Chương 117: Ưu thế chủ nhà

Siêu Dự Bị

Chương 117: Ưu thế chủ nhà

Chương 117: Ưu thế chủ nhà

"Đội chủ sân Hàng Đẫy là đội kiểm soát bóng nhiều hơn cho đến hiện nay, tuy nhiên những đường chuyền quyết định đã bị "trung vệ thép" Đức Tín cản phá."

Bên phía APFC triển khai chuyền ngắn, xuất phát từ sân nhà. Hàng hậu vệ của APFC vẫn còn non kinh nghiệm nên khi bị áp sát, tinh thần bị áp lực,. 

Phút 30, Quang Lê nhận được bóng từ Thái, lập tức Bruno áp sát khoá chặt góc chuyền. Quang Lê bị ập vào bất ngờ, tay chân luống cuống, dưới áp lực của Bruno, Quang Lê chỉ có thể tạm thời dừng lại đường chuyền mà đổi sang dẫn bóng, cơ thể hơi nghiêng để che chắn áp lực của Bruno.

-Chuyền đi Lê ơi! Tao bên này này.

Tín giơ hai tay vẫy vẫy trên đầu ra hiệu. Lúc này, Quang Lê tuy bị Bruno đè sát người nhưng vẫn bình tĩnh dùng thân thể chắn bóng xong vươn chân đá mạnh về hướng Tín.

Bruno như đã dự liệu trước tình huống này, giây phút Quang Lê vừa vung chân đá bóng thì hắn đã giảm bớt áp lực, khẽ tách ra để kịp phản ứng. Với sải chân dài của mình thì Bruno đã kịp thời giơ chân lên làm cho bóng đập vào chân hắn xong bay lệch sang hướng khác.

Tí đang ở bên cánh trái nhìn thấy thì hoảng hốt, lật đật quay người chạy về phòng thủ, vừa chạy vừa nói với đồng đội kế bên:

-Chết rồi! Thằng này yếu bóng vía quá, về lẹ tụi bây.

Bóng không còn nằm trong vùng kiểm soát của APFC mà đang lơ lửng trên không chỉ chực chờ rơi xuống. Hàng hậu vệ không ai bảo ai lập tức xông lại tranh đoạt bóng nhưng đúng lúc này, Geovane với thân thể to cao đã nhảy lên đỡ bóng gọn gàng trong lồng ngực.

Hậu vệ Tấn Sang của APFC áp sát chỉ kém một nhịp, thấy đối phương đã đoạt bóng gọn gàng nên dứt khoát dùng vai húc vào người Geovane để đoạt lại.  Geovane cũng không phải là tay vừa, thấy thế công của đối phương mãnh liệt, gã vung cánh tay dùng lực truy cản xong nhanh chóng lách người thoát khỏi Tấn Sang.

Vừa thoát khỏi áp lực, Geovane một đường dốc bóng tiến về khung thành, tốc độ của ngoại binh này tuy không được nhanh nhưng thể lực và thân hình khoẻ hơn hẳn những thiếu niên 16, 17 tuổi của APFC nên chẳng mấy chốc đã vào vòng 16 mét 50 rồi tung cú sút thẳng hướng góc xa khung thành.

Khoảng cách quá gần, Thái gần như không có cơ hội cản phá, ngón tay chỉ khẽ chạm nhẹ vào bóng nhưng như thế vẫn không đủ, bóng vẫn vụt qua đi thẳng vàog góc cao khung thành.

-VÀOOO, Geovane đã lên tiếng, một không cho Hà Nội FC. Kinh nghiệm và bãn lĩnh chiến trường đã giúp cho đội chủ nhà có bàn thắng mở tỉ số ở phút thứ 30 của trận đấu. Bàn thua này cũng cho thấy được sai lầm của tuổi trẻ ở đội APFC vẫn là vấn đề chí mạng của đội bóng.

Trên khán đài sân Hàng Đẫy vang lên tiếng kèn nhịp nhàng pha lẫn tiếng hò reo của các cổ động viên. Một không cho đội chủ nhà làm giải toả bao áp lực từ đầu mùa giải đến nay.

-Xin lỗi anh em, tao bị tâm lý quá - Quang Lê mặt như đưa đám nói.

