Chương 164: Bị Làm Thịt
Không thể nói cách của Lý Bân khá là hay nhưng đối với Thiếu Kiệt hắn đem những phương án này vào chuyện nhỏ nhặt như thế một cách vui vẽ mà Lý Bân học được.
Mày thật sự thuột ba mươi sau kế trong bình pháp tôn tử thật đấy hả Lý Bân?
Thuộc chứ sao không. Em tìm hiểu kỷ lắm anh quên là em làm Bang chủ trong game sao không thuộc thì làm sao mà đi công thành với đối phương chứ. cài người tình báo rồi đem phương án đối phó một cách tốt nhất mới chiếm được thành của đồi phương chứ.
Lần này thì Thiếu Kiệt bó tay rồi. Lý Bân hắn học thuộc một kiến thức cao thâm chỉ nhắm vào chơi game nhập vai. Nên Thiếu Kiệt cũng không ngại vỗ đầu hằn một cái mắng.
Móa mày còn đường nào để chơi không. Kiến thức vĩ nhân màt lại áp dụng vào trò choi mày có biết kiến thức đó mười người kinh doanh thì hết chín người đều thuộc không. Đem kiến thức áp dụng không đúng chỗ. Nhưng mà với bản lãnh của mày làm sao mà học thuộc hết ba mươi sáu kế đó thế?
Thiếu Kiệt cũng không hiểu được một người học bài thì không bao giờ nên thân nhưng lại thuộc được cả ba mươi sau kế trong binh pháp tôn tử mà ngay nay nhiều người vẫn thường ứng dụng nhất là những người trong chốn kinh doanh.
Thì anh cũng không nghĩ lại xem. em chỉ có chơi game là giỏi còn lại học có vô đâu. Nhưng mà công nhận cái đó nó ứng dụng vô nhiều thứ được lắm. Thế là không biết từ lúc nào thuộc luôn. Mà kệ miễn sao ứng dụng được thì chơi thôi.
Đam mê cũng không phải là xấu đôi khi nó vẫn đem lại một ít gì đó gọi là thiết thực. Mà Lý Bân giờ là một minh chứng tốt nhất cho việc đó. Chỉ vì đam mê game mà hắn không ngần ngại thuộc luôn cả một mớ kế sách của người xưa cũng là điều đáng quý. Nên Thiếu Kiệt cũng không bàn thêm về chuyện này nữa để Lý Bân cứ tự phát triển theo hướng hắn muốn sau này.
Hoàng Lâm Nhu lúc này đang ở nhà bà đã cầm trong tay vấn đề giấy phép xây dựng hoàn chỉnh. Thường những thủ tục đầy đủ giấy tờ thường được Vân Anh thao tác khá nhanh chóng. Hà Vi lúc này cũng đang có mặt tại đây. Cô đến nhà Thiếu Kiệt chủ yếu sắp xếp cho Khải Huy di dời những máy vi tính đang để tại đây cho Thiếu Kiệt.
Thấy mẹ Thiếu Kiệt phân vân lựa chọn giữa việc nên xây dựng toàn diện hay chỉ một phần đất vừa được sở hữu Hà Vi mới nói với Hoàng Lâm Nhu.
Cô làm gì mà phân vân như thế? Theo cháu thấy thì cô cứ làm theo bản vẽ Thiếu Kiệt đưa là được rồi cần gì cô phải phân vân nếu xây trước hay sau gì cũng phải tốn tiền. lại phải để đó nhiều thứ phát sinh trong lúc tạm hoãn thi công. Thì làm luôn một lần là được.
Cô cũng biết thế nhưng còn đồ đạc và một số vật dụng phải để ở đâu rồi để cô với Thiếu Kiệt mướn nhà ở trong thời gian này nữa.
Hoàng Lâm Nhu nói ra suy nghĩ của mình cho Hà Vi nghe, Vì nhà Thiếu Kiệt hắn không nhiều đồ nhưng vẫn phải có một nơi để hai mẹ con ở tạm là điều cần thiếu. Bà chưa bao giờ nghĩ đến tình huống mình sẽ xây dựng nhà cửa lại một lần nữa do chính tiền bạc của Thiếu Kiệt hay của Bà.
Cô chuyển qua nhà cháu ở vài tháng cũng được mà. Thiếu Kiệt cũng thế. Như thế tiết kiệm được một ít với lại cũng giải quyết được tình trạng trước mắt của Ngô Nam đi. Nhà cháu cũng còn khá nhiều phòng mà.
