Chương 690: Phong Bế (3)
Lâm Kiệt trầm tư suy nghĩ nhưng vẫn nghe được cuộc đối thoại của hai người hắn trầm tư không lên tiếng. Bởi vì mọi lợi thế vốn có của gia tộc dường như bị bó chặt lại không đường giải thoát.
Nếu đám người Hà Thúc đã ra tay thì chắc chắn cũng không chừa lại một con đường đơn giản cho đám người bọn họ.
- Xem ra đám người bên kia định áp chế chúng ta qua hết khỏi phiên đấu giá. Chắc họ nghĩ như thế sẽ làm cho chúng ta không có được cái cần. Họ thấy công ty thuốc là nếu mà ém nhẹm lại thì sẽ không ổn nên mới làm ra kế sách này đi.
Lâm Kiệt lúc này lên tiếng nhìn về phía hai người Lâm Thanh Hải và Lâm Hồng nói ra suy nghĩ của mình. Nhìn vào thực tế đấu giá công ty thuốc lá chắc chắn sẽ phải cạnh tranh sức đầu mẻ trán.
- Đúng vậy nếu nói vì những tài sản của Văn Dương mua bán thông qua hợp đồng với các sàn giao dịch bất động sản. Trên pháp lý đều có cơ sở. Nếu họ tra chỉ cần trong thời gian ngắn là biết được bên chúng ta làm ăn như thế nào. Đóng băng tài khoản là hoàn toàn việc nên làm nhưng họ phải hiểu là chúng ta ở phía sau những công ty đó cũng không thể nào làm chuyện ngu ngốc này. Như thế mọi thứ giải thích rõ ràng đám người Hà Thúc bên kia mượn gió bẻ măng.
Lâm Hồng cũng hiểu được tình hình đại khái. Nhìn trên những giấy tờ kia có thể không do Lâm gia họ tiếp quản nhưng đám người Hà Thúc chỉ cần tra một chút là biết người chủ nhân thật sự của toàn bộ việc này. Không lý nào họ lại bị xếp vào người rửa tiền cho Văn Dương chỉ có thể là đi cùng mục đích nên thuận thế làm khó dễ các thứ.
- Xem ra vụ án của Văn Dương đã có trước đó rồi. Đám người Hà Thúc chỉ âm thầm khống chế việc điều tra cho đến thời điểm này mới để cho Lâm Phong mở được con đường làm chúng ta trở tay không kịp. Có thể là vụ án này đã có trước đó. Nhưng được làm thành như đúng dịp cho Văn Dương phá án và đem chuyện hai người kia âm thầm giảm đi tầm ảnh hưởng.
Lâm Thanh Hải trầm ngâm nói ra kết luận của mình. Hắn thấy chuyện này không có khả năng là cùng một lúc như thế với quân đội và tầm ảnh hưởng của đám người Hà Thúc có thể đem một việc phá án cản trở bước tiến cho đến khi cần thì bản thân Lâm Phong cũng không làm gì được.
- Xem ra nếu Lâm Phong có được bản án trước đó rồi thì sẽ nhanh chóng phá án. Không đợi đến hôm này. Vậy là kết luận chính xác là nó vừa mới có được kết quả thông qua quá trình điều tra bỗng trở nên thuận lợi.
Lâm Hồng đem nhận định nhất thời của mình nói cho hai người Lâm Thanh Hải và Lâm Kiệt. Sâu chuỗi kết nối lại toàn bộ sự việc bà cho đây là cách lý giải tốt nhất.
Bởi một vụ án không thể nào chỉ mới điều tra mà có thể đem ra toàn bộ những đường dây liên quan bắt trong một ngày thì không phải là ngày một ngày hai.
- không được! để tôi gọi điện cho Lâm Phong hỏi nó chuyện này như thế nào? Nếu không chúng ta con lấn cấn mấy thứ không minh bạch.
