Chương 265: Chạy Đua Với Thời Gian
Thiếu Kiệt đi ra khỏi phòng. Ở đây chỉ còn ba người Koh Khan cũng hiểu những đánh giá của Nguyễn Mie là có cơ sở không nhỏ. Chỉ với tâm tính ra tay quyết đoán không đường lui của Quang Tác nếu sau này Thiếu Kiệt hắn ngày một trưởng thành chắc chắn còn mang tính uy hiếp hơn nhiều.
- Việc này xem như muốn thương lượng với cậu ta thì chỉ có cách vừa rồi. Điều kiện đã có rồi đó hiện tại đợi cho những người bên ngoài về hết đi rồi nhóm của bọn anh tự lo. Muốn yên ổn hay náo nhiệt thì tùy anh.
Sok Khan nghe rõ trong lời nói của Thiếu Kiệt việc này muốn nhanh hay chậm chỉ cần Quang Tác làm việc với những người hắn quen biết ra sao. Vì Thiếu Kiệt đã đề cập đến nhà của mình thì ở đó có thể nói chuyện dễ hơn muốn ra sao bây giờ chỉ cần một lời nói của hắn là thành hay không nữa sẽ xong.
Thiếu Kiệt đi ra bên ngoài nhìn Trấn Quốc với là Chung Chí Cương mới cười cười nói.
- Hôm nay tạm thời rời đi xem những người này muốn bên mình làm ra sao là được rồi. Đem trái banh này vào tay họ để những người ở đây giải quyết xem đủ lợi ích đối với mình hay không sẽ tính tiếp.
- Cậu với bọn họ vừa bàn bạc điều gì sao lại để họ dễ dàng như thế. Bên mình chiếm thế thì phải đối thoại lợi ít thuộc về mình chứ.
Nhìn xung quanh một lượt nơi đây khá nhiều người nên Thiếu Kiệt mới hằn giọng một ít. Chợt nhật ra ở đây là đồn cảnh sát Trấn Quốc lúc này mới im lặng. Chung Chí Cường thấy thế cũng nói nhỏ.
- Để lên xe chuyện này sẽ nói sau.
Thiếu Kiệt với mọi người cũng gật đầu Trấn Quốc mới nói với Chung Chí Cường và mọi người.
- Mọi người có thể về trước tôi lấy giấy tờ bao cáo và những thứ cần thiết sẽ đem về sau.
Định đi ra ngoài nhưng chợt nhớ bên ngoài hiện tại còn có một số phóng viên nếu hắn ra bây giờ rất dễ bị lên hình. Nên cũng nói Với Chung Chi Cường.
- Chú Cho người lấy một số khẩu trang vào nón để tiến ra xe chứ như thế này không ổn.
Nghe Thiếu Kiệt nói mình cần không lộ diện trước ống kinh Chung Chí Cường vẫn tưởng vì thân phận đặc thù sợ bại lộ dấu vết nên mới nói những người gần mình đi lấy những món đồ đó cho nhóm người bọn hắn.
Thiếu Kiệt ngồi đợi thấy được từng người từng người vào phòng thẩm vấn sau một hồi đi qua với khuông mặt tái xanh lại. Chốc chốc lại nhìn về hắn rồi lại cúi đầu xuống đất.
Biết họ mới vừa được biết những gì đã diễn ra Thiếu Kiệt cũng chỉ cười. Lý Đồng thấy thế cũng hỏi nhỏ hắn.
- Em làm gì mà bọn người đó ra nhìn mình mặt mày xanh mét như trúng gió vậy.
- Chỉ là làm một số động tác nhẹ đủ để bọn hắn không còn làm việc được nữa thôi ấy mà.
Lý Đồng lúc này cũng không hiểu Thiếu Kiệt đã làm những gì nhưng hắn biết để một luật sư không còn được phép làm việc chỉ có hai thứ là tiếp nhận điều tra vi phạm hoặc là bị rút giấy phép hoạt động nghề nghiệp của mình.
Nhóm người Thiếu Kiệt được đưa những vật dùng cần thiết áo khoát trùm đầu mũ lưỡi trai còn thêm cả khẩu trang che mặt. Cả ba người được Cảnh Sát đưa ra khỏi đồn cảnh sát trong khi đó những phóng viên không ngừng ở ngoài chụp hình hướng Chung Chí Cường hỏi về tình hình muốn biết.
Chiếc xe của lãnh sự quán được mở cửa sau sẵn những người nhóm Thiếu Kiệt lên xe Chung Chí Cường cũng ngồi vào tay lái phụ. xe lăn bánh được một đoạn hắn mới hỏi Thiếu Kiệt.
- Cậu về nơi nghĩ ngơi hay là về lãnh sự quán?
- Thôi đưa tôi về nhà đi. Địa chỉ này ở đó nói chuyện thuận tiện hơn.
