Chương 1007: World Net
Nhưng tất cả những thứ Thiếu Kiệt đang làm ở bên kia không hề hay biết rằng hắn phải bỏ thời gian ra mỗi ngày đều phải đọc thuộc lòng những dòng code ký tự mà nakamoto satoshi thật sự để lại. Vì biết chắc rằng máy chủ nếu chỉ có một thì sẽ không thể đáp ứng được khi bitcoin bắt đầu bùng nổ. Nên Thiếu Kiệt dụng tâm lương khổ phải học thuộc nằm lòng những cái này không thể sai sót dù chỉ một con số hay một ký tự.
Nhưng cũng chính điều này khiến cho hắn trở thành người tạo ra đồng tiền kỹ thuật số mà trong mắt Tymothy và mấy người khác được chiêu mộ về kỹ thuật thông tin mạng từ khắp nơi trên thế giới.
Một đồng tiền mệnh giá được sử dụng mà không bị ràng buộc rằng họ sẽ phải công khai những khoản thanh toán mà giữa hai người giao dịch.
Trong thế giới mà tất cả họ đều bị ràng buộc bởi những mã số công dân và thanh khoản trong ngân hàng mình có bao nhiêu tiền tài sản và công việc họ như thế nào mới có thể sử dụng những quyền lợi cần thiết.
Trong mắt những người lập trình viên, những hacker cần một thứ gì đó không để người khác biết để giao dịch mua bán mà không bị tra ra lịch sử giao dịch của mình từ ngân hàng hoặc các hóa đơn hàng tháng thì đây là một thứ đáng mong đợi.
Thiếu Kiệt đôi tay vẫn lướt trên bàn phím một cách thuần thục để cho từng ký tự và các con số được nối tiếp nhau một cách nhanh chóng.
- Mọi người chuẩn bị đem phần mã nguồn thứ hai bổ sung vào dữ liệu mở trên hệ thống.
Khi hiệu lệnh của Thiếu Kiệt được đưa ra bàn tay chạm vào phím thực thi từng câu code. Tymothy hiện tại cũng gia nhập vào nhóm người làm lệnh để đồng bộ những thứ cần thiết đặt ẩn vào máy chủ của Tencent.
Thiếu Kiệt quan sát những dòng lệnh và mấy cái tập tin được đặt ẩn vào trong máy chủ lúc này mới hài lòng. Ngồi nhìn xem những người khác thao tác trên giao diện một lúc Thiếu Kiệt chợt lóe ra trong đầu mình một ý nghĩ gì đó. Hắn nói với Tymothy.
- Cậu xem nói mọi người triển khai nhanh tất cả các mã đi. Cậu vào phòng tôi mở cái máy tính lên là được.
Đang trên tay thao tác Tymothy cũng ngưng lại. Căn phòng của Thiếu Kiệt vốn không khóa nhưng vì tôn trọng với lại không muốn phiền phức quấn thân mình. Nên ở đây ngay tại trung tâm này căn phòng đó chỉ một mình Thiếu Kiệt ra vào mà không có người nào khác.
Tymothy cũng hiểu có những thứ tốt nhất mình không nên dính vào nhất là một người như Thiếu Kiệt ở trên máy tính cá nhân có biết bao như thư tìm ẩn trong đó. Giờ nếu hắn đặt chân vào trong phòng Thiếu Kiệt nếu sau này có việc gì hắn không tránh khỏi sự liên quan mật thiết.
- Như thế có ổn không hay có cần tôi gọi cho Ngọc Nhi hoặc ai đó đi cùng tôi vào phòng không.
- Không cần như vậy đâu. Cậu chỉ đi mở máy tính của tôi thôi mà trong một phút đó nếu cậu phá được hết mật mã mà tôi đặt thì cậu sẽ không ngồi cùng tôi ở đây làm những thứ này được mà đang làm chuyên gia bảo mật cao nhất quốc tế rồi.
Thấy Tymothy có vẽ lo lắng Thiếu Kiệt lập tức trấn an bằng giọng điệu châm chọc. Nhưng điều này không làm Tymothy phản cảm ngược lại anh ta càng thích thú cười đùa đồng ý.
