Chương 643: Lúc Đó Hốt Trọn Ổ

Siêu Việt Tài Chính

Chương 643: Lúc Đó Hốt Trọn Ổ

- Khoan Khoan từ từ đụng tới cái đó Thiếu Kiệt anh thấy hình như là cái thùng này có vấn đề. vì tới đây cái phần thủy ngân hình như chỉ vừa trang được vào bình một chút thôi.

Khai Huy bây giờ thấy việc đem thủy ngân sang chiếc qua một bên có vấn đề bởi hắn muốn đem cái bình để xuống dưới lấy thêm một chút nữa thì không múc được dù cho hai bên đều như thế.

Thiếu Kiệt bây giờ nhíu mày đem bàn tay của mình đặt vào trong thùng. Qua sự cảm nhận của hắn có chút không đúng bởi vì. Nó không có dạng khối như thiếu Kiệt đã suy nghĩ mà nó bằng phẳng không có gì dường như đã chạm tới đáy của cái thùng.

Khải Huy nhìn lấy đống thủy ngân trong thúng đã được san chiếc ra bây giờ cũng thấy khá nhiều. Nhưng mà dựa theo khối lượng thùng thì không ít như thế.

Đem tay mình sờ vào nhưng thành thùng bên trong Thiếu Kiệt mới biết tại sao có việc lạ thường này. ở những thành thùng của nó có một lớp mỏng được ghép nối lại chia thùng thành làm hai phần trên và phần bên dưới.

- Cái thùng này hai tầng!

Đáp lại một câu Thiếu Kiệt nói rõ tình hình của cái thùng ra cho Khải Huy và Hà Vi nghe thấy. Đem đôi tay của mình lấy ra khỏi thùng Thiếu Kiệt đo mực thủy ngân với vách ngăn bằng ngón tay của mình rồi mới nói với Khải Huy.

- hai anh em mình trút thủy ngân ra chắc được không nặng lắm đâu. Chỉ là mặt trên khoảng hai đốt ngón tay thôi. Để xem dưới vách ngăn là gì.

Khải Huy bây giờ mới đặt cái bình thủy tinh xuống. Một tay cầm lấy miệng thùng đã được cắt ra một tay đặt bên dưới đáy thùng. Thiếu Kiệt cũng như thế. Hai người đem những gì Thủy Ngân còn sót lại đổ vào thùng đã chuẩn bị sẵn.

Khi cái Thùng đã không còn giọt thủy Ngân nào,cả ba người thấy được những vết hàng nội lại của một mặt vách ngăn bên dưới. Thiếu Kiệt bây giờ cũng không còn e ngại sẽ có vấn đề gì nữa nên mới cầm lấy con gao mình để ở gần đó đâm xuống mặt của cái thùng cố gắng cắt ra hết phần vách ngăn.

Việc này nói thì nhanh nhưng qua thao tác của Thiếu Kiệt cũng phải mất hơn mười phút mới có thể cắt lấy vách ngăn này ra. Bên dưới lớp thứ hai lúc này có một cái hộp chỉ nhỏ hơn cái thùng một chút. Nhưng vì Thiếu Kiệt đã cắt ra hết vách ngăn nên cầm lấy cái hộp ra mà không có một chút khó khăn nào. Cái hộp tương đối nặng. Thiếu Kiệt phải cầm cả hai tay mới có thể lấy ra hết được những gì cần thiết trong đó.

- Thiếu Kiệt em xem cái gì trong đó mà làm cẩn thận thế? Còn cái thùng kia để anh cắt ra cho.

Khải Huy cũng biết những vật Thiếu Kiệt vừa mới lấy ra hắn không tiện xem vì nếu là đồ bình thường chắc chắn sẽ không cần kỹ lưỡng như thế này chuyển giao cho Thiếu Kiệt.

- Ừ anh xem bên trong có gì đi. Bảo mất nhiều lớp như thế này có thể đồ của Huyết Long chuyển cho anh đấy.

Thiếu Kiệt vài cầm cái hộp bằng hai tay. Nghe thấy Hà Vi nói như thế cũng gật đầu bước qua một bên hắn đặt lên bàn suy nghĩ một chút không biết nên mở ra hay không. Phải một lúc lâu Thiếu Kiệt mới quyết định. Hắn không biết trong đây có gì nhưng nếu để cẩn thận như thế này mà chính mẹ mình chuyển cho hắn Thì Thiếu Kiệt bắt buộc phải xem.

