Chương 101: Điều Kiện
Sau lời đánh giá của Cữu Hùng, Thế Long bực tức nhìn Cữu Hùng nói.
- Mẹ muốn ngồi thì ngồi còn phải mời với mọc, anh em bọn này không phải là người có học hay là doanh nhân tiến sĩ mà cứ phải mời mới được. Hay Hùng lão đại trở thành người có học lúc nào sao em không biết nhỉ lão đại.
Thế Long nói như thế làm một số người bên Cữu Hùng Bang cũng nổi giận.
- Thằng kia mày nói gì đó?
Lúc này Thế Hải cũng ngắn những người này lại hướng bên phía Cao Thịnh nói.
- Mọi người không biết Xuân Nghĩa Bang ngoài Cao lão đại ra, bốn người còn lại chưa học hết cấp hai nên không hiểu phép là điều hiển nhiên cần như thế không.
- Móa nó muốn ăn đòn.
Ngọc Hổ cũng bực tức chửi một câu định nhào lên thì Vũ Minh ngăn lại. Bây giờ Cao Thịnh cũng không nhịn nữa nói.
- Muốn hòa giải thì ngồi xuống không thì giải tán. Dù sao anh em bọn này vô học lâu rồi không phải hoa mĩ. Bất quá chưa biết được kết quả về tay ai đâu.
Cữu Hùng lúc này mới cho mọi người ngồi xuống đối diện với nhóm người của Cao Thịnh. Hắn biết đi theo Cao Thịnh thân thủ cũng không đến nỗi tệ, mà mình lại trên địa bà đối phương nên nhịn một bước, với kế hoạch của hắn đến đây để mở rộng kinh doanh mặt hàng cũng là hàng cấm, nên không vì xích mích nhỏ mà ảnh hưởng đến món tiền lớn.
Thấy Cữu Hùng ngồi xuống những người đi theo cũng phân phó lấy ghế ngồi bên cạnh.
Bên phòng của Khương Đào cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao hắn cũng đã sắp xếp mọi thứ thiết bị xong giờ lại không thu được gì thì rất không hài lòng, Nhưng hắn cũng biết hai bên đối đầu một khi đã không hợp thì có thể dẫn đến chiến tranh ngay, ổn định được tình hình như thế này là điều không tệ rồi. Trong bụng lúc này của Khương Đào như đang niệm phật.
- Lão Cao à Lão Cao ông bình tĩnh dùm một cái đứng có làm uổng công tụi này chứ.
Cao Thịnh thấy mọi người bên Cữu Hùng Bang đã ngồi xuống thì mới nhìn Cữu Hùng nói.
- Sao hẹn ra đây rồi ngồi nhìn à? có việc gì thì cứ nói đi!
- Được rồi nếu Cao lão đại đã nói vậy, tôi cũng đi thẳng vào vấn đề luôn hôm nay hẹn anh ra đây chủ yếu muốn đàm phán chút chuyện giữa hai bên, nên bên tôi đã hạ thành ý đến nơi này anh cũng phải hiểu.
Cữu Hùng vừa nhìn Cao Thịnh vừa nói. Dù sao hai bên không phải anh em chí cốt gì mà là kẻ thù, việc nói chuyện kiểu cách không phải là vấn đề nên nói ở đây. Chưa kể đến một màn thuốc súng phía trước đã diễn ra thì nói dài dòng nữa cũng chẳng được gì.
- Biết được? không dại gì một đám cao tầng bên anh lại vào nơi này mà an toàn thế này.
- Vậy tôi nói luôn để tránh anh em thương tổn đáng có. Giờ chúng tôi muốn anh chấm dứt những cuộc tranh giành địa bàn giáp ranh giữa hai bên. Anh chắc cũng không muốn mỗi ngày thấy anh em trong tình trạng thương tích trở về, nên tôi ra ý kiến này anh thấy sao?
Im lặng một lúc lâu Cao Thịnh mới nhìn Cữu Hùng cười nói.