Hoàng Lâm Nhu cũng chưa bao giờ nghĩ đến điều kiện này. Dù sao bà cũng chưa tới nhà Hà Vi bao giờ, bà cũng không biết nhà Hà Vi ra sao nếu mà chuyển đến ở nhà cô cũng được nhưng Hoàng Lâm Nhu thật sự là sợ phiền phức.
Theo Dì thấy điều đó không hay lắm nên lắm. Với lại điều này phiền phức không cần Thiết. Theo dì thấy nếu muốn để cho Ngô Nam không gặp được Thiếu Kiệt thì hắn chuyển qua đó ở vẫn là không có vấn đề gì. Còn dì mà nếu cũng ở cùng thì Ngô Nam chắc chắn sẽ lựa thời gian gặp cả hai người cùng một lúc như thế Ngô Nam sẽ biết được ông cháu đứng sau. Càng thêm rắc rối không cần thiết phát sinh.
Hà Vì mới giật mình lời phân tích của mẹ Thiếu Kiệt là không sai. Cô quên mất rằng mọi người phía sau còn có ông mình. Nếu Ngô Nam thật sự biết được người đứng sau Thiếu Kiệt là ông cô cũng đem đến những hệ lụy sau này.
Dì nói cháu mới thấy đúng thật. Nhưng mà lựa thời gian có dì và Thiếu Kiệt cùng một chỗ thì chỉ là buổi tối hoặc sáng sớm mà thôi. Nhưng mà vấn đề là chỉ một mình dì ở lại nơi này thì sao mà được.
Hoàng Lâm Nhu lúc này mới cười nói với Hà Vi.
Nếu không cô ngủ ở cửa hàng vẫn được mà, Cứ để Thiếu Kiệt hắn ở bên nhà con có chỗ học hành rồi làm việc ổn hơn dì cũng an tâm hơn.
Dì làm như thế Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ không chịu đâu. Dì biết tính bạn ấy mà dễ gì bạn ấy chịu cho dì bị thiệt thòi đây này. Tuy dì muốn tốt cho bạn ấy nhưng chắc chắn là Thiếu Kiệt sẽ không đồng ý đâu. Bạn đó thà ngũ ngoài cửa hàng cũng bảo dì về nhà cháu thôi. Vời dì cũng không cần lo lắng tới vấn đề Ngô Nam đâu. hắn không vào được nhà cháu nếu bão vệ không được sự đồng ý của ông cháu hay của cháu đâu.
Hoàng Lâm Nhu vẫn lưỡng lự mãi Hà Vi mới nói tiếp.
Theo cháu thấy dì cứ nhưng thế này phân vân thì thế nào Thiếu Kiệt cũng nghi ngờ thôi. Lúc đó mọi chuyện mà dì cố gắng không cho bạn ấy biết cũng phải nói ra. Khi thế còn mất nhiều hơn được.
Được rồi dì sẽ tranh thủ chuyện này để mọi người có cái kết toàn diện nhất. Nhưng trước mắt để dì nói Thiếu Kiệt qua ở nhà cháu trước rồi dì mới qua. Dù sao cũng cần phải thu xếp một vài thứ.
Sau khi phân tích thiệt hơn, Hoàng Lâm Nhu cũng thấy được Hà Vi nói khá đúng, nếu cứ không quyết định dứt khoát Thiếu Kiệt sẽ từ đó thắc mắc mà dẫn đến nghi ngờ. Cũng làm khó mọi người nếu Thiếu Kiệt muốn tìm hiểu mà bà thì không nói.
Vậy đi cháu sẽ dời mấy vật dụng Thiếu Kiệt qua bên nhà cháu trước. Nhà càng đông càng vui ở nhà bên đó có vài người rồi nếu mà có thêm Thiếu Kiệt và dì nữa vui lắm.
Nói rồi Hà Vi cho Khải Huy bắt đầu sắp xếp người đưa người di dời những bộ máy tính tại nhà Thiếu Kiệt lên xe. Hoàng Lâm Nhu bắt đầu thu xếp những vật dụng của Thiếu Kiệt vào một ba lô đưa cho Hà Vi mang về nhà mình.
Giờ nghĩ giải lao của lớp học Thiếu Kiệt đang ngồi cùng mọi người Thì Nhã Oanh và Ngọc Nhi đến gặp hắn. Thấy hắn ngồi cùng mọi người vui vẽ Nhã Oanh mới nói.
