Chương 1012: Tiểu Cao.
- Mày nói thế với đoàn trưởng lỡ như bị phát hiện ra tao với mày không biết sẽ ra sao đâu đấy. Chắc chắn là sẽ không có gì tốt đẹp đâu.
- thế mày nghĩ tao muốn chắn. Không phải lý do này thì lý do nào. Lý Tế Minh trước sau gì cũng phải đụng chạm với đoàn trưởng thôi. Việc này đổ lên đầu gia đình hắn chúng ta còn có cơ hội sống. Không lẽ nói cả đám lơ là vì xem đây chuyện nhỏ hết ăn lại nằm để cho bên dưới làm việc lúc đó tao với mày không bị đem đi bắn trước mới tính là chuyện lạ.
Không phản bác mà còn đồng ý với cách nghĩ của tên đồng bọn với mình. Đội trưởng số bảy của Huyết Long hai hiện tại chỉ có thể xem như lừa dối cho qua chuyện.
- Cũng đúng tao không nói mày không nói chuyện này bên phía Lý Tế Minh cũng không công bố ra như thế xem ra cũng thoát được. giờ thì đợi tiếp ứng thôi. Khi về tao với mày thông qua một lời nói lại với đoàn trưởng tao nghĩ chắc ông cũng tin.
- Đã lỡ diễn rồi phải diễn cho trót. Nếu không tao với mày cũng khó thoát giờ hai đứa chung một xuồng thằng nào đục thuyền là hai đưa chết chung nên cố mà diễn xuất trước mặt ổng cho tốt.
hai người nói xong đều im lặng những giọt mưa của thành phố này như ngừng lại hắn xa xa đâu đó có những tiếng xe chạy dọc con đường. Dường như họ có mặt chỉ để thu dọn tàn cuộc. Những việc này giờ đây trong một góc tường dưới cái lạnh của màn đêm và những hạt mưa còn lại từ đêm qua như muốn rửa trôi hết mọi vết tích cần thiết. Nếu có người nghe thấy những âm thanh đêm qua cũng chỉ có thể cho rằng trong đống đổ nát kia lại có một hoặc hai căn nhà không chịu nổi việc gồng mình dưới cái thời tiết nắng mưa của một năm bắt đầu rơi xuống.
Cách nơi đây hơn ba ngàn cây số. Một con người âm trầm ngồi ở một cái ghế gỗ với với cái bàn đơn giản không cầu kỳ. Nó mang nét cổ xưa của cái bàn làm việc thời bao cấp.
Cái điện thoại đặt trên bàn với một cái đèn thủy tinh hình tròn có lồng chụp bằng những mảnh thủy tinh ghép lại. Trên bàn không ít giấy tờ, Chèn trên đó là những viên đá bình thường dùng để ngăn không cho những giấy tờ bị gió thổi bay.
Cái hộc bàn ở giữa cái tủ được kéo ra trong đó đặt một khẩu súng K54 và một băng đạn người đàn ông lúc này nhìn chằm chằm vào khẩu súng.đối mắt hắn đỏ ngầu những tia máu trong mắt hiện rõ ràng từng chút một.
Con người này thật sự có thể bùng nổ bất cứ lúc nào bởi vì những gì hắn vừa nhận được. Mười hai đội trường của hắn đưa đi gần tám người và một số thành viên bên dưới. Đem về lại chỉ còn hai người. Một nửa thực lực của đoàn đội bị cắt giảm một cách nghiêm trọng.
Đây chỉ là việc có thể nhìn thấy ở trước mắt. Nếu như những thành viên này không mất đi. Mỗi người quản lý một chi đội ngũ bình thường của mình có thể làm được nhiều trận chiến nhỏ khác nhau.
Nhưng giờ lệ thuộc đội ngũ. Những người mất đi không thể nào thay thế trong ngày một ngày hai. Mấy tên bên dưới muốn đưa lên đều cần phải có sự tin phục từ những thành viên bên dưới.
Trong nhất thời mất đi nhiều người như thế đoàn đội của hắn xáo trộn chỉ là việc có thể xảy ra. Nhưng bất ổn từ những người bên dưới nữa mới là điều cần phải cân nhắc.
