Chương 261: Ẩm Thực Singapore

Siêu Việt Tài Chính

Chương 261: Ẩm Thực Singapore

Cám ơn đạo hữu thanhtrung29 đã ủng hộ kim đậu cám ơn đạo hữu. Mọi người ủng hộ Nguyệt Phiếu với Kim đậu ủng hộ tác nhé.

Đối với một đất nước nhu cầu về nhà ở dành cho mọi tần lớp của nhân dân được chú trọng cao là một điều thúc đẩy nền kinh tế của đất nước. giống như những gì người ta hay nói có an cư mới lạc nghiệp. Cuộc sống mà có một căn nhà thì chắc chắn người dân sẽ sớm có cuộc sống sung túc.

Thấy được điều kiện thúc đẩy kinh tế nhờ vào quỹ đất đai mà những công trình xã hội của đất nước singapore phát triển hơn các nước khác về kinh tế trong khi đó nguồn tài nguyên thiên nhiên của họ lại hoàn toàn không có. Chỉ nhờ vào du lịch và chính sách phát triển đi đến sự phồn thịnh vốn có của chính họ.

- Thôi anh em mình ghé vào trung tâm thương mai bình dân ở đây dùng cái gì đó đi. Ở đây không thiếu gì đâu nhất là ẩm thực. Họ quy hoạch hoàn toàn theo từng khu và không có sự lộn xộn như những quốc gia khác đâu hai người cứ yêu tâm.

Theo chân Lý Đồng đến một trung tâm thương mại. Nói đúng hơn nó là dạng chợ theo quy hoạch của singapore như một siêu thị được phân khu và theo từng mặt hàng nhất định.

Khách hàng đến đây nhiều thành phần đa số là người bình dân vì giá thành ở đây mềm hơn những trung tâm dành cho khách du lịch.Bây Giờ Chu Tường mới hỏi Thiếu Kiệt với Lý Đồng.

- Chỗ này của mình có món gì ngon không? Đặc sản ăn uống ấy.

- Có chứ nhiều món ở singapore rất ngon đối với chúng tôi nó là bình dân. Nhưng đối với các bạn có thể không kiếm ở đất nước khác những món ăn như vậy đâu. Cũng may trong khu này có hết những các món đó để tôi gọi cho các cậu.

Thiếu Kiệt là Chu Tường ngồi xuống một bàn ăn ở một góc. ở đây không có những hàng quán mỗi nơi phải chuẩn bị cho mình bàn ghế riêng biệt mà được quản lý noi này cấp cho riêng hẳn một khu vực dành cho khách dùng đồ ăn. Chỉ cần khách hàng tới gọi món đều được đưa một số thẻ nhân viên chỗ bán hàng sẽ mang tới cho bạn.

Từng người từng quầy hàng mang tới bàn của Thiếu Kiệt và Chu Tường. Cho đến khi bàn đầy ắp những món ăn gần cả mười món. Lý Đồng mới cười cười nhìn hai người họ nói.

- Đây là những món ăn phổ thông của ngươi dân ở nước chúng tôi. Đi kèm theo đó là những sự trộn lẫn những sắc thái văn hóa của các dân tộc. Đây là Bak Kut Teh (soup xương sườn heo) ;Wanton Mee ;Bánh cà rốt chiên; Dim Sun; Bánh mỳ nướng Kaya và trứng trần lòng đào; Cua bể (sốt ớt - hạt tiêu);Bún nước Laksa; Đầu cá nấu cà ri;Bak Chor Mee (肉脞面 Mỳ thịt băm); Hàu tráng trứng (Orh Lua).

Nhìn từng món ăn mà mà Lý Đồng giới thiệu Thiếu Kiệt tuy hắn đã từng ăn khá nhiều món ăn lạ nhưng vẫn chưa thấy những món ăn này. Nên lòng tò mò muốn biết từng món ăn và tên gọi và tại sao nó lại thông dụng với người dân nơi đây.

