Chương 257.1: ꧁༺ Năng Lực Thức Tỉnh Của Bé Thanh ༻꧂
-----o0o----
Nghe được thanh âm vang lên ngay sát bên tai, điều này để cho Thiên Anh đau tim gần chết. Đời hắn làm sát thủ, chưa bao giờ có chuyện một thứ gì đó tiếp cận hắn trong phạm vi hai mét mà hắn không biết, nhưng mà giờ đây lại có thứ gì đó ghé ngay sát bên tai hắn mà nói.
Cũng may nhận ra được thanh âm kia là của ai nên hắn mới nhẹ thở ra một hơi, nhưng mà khi hắn quay đầu nhìn qua lại không phát hiện bé Thanh đâu cả. Hắn ngạc nhiên kêu lên:
"Bé ở đâu vậy?"
Nghe được hắn gọi bé Thanh lúc này mới lộ ra nguyên hình, đã vậy còn dùng lưỡi liếm liếm mặt Thiên Anh mấy cái mới chịu. Thiên Anh quay lại nhìn thấy bé Thanh gần trong gang tấc thì ngạc nhiên hỏi:
"Ủa, sao lúc nãy anh nhìn không thấy em?"
Trong khi Thiên Anh còn ngu ngơ chưa biết là chuyện gì, thì ở phía đối diện Alisa đã la lên:
"Trời ạ, bé Thanh thức tỉnh năng lực tàng hình hả?"
Bé Thanh lúc này cũng giống Thiên Anh, mặt nó dại ra:
"Bé cũng không biết, thế tàng hình là gì vậy ạ?"
Alisa: "..."
Lần này thì đến lượt Alisa ngây ra, nàng đang tự hỏi bản thân nàng thông minh như vậy, làm sao lại sẽ sống chung với những tên phản ứng chậm như thế. Cảm thấy đau đầu, Alisa đưa tay lên xoa xoa trán.
Sau khi đã ổn định lại được cảm xúc, thì nàng lúc này mới đi qua hỏi bé Thanh về năng lực mới của nó. Nhưng để cho nàng rất ngạc nhiên đó là bé Thanh cũng không ý thức được việc bản thân có năng lực mới. Vừa rồi bé Thanh chỉ là đơn thuần ngụy trang mà thôi.
Alisa sau khi biết được điều này thì không khỏi kinh ngạc, nàng vốn tưởng bé Thanh thức tỉnh năng lực tàng hình, nhưng mà không phải bé Thanh chỉ là thức tỉnh khả năng ngụy trang. Để cho nó nâng lên tầm cao mới.
Biến đổi ngụy trang của bé Thanh nhanh tới mức mà mắt người thường không cách nào phát hiện ra được. Dù là Thiên Anh có đôi mắt tinh tường như vậy nhưng cũng không thể phát hiện ra, trừ khi bé Thanh di chuyển cực nhanh thì lúc đó mới có sơ hở, còn không thì không có một chút sơ hở nào cả.
Nó so với khả năng tàng hình thì còn vi diệu hơn nhiều, vì năng lực tàng hình liên quan đến nội năng bên trong thân thể, nội năng tiết ra để bẻ cong ánh sáng để đạt kết quả tàng hình. Về phần bé Thanh thì không cần đến nội năng, nó chỉ cần thay đổi sắc tố da là được.
Sau khi đã biết được năng lực ảo diệu này của bé Thanh, con mắm Alisa kia lại bắt đầu dụ dỗ con nít. Cô nàng năn nỉ bé Thanh nằm lên bàn mổ, để cho cô nàng xin tí máu cùng ít da, đã vậy còn cam kết không đau đớn nữa mới ghê.
Có điều bé Thanh đâu có dại, nó lúc này lắc đầu liên tục. Sau đó nó trốn luôn ở bên trong ngực của Thiên Anh chỉ ló mỗi cái đầu ra.
Không dụ dỗ được bé Thanh, cô nàng kia thất vọng lắm, nhưng mà cô nàng chưa từ bỏ ý định. Cô nàng kia lúc này lại đánh chủ ý lên người Thiên Lang. Có điều Thiên Lang còn đang ở trong giai đoạn biến đổi, nên cô nàng lại không nỡ xuống tay.
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Anh cảm thấy thật sự lo lắng cho an toàn của Thiên Lang. Không biết để nó ở nhà với Alisa liệu nó có bị làm sao không nữa. Mà thực ra nếu chỉ có một mình Alisa thì cũng thôi, đằng này lại thêm cả Mít Đặc nữa, tên kia có lẽ do ở với Alisa lâu ngày nên cũng bị nhiễm tính luôn rồi.
Hở một chút là muốn phẫu thuật người khác, hở một chút là muốn làm thí nghiệm. Mà thí nghiệm toàn là thí nghiệm nguy hiểm. Cũng do hai người này chuyên làm mấy thí nghiệm nguy hiểm trên người, nên những kẻ mắc tội chết trong căn cứ không cần phải mang ra xử bắn, mà toàn được đưa tới cho hai người bọn họ.
Theo như hai người kia nói là để cho đám tử tội kia làm ra cống hiến cuối cùng cho nhân loại. Cũng do chỉ thấy người đi, không thấy người quay về, nên có không ít lời đồn xung quanh Alisa.