Đôi tay hắn gõ nhẹ trên bàn từng đợt chậm rãi như đang tính toán điều gì đó. Trước những thứ thay đổi hiện tại do bị đánh một đòn chí mạng vào nhóm người lãnh đạo của mình. Hắn thật sự cần tìm cho chính Huyết Long đội hai của mình một con đường ra nếu không muốn bị Lý Tế Minh lấy việc này làm công kích.
trong căn phòng của hắn im lặng khá lâu cho đến khi hắn cấn giọng gọi một ai đó.
- Tiểu Cao vào trong này tôi có việc cần.
Âm thanh của hắn rất nhẹ nhàng tưởng chừng như chỉ có mỗi một mình hắn ở trong phòng nhưng khi lời nói của hắn chấm dứt một người đáp lại hắn một cách cung kính.
- Vâng thưa ngài.
đẩy cửa bước vào một người thanh niên không quá ba mươi hắn mặt trên mình một bộ vest đen giống với trang phục công chức nhiều hơn là một người lính.
- Ngài gọi tôi có việc gì ạ!
- Tôi cần thông tin mấy ngày nay của Lý Tế Minh. phía bên đó có động thái như thế nào.
Khác ngạc nhiên nhưng chỉ vài giây sau người thanh niên này ngay lập tức gật đầu đáp lại với tên đoàn trưởng.
- Vâng tôi sẽ cho người lấy thông tin nhanh nhất có thể. Ngài còn việc gì cần căn dặn không.
- Hết rồi! À mà nhớ hai tên kia về thì ngay lập tức đem vào gặp tôi ngay.
- Vâng!
Cánh cửa phòng đóng lại hiện tại chỉ còn mỗi một mình hắn ở trong phòng thầm nói chỉ để một mình nghe thấy.
" Lý Tế Minh! Lần này ông được lắm không giống phong cách của ông. Đúng là cáo già mà. Nhưng Mai Diệt Sinh ta sẽ không cho ông được như ý đâu ông đừng vội mừng."
Hắn nói xong bàn tay siết chặt thành nắm đấm đập lên mặt bàn vang lên một tiếng làm cho bên ngoài cũng có thể nghe thấy.
Người thanh niên tên Tiểu Cao cũng giật mình nhìn về căn phòng của Mai Diệt Sinh đang ngồi. Khác với vẻ hợp tác và kính nể khi mới bước vào phòng. Hiện tại trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười rồi nhanh chân rời khỏi nơi này.
Tiểu Cao đi đến một căn phòng nhỏ trên hành lang của khu nhà này. Hắn bước vào trong phòng bằng chìa khóa của mình. Khi đi vào trong hắn cũng không quên chốt cửa lại.
Đem điện thoại trong người lấy ra bấm một dãy số không được lưu trên điện thoại. Âm thanh kết nối của hai số viễn thông chầm chậm vang bên cái loa nhỏ xíu của cái điện thoại.
Bên kia một giọng nói quen thuộc vang lên khi chấp nhận cuộc gọi của Tiểu Cao.
- Việc bên đây tôi nghĩ ông đã biết rồi. Mai Diệt Sinh hiện tại đang rất nóng lòng. Thế lực của hắn bảy phần mất hết năng lực các đội trưởng còn lại chắc chắn sẽ không đủ điều kiện năm giữ cục diện hiện tại đâu.
Tiểu Cao đem suy nghĩ của mình nhanh chóng nói ra cho người phía bên kia điện thoại nghe thấy. Vì cục diện hiện tại của Huyết Long đoàn hai là một thời điểm thích hợp để ra tay không chế một phần nào đó nhân thủ khiên cho lực lượng của Mai Diệt Sinh bị chia nhỏ một cách thuận lợi nhất.
- Việc lần này tuy là bất ngờ nhưng trước đó đã có phương án phát sinh cần thiết. Cậu không cần phải lo. Vấn đề Huyết Long đoàn hai chắc chắn sẽ không để cho Mai Diệt Sinh có thể làm được điều gì sắp tới nữa.
Giọng nói hết sức quen thuộc của Lý Tế Minh vang lên bên trong chiếc điện thoại làm cho Tiểu Cao có cảm giác dường như mọi thứ xảy ra ngày hôm nay không phải mục đích nhắm vào của Lý Tế Minh.