Người lái xe nhìn qua địa chỉ Thiếu Kiệt lưu lại ơ một note trên điện thoại cũng gật đầu. Thiếu Kiệt lúc này cũng mới mọi người mới mở khẩu trang cùng với những mũ ra. Chung Chí Cường lúc này mới thở dài nói.
- Đáng lẽ chuyện này nên làm căn để có được một số lợi ích nhiều hơn dù sao nhóm người đó cũng là công chức người cầm cán cân mà lại có tố chất như thế.
Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ cười hắn biết Chung Chí Cường ý nghĩ như thế nào nhưng ở hoàn cảnh như thế này hắn thấy tốt nhất cứ đè lại những thông tin càng nhiều càng tốt.
- Chưa hẳn đâu cứ như thế này đôi khi lại tốt hơn là làm áp lực quá. Thử nghĩ xem mình không biết những người kia làm gì. Nhưng nếu thương lượng cấp quốc gia thì họ sẽ chịu thiệt lúc đó mấy người hôm nay cũng chỉ là chịu hi sinh thôi. Thay vào đó mở một lối để họ tự thương lương lúc đó lấy điều kiện doanh nghiệp nước ta được một phần lợi ích khi vào đầu tư ở đây và đãi ngộ tốt hơn một chút chắc lúc đó sẽ được.
Nghe Thiếu Kiệt nói ra những suy tinh của mình Chung Chí Cường lúc này cũng thầm than. Hắn thấy nếu là một người mật vũ bỏ lớn lấy nhỏ nhưng hiệu quả hơn là đàm phán song phương thi đôi khi cái ý tưởng này lại có thể thực hiện nhiều hơn là những điều kiện sau này khi bàn tới.
- Nhưng mà em không sợ họ không chịu đàm phán sao? Họ đem chuyện này không chịu đáp ứng điều kiện để cho bọn người kia hi sinh thì lúc đó kế hoạch của em phá hỏng hết.
- Không chắc chắn họ phải thương lương với những người bên mình đơn giản mình nắm đằng cán. Mọi người nên nhớ một điều Singapore đang cạnh tranh với Hồng Kông trong vấn đề đầu tư và các điều kiện khác. Trước hết hai nơi nay đều thuộc dạng du lịch và phát triển kinh tế hai nơi đang ganh đua nhau kể cả thứ hạn trên bản xếp hạn sân bay. Còn với mức thuế xuất bên kia tốt hơn bên này nhiều.
Nghe Thiếu Kiệt nói như thế Chu Tường mới hỏi hắn.
- ủa sao lúc đầu em không chọn bên đó. Nếu như thế cũng được mà đỡ phải rườm ra như bên này.
- Em không chọn bên kia vì nếu ở bệnh đó chúng ta phải đấu với mấy tập đoàn lớn về phát hành game còn mình ở đây thì các nước đông nam á vẫn có thể thâu tóm được. Nên mới quyết định chọn nơi nay với phần bên kia chỉ chuyên về thị trường kinh tế. Nên bên đây vẫn là nơi có thể đặt chân.
Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ lúc đầy của hắn khi Tiến hành nên đem trụ sở vẫn đặc ở singapore hay Hông Kông. Bởi hai bên được hắn chú ý nhiều nhất. Singapore có một công nghệ tiên tiến hơn bên kia thì có nền kinh tế vững chắc họ tuy chỉ là một vùng đất đại lục nhưng có hệ thống tiền tệ riêng mệnh giá tiền bạc của họ được sử dụng đứng thứ 8 trên tất cả thế giới về hình thức thông dụng.
- Vậy theo em chuyện này chỉ đơn giản như thế thôi sao?
- Thì đơn giản vậy thôi cần gì phải rắc rối. Không chừng giờ này bên kia đã có thể biết được một số tin tức rồi đấy chắc không lâu sao sẽ có người liên lạc với bên mình thương lượng đây.
Lời vừa dứt điện thoại của Chung Chí Cường vang lên hắn nhìn màn hình điện thoại xong cũng nhìn Thiếu Kiệt bởi số điện thoại đang gọi đến ở bộ ngoại giao singapore. Vội nghe máy một lúc sau mới cúp máy Chung Chi Cường mới quay xuống nói với Thiếu Kiệt.
- Tôi biết sợ cậu rồi đấy! Bộ ngoại giao vừa gọi điện thoại muốn gặp cậu để đàm phán.
Chu Tường với Lý Đồng cũng nhìn Thiếu Kiệt lăm lăm. Thiếu Kiệt lúc này cũng cười cười hắn nói thêm một câu nữa.
- Đừng nhìn tôi như vậy! nếu suy tính được là sẽ ra thôi còn việc nữa đem ra hù dọa mọi người có thể mấy người tại nước mình đã biết tin đi có thể là họ sẽ đề xuất là để cho em tự giải quyết đi.