Lâm Kiệt thấy kết quả vụ án này là mới điều tra hay là đã là vũ án chuyên đề củ thì chỉ có thể hỏi Lâm Phong. Cả Lâm Thanh Hải với Lâm Hồng đều gật đầu đồng ý. Nếu muốn biết mọi chuyện tại sao diễn ra như thế này thì đầu mối quan trọng nhất hiện tại vẫn là Lâm Phong.
Lâm Kiệt cầm lấy điện thoại bàn của mình định bấm số của Lâm Phong thì chợt nhíu mày một cái nói với hai người Lâm Hồng và Lâm Thanh Hải.
- Hai người có số của Lâm Phong không đọc cho tôi với. Hình như tôi không lưu số nó.
Cả Lâm Thanh Hải và Lâm Hồng muốn tức điên người khi nghe hắn nói như thế. Hắn là bố của Lâm Phong mà lại đi hỏi hai người. Ít nhất dù là không quan tâm nhưng đã làm bố người ta cho dù con mình có như thế nào thì cũng phải có số điện thoại lưu lại phòng ngừa có chuyện cần. Đằng này hắn lại không có số của con mình làm cho Lâm Hồng bực mình nói.
- Ông làm bố kiểu này thì chết rồi! Ngay cả số con mình ông cũng không có là sao?
- Tôi có nhưng mà ở trong điện thoại bàn bên ngoài chứ ở đây thì không có. Thôi để tôi bảo thư ký nối máy.
Lâm Thanh Hải nghe thế cũng hừ nhẹ một cái Lâm Kiệt cũng khá lúng túng. Chuyện này nếu để người ngoài biết được đúng thật là mất mặt. Đem điện thoại trên bàn mình bấm số cho thư ký bên ngoài Lâm Kiệt nói.
- Cậu đem điện thoại nối với thằng nhóc Lâm Phong nhà tôi có việc cần.
- Vâng Thủ Trưởng!
Bên kia điện thoại vang lên những tiếng của phím số của người Thư Ký bấm nút điện thoại từng âm thanh khác biệt nhau cho đến khi có một tính hiệu đổ chuông điện thoại bắt đầu.
Lâm Phong sau khi được đám người Hà Thúc căn dặn một số chuyện thiết yếu hiện tại ngồi trong phòng đang khá vui vẻ. Hắn thấy mình chọn không sai thuyền để lên nếu không những chuyên án như thế này cũng không rơi trên đầu mình mà là lấy danh nghĩa là quân đội phá án. Chuyển giao cho cấp dưới.
Ngồi uống một hớp cà phê tâm trạng của Lâm Phong bị cắt ngang vì cái điện thoại trong túi vang lên. Cầm chiếc điện thoại ra hắn sắc mặt không vui cho lắm. Dù không lưu số nhưng hắn vẫn hiểu được số điện thoại gọi đến bắt nguồn từ đâu.
Hắn nhìn vào tờ giấy trên bàn khi nhận được từ lính của Tăng Anh Hùng mà hắn đã đọc xong vẫn còn đặt trên bàn khóe miệng mỉm cười một cái rồi mới đem điện thoại nối mày.
- Alo! Lâm Phong nghe!
- Lâm Phong à! Bố đây chúc mừng con đã phá vụ án lớn, Chiến tích này của con không ai bác bỏ được đâu.
Lâm Kiệt hiểu dù sao cũng phải giả vờ lên tiếng ủng hộ Lâm Phong để cho hắn thấy là ông vẫn quan tâm việc làm của con cái mình. Nhưng ở phía bên kía Lâm Phong chỉ lắc đầu xem thường câu hỏi này. Hắn hiểu tại sao mình lại nhận được điện thoại chúc mừng của Lâm Kiệt. Nếu nói hắn quan tâm thì những vụ án lớn trước đó Lâm Kiệt đã gọi điện chứ không đợi đến ngày hôm nay gọi điện chúc mừng.
- Vâng! Con cám ơn bố nhưng mà vụ án này cũng lâu rồi giờ mới phá được án xem như bớt được một hồ sơ. Quá trình đấu tranh với tội phạm gặp khó khăn rất lớn đến hôm nay mới có thành quả không phải công lao của một mình con mà có cả toàn bộ những người lính trinh sát bám đuổi theo chuyên án này.