Đem bao tay mở ra dùng tay trần mở cái hộp. cái hộp tương đối lớn. Nếu tính mặt trên không thì cũng đã hơn mười in. còn chiều cao thì gần hai mượi cen ti mét.

Đem nắm hộp mở ra Thiếu Kiệt lúc này cũng hơi bât ngờ một chút. Vì trong hộp đúng là đồ điện tử nhưng mà nó là một loại duy nhất mà là số lượng lại nhiều.

Nhìn thấy bên trong hộp Hà Vi cũng như Thiếu Kiệt. Bởi vì vật này cô thấy khá quen thuộc. Và trong nhà này cũng có không ít.

- Thiếu Kiệt! Cái này không phải là ổ cứng sao? Ai lại cần bảo mật như thế đối với ổ cứng làm gì?

Im lặng không trả lời Hà Vi. Thiếu Kiệt bây giờ mới cầm lấy một cái ổ cứng trong hộp. Ổ cứng được xếp dọc và cùng một loại nên chỉ cần nhìn một cái là biết được thông số những cái ổ cứng kia như thế nào.

Quan sát ổ cứng tìm thông số và dung lượng của nó Thiếu Kiệt cau mày một cái thấy rõ. Bởi trên đó hiển thị rõ đây là một dạng ổ cứng gắn ngoài. Mỗi cái chứa toàn bộ dung lượng lên đến hai nghìn gigabyte.

- Một thùng như thế hai mươi cái. là được bốn mươi nghìn hai thúng là tám mươi nghìn. Dữ liệu như thế này có liên quan đến vấn đề gì sao lại có khối lượng dữ liệu nhiều đến thế này. Mà nếu có thì chắc chắn đây chi là bộ phận sao chép đã được chọn lọc.

Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ của mình ra thành tiếng. Hắn hiện tại không biết bên trong những cái ổ cứng này chứa đựng những gì. Nhưng mà chắc chắn nó không bình thường. Vì nếu như nó bình thường thị sẽ không làm như thế. Nhưng hắn càng thắc mắc. Huyết Long tại sao lại thông qua mẹ hắn gửi cho mình những thứ này mới là điều quan trọng.

- Dữ liệu nhiều như thế này thì nên bắt đầu từ cái nào và kết thúc từ cái nào đây Thiếu Kiệt. It nhất phải có phần đầu phần cuối như thế mình mới biết được mình đang xem là cái nào chứ. Nếu không nhiều dữ liệu như thế biết bắt đầu bằng cái nào.

- Anh nghĩ là chắc là có đánh dấu nhưng bây giờ mình chưa xem được. Đợi lấy ra hết rồi thì mới biết. Nhưng cũng phải tốn thời gian cho nó không ít đấy.

Cầm lấy cái ổ cứng trên tay của mình Thiếu Kiệt định bỏ vào trong cái ngăn hộp nơi nó được lấy ra. Lúc này Thiếu Kiệt mới mỉm cười nói với Hà Vi.

- Đây em thấy không có đánh dấu ký tự cho từng cái ổ cứng này. Như thế thì chúng ta chỉ cần kiểm tra theo thứ tự là được rồi. Nhưng anh chắc ràng không phải một hai ngày là xem hết được đâu. Xem ra người chuyển cho chúng ta những thứ này đã có tính toán. đến việc này rồi.

Thiếu Kiệt để cho Hà Vi thấy được bên trong ngăn chứa ổ cứng có một sự đánh dấu của những chiếc ổ cứng này. Hà Vi cũng nhìn vào bên trong thấy được con số 2.16. Điều này nói rõ cái ổ cứ Thiếu Kiệt lấy ra là ở thùng thứ hai và là cái thứ mười sáu.

- Họ gửi cho anh những thứ này chắc chắn có lý do đi. Nếu không thì một đống tài liệu tập tin như thế này nếu người khác nhận lấy thì việc xem bên trong có gì hay không là cả một vấn đề đấy.

- Chưa biết mục đích của đối phương là gì. Nhưng tạm thời cứ phải nhận đã đợi xem có gì bên trong và đây là dữ liệu gì rồi mới có thể nói được. Anh chắc rằng đến khi xem xong họ sẽ tự liên lạc với anh.
Ngay lúc này đây điện thoại của Thiếu Kiệt vang lên. Nhìn vào trong điện thoại Thiếu Kiệt thấy số của Khương Đào cũng mỉm cười. Hắn biết rằng Khương Đào giờ đây chắc đã có kết quả cho hắn về người đã bỏ tiền ra để Trịnh Hòa đối phó hắn.

