Chương 486: Xuất Phát Cứu Người.

Siêu Việt Tài Chính

Chương 486: Xuất Phát Cứu Người.

Tại Lưu Minh mọi người đang đợi tin tức của những trạm cảnh sát được lặp ra để tìm kiếm tung tích của Thiếu Kiệt thì điện thoại của Hà thúc vang lên. Nhân ngay nút nhận cuộc gọi bằng loa ngoài. Bên kia âm thanh vang lên.

- Báo cáo thủ trưởng chốt chặn bên dưới đã phát hiện người nhà Thủ trưởng ở cột mốc cây số 562D. Theo thông tin nhận được. Có vẽ như cậu ấy giả điên để qua mặt đối tượng. Và đã trải qua tra tấn hành hạ. Người nhà Thủ Trưởng cố gửi ngầm cho cơ sở một thông điệp mà tôi mới nhận được. Tôi sẽ gửi qua ngay bây giờ.

- Gửi ngay qua đây cho tôi!

Nghe được Thiếu Kiệt bị tra tấn hành hà Hà Thúc cũng không bình tỉnh nỗi quát lớn. Ba người Hà Vi, Ngọc Nhi, Nhã Oanh ngồi bệt xuống đất. Hoàng Lâm Nhu ngất đi. Mọi thứ trong căn phòng rối loạn cả lên.

Trương Băng phải đỡ Hoàng Lâm Nhu ra một góc năm nghĩ và chăm sóc. Hoàng Ngân với Trần Như ý tất bật hẳn lên chạy tới chạy lui lấy nước ấm rồi khăn mặt để cho Trương Băng chăm sóc Hoàng Lâm Nhu.

Hoàng Lâm Nhu cũng tỉnh lại ngay sau đó một lúc. Dù biết Thiếu Kiệt không sao. Nhưng con mình bị hành hạ tra tấn thì làm mẹ ai mà không sót. Hà Vi nắm chặt tay mình lại cố gắng bình tĩnh. Ngọc Nhi thì cố gắng an ủi Nhã Oanh để cho cô không phải lo lắng.

Bây giờ hộp thư điện tử xuất hiện một lá thư kèm theo một bức hình chụp lại tờ giấy mà người kia đã nhận được. Hình ảnh được đem lên màn hình lớn mọi người đều nhìn thấy. Chu Tường lại nhìn vào màn hình một lúc vừa ghi vừa lẫm nhẩm điều gì đó.

- Có kết quả rồi. Cái này Thiếu Kiệt ghi cũng không hiểu hết nhìn nét bút trên tờ giấy có lẽ là ghi vội. Nhưng đại khai có thể hiểu là "lần 1 nghĩ 1 giờ đến kho bốn năm giờ! vậy là việc này mới được bọn họ quyết định nên Thiếu Kiệt mới ghi vội như thế này.

Mọi người nghe Chu Tường nói thế cũng gật đầu. Khương Đào bây giờ mới suy nghĩ một lúc mói nói.

- Lần 1 nghĩ 1 giờ đến kho bốn năm giờ vậy là trên đoạn đường này nhóm người này sẽ không có một nơi cố định để nghĩ ngơi một chút rồi mới lên đường. Và đến nới trú ẩn là bốn năm giờ sáng. Như thế có nghĩa là bọn chúng chỉ di chuyển ban đêm.

- Nói thừa không di chuyển ban đêm thì Thiếu Kiệt giờ này chỉ mới đi được bao nhiêu đó à.

Hà Thúc gắt gỏng nói với Khương Đào. Ngay khi Hà Thúc cắm một cái cờ vào một chỗ ở bản đồ trên bàn.

- Nếu thế này thì bọn họ sẽ phải đi từ đây qua đến bốn năm giờ nếu tính bình quân là tầm hơn ba trăm năm mươi cây số địa điểm nhà kho sẽ nằm đâu đó trong vùng này. Có nơi nào ở đây có nhà kho trùng với yêu cầu không?

Timothy lúc này cũng nhìn bản đồ rồi lọc ra các danh sách đã được thống kê từ nãy mới gật đầu nói.

- Có một nơi khá thích hợp vắng người lại không có trở ngại về vấn đề hàng hóa bởi nơi này bỏ không từ đầu năm tới nay. Khá thích hợp để bọn họ đến đây.

Màn hình xuất hiện nhà kho mà timothy cho là phù hợp nhất. Hà Vi nhìn lên một chút xong mới gật đầu hỏi lại timothy.

- trong khoảng một trăm cây số đoạn đường này chỉ có nơi này là nơi thích hợp hay thôi này phụ cận đó còn cái nào khác nữa không?

