Chương 3: Hứa Vinh thử sức

Sinh Mệnh Thể Hệ Thống

Chương 3: Hứa Vinh thử sức

Một đêm ngon giấc Hứa Vinh thức dậy tinh thần sáng láng, còn cách hai ngày nữa la hắn phải vào vi diện khác, buổi sáng Hứa Vinh chạy bộ, tập cho đôi chân quen dần sau mười mấy năm...
Hứa Vinh có kế hoạch của mình, hắn viết một phong thư thôi học, gưởi đến cô chủ nhiệm và nói mình tiềm được công tác thích hợp.
Trong những ngày này hắn tập cho bản thân khỏe lên, để chuẩn bị cho những việc sắp tới.

Buổi tối, Hứa Vinh gom góp hết mọi thứ được một số tiền nhỏ gần một triệu, hắn rời khõi tỉnh Đồng Nai ra Vũng tàu
Bao nhiêu năm vẫn không rời khõi, lúc ra đi lại có chút buồn, Hứa Vinh tìm một nhà khách sạn và đặt hai đêm tiền phòng, nhìn qua nhìn lại chính thức hắn là kẻ nghèo, vài lon bia ngồi trên đá nhìn ra biển, hắn nhớ về mọi thứ... Nhưng từ giờ hắn sẽ không còn là con người của ngày xưa nữa...
Bỗng chốc từ đằng xa có tiếng la hét vọng lại, Hứa Vinh nheo mắt nhìn, hai người nữ bị năm tên côn đồ vây quanh, thả Đạn Phong ra, Hứa Vinh muốn nghe cuộc nói chuyện, hắn cũng không rãnh đến nỗi, không biết chuyện gì nhảy ra hào hiệp làm anh hùng cứu mĩ nhân....

Vì có hệ thống nên mọi sinh vật sinh ra từ sinh mạng thể hệ thống có thể liên hệ với bản thân của hắn.
" Con điếm trả điện thoại cho tao, từ trong quán cafe bước ra là tao để ý mày rồi, anh em đập hai con ăn cắp này cho tao "
Người nữ khóc sướt mướt, che lại một người nhỏ tuổi hơn ở phía sau:
" Các người nói bậy, các người vu cho chị em tôi, chị em tôi không có lấy gì hết, có ai không, cứu dùm hai chị em con với "
Hứa Vinh quyết định giúp hai chị em, gọi Đạn Phong thu hồi vào trong không gian, vì vết đốt đạn phong quá nguy hiểm, không thể sử dụng.

Thả ra ba con Công Nghĩ, Hứa Vinh từ từ bước về phía bọn họ, thực sự suy nghĩ kĩ thì nếu giả bộ thì có lẽ hai chị em diễn kĩ cũng quá siêu việt, trình độ như vậy phải đạt giải oscar, nên hắn tin, hai chị em bị năm tên côn đồ vu hại.
Tiếng một tên đầu trọc vọng lại:
" Đại ca, mình cần gì nói nhiều với tụi này, bắt lại giải về khách sạn... "
Một tên tráng hán cầm đầu trong đám #@@&&** " ta x cái m khách sạn cái đầu mày, là giải về công an, về công an biết không "
Bị vung một bạt tai tên đầu trọc gật gù, im lặng làm gì dám nói nữa, có nói thêm cũng lòi cái ngu của bản thân ra, đến lúc này thì Hứa Vinh đã biết rõ thực sự dụng ý của những tên côn đồ này.

Hứa Vinh lên tiếng " Y hai người đi đâu mà tôi kiếm nãy h " Nói xong làm như rất quen biết chen vào đứng trước mặt người con gái cười hớn hở, nhưng hắn nháy mắt một cái.
Cô gái kia như hiểu ra, cố trấn định bình tĩnh lại
" Anh đi đâu mà tụi em không thấy, thôi mình về đi anh, nói rồi đoạn nắm tay cô em, cũng nắm tay Hứa Vinh cho đi ra ngoài "
Tên đại ca hét lên " Đứng lại đó cho tao, hai đứa này lấy điện thoại của tao, mày là thằng nào từ xó nào chui ra, việc ở đây không phải mày có thể quản "

Hứa Vinh quay lại cười thảnh nhiên, thực ra lúc đầu Hứa Vinh cũng có thể động thủ, nhưng hai chị em đứng giửa có thể ảnh hưởng hoặc trúng đến họ, giờ bước ra ngoài rồi tất nhiên hắn sẽ không cố kị.
" Tao thích quản thì sao " vừa kết thúc tiếng nói ba tên côn đồ hét thảm quỵ xuống ôm giò, từ trong ống quần chui ra ba con Công Nghĩ rất nhanh hướng về phía một tên còn lại, Hứa Vinh mệnh lệnh cho ba con Công Nghĩ làm tê liệt bốn tên trợ thủ, chỉ chừa lại tên đại ca, hắn muốn thử sức chiệu đựng bản thân khi vượt qua người thường như thế nào.
Tên tráng hán thấy đàn em gục xuống cũng không quản nhiều được như vậy, lao đến Hứa Vinh vung một quyền ngang mặt.
" Bốp " không tránh không né, chỉ có tiếng vang lên Hứa Vinh hơi chếch chân trái về phía sau, đầu nghiêng qua một bên, khóe miệng chảy ra một tia máu.

Hứa Vinh cũng coi như có thể hiểu rõ dù bản thân sức phòng ngự cường hãn nhưng thực sự không phải tập trung ở toàn bộ cơ thể, chí ít đòn đánh này động chân răng làm chảy máu, quay mặt lại chỉnh thể hắn cười nhìn tên Đại Ca