- Cũng đúng vậy đợi tôi một chút tôi đi mở máy cho cậu.
Tymothy nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi của mình. Chỉ chưa tới một phút Tymothy đã ngồi lại vị trí của mình như chưa từng rời đi. Trong lúc đó điện thoại của Thiếu Kiệt lại hiển thị trên màn hình một số hình ảnh cần thiết.
Đối với việc Tymothy trong lòng dù không thấy có sự liên hệ gì tới việc trên máy Thiếu Kiệt có vấn đề gì nhưng anh ta hiểu rõ một người như Thiếu Kiệt dám để người khác mở máy của mình thì chắc chắn phía sau còn có hậu chiêu gì đó mà anh ta không đoán được.
Khi thấy Thiếu Kiệt nhìn vào điện thoại của mình chỉ sau vài giây khi máy tính của cậu ấy được mở lên Tymothy chắc chắn rằng suy nghĩ của mình là đúng. Trên máy của Thiếu Kiệt sẽ có một chương trình hoặc ứng dụng gì đó để cho cậu ấy kiểm soát được máy tính của mình kể cả khi có người khác xâm nhập.
Hắn tiếp tục công việc của mình với mọi người nhưng lâu lâu lại nhìn về phía màn hình. Nơi hiển thị Thiếu Kiệt đang giống như họ cũng thao tác bàn phím một cách tập trung. Đôi khi nhíu mày một cái bàn tay dừng lại giữa không trung suy nghĩ gì đó rồi lại tiếp tục.
- Thiếu Kiệt! Bên này chúng tôi làm xong rồi. phần còn lại là của cậu.
- ok xong ngay đây.
Thiếu Kiệt bị nhắc nhở liền mỉm cười đem từ trong máy kết nối của mình ra một bộ tập tin được chuẩn bị sẵn đem copy bỏ vào phần những người Tymothy vừa mới làm. Hành động này của hắn làm mọi người muốn tức điên lên vì nếu lúc đầu cũng làm như thế sẽ đỡ đi biết bao nhiêu thơi gian trong khi Thiếu Kiệt đánh máy
- sao lúc đầu cậu không copy paste cho nhanh hơn không giờ mới làm phí mất gần mấy phút rồi.
Tymothy không kiên nể gì trách móc bởi vì càng kéo dài thời gian thì họ càng phải mất nhiều thao tác hơn để bên kia đối phương không phát hiện được những mã nguồn ẩn được đem đặt vào bên trong sever.
- Thông cảm lâu lâu cũng quên một chút. Giờ có chút suy nghĩ cần phải làm nên tạm thời mới nhớ ra.
Thiếu Kiệt trả lời một cách qua loa rồi lại nhìn vào màn hình của máy tính chính mình đôi mắt đăm chiêu suy nghĩ một việc gì đó khiến cho Tymothy có cảm giác dường như Thiếu Kiệt đang định làm một cái gì đó lớn hơn ngay tại thời điểm này.
Ngay tại khi Tymothy đang còn nhiều suy nghĩ trong đầu mình thì ở bên kia Thiếu Kiệt đang chìm trong một dự tính mà hắn cảm giác là khả thi nhất với những gì có thể làm được.
Trạng thái vô thức để suy nghĩ một điều gì đó của Thiếu Kiệt hầu như hoàn toàn quên mất hoàn cảnh xung quanh. Ánh mắt chìm trong những dòng mã lệnh code đang chạy dọc màn hình nhưng lại có một suy nghĩ hoàn toàn không ăn nhập gì
" Nếu như code ẩn có thể tồn tại trên một máy chủ sever để thực hiện kết nối toàn cầu thì bot nét dường như cũng có thế. Đem toàn bộ virut làm tối giản lại thả trên từng mirobyte của thế giới mạng sẽ hình thành ra một môi trường như thế nào ta?"
Câu hỏi này cứ vờn quanh trong đầu Thiếu Kiệt bởi những gì hắn hiểu về thế giới internet được phổ cập rộng rãi nơi mà tất cả mọi người đều có thể từ điện thoại của mình truy cập vào những trang web những ứng dụng được tải miễn phí hoặc có phí trên hệ thống băng thông mạng thì đây là một suy nghĩ lớn ở thời điểm hiện tại của hắn. Việc nghĩ ra vấn đề này không phải dựa theo những gì đã biết mà là tự bản thân mình thấy được.
