Chương 238: Vô đề

Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 238: Vô đề

"Phía bên kia...Dưới đống đá...Đúng rồi…(0~0)!"

"Cánh trái, đội cảnh sát giúp tôi nâng chồng gach lên...Có người đang hô hấp...Tựa hồ bị thương nặng…!"

"Xe cứu thương...Mau tới…~~~"

"Cần thêm viện trợ, chỗ đá này nặng quá…(ToT)!"

Các anh hùng và cảnh sát còn lành lặn tấp nập kéo đến cứu giúp người bị nạn.

Năng lực của họ thiên biến vạn hóa, đa dạng vô cùng.

Có người hiển hiện bốn cánh tay, nâng cả tấn đồ vật giúp kẻ bị hại.

Có người trên đỉnh đầu mọc ra thật nhiều rắn, quan sát đủ mọi ngóc ngách không góc chết, tăng mạnh hiệu suất tìm kiếm.

Tiếng máy bay trực thăng, tiếng quát tháo, tiếng khóc nức nở khi gặp lại thân nhân…

Tất cả, đều hòa quyện thành một bản hợp âm khó tả.

Với những anh hùng này và đặc cảnh cứu hộ, việc giải thoát người dân khỏi đống đổ nát hiệu suất cực nhanh.

Tuy nhiên, ước tính số lượng thương vong rất cao.

Bởi lẽ, không chỉ trận chiến đã phá hủy quận Kamino, mà lũ Noumu cấp trung và cấp thấp không biết do tên All For One triệu hồi từ đầu xông ra từ mặt đất cũng gây thương tổn không nhỏ về người và của.

Rất may, mọi chuyện, rốt cuộc đã kết thúc.

Công lý, đã chiến thắng!

Biểu Tượng Hòa Bình, vẫn là bất bại trong lòng dân chúng.

All Might!

Đêm nay, sẽ là đêm ông được gọi tên nhiều nhất.

Và các anh hùng còn lại, sẽ được ghi danh công tích của họ trên sử sách với một trận chiến kinh thiên động địa của thế kỉ.
Để con cháu biết rằng, có được hòa bình và xã hội an toàn như thế này, là nhờ ai.

Để thế nhân nhìn vào quá khứ mà tự hào, vì anh hùng là nghề nghiệp sáng chói nhất.

