Chương 651: Thu Thập Thông Tin
- Anh! Người của Cao Thịnh đem cái bộ hồ sơ này qua bên đây đấy. Em cũng đã cho ông lấy thông tin họ một chút rồi. Xem ra Văn Hạ lần thoát khỏi việc kia thì cũng là may mắn cho hắn. Nhưng hắn lại không biết tận dụng may mắn xem ra chỉ mỉm cười với hắn một lần thôi nhỉ.
Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống cấm lấy bộ hồ sơ của Hà Vi đưa. Hắn cũng thắc mắc tại sao trong hồ sơ có những gì mà Hà Vi lại ra vẻ như thế lại còn báo cho ông của mình lấy thông tin.
- Anh đừng thắc mắc cứ nhìn vào trong hồ sơ rồi hiểu. Lý lịch này coi bộ được tác động không ít quan trọng nhất là việc làm ăn có vấn đề vậy mà cũng có thể vượt qua được một số thứ.
Hà Vi nói tóm lượt như thế càng làm cho Thiếu Kiệt tò mò. Hồ sơ được mở ra. Thiếu Kiệt nhìn thấy hồ sơ để ở trên đầu. Xem ra Hà Vi cũng vừa mới nhìn quá hồ sơ này xong. Thiếu Kiệt mở ra hồ sơ đầu tiên của Văn Dương còn vài bộ hồ sơ thì đưa cho Lý Bân với Lâm Vũ. Bởi trên đó ghi rõ ràng tên người được điều tra.
Nhìn qua hồ sơ của Văn Dương một chút Thiếu Kiệt cũng phải nhíu mày bởi nó ghi rõ ràng người này hiện tại đang là một chủ của công ty địa ốc. Nhưng nếu như thế thì việc rửa tiền hắn có thể thông qua dịch vụ nhà đất vẫn được tại sao lại làm thêm những việc nhỏ như đánh giải game như thế này.
Đọc qua một lượt hồ sơ mới thật sự hiểu rõ tại sao. Văn Dương lại làm cái thủ thuật thấp như thế này. Đơn giản vì dự án và các thứ đều là treo cho có.
- Công nhận để một người kiếm tiền không thiếu cách nhưng quan trọng là làm tới đâu thôi.
- Đúng vậy dự án là vẽ bên ngoài. Người mua chỉ mua được mảnh đất thế chấp đặt cọc sang tay. rồi lại bán theo hình thức thi công. Tiền thi công mượn từ ngân hàng để xây dựng. Quy trình tưởng chừng như đúng nhưng Tiền mua đất dự án hầu hết đều là tiền từ nước ngoài đổ về thông qua các nguồn khác nhau và không rõ lai lịch. Như thế cần một nơi rửa tiền hợp pháp. Chưa kể đến đám người bên vợ cũng là kiếm tiền bất chính. Nếu hắn làm rầm rộ thật sự ngồi tù lúc nào không hay.
Hà Vi nói tóm lược những thứ rút ra được từ bộ hồ sơ cho Thiếu Kiệt biết. Cô vẫn đang thắc mắc số tiền ở đâu mà Văn Dương có thể nhận được từ nước ngoài thông qua các con đường như đã ghi trong hồ sơ. Bởi vì nó cần có một nơi trung chuyển và tiền này bằng cách nào để vào được quốc gia chuyển đến tay của Văn Dương.
- Không phải là không có cách chỉ là chưa sử dụng thôi. Bằng hình thức các con đường. Mua bán ngoại hối của người dân trong nước lấy danh nghĩa là người thân hoặc bạn làm ăn ở nước ngoài gửi tiền về là được. Còn việc có người thân nào hay bạn làm ăn là ai thì hầu như pháp luật quốc gia chưa hỏi đến. Hơn nữa các dịch vụ như thế này cũng không thiếu chỉ cần tìm nơi thường xuyên làm việc này. Tiền này có thể nhận trực tiếp từ ngân hàng có đóng thuế số tiền được minh bạch cũng là một cách.
