Chương 99: Đùa Chết Không Đền Mạng
Qua biết bao thời gian trôi qua, Thiếu Kiệt hắn hết xem lại các bài học lại bổ sung cách thức làm giải bài tập chẳng mấy chốc hắn cũng thấy mệt mõi muôn phần.
Vương vai một cái hắn mới nhận ra đã gần năm tiếng đồng hồ trôi qua, có lẽ đây là lần chú tâm nhất của hắn. Thiếu Kiệt hắn cũng không ngờ mình tập trung học nhiều như thế. Hắn thư giản cho cơ thể hoạt động sau những giờ phút ngồi lỳ bên bàn học.
Thiếu Kiệt hắn ra khỏi nhà đi dạo cho thoải mái tâm tư chốc lát. Rời khỏi nhà hắn đi dạo một vòng chợt nhớ đến Thế Long từng nói là bọn người Cữu Hùng bang đang cho người theo dõi mình nên nãy ra ý nghĩ khá thú vị.
Thiếu Kiệt đi dòng dòng trong xóm song ghé lại một số nơi nói chuyện với mọi người trong xóm. Với ai thì mọi người còn lạ chứ với Thiếu Kiệt thì trong xóm nay ai mà không biết mặt hắn, một phần vi họ thường hay mua giấy kết quả sổ xố của hắn. Ai cũng khá lâu không gặp hắn nên cũng đứng lại nói chuyện khá lâu. Đi đến một căn nhà có mấy người thanh niên đang đứng gần đó Thiếu Kiệt cười cười nói.
- Sao dạo này làm ăn khấm khá không anh Hiệp!
Một người đang đứng cũng cưới với hắn rồi nói.
- Vẫn ổn sao không đi bán kết quả sổ xố nữa mày. Má làm bọn anh mày phải đi tận ra ngoài đường mua mệt lắm biết không!
- Cũng vậy thôi năm nay em học buổi chiều, nên giờ không đi bán nữa lo học thôi. Mà sao dạo này có một nhóm người lạ xuất hiện xóm mình thế.
Người thanh niên tên Hiệp quăng điếu thuốc xuống đất lấy chân dụi dụi một lúc nói.
- Ý chú là mấy thằng hay ngồi quán ca phê đấy hả? Mày nói ta mới để ý thằng đó hình như hay ra quán đó ngồi.
- ừ em thấy lạ quá trời. Ai lại đi uống ca phê từ sáng đến tối?
Thiếu Kiệt bắt đầu hướng sự chú ý của những người này về phía người của Cữu Hùng Bang đang theo dõi hắn. Bởi hắn biết trong xóm những người này chịu trách nhiệm cảnh giới cho những người đánh bài và đỗ cá ngựa ăn tiền, Vì xóm hắn sống không thiếu bất cứ thứ gì, từ ghi số đề cho đến cờ bạc các loại, nên những thanh niên vô công rồi nghề như tên Hiệp này được những chủ sòng bài thuê mỗi ngày làm việc cảnh giới cảnh sát.
Nhóm người này hoạt động khá tốt nên một số lần cảnh sát vây bắt, những chiếu bạc được giải tán một cách nhanh nhất. Tuy nó không có một cơ cấu nhất định chỉ là những nhà nào có chứa các loại mô hình cờ bạc ăn tiền mỗi ngày cứ bỏ ra khoảng một trăm đến hai trăm cho những người này. Còn họ thì lấy tiền sâu gọi tắc là tiền của người đánh bạc bỏ ra thuê một chổ để chơi bài an toàn. Thường một ván bài dù nhà cái có thua hay ăn thì cũng phải đóng tiền sâu đó là luật lệ bất thành văn của cái xóm này.
- Mày nói đúng đó, thằng này khả nghi lắm.
Thiếu Kiệt lúc này miệng cũng nhất lên một tý xong lại trở về như củ nói.
- Thằng này một là theo dõi trộm cắp hai là cảnh sát giả dạng. Có thể lắm à hắn cứ ngồi đây theo dõi như thế thì biết được quy luật thay đổi các chỗ đánh bạc hết thì chết.