- Việc này cũng được thôi nhưng mà phải có chút gì đó chứ, cứ khơi khơi như vậy hòa giải thì có vẻ như không có thành ý lắm à. Ai cũng biết người xưa đều có câu cắt đất nghị hòa vậy Cữu Hùng anh thấy sao?
Cữu Hùng với mọi người cũng nhíu mày một cái nhưng trở về dáng vẻ không có gì ngay lập tức.
- Cái này xem ra Cao lão đại làm khó rồi, anh em bọn tôi dù sao cũng cần phải có gì đó để sống chứ, cắt một phần đất thì bọn tôi mất một số tiền như vậy thì làm sao mà sống. Chưa kể đến bên anh ít người bên tôi một đống anh em dựa vào nồi cơm mà sống thì sao mà được.
- Anh nói vậy thì đâu có được, anh còn nhiều mối làm ăn không phải như bọn này làm ăn nhỏ, kiếm lời nhỏ đâu dễ dàng gì với nhau đúng không nào.
Cao Thịnh lúc này cũng đã hiểu ý đồ của Cữu Hùng, hắn cũng đó được những hỗ trợ từ Thiếu Kiệt. Đúng là lúc tới đây hắn không nghĩ Cữu Hùng sẽ dám đúng hẹn tới, bởi đây là vùng địa phận của Cao Thịnh, mà hôm nay Cữu Hùng đến đây chắc chắn phải bỏ cái giá tương đối lớn.
Mà cái giá đánh đổi của Cữu Hùng ở đây, có lẽ bây giờ không nói ra thì Cao Thịnh cũng biết, hắn đến đàm phán vì mở rộng thị trường hàng cấm.
- Hai ta đều biết cả, dù sao nếu bây giờ cắt một phần đưa qua cho anh Cao đây cũng được nhưng có lẽ bên tôi phải thêm một ít điều kiện nữa như thế mới dễ cho anh em sống chứ.
- Nói Thử điều kiện xem nào? dù sao tôi cũng muốn mang tiếng ác với anh em cùng lăn lộn trong giới.
Cữu Hùng nghe Cao Thịnh nói vậy cũng cười cười, hắn thấy Cao Thịnh đồng ý có nghĩa là năm mươi phần trăm sẽ được đồng ý chỉ là cách thương lượng ra sao thôi.
- Anh cũng biết bên tôi có một số mặt hàng bên anh không có. Nếu bây giờ anh cho phép chúng tôi sẽ nhường lại một số lãnh địa không nhỏ cho bên anh, việc này hi vọng anh có thể chấp nhận.
Trầm ngâm một lúc Cao Thịnh nhìn Cữu Hùng một lúc lâu mới nói.
- Tôi biết bên anh có một số mặt hàng bên tôi không có là sự thật, nhưng anh có nghĩ đến kinh doanh thứ hàng đó lợi nhuận gấp mấy lần bọn tôi thu tiền bảo kê này nọ. Vậy mà anh chỉ chia cho chúng tôi một phần lãnh địa đang có anh đuổi ăn mày à.
Cữu Hùng thấy Cao Thịnh quyết định ngay trước mặt mình cũng cười nói.
- Biết anh cũng thiệt thòi nên chúng tôi mỗi đợt hàng chuyển qua đó thì anh sẽ hưởng được một phần trong tổng lô hàng được bán ra.
- Một phần là bao nhiêu? 10 triệu, 20 triệu hay 50 triệu anh phải nói rõ một phần là bao nhiêu mới dễ tính à. Chứ không đâu biết được sẽ có bao nhiêu phần đây này.
Nghe Cao Thịnh nói thế Cữu Hùng cũng vui mừng bởi Cao Thịnh nói đến vấn đề tiền bạc có nghĩa là hắn đồng ý sự trao đổi này. Giờ không còn quan trọng cho mấy về vấn đề khác chỉ cần có nơi cung cấp hắn không lo việc phải thiếu hàng bởi lần nào Hoàng Chí Kim cũng đưa cho hắn hàng tốt nhất và nhiều nhất.