-Thua thì thua, có gì đâu, thua thì tình huống nào cũng là thua thôi. Chủ yếu mày phải cẩn thận, tụi ngoại binh nó khoẻ lắm, nhận bóng thì mau chuyền lên cho anh em là được. - Tí vỗ vai đồng đội an ủi.

Quang Lê thấy cả đám không có vẻ gì là buồn bèn lập tức lấy lại tinh thần, nhãn thần kiên định nói:

-Bà nội nó, tiến lên anh em, gỡ lại nào.

15 phút cuối hiệp một hai đội không bên nào ghi bàn. APFC với sức trẻ đã tổ chức phòng ngự kiên cường. Tí và Tín phải lùi sâu để hỗ trợ phòng ngự nên hầu như ngoại binh duy nhất của APFC là Jack không hề có cơ hội nào.

Hà Nội đúng là đang sở hữu những ngoại binh và hàng tấn công chất lượng, lại thêm kiểu đá chuyền ngắn phối hợp nên APFC cũng chỉ có thể gồng mình phòng thủ.

-Con bà nó, phần thưởng 100 triệu thế mà không cánh mà bay - Tí thở hổn hển than thở trong phòng thay đồ.

Tín cười khổ một tiếng:

-Không thua nhiều quá là hay rồi ba. Không hổ là đội bóng thủ đô tham dự AFC cúp. Quân mình thiếu kinh nghiệm hơn mà.

Một hiệp đầu Thái cũng đã trổ tài hết lực.  Nếu không phải do Thái xuất xắc thì quả thật tỉ số ít nhất cũng là ba trái rồi chứ không chỉ ở một trái. Hắn xoa xoa cổ chân, vẻ mặt hơi nhăn nhó.

-Ê, đau hả mậy. - Tèo thấy vậy thì lên tiếng hỏi.

Thái gật đầu:

-Ban nãy bật cao tranh chấp với thằng cha ngoại binh đó. Lúc đáp xuống bị ông nào đẩy một cái, cổ chân mém nữa lật rồi, may mà tao không cố gượng, lập tức đổ người cho té luôn chứ không thì chắc giờ còn đang nằm viện.

Tín lo lắng hỏi:

-Còn trụ được không?

Thái xoa xoa chân nói:

-Yên tâm, cũng không là gì. Tụi mày đừng cho tao hoạt động nhiều là khoẻ.

Vừa dứt câu thì HLV Dominik đã vội vàng vào trong phòng thay đồ. Ông cầm ra bản sơ đồ chiến thuật rồi bảo cả đội tập hợp lại. Ông chỉ vào Tèo nói:

-Trận này em ra sớm một chút, vừa vào hiệp hai thì vào luôn. Jack đá lùi mồi bóng cho Tèo. Tèo cao đến 1m93 thì đảm nhiệm đánh đầu. Jack vừa lùi vừa tạt cánh quấy rối đi. Chúng ta đá cánh.

Chiến thuật này rất tốt, bộ đôi phòng thủ của Hà Nội không quá cao nhưng lại được cái lỳ đòn, nếu tiếp tục tấn công trung lộ thì cầm chắc thất bại rồi.

-Nhưng mà HLV, thằng Tèo chắc chắn bị đeo rồi. - Tí nhớ ra là như vậy thì chỉ có mình Tèo cắm

HLV bình tĩnh vỗ vai Thái nói:

-Trận này tôi hy vọng vào em.

Thái ngớ người giây lác mới nghe thầy nói tiếp:

-Chúng ta sẽ dùng công đối công. Làm cho Hà Nội không kịp thở thì may ra mới thắng được.

Bên phía Hà Nội lúc này khí thế bừng bừng. Thắng một trận này tuy không cải thiện được bao nhiêu về vị trí trên bảng xếp hạng nhưng rõ ràng có thể làm tăng nhuệ khí của cả đội, kết thúc một chuỗi không thành công từ đầu mùa giải.

Hiệp hai vừa bắt đầu thì Tèo đã được tung ra sân như dự định. Trận đấu đã trở nên nóng hơn khi có sự xuất hiện của hắn.

Cổ động viên của APFC điên cuồng đánh trống khua chiên hô lấy tên hắn vang dội trên khán đài, bây giờ danh tiếng hắn ở lớp trẻ đã nổi như cồn,  nếu là fan của APFC thì luôn mong chờ đến thời điểm hắn được ra sân.