Thiếu Kiệt trả lời cho Hà Vi. Biết vì con đường không hề thiếu một số lượng tiền nhất định được gửi thông qua tư nhân hoặc là con đường chính quy đều có thể hợp thức hóa đưa vào trong nước bằng cách này. Việc đem ngoại tệ ra nước ngoài thì khó nhưng ngoại tệ đổ về nước thì không khó cho lắm.
- Hơn nữa Ngọc Nhi mới báo cho anh biết một tin. Những số tiền này hầu hết được xuất phát từ casino của Văn Dương ở nước ngoài. Còn cụ thể ở đâu thì có thể Thanh Hàn là người hiểu rõ nhất. Vấn đề quan trọng là làm cách nào có cơ sở để phanh phui đám người này mới là vấn đề đấy.
Thiếu Kiệt cũng thấy được không phải cứ chuyện nhỏ nào cũng lôi ra được chuyện lớn. Với những gì có được của Văn Dương điều tra không khó nhưng khó là phải có lý do. Nếu chỉ thông qua con hắn làm việc này thì cũng không ảnh hưởng đến việc có được thông tin hắn đã rửa tiền ra sao.
- Theo anh thấy Văn Hạ là điểm mấu chốt. Dựa theo hồ sơ của Văn Hạ với tiền lương công chức của hắn sở hữu năm căn nhà em thấy có phần không hợp lý cho lắm. Chắc chắn hắn cũng góp tay vào việc của Văn Dương nhưng mà hồ sơ lý lịch lại thuộc về hắn còn tiền ở đâu thì có thể làm giấy mượn của ngân hàng hoặc là từ thừa kế.
Hà Vi đánh giá việc Văn Hạ can thiệp cùng với Anh rể minh mưu toan rửa tiền và trên giấy tờ có được những gì. Cô biết Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ có kế sách để làm ra việc gì đó có thể liên quan đến đầu mối chính thức có thể bắt được Văn Dương và những người khác.
Dù hiện tại Hà Vi đã có được thông tin đầy đủ ở đây nhưng việc bắt người không phải chi có thông tin là được mà nó cón phải có là chứng cứ xác thật. Tang chứng vật chứng đúng với những gì đã điều tra mới có thể làm ra được việc bắt người này.
- Khó! hắn có thể đã chuẩn bị một số thứ cần thiết để tránh khỏi vụ này rồi. Trên giấy tờ hầu hết đều không đứng tên hắn muốn bắt cũng không thể truy tố được tài sản của một mình tên Văn Dương này. Trừ khi là cả gia đình bị bắt. Lúc đó mới có cơ hội tìm ra được cả bố cục cho mọi chuyện.
Thiếu Kiệt thấy nếu một người như Văn Dương chắc chắn sẽ không ngốc để ôm trọn phần rủi ro về mình. Hắn đã lách luật bằng những thứ đơn giản nhất thì không có chuyện hắn không phòng bị ở những bước tiếp theo. Không như hai gia đình kia vì là cấp bậc cao mà việc tài sản định danh phải được minh bạch và trong gia đình tất cả các tài sản liên quan phải làm rõ ràng.
Vì ở một vị trí khác Văn Dương hắn có khả năng hoạt động cho mình rộng hơn và cũng có được cách thức để khi hắn xảy ra chuyện bất trắc vẫn không phải lo đến vấn đề tài sản bị tịch thu.
- Xét trên danh nghĩa thì Văn hạ có một số ít nhà cửa đất đai. Như em nghĩ đó là của Văn Dương đưa hắn đứng tên biết đâu chừng lại có thể khai thác được gì nên đã nhờ người bên ông lấy thông tin tư liệu rồi chắc cũng sắp có rồi đấy. Để xem tư liệu đầy đủ như thế nào mới nói được.
Lý Bân đợi cho Hà Vi nói xong mới nhìn Thiếu Kiệt cầm bộ hồ sơ mà hắn đang đọc mở ra một trang đưa cho Thiếu Kiệt nói.
- Cái tên này có mua đồ của bên bọn em. Hắn mua tương đối nhiều cũng khá khá tiền. Giờ thì mình biết đối tượng nào cần chú ý rồi. Như thế chỉ cần dựa theo đặc điểm thói quen của hắn hoặc là ngày chủ nhật xem thử hắn tập trung cùng với đám người nào lúc đó để ý là được.