- Cái bak kut teh này chỉ toàn nước với một cái sườn heo cũng là món ăn à?

- Phải chứ sao không cái này là món ăn có lịch sử lâu đời đàn hoàn đấy.

Thấy Chu Tường chỉ chỉ vào cái tô có cái sườn heo xung quanh chỉ toàn là nước màu đục đục nhắn mặt Lý Đồng khẳng định với hắn là món ăn và có cả lịch sử chứng minh. Nên Thiếu Kiệt và Chu Tường đều nhìn hắn lắng nghe xem cái món lạ đời này có lịch sử như thế nào.

- Một trong nhiều tương truyền về sự phát minh ra món Bak Kut The đó là thời xa xưa ở Singapore, một người ăn xin đói khổ nọ tới một tiệm mì thịt heo để xin đồ ăn. Người chủ quán lúc ấy cũng trong cảnh thiếu thốn tuy vậy vẫn có lòng giúp đỡ người ăn xin. Ông ninh một vài mảnh xương heo còn xót lại, nêm vào đó các loại gia vị bình dân mà ông dùng để tăng hương vị cho thức ăn, bao gồm có hồi hương và hạt tiêu để tạo cho món ăn có màu như nước trà. Như thế, trà sương sườn đã ra đời. Một giáo sĩ đã nói rằng: đây là một loại thuốc bổ được tạo ra để làm "phục hồi sinh lực" cho những người phu khuân vác Trung Quốc làm việc ở khu vực cầu cảng Clark Quay.

Nghe được Lý Đồng vừa nói vừa lấy muỗng múc từng muỗng nước bỏ vào miệng mình Thiếu Kiệt với Chu Tường cũng làm theo. Khác vói cái màu nâu sẫm của tô súp khi những giọt nước xúp vào trong miệng thì một vi thanh mát và hương thơm của những gia vị kia được tỏa ra trong khoang miệng. Nó làm cho Thiếu Kiệt và Chu Tương không gần ngai múc tiếp những muỗng tiếp theo. Chưa kể đến miếng sườn với phần thịt mềm được ninh như cũng là cho vị ngọt của thịt mỗi lần cằn vào vị ngọt tiết ra như làm dịu đi cái nóng bức khó chịu của singapore.

Thiếu Kiệt nhìn đến một dĩa mì có những cái hoành thánh và xá xíu màu hồng thêm một ít cải xanh với một loại nước sốt được rưới bên trên mới hỏi Lý Đồng.

- Món này giống mì xá xíu khô vậy?

Gật đầu xác nhận rồi để cạnh cái dĩa mỳ một chén soup nhỏ Lý Đồng mới nói.

- Món mỳ Wanton này có lẽ nhận sự ảnh hưởng từ ẩm thực Hồng Kông. Nhưng đã trở thành một phần không thể tách khỏi trong nền văn hóa của nước chúng tôi. Đặc trưng kiểu món ăn của người Singapore là ăn "khô", rưới lên một vài loại nước sốt ngọt nhẹ, vài lát thịt heo char siew- thịt heo nướng hoặc quay kiểu Trung Quốc, sủi cảo nhồi thịt heo với một bát soup nhỏ.

Chu Tường đưa tay với lấy đĩa mỳ và chén soup bắt đầu cầm đũa lên gắp từng món trong cái dĩa. Khác với vị thường thấy của mỳ xá xíu ở đây nước sốt được rưới lên mang một vị mặn và có mùi thơi của hành lá được phi vàng đập dập rồi đảo sơ.

Với độ sóng sánh trên từng sợi mỳ người ở đây không chỉ dùng dầu hào mà còn có cả một chút béo của mỡ heo. Thêm vào đó miếng thịt bên ngoài vị ngọt bên trong lại có được một vị dai ngon không mất đi cái hương vị vốn có của nó.