- Chuyện hôm nay là sao? Đúng ra ông nói mọi việc chúng ta phải thâm nhập từ từ đến khi nào vững chân mới làm sao. Hiện tại kế hoạch lại như thế này? Theo như ông nói thì việc xảy ra ông cũng không biết.
- Diễn biến nhanh lần này tôi thật sự không hiểu tại sao bên ông lại làm như thế người của mình vẫn chưa thật sự nắm được các điểm mấu chốt cần thiết sợ rằng không chế không được.
Tiểu Cao với giọng điệu khá nghiêm túc trong việc này. Bởi không ai ngờ người bên cạnh Mai Diệt Sinh là hắn lại móc nối với Lý Tế Minh với một vị trí không thua kém gì những đoàn trưởng của Huyết Long.
- Cậu không phải lo. Tôi biết cậu ẩn nhẫn tám năm nay để làm chuyện lớn. Mai Diệt Sinh tôi sẽ đối phó với hắn. Việc lần này hắn vô tình đụng đố cháu tôi mà thôi. Còn về việc giải quyết đám người kia tôi cũng không có điều một binh một tốt nào.
Lý Tế Minh ngay lập tức để cho Tiểu Cao biết hắn hoàn toàn không liên quan đến việc đám người Huyết Long do Mai Diệt Sinh đưa đi bị đánh bại.
Im lặng vài giây Tiểu Cao mới đáp lại lời của Lý Tế Minh xem như có một chút tin tưởng chuyện này. Dù sao hai bên hợp tác không phải ngày một ngày hai. Nếu thật sự chuyện quan trọng như thế này Tiểu Cao hắn sẽ được Lý Tế Minh thông báo trước một tiếng để có thể theo dõi lấy Mai Diệt Sinh.
- Nêu ông đã nói vậy thì xem như tôi hiểu lầm. Dù chuyện gì bên ông định tác động nhớ thông báo cho tôi một tiếng. Dù sao thì tôi cũng muốn tự tay báo thù cho gia đình mình.
- Tôi hiểu chứ. Gia đình cậu, bố mẹ anh chi em đều bị đám người Huyết Long kai theo lệnh của Mai Diệt Sinh mà tàn xác, Chỉ có cậu may mắn trốn thoát gặp tôi cũng một cách tình cờ. Thế nên dù sao thì cậu cũng có thứ cậu cần Mai Diệt Sinh hắn chết như thế nào và ai đưa hắn đi đến hơi thở cuối cùng tôi không quan tâm. Miễn là thấy cái xác hắn trở về là được. Nói chuyện với người chết đôi khi tốt hơn với người sống nhất là kẻ thù thì nên như vậy.
Giọng nói của Lý Tế Minh khá vui vẻ đối đầu với Mai Diệt Sinh bao nhiêu lâu chưa lần nào ông có thể làm được nhiều thứ khó khăn thật sự cho hắn. Giờ dưới tác động của Thiếu Kiệt. Mai Diệt Sinh tổn thất không phải một mà khá nhiều người trong đoàn đội điều mà hắn không làm được đã bị đứa cháu của chính mình đi làm đó mới chính là việc hắn đáng tự hào.
- Ông còn nhờ thì tốt rồi. Sắp tới nên chú ý nhiều động thái của Mai Diệt Sinh trong lần này có hai tên thoát được. Khi bọn chúng về có tin tức gì thì tôi sẽ báo lại sau. Còn giờ thì chúng ta nên dừng cuộc nói chuyện ở đây. Nếu tôi đi quá lâu sẽ không ổn trong tình huống hiện tại.
Nói rồi không đợi cho Lý Tế Minh có thể đáp lại câu cuối. Tiểu Cao lúc này đem điện thoại ngắt kết nối rồi đem điện thoại bỏ vào trong túi quần của mình cũng không quên lấy ra một điếu thuốc mồi một ánh lửa rít một hơi rồi nói thầm.
- Mai Diệt Sinh mọi chuyện chỉ mới bắt đầu càng về sau người sẽ không thể nào phong quang như hiện tại nữa đâu.