- Alo! Có kết quả rồi sao chú!

- Có rồi nhưng mà chuyện ly kỳ lắm chú mày muốn nghe hay không đấy! Công nhận những người dính dáng vào cháu thì đúng là tới số rồi. Chủ yếu là định làm lớn hay làm nhỏ thôi.

Khương Đào nói như thế làm cho Thiếu Kiệt nhìu mày một chút. Việc Khương Đào tra ra người nào làm việc này đã là điều chắc chắn. Nếu không hắn sẽ không gọi điện. Nhưng mà đối tượng ra tay lai là người quen thì hắn không biết là ai.

- Ai thế? Còn làm lớn với làm nhỏ là sao thế chú nói rõ hơn được không?

- Cũng hơi rắc rối một chút nhưng người mà sai Trịnh Hòa làm việc thì khá quen thuộc. Còn vấn đề nữa là hắn không phải chủ mưu chuyện này mà là người khác. Giờ cháu muốn chém người bên dưới hay bắt luôn người bên trên thì tùy chú mày quyết định. Không ngờ được nội có cái giải thi đấu trò chơi không thôi mà cũng có giàn xếp trận đấu đấy.

Thiếu Kiệt nghe Khương Đào nói thế cũng nhíu mày. Hắn vốn định để cho Lý Bân và Lâm Vũ thằng giải đấu game bằng thực lực và không tham gia nhưng nếu thật sự bị dàn xếp thì chắc chắn tương đối bất lới với hắn.

- Người đó là ai thế. Chu nói thử xem được thì quyết định xem phương án nào là phù hợp nhất.

- Cũng không ai xa lạ. Cháu biết Văn Hạ đúng không? Thằng nhóc con hắn là người thuê Trình Hòa đánh cháu và những người tham gia giải đấu lần này. Hơn nữa có một số bang hội game bị thằng nhóc thu mua là phải đánh thua bọn nó trong giải để được yên bình và nhận về một ít tiền. Còn nói hắn không phải chủ mưu là vì hắn không phải là người bỏ tiền. Mà là Văn Cảnh. Con của Văn Dương. Anh rể của Văn Hạ mới thật sự là người đứng sau chuyện này.

Thiếu Kiệt cũng ngạc nhiên không ít vừa mới đối mặt với thằng cha buổi sáng giờ thằng con lại đến kiếm chuyện chưa kể đến con kéo cả người nhà tham gia thì việc này Thiếu Kiệt không nghĩ đến được là tại sao đem ra dây mơ rễ dài dòng này.

- Cái gì mà liên quan tùm lum vậy.?

- Bởi thế mới nói! Thằng nhóc cháu đi tới đâu có chuyện tới đó. Văn Cảnh là chủ mưu thật sự bởi vì hắn là bang chủ của một bang gì đó trong trò chơi hắn muốn lãnh cúp về nên để cho thằng em mình làm những việc dàn xếp này. Cháu xem định chơi lớn hay chơi nhỏ đây.

Khương Đào đáp lại Thiếu Kiệt cười cười. Vì việc này liên quan đến Văn Hạ mà Khương Đào cũng biết Thiếu Kiệt cũng không ưa gì tên này nên mới nói ra để Thiếu Kiệt quyết định.

Im lặng chưa kịp trả lời điện thoại của Khương Đào bởi Thiếu Kiệt còn đang suy nghĩ nên đánh gục Văn Hạ hay là đánh gục cả nhà hắn. Vì việc này nếu xử lý không khéo sẽ dẫn đến phiền phức không ít. Mà Thiếu Kiệt hắn thì lại không muốn có phiền phức sau này nên mới nói.

- Vậy được rồi! Đã ra tay thì phải làm cho tới! Đem việc này cho họ không thay đổi được. Trước mắt cứ theo dõi vài ngày nữa là giải đấu bắt đầu rồi. Lúc đó hốt trọn ổ luôn. Với lại buổi sáng cũng mới đụng với Văn Hạ hắn xong giờ ra tay không tiện. Sợ rằng nhiều người sẽ nói là gặp mặt cháu xui xẻo tới cũng không hay cho lắm. Nên để vài ngày tốt hơn.