- Còn đây là Bánh mỳ nướng Kaya và trứng trần lòng đào đây là Món ăn sáng truyền thống duy nhất của người dân bọn anh. chính là bánh nướng nhân mứt dừa với đôi ba quả trứng trần. Loại bánh mỳ truyền thống là ổ bánh hình chữ nhật màu trắng, đem nướng trong lò, phết đều kaya mặt trong của hai lát bánh- một loại mứt dạng lỏng hay nước sốt xuất sứ từ Malaysia làm từ dừa hoặc trứng, sau đó thì kẹp thêm một lát bơ SCS dày để cho từ từ tan chảy giữa 2 lát bánh mỳ còn ấm. Đây chính là kiểu bánh nướng Kaya cổ điển tại Singapore. Thêm vào đó, những loại biến tấu cho khác đi có thể sử dụng bánh mỳ nâu thái lát mỏng, bánh sữa tròn hoặc "Jiam Tao Loh Tee" như bánh gậy của Pháp.

Thiếu Kiệt cầm lên hai mẩu bánh mỳ ở giữa có nhân bánh và có những cái trứng gà được trần sơ đập bỏ ra dĩa với một ót nước sốt rãi đều trên mặt. Miếng bánh cắn vào có vị bùi bùi và béo của mứt dừa và độ mềm mại của bánh mình cũng làm cho người ta thích thu thêm vào đó những quả trứng gà hồng đào âm ấm đang mời gọi.

Đối với món trứng trần, trứng thường được chế biến bằng cách cho vào một nồi lớn nước sôi bằng kim loại được đậy vung kín. Sau khoảng thời gian ước lượng, trứng được vớt ra khi đạt yêu cầu món ăn.Thời gian trần trứng trong khoảng 7- 10 phút tùy theo từng sở thích về độ chín của trứng.

Với bước chuẩn bị, vỏ trứng được tạo rãnh nứt để sau đó có thể tách hai nửa vỏ trứng bằng tay không, lòng đỏ và lòng trắng trứng được hứng bằng một chiếc đĩa đặt ở bên dưới, phần vỏ trứng sau đó được vứt bỏ. Nêm gia vị với một chút hạt tiêu và xì dầu độ đậm, nhạt tùy ý.

Lúc này là thời điểm dùng chúng ngon nhất vì lòng đỏ vẫn là một chất lõng sền sệt khá thú vị. Nhưng nếu để lâu thêm ít phút thì sẽ không ngon bởi khi trứng nguội nó sẽ thay vào đó là mùi tanh mà ít người muốn dùng lại.

Thấy Thiếu Kiệt và Trương Hạo cứ dùng lần lượt các món mình giới thiệu khác mất nhiều thời Lý Đồng nhíu mày nói.

- Thôi để anh giới thiệu hết rồi hãy ăn. Chứ cứ vừa ăn từng món vừa giới thiệu mệt quá. hai người cũng không biết được nó như thế nào.

Chu Tường với Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ cười nhẹ. Đúng là cứ để Lý Đồng giới thiệu từng món rồi ăn từng món như vậy đúng là lâu hơn nhiều so với việc hắn giới thiệu một lượt rồi ăn.

- Khỏi đi anh quan trọng món ăn ngon là được lai lịch của nó thì có thể tìm hiểu sau. Không nhất thiết món nào cũng phải giới thiệu đâu. Âu cũng chỉ là món ăn mà thôi.

Thiếu Kiệt biết đề tài này mà kéo dài thì những món ăn ở đây cũng nguội lạnh bởi vì Ẩm thực Singapore là biểu hiện của sự đa dạng sắc tộc của nền văn hóa của Singapore có nguồn gốc từ Malaysia, là một sản phẩm của thế kỷ của sự tương tác văn hóa do vị trí chiến lược của Singapore.

Thực phẩm bị ảnh hưởng bởi các truyền thống ẩm thực Malay bản địa, người Trung Quốc chiếm ưu thế, người Indonesia, người Ấn Độ, người Peranakan, phương Tây đặc biệt nhất là Anh và Á-Âu chịu ảnh hưởng của Bồ Đào Nha, được gọi là Kristang kể từ khi người Anh thành lập Singapore trong thế kỷ mười chín.