- Mày khỏi lo cảnh sát vừa tới đầu đường là có người báo cho bọn anh rồi. Còn về thằng này nếu nó trộm cắp thì không tha được. Mẹ làm ăn ở đâu đi vào địa bàn ông thì chỉ có nước ăn đòn.
Thiếu Kiệt thấy tên Hiệp có vẻ định kéo người qua đánh tên kia cũng ngăn lại.
- Không được làm vậy sao được? anh nghĩ xem nếu nó không phải là ăn trộm thì nó có thể là cảnh sát chìm nó ngồi đó một thời gian mà theo dõi không làm gì hết lỡ mà qua bên đó nó lôi thẻ cảnh sát ra mình đánh cảnh sát cũng không ổn.
- Vậy chứ bây giờ làm sao, không đánh cũng không được đánh cũng không được mày nói đi bọn anh cần phải làm gì nào?
Biết bọn người này vì một vài lời của mình cũng làm bọn hắn hù dọa sợ nên Thiếu Kiệt cười cười nói.
- Giờ mới có kết quả sổ xố xong chắc sòng bài chưa tụ lại đâu phải không anh Hiệp
- Ừ sòng bài chưa tụ lại đâu mấy con mẹ đánh bài giờ này về lo cơm nước cho chồng con hết rồi khoảng tầm tám chín giờ mới tụ tập lại nữa.
Người tên Hiệp hắn quá quen với những giờ các chiếu bạc bắt đầu, vì đa số ở đây là dân lao động sòng bạc cũng thường không lớn không nhỏ nhiều thể loại nhưng đa số là phụ nữ có ít máu me là sẽ tham gia.
- Như thế cũng tốt, giờ như thế này các anh qua bên đó cứ đánh hắn em đi báo cảnh sát.
- Cái thằng mày điên à! Báo cảnh sát muốn ăn đòn hả?
Thiếu Kiệt mới từ từ giải thích cho những người ở đây.
- Ai nói anh điên! anh thử nghĩ xem nếu lỡ như hắn là cảnh sát thì sao, tự nhiên mang vô tội hành hung cảnh sát, em đi báo cảnh sát nói bọn anh bắt được hắn do nghi ngờ tên này là trộm đang theo dõi hoạt động của từng nhà mà ra tay. Cho dù hắn có là cảnh sát đi nữa mình vẫn có lý do hắn không mặc cảnh phục nên không biết, còn hơn lỡ như không báo cảnh sát hắn bẻ lại mình thì chết.
Nghe xong Thiếu Kiệt nói như thế đám người ở đây đều cười với vẻ mặt rất đểu.
- Hay ý kiến này hay được rồi để anh qua đập thằng đó cảnh sát hay không thì cũng chơi tất.
- ấy ấy từ từ nãy giờ em đứng đây nói chuyện với anh hắn thế nào cũng để ý giờ mà anh qua đó khác nào nói em chỉ điểm chơi vậy ai chơi. Sao này có chuyện ai giám báo các anh nữa, hắn là cảnh sát thì không sao, lỡ trộm nó ghi thù canh lúc em đi học ra tay thì sao ai biết được.
một người trong đám cũng nói vô giúp Thiếu Kiệt.
- Thằng nhóc nói đúng đó anh giờ tự nhiên mình lại mai mốt nó kiếm chuyện thằng nhỏ tội, ai giám giúp anh em mình kiếm cơm nữa.
- Cứ để em đi vòng vòng khoảng ba mươi phút sau thì hành động còn không thì em lại nơi nào đó dễ quan sát khi nào anh hành động thì em gọi cảnh sát tới. Cứ như em nói nếu hắn nói hắn là cảnh sát thì đánh nhầm còn mà không phải thì nói cảnh sát hắn ở đây theo dõi cả hơn mười ngày thì cảnh sát chắc chắn bắt hắn thôi.
Nhóm người canh sòng bạc trong xóm cũng đồng ý để Thiếu Kiệt đi đâu đó vòng vòng trong xóm nếu có thể thì thuận tiện chổ nào đó quan sát, đợi bọn hắn hành động thì Thiếu Kiệt hãy gọi cảnh sát.
