói của hắn đầy sự bất lực, khi hắn quay người rời đi mà không kiềm được nước mắt. Lệ Thiên Tân rời đi, hai người khác cũng đi theo.

Đợi khi mọi người ra khỏi phòng, Nam Máy Chém lúc này đóng lại cánh cổng điện tử.

"Rầm!"

Hành động của Nam Máy Chém không phải là hành động tự sát. Hay là một hành động theo cảm tính nhất thời. Mà đây là hành động có chủ đích.

Nam Máy Chém đóng lại cửa phòng để khí lạnh không thể thoát ra bên ngoài. Tiếp đó hắn sẽ phá hủy cột trụ năng lượng để giải phóng toàn bộ khí lạnh. Hắn nghĩ nhiệt độ thấp sẽ hạn chế được đám quái vật hình người.

Về phần bản thân Nam Máy Chém thì có được năng lực ‘kháng lạnh’ cực mạnh. Nên hắn không sợ, hắn cảm thấy nếu kế hoạch của mình thành công. Thì cả hắn cùng người anh cả kết nghĩa mà hắn tôn trọng có lẽ cũng sẽ sống.

Có suy nghĩ này trong đầu, nên sau khi cánh cửa điện tử vừa được đóng lại. Hắn lúc này thi triển ra năng lực đặc biệt của bản thân. Ngay lập tức hắn đã trở thành một người khổng lồ.

"Rầm!"

Tiến đến bên cạnh cột trụ năng lượng, Nam Máy Chém lúc này nện cho nó một đấm. Và chỉ một đấm, toàn bộ cột trụ năng lượng đã sụp đổ. Cùng thời điểm đó lượng chất lỏng màu lam đang sôi chảy ra bên ngoài. Nhiệt độ của thứ chất lỏng màu lam kia, so những gì Nam Máy Chém tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn nhiều.

[Hôm nay tác mệt, nên viết một chương. Có thời gian sẽ bù lại.]