- Không! Phụ cận có nhưng vẫn là các công ty chứa hàng hóa có bảo vệ canh giữ. Đã có xác nhận được từ các bên ở nơi này chỉ có chỗ này là phù hợp thôi.

Timothy vừa dứt lời. Hà Vi liền xoay người đi thẳng về phòng mình. Hà Thúc lúc này mới lên tiếng hỏi cô

- Cháu đi đâu thế?

- Cháu đi cứu Thiếu Kiệt! Cháu đợi đủ rồi!

Hà Thúc gật đầu nhìn Hà Vi nói.

- Được rồi cho người chay qua bên quân khu A5 đi ông cho trực thăng qua bên đó đưa người đi cứu Thiếu Kiệt. Nhớ cẩn thận đấy!

Nhã Oanh với Ngọc Nhi nghe thế cũng vội bật dậy lên tiếng đông thanh!

- Mình đi với!

Khương Đào bây giờ cũng lắc đầu nhìn hai người thở dài không ngờ hai cô nhóc bên Thiếu Kiệt đều là thật tâm nên mới có sự đồng điệu vốn có này.

- Hai đứa chú nghĩ đừng nên đi! Dù sao Hà Vi cũng là quân nhân phối hợp giả cứu Thiếu Kiệt dễ hơn là các cháu. Hai cháu đi lúc này sợ không cứu được Thiếu Kiệt còn làm cho Hà Vi phân tâm.

- Đúng đó Ngọc Nhi em với Nhã Oanh đi qua quân khu đợi Thiếu Kiệt được rồi để nhóm người bọn chị đi. Người của Blake cũng là quân đội tinh nhuệ chắc chắn sẽ giúp được trong viêc này

Hà Vi quay trở ra trên người đã mặt lên bộ đồ lính của mình cũng như cầm theo một cái ba lô trong khá nặng. Có thể thấy được đây là vũ khí cá nhân của cô được để trong cái túi này.

Khải Huy nhanh chóng lấy xe nhóm người Vô Ảnh, Cao Thịnh cũng lấy xe để chở mọi người về Quân Khu A5 Hà Thúc thì gọi điện thoại đi ra lênh điều máy bay trực thăng đến để chuyển người đi giải cứu Thiếu Kiệt. Tuy là quân nhân của quốc gia khá tốt. Nhưng ông vẫn để cho Blake và nhóm người Vô Ảnh hành động lần này. Mà không sử dụng quyền can thiệp quân nhân trong nước.

Khương Đào ra lệnh cho đội cảnh sát khu vực chạy xe mở đường đi đến Quân Khu. Dù sao thì có mô tô cảnh sát mở đường cũng tốt và nhanh hơn việc tự chạy bị các xe khác cản trở.

Hà Vi ngôi trong xe âm trầm lên tiếng hỏi Connor. Bởi ở đây người hiểu nhóm người Aaron ở vùng tam giác vàng nhất có lẽ là hắn.

- Anh nói thử xem tại sao Thiếu Kiệt phải giả điên. Mà lại là thành công qua mặt được bọn người Aaron tôi không tin chỉ với sự tra tấn không mà Thiếu Kiệt có thể giả điên qua mặt bọn họ được.

- Việc này cô muốn tôi nói thật sao?

Nhìn Hà Vi cấp thiết muốn biết tại sao Thiếu Kiệt lại giả điên được như thế. Connor hỏi lại một câu như muốn khẳng định cô muốn biết. Ngọc Nhi cũng gật đầu. Tú Trinh và cả Blake cũng thể. Nếu một người muốn giả điên không phải khó. Nếu chỉ tra tấn bình thường thì chắc chắn không có cách nào mà Thiếu Kiệt sử dụng mưu trí của mình giả điên để cho bọn người Aaron lơ là cảnh giác đến nỗi đưa cả giấy bút cho Thiếu Kiệt viết lại mã nhị phân sáu bit kia.

- bọn Aaron thường làm nhục tu bình rất ác liệt dù nhiên lần hắn đã bị nhắt nhở nhưng vẫn chứng nào tật này. Khung Chang cũng thấy không giải quyết được gì nên cũng không nói đến hắn. Thường hắn sẽ bắt tù binh bị ghì chặc xuống đất để hắt tiểu tiện lên. Không chỉ một mà tất cả đội viên trong nhóm hắn đều làm thế. Dường như đó là bước đầu của việc tra tấn đối phương của bọn nó ròi.

Blake nghe thế cũng tức minh đập một cái bốp lên cái ghê đang ngồi bên cạnh. Đây là sự sỉ nhục trắng trọn. Tú Trinh lúc này cũng giật mình hít một ngụm khí lạnh. Cô chợt nghĩ đến cảnh tượng đó thôi mà máu nóng đã sôi trào.