Bên phía Hà Nội thế mà cũng phấn khích tột cùng cũng hùa theo cổ vũ. Hiếm khi có một cầu thủ nào mà lại được ưu ái đến vậy, cả đội nhà lẫn đội bạn đều yêu thích. Cả hai bên khán đài đều vỗ tay không ngớt làm cho Tèo phải cảm thấy hơi áp lực.

-Bây giờ mà ghi bàn thì không lẽ cả hai bên khán giả đều ủng hộ - Tèo nói nhỏ với Tí.

Chỉ thấy Tí nhìn khắp nơi mà ngưỡng mộ, nghe thằng bạn mình nói vậy thì liếc xéo qua làm khẩu hình mồm một chữ: "Cút"

Bên ngoài sân lúc này cũng có một người chạy vào thay người bên phía Hà Nội, là một trung vệ đánh chặn từ xa, mang số 88, là ngoại binh lại Moses. Vừa mới vào thì gã ta đã nhìn chằm chằm Tèo rồi.

Hiệp hai bắt đầu, cả hai bên đều muốn dành chiến thắng, đặc biệt là đội chủ nhà nên Hà Nội đã tổ chức tấn công như vũ bão ở trung lộ.

Vài phút đầu là thời gian ghi bàn tốt nhất. Nếu muốn ghi bàn thì không gì tốt hơn là tổng tấn công trong vài phút đầu tiên để đánh đòn phủ đầu.

Từ phần sân nhà, Hà Nội chuyền dài lên cánh trái cho tiền vệ số 19, Huỳnh Thanh Phong. Vừa nhận được bóng thì Thanh Phong đã không chần chờ mà thực hiệp phối hợp ngắn cho đồng đội.

Hậu vệ APFC lập tức xông ra truy cản, tất cả đều biết tiền vệ số 19 của đội chủ nhà có cái chân cực kỳ khéo léo, là tuyển thủ quốc gia nên không ai dám xem thường.

Chỉ một loáng sau thì Tí đã đứng chắn trước mặt hòng đoạt lại bóng.

Thanh Phong khẽ nở nụ cười rồi trực tiếp khuỵu gối vuốt bóng bằng má trong làm bóng xoáy thành một vòng bay thẳng về vòng 16 mét của đội khách.

-Chết, bị hố rồi, lui về anh em ơi - Tèo hô lên một tiếng rồi cũng lật đật chạy về.

Bóng tạo thành một hình cầu vòng xoáy qua một hàng cầu thủ của APFC đến đúng ngay chỗ của Geovane đang đứng chực chờ.

-Cẩn thận Thái ơi - Quang Lê nhảy lên tranh chấp, sẵn hét lên cảnh báo.

Geovane cao hơn Quang Lê một cái đầu nên đã chạm được vào bóng. Nhưng lại không phải là một cú đánh đầu dứt điểm mà là môt cú chuyền bổng vào trung tâm.

Còn chưa kịp định thần thì Bruno đã xuất hiện ngay điểm bóng bay đến nhưng Tín đã có mặt kịp lúc để hỗ trợ phòng thủ.

Tín dùng thân thể của mình cản lại Bruno. Bruno vốn là người gốc Phi nên có sức mạnh vượt trội, vậy mà lại bị Tín kềm chặt. Thấy không thể dùng sức với người được gọi là "trung vệ thép" của U23 Việt Nam nên Bruno liền nảy ra một ý tưởng.

Bruno không tranh chấp mà cũng lợi dụng ưu thế thể hình của mình mà cản lại sức bật của Tín, bóng thế mà sượt qua cả hai người.

Trong lúc mọi người còn bàng hoàng thì một bóng người bay hết lực tới trước thuận lợi đánh đầu cực mạnh phá tan khung thành của Thái.

Khoảng cách quá gần, Thái không tài nào cản được băng cắt đánh đầu quá đẹp. 2-0 cho Hà Nội FC.

Bình luận viên liền làm nhiệm vụ của mình:

-Một cú băng cắt đánh đầu quá đẹp của đội trưởng V.Quyết. Không thể chê vào đâu được, tuy già nhưng vẫn còn gân. Một pha phối hợp thành bàn như mơ của đội chủ nhà, tỷ số được gia tăng lên hai bàn.