- Ừ tạm thời biết được đối phương thì xem chú ý vào để nhìn lấy xem có bao nhiêu bang hội khác tham gia dưới sự dàn xếp kết quả của đám người này.
Thiếu Kiệt vừa dứt lời thì chuông điện thoại bàn trong phòng Hà Vi vang lên. Nhìn Thiếu Kiệt cô cười nói.
- xem ra kết quả thông tin cũng có được rồi để em lên lấy xuống. Không biết bên máy fax đủ giấy không hi vọng là nó còn giấy.
Khá bất ngờ với những gì Hà Vi nói. Thiếu Kiệt trước giờ hắn không xâm phạm quyền riêng tư của Hà Vi nên hắn cũng không biết được trong phòng cô có máy fax. Việc hắn chỉ biết mỗi lần có việc cô chỉ gọi điện thoại đỉ lấy thông tin hôm nay lại sử dụng máy fax để nhận thông tin được gửi đến thì có chút hơi lạ.
- Ủa không thể báo trực tiếp sao mà phải sử dụng máy fax thế Hà Vi.
- Anh còn nói sao. Hiện tại ông không có ở quân doanh còn những người khác đang tập trung tìm kiếm hai cái lão già kia. Bên bộ phận văn phòng chỉ có thể báo thông tin cho em qua máy fax thôi hi vọng nó không bị hư vì ít khi sai.
Vừa đáp lại Thiếu Kiệt Hà Vi vừa đứng lên đi về phía phòng mình. Biết được nguyên do tại sao Hà Vi hôm nay phải nhận thông tin từ máy fax Thiếu Kiệt cũng không thể trách được. Vốn nếu việc hiện tại mà tới tay Hà Thúc thì chắc hẳn Hà Vi đã nhận điện thoại trực tiếp chứ không đợi đến bây giờ.
Nhưng như thế Thiếu Kiệt cũng biết Hà Vi cũng chỉ thông qua những người dưới quyền của ông mình để lấy thông tin mà không phải trực tiếp báo cho Hà Thúc biết. Vì nếu không đám người kia vẫn sẽ gọi cho Hà Thúc báo cáo công việc.
- Tính ra thì hiện tại mình có đầy đủ cơ sở mà anh Kiệt. Chỉ cần nói với Chú Khương Đào bắt đám người này lại là giải thưởng đợt này mình ăn chắc rồi cần gì phải đợi nữa. Dù sao thì có Trịnh Hòa làm chứng chắc chắn phải đem bọn kia bị bắt thôi.
Lý Bân thấy hiện tại có người làm chứng rồi và đám người hắn cũng có thông tin cần Thiết vậy mà đến giờ Thiếu Kiệt vẫn không để Khương Đào bắt đám người này thì hơi vô lý.
- Mày cứ nói như mọi chuyện đơn giản vậy. Cái quan trọng là bắt được đám người bên dưới lọt người bên trên vậy thì sao được. Hơn nữa những tội danh này chỉ có phạt tiền không đến mức phải đi tù. Mà tiền thì những người này không thiếu mình phải làm sao cho bọn chúng không thể nào phản kháng lại mới được.
Lâm Vũ hiểu được ý của Thiếu Kiệt trong chuyện này như thế nào bởi nhiều lần Thiếu Kiệt để lọt lưới đem đến việc không mong muốn rắc rối sau này nên giờ thấy Thiếu Kiệt vẫn chưa ra tay mà còn thu thập hết các thông tin cần thiết Lâm Vũ cũng biết việc này là như thế nào.
- Lâm Vũ nói thế đúng đấy. Thả hổ về rừng không bằng diệt nó ngay từ đầu. Đám người này cần phải có một lướt bắt gọn nếu không sau này phiền phức kéo đến không ít. Nên chuẩn bị vẫn là cách tốt nhất. Để có đầy đủ các dữ kiện thì ra tay mới không để đám người này bỏ chạy được người nào.