Thiếu Kiệt không tin chuyện hắn ở singapore này lại không có người đi theo hắn quan sát. Dù cho có Hà Vi nhưng hắn biết chắc Hà Thúc sẽ cho người đi theo mà hắn không biết nên mọi thứ hắn làm sẽ được báo cáo đường dài về cho Hà Thúc nắm rõ tình hình.
- Thôi em đừng chơi cái trò này ghê lắm đấy. Người ta không biết lại tưởng em thánh sống không bằng. Những mà như thế cũng tốt. Đỡ phải phiên phức nhiều cho anh em của mình.
Thấy Thiếu Kiệt làm quá Chu Tường trêu chọc hắn. Nhưng hắn hiểu Thiếu Kiệt dám chắc mới nói ra những điều này. Chưa kể đến hắn cũng hiểu sơ về bối cảnh của Hà Vi thông qua tiếp xúc cũng biết được ít nhiều.
Lý Đồng lúc này trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó nãy giờ không nói giờ hắn mới Lên tiếng.
- Thiếu Kiệt cậu định lấy về hợp đồng cho Huyền Thanh đúng không. Mở ra sự thuận lợi đấu thầu chọn nhà tham gia. Thao túng phía sau thông qua lần đàm phán này với những người sắp gặp đúng không?
Chu Tường lúc này cũng giật mình hắn không nghĩ Thiếu Kiệt lại tính toán luôn phần của cả Huyền Thanh vào việc này nên đợi chờ câu trả lời của Thiếu Kiệt.
- Ừ. Chu Tường anh cũng thấy được Huyền Thanh đang có đối thủ mà không biết mặt. Việc làm khó đối với doanh nghiệp nước ngoài lo lắng bị hợp đồng bị người nước ngoài lấy. Điều này chỉ có ở những doanh nghiệp quốc nội đang cạnh tranh với Huyền Thanh. Vậy sao không rẽ nước đẩy thuyền mục đích thật chuyện này chỉ để Huyền Thanh xâm nhập được sản phẩm vào đảo quốc xinh đẹp này
Lý Đồng lúc này cũng thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lại lấy quyền lợi cho công ty của Huyền Thanh mà không phải công ty của hắn. Trong khi đó hồ sơ đăng ký công ty của Thiếu Kiệt hiện tại vừa mới bắt đầu nên hỏi.
- Sao em lại không tận dụng phát triển công ty của mình thâm nhập thị trường luôn mà lại chuyển dời cho chị Thanh.
- Vì công ty mình sẽ không phải là kinh doanh sản phẩm nhưng những doanh nghiệp sau này thì không biết. Người đi đầu sản phẩm của nước chúng ta chỉ có Huyền Thanh để như thế mới có cái gọi là đàm phán đánh đổi công bằng. Công ty của chúng ta cần là một buổi hội thảo giới thiệu sản phẩm công nghệ hoặc là những buổi giới thiệu gaming sắp ra mắt.
Nghe được Thiếu Kiệt nói điều kiện phát triển công ty của mình Chung Chi Cường lúc này như chợt nhớ ra điều gì đó mới vỗ tay một cái vang lên.
- Cháu cần một nới quản bá thiết bị công nghệ thì có đấy khoảng ba ngày nữa là có một buổi triển lãm công nghệ phần mềm tại trung tâm gần đây nhưng mà hình như chúng ta không kịp lấy gian hàng rồi.
- Có chuyện này?
Chu Tương lúc này thấy Thiếu Kiệt giật mình. Hắn biết Thiếu Kiệt dạo này không cập nhật thông tin về công nghệ vì phải viết một đống code trong phòng máy rồi chỉnh sửa nhiều thứ.
- Thiếu Kiệt buổi triển lãm này chỉ là một buổi nhỏ ở Châu Á thôi không như những buổi triễn lãm khác của các nước Châu Âu nên báo chí sẽ không đưa tin nhiều chỉ có mấy trang báo công nghệ đề cập sơ lượt thôi.
Nghe Chu Tường giải thích Thiếu Kiệt mĩm cười hắn thấy đây là cơ hội hắn đem Garena công bố cũng để kiếm đối tác hợp tác thích hợp. Để hắn lấy kinh nghiệm.
- Ba Ngày nếu mà lấy được gian hàng chắc chắn mọi thứ chắc chắn sẽ tốt hơn. Quan trọng là hiện tại chúng ta vẫn chưa có chuẩn bị gì hơi khó một chút nhưng không phải không có cách.
- Đủ không Thiếu Kiệt! Không thì đầu năm giữa tháng hai cũng được mà. Khoảng thời gian đó cũng được mình đâu cần phải gấp như lúc này.