Tội cho thanh niên của Cữu Hùng Bang không biết mình là con cá bị Thiếu Kiệt đem lên thớt chờ đợi thời khắc quan trọng một dao bổ xuống. Hắn ngồi tuy là quan sát Thiếu Kiệt từ lúc hắn bước ra khỏi nhà nhưng chỉ thấy Thiếu Kiệt đi vòng vòng nên hắn không lo lắng ngồi đó phì phèo điếu thuốc.
Hắn nhận nhiệm vụ này tương đối dễ không phải làm gì chỉ cần quan sát động tĩnh của Thiếu Kiệt, tiền cơm tiền nước có người trả cứ thay phiên nhau túc trực, bởi quán này trong xóm Thiếu Kiệt cũng tồn tại hình thức cá độ đá banh nên cho dù có muộn mấy cũng không là vấn đề. Chỉ đợi nhà Thiếu Kiệt tắc đèn đi ngủ là hắn rời đi báo cáo nên thời gian ngoài đọc báo xem phim ra mọi thứ rất tốt.
Đợi một lúc lâu, nhóm người canh sòng bạc cũng đi về phía thanh niên của Cữu Hùng Bang. Thiếu Kiệt bây giờ cũng cầm điện thoại từ trong túi quần ra. bấm số của Trần Quân liên lạc, đợi cho điện thoại có người bắt máy, Thiếu Kiệt mới nói.
- Alo chú Quân hả? bên chỗ gần nhà cháu phát hiện một người rất khả nghi, khoảng hơn mười ngay nay toàn đóng đô ở quán cà phê, một số người trong xóm thấy thế lại hỏi chuyện, không biết ra sao giờ đang đánh nhau ghê lắm chú xem dẫn người qua can thiệp gấp.
- Được rồi chú cho anh em qua gấp cháu xem tình hình nếu ổn thì can ra bọn chú tới liền còn không thì nút đi an toàn là trên hết.
Nghe được tiếng cúp máy gấp gáp của Trần Quân Thiếu Kiệt cười cười trong bụng nói thầm.
- Muốn theo dõi ông mày hả cho chết luôn chứ theo dõi.
Mọi người trong xóm lúc này bu lại gần chổ nhóm người đánh nhau bàn tán. Thiếu Kiệt len lén đừng phía sau mọi người lấy tay che miệng lại hô lớn.
- Thằng này theo dõi ở đây hơn chục ngày chắc là định nhắm nhà nào ăn trộm đấy!
Trong xóm này tuy không giàu có gì nhưng họ cũng không phải hiền. Nghe được âm thanh phía sau như thế, những người này cũng vội hùa vào đánh cũng bọn người canh sòng bạc.
Đa số mọi người đều như thế ai cũng ghét cay ghét đăng người có hành vi trộm cắp, những người này một khi bắt được họ đánh một cách không thương tiếc. Nên tên thanh niên theo dõi Thiếu Kiết bị một trận no đòn không hiểu vì sao. Chỉ vì mình ngồi đây mười mấy ngày mà bị đánh thì lý do này hắn cũng chẳng hiểu được.
Thiếu Kiệt ở phía sau mọi người len lén đi về nhà vừa đi hắn vừa ôm bụng cười. Ai nghĩ được hắn sẽ đem người theo dõi mình đùa chết không đền mạng như thế này. Khi mọi người trói tên thanh niên bị đánh cho không còn thấy mặt mũi lại, Bây giờ Trần Quân đã dắt theo một số người dân phòng xuống đến nơi.
Nhìn mọi người lúc này trói lại, người thanh niên như đòn bánh tét Trần Quân cũng phải rùng mình còn nhóm người canh sòng bạc khi thấy đông người như thế cũng lén bỏ đi, dù sao họ cũng không muốn phải đối mặt với những người cảnh sát cho lắm, đơn giản vì họ cũng không tốt lành gì nên cứ trốn trước tính sau.