Lâm Phong giả vờ giọng nhưng vui mừng nhưng lời nói lại theo bố cục đã nhận được của Tăng Anh Hào. Còn không quên chia công trạng ra cho những nhân viên cấp dưới. Nếu hắn nhận hết công lao này về mình chắc chắn là Lâm Kiệt sẽ suy nghĩ trong việc này có vấn đề. Vì phá một vụ án không thể nào chỉ một mình Lâm Phong là làm được còn có những người bên dưới khổ cực mới phá án được.
Lâm Kiệt nói chuyện qua điện thoại nhưng mở loa ngoài thông qua cái điện thoại bàn cho cả hai người Lâm Hồng và Lâm Thanh Hải đều nghe. Những lời của Lâm Phong làm cho hai người gật đầu. Lâm Kiệt trong lòng cũng nhẹ nhõm đi một chút.
Vì nếu vụ án này là mới đây chắc chắn sẽ ảnh hưởng theo chiều hướng khác đi. Mà thông qua lời nói của Lâm Phong thì cả ba người đều cho rằng vụ án này đã tồn tại trước đó. Thêm vào lập luận của Lâm Hồng vừa rồi dường như họ đã có kết quả cho mình.
Lâm Phong lại khá tốt khi không kể công trạng về phần mình mà còn nhắc đến công trạng của những người bên dưới cho thấy vụ án này khó khăn kéo dài mà hiện tại mới phá được án thì Lâm Phong cũng nhẹ nhõm như trút được gánh nặng phần nào.
- Ừ đối với những thành phần như thế này đúng là không ổn. Trong vụ án này bọn con làm sao phá án được thế. Mấu chốt ở đâu để phá án như vậy?
Không để những câu qua loa của Lâm Phong làm cho mọi người sau này có nghi ngờ về hắn. Lâm Kiệt hỏi Lâm Phong về mấu chốt phá án là như thế nào vì biết điều này thì sẽ giải thích hết mọi thứ tại sao vụ án đến bây giờ mới được giải quyết mà không phải sớm hơn.
- À vốn bọn con bế tắc đủ đường. Nhưng do một người trong gia đình của Văn Dương. Điển hình là con trai hắn không cẩn thận khoe khoan gần đây ở quán bar mà trinh sát nhận được. Xét thấy những gì hắn nói có cơ sở rất lớn nên chúng con đã từ đó đột kích chuyên án. Với những bằng chứng thu thập được Văn Dương và đường dây của hắn đã sa lưới.
Lâm Phong đem chuyện mơ hồ phá án được là do trinh sát có tin tức. Nhưng bản thân hắn hiểu những việc mình đang nói dường như đã đưa hết những gì phạm vi nghi ngờ của Lâm gia đối với hắn đổ lên người Hà Thúc.
Câu hỏi ở đây đặc ra khá đơn giản nếu cả ba người Lâm Kiệt đều nghe thấy thì sẽ có lập luận cho mình.
" Tại sao không sớm không muộn trinh sát lại thu được tin tức ngay thời điểm này mà không phải là trước đó. "
Nếu đứng ở vị thế này thì đám người Lâm Kiệt đều đã có câu trả lời. Chắc chắn nguồn tin của trinh sát nhận được là của Hà Thúc đem ra cho bọn hắn nhằm khớp với thời gian phá án.
- Ừ! Như thế cũng được. Nhưng mà sau này đối với những vụ án khó hoặc có tầm liên quan lớn. Con có thể báo cho bố và mọi người trong gia tộc biết. Để còn có thể giúp đỡ con. Chứ con cứ im lặng như thế không ổn. Nên nhớ con còn có gia tộc ủng hộ sau lưng. Sau này gặp chuyên án nào khó thì nhớ cần sự giúp đỡ gì thì cứ cho bố biết. Thôi dù sao cũng chúc mừng con lần này. Bố cúp máy đây.