Việc này ảnh hưởng từ các khu vực khác như Sri Lanka, Thái Lan, và Trung Đông tồn tại trong văn hóa ẩm thực địa phương. Ví dụ trong các khu ăn uống ngoài trời Singapore, đầu bếp Trung Quốc chịu ảnh hưởng của nền văn hóa Ấn Độ có thể thử nghiệm với các loại gia vị và nguyên liệu như me, nghệ, và bơ sữa trâu, trong khi một đầu bếp người Ấn Độ có thể phục vụ một món mì xào.

Với một loạt các ảnh hưởng từ các quốc gia khác nhau, đủ để lưu ý rằng hiện tượng toàn cầu hóa cũng có ảnh hưởng đến ẩm thực tại Singapore.

Lý Đông lúc này cũng cầm đũa lên. Họ bắt đầu ăn trong lúc chờ đợi những thông tin về giấy báo đăng ký kinh doanh của Thiếu Kiệt. Hơn thế nữa Thiếu Kiệt chốc chốc Thiếu Kiệt lại hỏi về những lĩnh vực chủ yêu ở đây. Nhắm có một ánh mắt khách quan cho những gì mình đang dự định.

Đang nói cười vui vẽ bỗng nhiên Lý Đồng xầm mặt lại im lặng. Như bình thường không nói gì nữa. Thấy thế Chu Tường mới hỏi hắn.

- Có chuyện gì thế? Đang vui sao bỗng nhiên mặt hầm hầm vậy.

- Không có gì chỉ là vừa thấy được người không nên thấy. Thôi mình chuyển chỗ khác đi.

Thiếu Kiệt ngồi bên cạnh Lý Đông lúc này thấy một vài người đang hướng về phía bàn của mình chỉ trỏ. Hắn nhận định lúc này Lý Đồng muốn tránh mặt những người đó để không phải phiền phức nên mới gật đầu nói.

- Cũng được chuyển chỗ cũng được. Không có gì hết tránh một chuyện bớt một việc phát sinh không đáng có.

Nghe Thiếu Kiệt nó thế Lý Đồng có vẻ cảm kích mọi người định đứng lên thì những người kia đã đến bên cạnh Lý Đồng. Một người đến bên cạnh vỗ vai sau lưng hắn nói.

- Ấy da có phải đại danh đĩnh đỉnh luật sư Đồng đây không. Mọi người xem nhé Phong thái của luật sư Đồng đây thấy không người ta điệu thấp ăn uống ở hàng quán như thế này mới gọi là tiết kiệm. Đâu bằng mọi người bọn mình phung phí tiền bạc nhà hàng. Mấy đứa mới ra trường đấy nhớ luật sư đồng đấy. Anh minh liêm chính không bào chửa cho người đúng tội nghe chưa.

Những người xung quanh phía sau người đang nói cười đùa. Chế giểu Lý Đồng. Lúc này bản thân bị trêu chọc Lý Đồng cũng nóng giận.

- Quang Tác mày khinh người vừa thôi!

- Ây cha! vẫn còn hung hăng như ngày nào! Mày hết thời rồi Lý Đồng à. Tao nhớ một số người nói mày đang làm việc môi giới. Hay là hướng dẫn viên du lịch ấy nhỉ. À đúng rồi vị luật sư của mọi người sao lại làm mấy cái này nhỉ. Phong thái năm đó đâu rồi.

Người thanh niên Được gọi bằng Quang Tác này nói chuyện tương đối khó nghe. Chu Tường lúc này cũng nhíu mày nói nhít lại gần Thiếu Kiệt nói.

- Việc này sao Thiếu Kiệt!

- Không phải chuyện của mình đừng dây vào, Để đó chuyện của Lý Đổng để anh ta tự giải quyết mình chân ướt chân ráo chưa biết những người này thế nào đối với Lý Đồng.