Có điều những lời đồn kia chỉ được truyền trong đám phạm nhân mà thôi, còn người dân bình thường thì vẫn rất yêu thích cô nàng. Không cần biết Alisa đã làm gì đám tôi phạm tử hình kia, người dân căn cứ chỉ nhìn vào những gì mà Alisa đã làm cho người dân.
Hàng trăm người được cô nàng cứu sống, hàng ngàn người từng được cô nàng chăm sóc, đây là những việc mà ai cũng thấy, không một ai có thể phủ nhận được.
Người dân chỉ quan tâm đến những gì Alisa cống hiến cho căn cứ, ai rảnh mà đi quan tâm tới đám tội đồ mắc trọng tội làm gì.
…
Buổi trưa.
Sau khi cùng với Alisa ăn cơm với nhau xong, Thiên Anh lúc này mang theo bé Thanh rời khỏi ngôi nhà di động. Vẫn giống như mọi lần, trước khi tạm biệt nhau con mắm Alisa kia lại nhìn Thiên Anh hỏi:
"Không ôm nhau chào tạm biệt à?"
Vẻ mặt Thiên Anh rất là cổ quái sau khi nghe được lời này, có điều khác với mọi lần, lần này hắn đã cùng với Alisa ôm nhau chia tay.
Hai người ôm nhau một cái, sau đó dùng tay vỗ nhẹ lưng đối phương, tiếp đó liền tách ra. Thiên Anh nhìn con mắm Alisa nói:
"Ở nhà giúp tôi chú ý Thiên Lang cùng gấu trắng nhỏ, tiện thể chăm sóc ba đứa nhóc kia. Mà bà cũng chú ý đến cái khe nứt không gian gần căn cứ nhé. Tôi đi lần này chắc cũng mất vài ngày mới về, do còn phải đi qua kho muối nữa."
Alisa nghiêm túc gật đầu, cô nàng nói:
"Ừ, tui biết rồi, mà nhớ giữ liên lạc thường xuyên đấy. Không hiểu sao lần này tui cứ cảm giác lo lo, ông ra ngoài phải cẩn thận. Tui không phải trù ẻo ông đâu, nhưng mà tôi có linh cảm có chuyện không lành."
Thiên Anh cười nói:
"Nguy hiểm thì chỗ nào chẳng có, yên tâm đi tôi sẽ vượt qua được thôi, với lần này tôi cũng không có đi một mình mà còn các anh em khác nữa."
Ngay vào thời điểm hai người đang nói chuyện thì con nhóc Hạ Vũ xuất hiện, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Alisa thì con nhóc trêu:
"Ui ui, chị Lam có cần vậy không? Anh ấy đi rồi về chứ có phải đi mất luôn đâu mà lo. Chẳng lẽ sợ qua bên kia có hồ ly tinh ăn thịt anh ấy à?"
Alisa nghe được Hạ Vũ trêu thì cười, cô nàng nói:
"Cũng mong là vậy!"
Alisa nâng lên nắm tay cùng chạm với Thiên Anh một cái, sau đó nói:
"Cố gắng trở về, đừng bỏ tôi lại một mình!"
Thiên Anh cười nói:
"Ừ, thôi đi đây."
Sau khi nói xong lời này, Thiên Anh lúc này cùng với Hạ Vũ rời đi. Alisa lúc này vẫn đi theo, cô nàng tiễn hắn cho tới khi thuyền rời căn cứ mới thôi.
…
Thật ra Alisa lo lắng không phải là không có nguyên do, nguy hiểm ở bên ngoài có thể nói nhiều kinh khủng. Không nói đâu xa, chỉ nói vùng nước sâu ở cách căn cứ hơn một cây số thôi. Vừa ra ngoài này thì bọn người Thiên Anh đã gặp hàng loạt thú biến dị tấn công rồi.
Cũng may trên thuyền được trang bị hệ thống điện siêu năng, mỗi khi phát hiện có thú biến dị tới gần thì bọn họ đều khởi động hệ thống để xua đuổi đám kia. Có điều không phải loài thủy sinh nào cũng sợ điện, có những con rất gan lì bọn nó tấn công bất chấp.
Mỗi lần như vậy thì đều phải có người nhảy xuống nước xử lý bọn nó. Và người đó không phải ai khác mà chính là Thiên Anh cùng Nam Máy Chém.
Sau mỗi lần như vậy thì bọn họ đều mang lên trên thuyền một con gì đó, lần đầu là một con lươn điện nặng vài tấn, lần sau là một con cá đuối điện.
Trong khi di chuyển qua bên phía Chính Nghĩa Hội, bọn họ cũng có ghé qua nơi mà khe nứt không gian xuất hiện. Khe nứt không gian nhìn từ xa thì có phần ảo diệu, nhưng mà tiến lại gần nhìn thì thấy nó khá là tầm thường.
Nhìn nó giống như là một vết rách trên tấm kính, từ bên trong phát ra ánh sáng màu tím mà thôi. Ngoài ra thì chẳng có gì đặc biệt cả. Sau khi quan sát một lúc, bọn người Thiên Anh lập tức rời đi.