- Chuyện này Anh Cao khỏi lo. Cũng như anh chắc cũng nắm được một số an hem đánh hàng lẻ bên khu vực của mình, chỉ là hàng lẻ thôi nó cũng đã gần con số hai trăm rồi chỉ giờ nếu được thông suốt quá trình thì con số đó đâu chỉ là hai trăm nữa mà bên anh em tôi cũng đã bàn bạc cứ lấy mười phần trăm là hạn lượng, thì Cao Lão đại mỗi tháng biết đâu chừng được hơn hai trăm rồi.
- Nghe Thì cũng hay đó nhưng mà song song đó bên tôi sẽ nhận lấy thêm ba phường phụ cận như thế xem như ổn.
Một người trong nhóm Cữu Hùng nghe thấy Cao Thịnh nói thế, cũng đứng dậy nhìn hắn tức giận nói.
- Cao Thịnh mày đừng được nước làm tới. Đại ca tao nhịn mày nhiều rồi còn được nước làm tới. Mày Không thấy quá đáng à.
Tước Phàm thấy thế cũng đứng lên chửi
- Con mẹ mày chứ quá đáng một tháng tụi bây thèm tới mấy chỗ kia thu bảo kê à.
mẹ một tháng thằng nào tụi bây không nhận tiền hơn bọn tao. Kinh doanh hàng mà nói không có tiền là tao không tin rồi đó muốn thì làm lớn tao không tin có đứa ngồi im được.
Thế Hải mới nhìn người đứng lên nói nhỏ cho hắn nghe.
- Mẹ ngồi xuống lão đại đang muốn thâm nhập thị trường bên đó, sau này tụi nó phải lệ thuộc bên mình mày im cái miệng lại cho lão đại nhờ.
Người kia nghe thế cũng phải ngồi xuống dù sao chuyện này là lão đại quyết nếu như hắn không nghe lời cũng chẳng có cái gì tốt. Cữu Hùng ra vẻ trầm ngâm một lúc rồi mới nói.
- Thôi được ba phường lân cận xem như thành giao, còn việc chuyển hàng sẽ bắt đầu sau bên tôi cũng không đưa người nhiều qua đó Anh Cao có thể cho anh em mình giám sát còn số lượng cứ mỗi tháng tôi sẽ gửi phần trăm cho bên Anh Cao.
- Được rồi cứ như vậy vui vẻ có phải tốt hơn không. Hi Vọng hợp tác thành công. Hay mọi người ở lại dùng bữa, mừng cho sự hợp tác này không?
Cao Thịnh là ra vẻ cười đùa mời mọc bọn người Cữu Hùng Bang ở lại. Nhưng Cữu Hùng rất nhanh chóng từ chối dù sao hắn không muốn phá cái hiệp ước mới thành này. Bởi anh em ở đây có một số người cũng không thật sự muốn ở lại. Ai biết được khi ăn nhậu
xong thế nào không lời ra tiếng vào cũng dẫn đến đánh nhau, mà điều đó sẽ làm hư hết mọi kết hoạch của hắn.
- Hiện tại bên kia cũng cần có người điều hành. dù sao cũng phải về phân phó lại với anh em bắt đầu chuyển nhượng lại toàn bộ lãnh địa cho anh Cao mới đúng là có thiện chí hợp tác chứ.
- Ấy vậy để anh em tôi tiễn mọi người ra cửa vậy.
Cao Thịnh cũng vờ vịt, hắn đã đóng cảnh này từ đầu đến giờ thì cũng phải hoàn thành tốt vai diễn cho đến cùng nên cũng đứng lên làm ra vẻ chuẩn bị tiễn bọn người Cữu Hùng Bang ra về, nhưng bị Cữu Hùng ngăn lại.
- Không cần đâu anh Cao dù sao cũng vài bước chân không ngại bọn tôi tự trở về là được anh cùng với anh em ở lại bàn bạc dùng cơm vui nhé lần sau có dịp sẽ mời Anh Cao sao vậy.