- Nhưng không dừng lai ở bao nhiêu đó đâu. Hắn làm việc đó xong sẽ dội nước cho đối phương ướt sũng xong đem phơi nắng rồi lại đội nước cứ như thế. Nếu hôm nào cao hứng hắn còn để cho đồi viên của mình bóp miệng đối phương mà trực tiếp tiểu tiện vào. Nhưng cái này chỉ thường áp dụng với những người cực kỳ ngang bước. Như thế hắn mới khẳng định đia vị của mình trong quân doanh.

Connor kể xong Blake mới bực tức nói.

- Thằng này đừng ai giành với tôi đấy nhé! Mẹ nó súc sinh không phải người.

- Hắn không phải của anh mà là của Thiếu Kiệt.

Hà Vi lên tiến nói một cách nhẹ nhàng nhưng ai cũng hiểu cô hiện tại rất nóng giận. Trên bàn tay nỗi lên nhưng sợi gân xanh trên lòng bàn tay rỉ ra những giọt máu đỏ thẳm vì bị chính móng tay của mình là tổn thương.

- Được! Mấy tên còn lại phải chừa tôi một tên!

- Không được phải cạnh tranh công bằng. Anh chiếm một tên chỉ còn lại hai tên một đống người thì làm sao mà được.

Tú Trinh lúc này mới nới ra suy nghĩ của mình. Hà Vi im lặng một lúc mới lên tiếng hỏi Connor.

- Người của anh sắp xếp như thế nào rồi? Chừng nào thì tấn công vào căn cứ của Khung Chang là được.

Lời của Hà Vi làm mọi người bất ngờ nhưng nhanh chóng hiểu được ý nghĩa của câu hỏi anh. Blake cũng gật đầu nhìn Connor như muốn biết đâu là thời điểm tiêu diệt những người như Aaron.

- Khoảng hai tháng nữa. Vào thứ sáu tuần thứ hai của tháng tư.

- Được tôi sẽ tham gia vào hôm đó! Khải Huy nói họ nhanh nữa lên một chút chúng ta không phải đi diễu hành còn năm giờ cho chúng ta chuẩn bị mai phục cứu Thiếu Kiệt thôi.

Khải Huy gật đầu nhấn chân ga tăng tốc nhanh hơn. Trong xe lúc này trỏ lại với sự im lặng. Blake biết Vô Ảnh đang đợi chờ sẵn rồi chỉ cần có hiệu lệnh họ được trang bị vũ khí là có thể lên đường giải cứu Thiếu Kiệt.

Xe chạy vào quân khu đậu lại ở trong sân. Nhóm người của Hà Vi xuống xe. Blake nhin Vô Ảnh đang tập hợp ngoài sân hết bước lên nói.

- Hiện tại đã xác định vị trí cần thiết để ứng cứu Thiếu Kiệt. Nhóm người của Connor lần này không tham gia. Đội Dự bị Vô Ảnh cũng ở lại chỉ có đội Tinh Anh là được xuất phát. Đội Tinh Anh bước lên phía trước một bước.

Lời của Blake vừa chấm dứt Ba người Tú Trinh, Công Toại, Bảo Huân Anh Hào khiên ra hai hòm đầy đề trên đất.. Những người thuộc đội Tinh Anh bước lên một bước trước mặt lạ hai hòm gỗ được bốn người đem ra. Blake gật đầu hô lớn.

- Đội của Connor với đội dự bị giải tán đội Tinh Anh nhận lấy vũ khí lên đường cứu Thiếu Kiệt.

- Rõ!

Từng người của đội Tinh Anh Vô Anh nhận lấy vũ khí trang bị cần thiết đem theo nhanh chóng hai hòm gỗ trống trơn lúc này trên đầu họ Gần ba mươi người xuất hiện chiếc trực thăng đầu tiên đáp xuống mặt đất. Hà Vi nhanh chóng xách theo túi của mình thảy lên máy bay.

Đội viên bên dưới lần lượt phân chia máy bay mà lên Chiếc thứ tư cũng là chiếc cuối cùng đáp xuống chỉ còn lại năm người Blake với bốn người của Vô Ảnh. Ba người nhân viên y tế hậu cần được mang theo để chăm sóc cho Thiếu Kiệt khi đã cứu hắn thành công.


Cám ơn đọc giả malua01đã ủng hộ 1 kim đậu. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi dù dạo này nạp card có vấn đề nhưng vẫn có một số bạn theo dõi truyện và mua chương hàng ngày cũng là động lực giúp mình theo đuổi đam mê