Suy nghĩ một lúc Thiếu Kiệt trầm ngâm hắn tính toán mức độ sử dụng những ngày đầu và những gì cần thiết đem bộ phận cơ câu tuyển dụng hoạt động một cách tốt nhất.
- Không ba ngày phải tham gia cái này. Thứ nhất chúng ta cần tìm một nguồn nhân lực hoạt động cùng với mình. Đem việc này thành cơ hội tuyển nhân viên cho chính công ty sau này. Và lấy ý kiến người dùng thử để xem ứng dụng của chúng ta như thế nào.
Thiếu Kiệt tính toán một lúc rồi mới nói ra những gì cần thiết nếu hắn Tham gia vào sự kiện lần này lấy được những lợi ít gì. Chu Tường nghe qua cũng gật đầu. Đi tuyển dụng theo cách thông thường đúng là có phần lâu và khá tốn kém. Nhưng nếu lựa chọn việc này làm song song thì chắc chắn sẽ được.
- Anh Thấy thời gian khá gấp mình còn chưa có gian hàng đi muốn lấy được cũng không dễ mà biết ai sẽ chịu để lại cho mình một gian hàng chứ họ đăng ký trước cả tháng để có mặt ở đây mà.
- Chu Tường anh quên mình sắp phải đàm phán với những người nào à. họ mà không thể kiếm cho mình một gian hàng đủ điều kiện sao. Ít nhất mình chỉ cần là có gian hàng thôi cũng không làm khó họ nhiều đi. Những việc còn lại thì minh sẽ tự chuẩn bị.
Chu Tương cũng chợt nhớ sắp tới Thiếu Kiệt phải gặp vài người. Những người này thế lực không kém chắc chắn sẽ đem về được thứ Thiếu Kiệt muốn đi.
- Lát về anh dựa theo lattop em đem theo gửi về cho Ngọc Nhi nói Ngọc Nhi cho người in poter làm các thứ cần thiết mình chỉ cần hôm nay lấy được gian hàng sẽ tiến hành làm các bước trang trí lại gian hàng luôn. Còn nữa Lý Đông anh chuẩn bị vé khứ hồi trong ngày cho Trương Hạo. Để trong tối nay anh ta bay về bên kia. hai ngày sau đem theo đồ đạc cần thiết qua bên này. Chủ yếu chúng ta chỉ cần có thế là làm được. Hầu như Trương Hạo chỉ đem một ít giấy dán với những thứ cần thiết là được. Không cần đem nhiều hơn đâu rắc rối lắm.
Thiếu Kiệt bắt đầy sắp xếp cho những gì cần thiết để cho Trương Hạo chạy đi chạy về có được những thứ sắp tới tham gia hội chợ triển lãm là được ở bên kia Ngọc Nhi có thể tiến hàng đốc thúc in ấn các thứ cần thiết cho hắn.
- Chuyện này nhất định thành, Nếu kịp tiến độ trong ba ngày chạy đua với thời gian chắc chắn sẽ được.
Chu Tường lúc này hào hứng nhưng chợt nhớ ra cái gì đó mới nói Thiếu Kiệt.
- Ở đây mình không có đội ngũ thi công em đinh làm sao trang trí lại các thứ trong gian hàng đây. Giờ có kiếm người cũng không biết làm sao mà thi công đây Thiếu Kiệt.
Cười Cười nhìn Chu Tường với Lý Đồng ánh mắt loét lên một chút ẩn ý gì đó Thiếu Kiệt mới hướng hai người hỏi.
- Lý Đông anh biết chỗ mua dụng cụ chứ nhỉ. Chỉ cần em với anh chắc cũng đủ thi công rồi!
Chung Chí Cường nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng quay lại nói với hắn.
- Cậu định tự mình thi công gian hàng sao?
- Chuyện này làm gì mà không được ban tổ chức nào có chỉ định phải là công ty thi công gian hàng đâu. Với lại đa phần trang trí gian hàng phụ thuộc vào công ty nhận được gian hàng mà.
Mọi người lúc này không hiểu Thiếu Kiệt định làm gì. Theo họ thấy chuyện này nếu tự thi công chắc chắn sẽ không được như những công ty chuyên làm sự kiên event có nhân lực trang trí các kiểu chuyên nghiệp cho một gian hàng sự kiện.
- Chuyện này không phải lo lúc đo cứ đợi xem em trổ tài cho mà xem chỉ là hơi thiếu người giúp đỡ làm việc vặt.
- Ấy! Chuyện này tôi sẽ cho vài nhân viên bên lãnh sự quán được nghĩ phép giúp cậu làm việc là được chứ gì.
Chung Chí Cường thấy Thiếu Kiệt nhìn hắn chằm chằm như muốn nói ông cho tôi mượn người nên cũng cười cười giả vờ tự nói ra hơn là để Thiếu Kiệt nói.