" Nếu như làm mọi con bot có thể truyền dẫn dữ liệu ở mỗi lần gặp nhau trong không gian mạng. Hoặc bản thân nó tự sinh ra trong không gian tự truyền tải nội dung về một thông tin nhất định sẽ như thế nào. Dữ liệu quá lớn cần phải sao khắc phục được. "
Suy nghĩ là như vậy Thiếu Kiệt không chừng chờ đem ra một số file tập tin trong dữ liệu của mình bắt đầu tiến hành thu nhỏ và tối giản hết mức cho những bot net mà hắn đang nghĩ đến.
Có đôi khi Thiếu Kiệt dừng lại một chút rồi mới lắc đầu xóa đi những dòng code mà mình vừa viết sau đó lại lập lại những bước khác nhau. Không ít lần hắn phải xóa đi làm lại.
Hành động của hắn không qua mắt được những đám người của tymothy đang làm việc. Một người sau khi xong phần của mình liền đẩy nhẹ Tymothy hỏi.
- Ông biết cậu ta đang định làm gì nữa không. Dường như cậu ta đang làm cái gì đó rất mới.
- Tôi cũng không biết nhưng có vẻ như nó quan trọng. Còn quan trọng đến mức nào và áp dụng vào việc cụ thể nào thì tôi không dám chắc.
Nhìn lên màn hình khi thấy Thiếu Kiệt gõ bàn phím một cách nhanh chóng đôi lúc lại xóa rồi đánh máy làm cho ai nấy đều tò mò. Nhưng việc này Tymothy cũng không muốn đề cập nhiều. Hắn biết càng biết nhiều càng không tốt đến lúc Thiếu Kiệt muốn cho họ biết họ sẽ biết được thứ cần thiết mà thôi.
Tymothy mấy lần nhắc nhở Thiếu Kiệt đưa code mã nguồn đồng bộ của đồng tiền kỹ thuật số bitcoin lên máy chủ phụ xong cũng không có hành động gì khác.
Cả nhóm người sau khi làm việc xong đều không rời đi bởi Thiếu Kiệt còn nhăn mày với những gì hắn đang làm không ai biết Thiếu Kiệt làm gì. Nhưng nếu Thiếu Kiệt làm xong cái gì đó họ ở lại sẽ là người đầu tiên trải nghiệm.
Bất cứ người nào ở đây đều mang một tâm lý. Khi cái chương trình Thiếu Kiệt hoàn thành họ sẽ là người được chiêm ngưỡng đầu tiên. Khiến cho Thiếu Kiệt tập trung như vậy thì phải là cái gì đó tốt nhất giống như Bitcoin một đồng tiền mà bản thân họ đang nghĩ rằng người tạo ra nó là Thiếu Kiệt.
Khi mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên lên trên mặt đất. Những tia nắng ấy chiếu vào nơi những cái rèm cửa của căn phòng làm nó sáng lên một cách trông thấy rõ. Dù căn phòng mở đèn nhưng ánh nắng đi ra từ cái rèm được che lại hoàn toàn khác. Lúc này Thiếu Kiệt sau khi tập trung làm việc của mình liên nhân một phím enter để hoàn thiện cái suy nghĩ của hắn vừa mới xuất hiện.
- Xong! Như thế này chắc ổn. Sẽ cần phải xem xét lại. Đến lúc đó hi vọng mọi thứ sẽ chạy đúng như những gì mong muốn.
- Thiếu Kiệt cậu làm cái gì vậy cho chúng tôi biết được không? Mọi người đợi cậu đã lâu rồi chỉ tò mò muốn biết cậu đang làm gì thôi.
Tymothy lên tiếng làm Thiếu Kiệt giật mình. Hắn hoàn toàn quên mất sự hiện diện của đám người này vì chỉ tập trung vào bot net đang làm.
- Ồ mấy anh chưa giải tán sao. Cũng không có gì. Chỉ là tạo vài con world net chạy ngầm thôi. Thú vị lắm để tôi cho mọi người xem diễn biến mô phỏng.