Thiếu Kiệt nói ra những suy nghĩ của mình đối với việc này cho Chu Tường nghe hắn cũng im lặng đứng một bên không nói gì để cho Lý Đồng tự đối phó.

Nghe được những lời của Quang Tác nói mình. Lý Đồng chỉ cười cười lắc đâu chỉ thẳng mặt Quang Tác nói.

- Đúng vậy tao vẫn hùng hổ như xưa thì đã sao. Không phải bọn mày đã từng bào chửa cho rất nhiều những kẻ phạm pháp sao. Không phải bọn mày mua chuộc nhân chứng hăm dọa gia đình họ sao. Bọn mày có gì mà không dám làm. Một bè lũ luật sư bất lương thì cũng như thế thôi. Thà thằng Lý Đông này nghèo, Cũng không phải hạn mặt dày vô sĩ như bọn mày.

Nhóm người Quang Tác lúc này không ngờ giữa nơi đông người Lý Đông lại hùng hổ nói chuyện quát tháo nhóm người bọn hắn như thế. Quang Tác hắn nghĩ với thân phận của họ đi đến đâu với trang phục chỉnh tề thì nếu xảy ra chuyện gì họ vẫn mang tiếng công chức nhà nước mà làm việc nên không ngại nói với Những người của hắn.

- À cái thằng này hôm nay lại lên giọng kìa. Hay là vừa tìm được chỗ dựa nào rồi định trở mình? Hai thằng khách du lịch này sao? Bọn nó dám bảo vệ mày lúc này đấy.

Thiếu Kiệt lúc này bình tỉnh từ tốn lấy điện thoại ra mở khóa nhân +65 999 đây là số khẩn cấp của cảnh sát singapore. Điện thoại vang lên âm thanh của tiếng nhất máy điện thoại. Thiếu Kiệt nhanh chóng nói vào điện thoại một tràng tiếng anh.

- Sorry this phone number is of the police. I am a tourist to your country. I am currently attacked by a group of people. We are at the Makansutra Gluttons Bay Food Center. (xin lỗi số điện thoại này có phải của cảnh sát. Tôi là du khách đến nước các bạn. Hiện tại tôi đang bị một nhóm người ở đây tấn công. Chúng tôi đang ở Trung tâm ẩm thực Makansutra Gluttons Bay.)

Bên kia một âm thanh của vị tổng đài viên nói lại chỉ có Thiếu Kiệt và những người bên cạnh hắn như Lý Đồng và Chu Tường Nghe thấy

- Please hold the machine for more than 30 seconds so we can locate you.(vui lòng giữ máy trên 30 giây để chúng tôi định vị bạn.)

Cả Lý Đồng cũng bất ngờ khi nghe Thiếu Kiệt nói những câu đó qua điện thoại hắn cũng hiểu Thiếu Kiệt đang định làm gì. Thiếu Kiệt thì cười cười hắn hiểu rõ ở quốc gia này chú yếu là nhờ vào du lịch nên khi nói bạn là khách du lịch mà lại bị người bản sứ tấn công. Không cần biết là bạn đúng hay sai trước hết các nhân viên cảnh sát sẽ nhanh chóng đến bảo vệ bạn.

Nhóm người của Quang Tác xanh mặt họ không ngờ Thiếu Kiệt lại gọi số khẩn cấp nên nói bằng Tiếng địa phương của mình đại khái Thiếu Kiệt hiểu họ muốn cướp điện thoại để cúp máy. Thiếu Kiệt nói bằng ngôn ngữ của quốc gia mình với Chu Tường.

- Chịu đánh lấy Thương Tích. Kiện!

Hắn hiểu rỏ nếu Lý Đồng bị đánh không thì sẽ giàn xếp nội bộ nhưng nếu hắn hoặc Chu Tương bị đánh thì lúc đó mới là chuyện lớn.