Tại cảm ơn các anh hùng, những người đã hi sinh bảo vệ nhân dân.

~~~~~ Sử Thi Chi Chiến ~~~~~ Chương Kết ~~~~~



Rời khỏi chiến trường, Nguyên Điểm trong đầu Hitomi lập tức rơi vào trạng thái trầm mặc giống ngày thường.

Những cái kia ý niệm, giờ phút này cũng biến mất, tựa hồ đang chìm vào thai nghén tân sinh trong đó.

Có điều, đấy không phải là thứ Hitomi quan tâm lúc này.

Chiến hậu, cậu đã thay đổi về thường phục, rút ra điện thoại bấm số gọi cho Momo.

Cô bé hồi âm ngay tức thì, có lẽ vì quá lo lắng khi thấy trận chiến của các anh hùng tại trung tâm của quận Kamino.

Trong điện thoại không thể kể rõ ràng mọi chuyện, nhưng Hitomi an tâm vì đầu dây bên kia nghe thấy tiếng Sơ và mấy đứa nhóc.

Tụi nó không bị hoảng loạn mà còn đang phấn khích thảo luận cuộc chiến ban nãy.

Còn hồ hởi phấn chấn như vậy là tốt rồi.

Ít nhất là không bị ám ảnh tâm lý về bọn tội phạm.

Có rất nhiều đứa trẻ ngay từ nhỏ, vì ba, mẹ làm anh hùng, bị tội phạm sát hại, nên sinh ra ảnh hưởng trái chiều đối với việc trở thành anh hùng và các ác nhân của xã hội.

[Nếu sơ và bọn nhỏ không sao...Đến lượt mình kiểm kê thu hoạch tối nay rồi...☜(˚▽˚)☞!]

Hitomi bừng bừng khí thế bắt đầu dò xét thông số bản thân.

Figure (nhân vật): Kizari Hitomi

Race (chủng tộc): Nhân loại

Level (Đẳng cấp) 3 +7

STR (lực lượng): Lv 3 +7

VIT (bền bỉ): Lv 3 +7

AGI (nhanh nhẹn): Lv 3 +7

INT (thần bí): Lv 3+1

*Skills
1. Rokushiki (Lục thức): LV3 (50%)
2. Firudo (Hải hổ bạo phá quyền): LV3 (56%)
3. Upper (biến hình)
4. S- Revitalize (Sinh mệnh quy hồi): LV3 (Hai chiều)
5. Mahouka (Ma pháp): LV3 (5%)
6. Taijutsu (Thể thuật): LV2 (50%)
Energy: 873.000

Hitomi nhớ trước khi quyết chiến, bản thân đang có tổng cộng 373.000 điểm năng lượng, đấy là trừ khấu khao đi mười ngàn vào thiết bị U.

Nhưng lúc này, Nguyên Điểm đạt hơn tám trăm ngàn, có nghĩa là, khí vận lấy được sau cuộc càn quét ở Kamino, lên tới năm trăm ngàn. Một con số khổng lồ, lớn nhất từ trước đến giờ Hitomi nhận được.

Trong lúc nhất thời, cậu có chút thẫn thờ không biết nên làm gì.

[Tạm thời gác nó sang một bên, đợi biến hóa tại Nguyên Điểm hoàn tất rồi tính tiếp…(0-0)!]

Hitomi cũng không quên sự tăng mạnh thực lực bản thân.

Cách đây vài giờ đồng hồ, cậu còn đang mắc kẹt ở ngưỡng cửa LV3 +6, tức là trung cấp đỉnh phong.

Bây giờ thì các chỉ số đều vượt qua chạm mốc LV3+7, có thể nói là nhảy vọt một bước không hề nhỏ.

Hitomi cảm giác điều này liên quan rất lớn đến tình huống đốn ngộ của cậu khi đối mặt với All For One ở U.A

Đáng tiếc là khoảng thời gian đó quá ít, và cậu đang phải chiến đấu với lũ Noumu cùng tên ác nhân, nên buộc phải rút lui khỏi trạng thái ấy.

Bằng không, sức mạnh của cậu ắt hẳn không chỉ gia tăng như vậy.

[LV3+7 tính ra khá ổn...Mình cũng không thể lòng tham quá mức…(._.)!]

Hitomi tự an ủi bản thân.

Lại nói, chiến đấu suốt một đêm dài dằng dặc, cậu thật sự mệt mỏi, chỉ muốn về nhà ngủ một giấc đến sáng.

[Đón Momo, Sơ với tụi nhỏ qua nhà ở tạm...Bên ngoài lẩn quẩn dẫu cảnh sát và anh hùng còn tấp nập, nhưng nguy hiểm chỉ sợ không ít...►.◄]
Quyết định xong xuôi, Hitomi im ắng rảo bước đi trong đêm tối.

Tuy nhiên, đêm nay, đối với phần lớn nhân dân, ắt hẳn là một đêm không ngủ.

Xuyên qua mấy con phố lớn, đến được địa điểm tụ tập, nơi mà hàng trăm, hàng ngàn người dân đang bàn tán một cách say sưa về trận đấu giữa All Might và trùm tội phạm.