Thiếu Kiệt hôm qua cậu nghĩ học đi đâu vậy mình với Ngọc Nhi đến nhà cậu gặp mẹ cậu mà không thấy cậu đâu hết.
Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ biết than trời, hắn đang không biết tên nào để cho mẹ hắn biết được hắn nghĩ học, Đang tự nói là kiếm được hắn sẽ mắng cho một trận giờ Nhã Oanh và Ngọc Nhi tự mình nói ra hắn cũng không thể nào mắng các cô được. Bởi hắn biết nguyên nhân là đủ rồi còn mắng hai người thì chắc kết quả của hắn không tốt. Hắn chỉ biết thở dài nói.
Thì ra hai người hôm qua đến nhà mình, làm mình cúp học bị mẹ phát hiện. Sao mà không gọi điện thoại đây này.
Nhã Oanh vẫn còn hậm hực chuyện Thiếu Kiệt nghĩ học vì cho rằng hắn đi chơi với Hà Vi mà Hoàng Lâm Nhu đã nói tránh đi vì công việc nên cũng giận dỗi trách móc.
Biết sao được bạn cúp học làm gì lại là đi cùng với Hà Vi như thế không tốt với gặp trực tiếp cậu cũng hơn chứ. ai biết cập cúp học làm gì, đáng đời.
Ngần sắp thì rồi đó Thiếu Kiệt cậu mà cứ nghĩ học nữa là không ổn đâu không khéo lại nghĩ ngay ngày thi thì chết đấy.
Ngọc Nhi cũng không chừa cho Thiếu Kiệt một cơ hội bắt đầu đã kích hắn. Thiếu Kiệt cũng không ngờ hai cô gái này không hiểu vì sao hôm này lại không nể mặt mũi cho hắn chút nào nên cũng cười cười đáp lại.
Hai người có cần phũ phàng thế không, nhưng mà được rồi từ giờ đến lúc thi hết nghĩ rồi. Ráng xong rồi được mấy ngày nghĩ xã hơi mà. Với sắp tới thi chéo buổi tương đối nhiều thì làm sao mà lơ là được.
Mà hôm qua cậu với Hà Vi đi đâu thế? lại phải nghĩ học. Đến tận giờ về bọn mình tới nhà vẫn là không thấy?
Thiếu Kiệt cũng mẫn cảm xem ra Nhã Oanh cùng Ngọc Nhi đang ghen với Hà Vi nên hắn mới trở thành tiêu điểm bị tra hỏi.
Thì đi công việc với mua sắm một số thứ vật dụng cần thiết cho nhà Hà Vi. Nên thời gian mất khá lâu.
Hắn hiện tại chỉ dám nói như thế vì nơi đây khá đông người, mà ngoài Ngọc Nhi, Lâm Vũ, Lý Bân ra thì không ai biết hắn đang phải kinh doanh và điều hành công ty. Lý Bân lúc này mới vỗ tay nói.
Vậy là rõ rồi nhé, hôm qua anh Kiệt đi dạo với gái bỏ bê anh em cả việc rữa xe khao anh em một chầu cũng chìm vào quên lãng như thế là không được giờ phải bồi thường.
Được dịp bắt thóp Thiếu Kiệt Lý Bân cũng không ngại chém một nhát, mọi người xung quanh nghe hắn nói thế cũng vỗ tay.Thiếu Kiệt đành lắc đầu. Việc này tuy là nói Lý Bân có cơ hội hóa nhưng do hắn đã hứa nên đành chấp nhận. Cũng may nơi này là căn teen đồ ăn cũng vừa túi tiền cũng không nhiều nên Thiếu Kiệt cười cười nói.
Được rồi kìa căn teen kìa mua đô đi lát tính tiền.
Lý Bân hắn nào để chó Thiếu Kiệt bỏ ra ít tiền để đãi ở căn teen như vầy nên cũng xua tay không đồng ý nói.
Ấy vậy sao được chỉ ở căn teen không thì chán chết à. ích nhất phải như lần trước ở quán trà sửa mới vui chứ. Đông đủ mọi người ai cũng có phần ở đây mấy người muốn chém anh Kiệt cũng không được mấy đồng.
Mọi người xung quanh lúc này cũng hùa vào kể cả Ngọc Nhi cùng Nhã Oanh. Xem như Thiếu Kiệt đã biến thành một con dê đang đợi chờ xẻ thịt.
Đúng rồi lần trước mình không có mặt nên lần này phải làm bù. Phạt bạn vì cái tội nghĩ học không báo cáo, lại đánh lẻ đi chơi riêng.