Mọi người được phát chăn giữ ấm và chuẩn bị di tản về những cứ điểm đã thành lập sẵn đề phòng cho những trường hợp tương tự đã từng xảy ra.

Hitomi đón bạn gái, sơ và lũ trẻ vào một chỗ xe taxi để quay lại nhà.

Cậu nhìn ra được lũ nhóc quyến luyến tâm tình muốn tiếp tục ở đó.

Một phần vì ham vui, nhưng chung quy cũng bởi tụi nó quá thiếu thốn bạn bè cùng độ tuổi.

Viện mồ côi trên lớp kinh phí không đủ để tất cả đứa nhỏ đều đi học, tụi nó bắt buộc phải nhảy cóc, tất nhiên là khi ông bà Yaoyozoru đã tài trợ thì tình trạng này đã dần dần cải thiện hơn.

Nhưng mưa lâu thấm dần, hòa nhập vào đám đông luôn là thiên hướng của nhân loại.

[Nguyện cầu cho thế giới này tội ác giảm đi, công lý và chính nghĩa chiếu sáng, để mọi người đều có cơm ăn áo mặc, trẻ em đều được học hành, có cha mẹ, mái ấm gia đình... ◘_◘!]

Tội ác là không thể hết.

Nơi đâu có sinh vật sống, dục vọng chắc chắn sẽ xuất hiện, chẳng qua là có thể khống chế và không thể mà thôi.



Ùng ục ~~~ Ùng ục ~~~

Nghe như ruột gan cồn cào vì đói bụng thanh âm, Hitomi mơ màng giật mình tỉnh giấc.

Và rồi, cậu chợt nhận ra, bản thân đang ở một nơi lạ hoắc.

Không phải là gian phòng quen thuộc, cũng chẳng là Nguyên Điểm không gian cảnh tượng, mà là một bầu trời sao rộng lớn vô biên.

Hitomi cảm thấy dưới chân một mảnh trống rỗng, lại nhìn cơ thể cậu đang trôi nổi giữa không gian.

Ngay tại chính giữa, một vệt ánh sáng màu vàng lấp lóe, thỉnh thoảng nhảy nhảy lên từng đợt chớp động, xung quanh ánh sáng sao trời trước mặt nó, đều đảm đạm phai sắc. Tựa hồ muôn vàn vì tinh tú, tồn tại chỉ để làm cho nó nổi bật.

[Chỗ này...Hình như vẫn là ý thức của mình...Cơ mà sao khác thế…(0.0)...?!]

Hitomi rất nhanh chóng phát hiện được bản thân kì thực đang tại Nguyên Điểm không gian.

Nhưng vì lý do gì khiến nó biến đổi khác thường như vầy, ắt hẳn là do thứ kia.

Hitomi hướng mắt về phía màu vàng lấp lóe, ý niệm khẽ nhảy, thân hình chầm chậm di động tới phía trước.

Càng lại gần, Hitomi càng cảm giác được một cỗ thân thiết tâm tình từ đối diện truyền tới.

Cậu chống hai con ngươi nheo lên quan sát kỹ.

Tròn vo hai cạnh, đỉnh và đáy hơi móp lại hình bầu dục.

Đó là, một quả trứng.

Một quả trứng vàng có ẩn chứa sinh mệnh theo đúng nghĩa.
(v.V)...~~~

Hitomi tam quan có chút tan vỡ, khóe miệng hơi kéo kéo.

Dù gì thì một thằng con trai thấy bản thân dựng dục ra một quả trứng, chẳng lấy làm tự hào được.

Nhưng cậu cũng biết, trứng này, thực chất không phải ấp ủ trong cơ thể cậu, mà là tồn tại ở Nguyên Điểm không gian.

"Có điều, hàng này, định ấp bao lâu mới xong đây…(-.-)?!"

Hỗn loạn ý niệm từ trứng nhảy thoát ra chung quanh, bởi vì đang ở tinh thần của Hitomi nên cậu có thể dễ dàng cảm nhận.

Tuy nhiên, tư duy của sinh vật trong trứng tựa hồ còn rất đơn sơ, mộc mạc, thậm chí còn có chút hỗn loạn khó hiểu, bởi vậy Hitomi quyết định tạm thời không tiến hành giao lưu với nó.

Đợi khi nào ấp hoàn chỉnh, trứng vỡ vật ra, cậu lại tiếp tục tiến vào.

Bây giờ, là thời điểm nghỉ ngơi.

U.A cũng đã đóng cửa để sửa chữa thiệt hại do tội phạm gây ra.

Toàn thể học sinh dược cho phép nghỉ dài hạn.

Eri đang được đưa vào trạng thái bảo vệ cao nhất, luôn có camera và các anh hùng chuyên nghiệp bảo vệ.

Bóng tối đi qua, đón chờ xã hội anh hùng, là một ngày mai tươi sáng hơn.

Đối mặt với những thách thức mới, có người sẽ u ám, có kẻ sẽ sống chui nhúc, nhân dân an tâm khi đi làm…

Mọi thứ, cứ thế bình thản tiếp diễn.

Và Hitomi, cũng đã sẵn sàng cho chuyến hành trình kế tiếp của mình.