Chương 2: Hệ thống Phú Hào

Siêu Cấp Phú Hào Tu Tiên Truyện

Chương 2: Hệ thống Phú Hào

Bá Kiến nhắm mắt lại, thầm mặc niệm, gã bỗng thấy mình xuất hiện trong một không gian rộng lớn, xung quanh khói tỏa mờ mờ ảo ảo. Trước mặt gã là một cánh cổng bằng vàng nạm kim cương lớn như cổng sân vận động quốc gia có đề biển: "Cung chúc phát tài".

Bên trong cánh cổng chả có gì ngoài một con rô bốt hình ông thần tài cười tươi roi rói, tay cầm cục vàng to hơn cục gạch, một giọng nói máy móc vang lên:

- Chào mừng quý khách hàng sử dụng Hệ thống Phú Hào của chúng tôi! Mong quý khách hài lòng với dịch vụ!

Bá Kiến đi lại gần chỗ con rô bốt, đặt tay vào cục vàng trên tay nó. Một màn hình trong suốt hiện lên, phía trên có ghi thông số như trong game online mà gã hay chơi.

- Khách hàng: Bá Kiến (Khách hàng phổ thông)
- Thuộc tính: Sức mạnh: +3, Sức bền: +3, Tốc độ: +4, Trí tuệ: +4, May mắn: +3
- Tiêu phí: 340k
- Tài khoản: 5000k
- Cấp kế: Vip1 (Tiêu phí: 1000k)
- Điểm thuộc tính: 3,4 (Mỗi lần tiêu phí 100k được thưởng 1 điểm thuộc tính)
- Nhiệm vụ chính tuyến 1: Trở thành triệu phú (có trong tay 100 triệu)
- Nhiệm vụ chính tuyến 2: Trở thành siêu nhân cấp 1 (Toàn bộ thuộc tính +10)

Bá Kiến nhanh chóng cộng điểm, gã cộng 1 điểm vào sức mạnh, 1 điểm sức bền, 1 điểm trí tuệ. Hôm qua gã vừa mời bạn đi ăn nên tiêu phí 340k, cũng chính là đổi được 3,4 điểm thuộc tính.

Hệ thống này dường như thiết kế ra để tăng cường sức mạnh cho gã, gã không hề tìm thấy một hình thức trừng phạt nào, cũng không có khí linh hay bất cứ thứ gì có trí tuệ chỉ dẫn, chỉ là gã tự mày mò mà hiểu được.

- Tiểu Vy, chúng ta đi dạo phố đi!

Cộng xong điểm, Bá Kiến đứng dậy khỏi xích đu, rủ Tiểu Vy ra ngoài dạo phố. Gã muốn tranh thủ tiêu tiền tăng điểm thuộc tính. Số tiền 5000k là do hệ thống cho gã làm vốn ban đầu. Theo gã suy đoán thì sau này gã sẽ phải kiếm tiền để tiêu, kiếm điểm thuộc tính.

Tiểu Vy thấy gã rủ đi chơi, vui vẻ đồng ý ngay, trước đây hai người cũng thỉnh thoảng cùng nhau đi dạo phố như vậy.

5 phút sau, một chiếc xe thể thao loại mới nhất màu trắng bạc lao khỏi biệt thự nhà Bá Kiến ở ngoại thành, phi thẳng về phía trung tâm thành phố, chỗ trung tâm thương mại.

Bá Kiến dẫn Tiểu Vy đi ăn đồ ăn lặt vặt xung quanh khu trung tâm thượng mại này, nào là xúc xích, chè, kem...đủ các thứ. Lúc đi qua một cửa hàng đồng hồ, Tiểu Vy bỗng dừng lại xem. Thấy Tiểu Vy nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ xinh xắn màu bích ngọc, Bá Kiến liền biết cô nàng thích rồi. Thấy giá cả chỉ là 2000k, gã không hề do dự, bảo nhân viên lấy ngay cho mình.

- Đừng, cậu chủ, em không cần đâu, đắt lắm!

Tiểu Vy nói.

- Lo cái gì? Anh không thiếu tiền!

Nói xong, Bá Kiến véo má Tiểu Vy một cái, Tiểu Vy cười cười, không nói gì nữa. Cô cũng biết cậu chủ không thiếu tiền, nhưng cũng không có nhiều tiền, vì vậy mới giả vờ nhìn về chiếc đồng hồ kia, chứ thực ra cô thích cái đồng hồ đính kim cương giá 50 củ bên kia cơ, nhưng không nói cho cậu chủ biết đâu, cố mỉm cười thầm nghĩ.

Đáng thương cho Bá Kiến, gã vẫn không biết gì, còn cảm giác mình rất ngầu, rất phong cách. Thấy nụ cười của Tiểu Vy, gã liền cảm thấy mình cũng vui vẻ, tim đập rộn ràng.

Tiểu Vy không xấu, nhưng cũng không được gọi là xinh đẹp, là hot girl, cô chỉ thanh tú một chút, nhưng Bá Kiến lại cảm thấy cô xinh đẹp hơn tất cả những cô gái khác.

Tiểu Vy đang ngó xung quanh, bỗng để ý thấy Bá Kiến nhìn mình chằm chằm, bất giác cúi đầu ngượng ngùng. Cô bé cũng đã 14, 15 tuổi, cũng đã biết về tình cảm nam nữ, cũng có rung động đầu đời. Cô cũng biết mình thích cậu chủ hiền lành, từ nhỏ đã luôn che chở cô, dù đôi lúc cậu chủ cũng hơi ngốc nghếch một chút. Thấy cậu chủ nhìn mình như vậy, timcô cũng không khỏi đập nhanh hơn mấy nhịp.

Đúng lúc này, một giọng nam trầm trầm vang lên:

- Ê, Kiến, mày cũng đi chơi đây à!

Chủ nhân của giọng nói này chính là một thằng nhóc to cao vạm vỡ, mặc một bộ đồ rằn ri chả khác gì ông lính đặc chủng. Tên này chính là Trần Văn Nam, bạn thân của Bá Kiến, là con nhà lính, cha, ông nội gã đều là quan chức cấp cao trong quân đội.

Tên này học võ từ bé, một thân cương kình đã đạt đến đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đạt đến ám kình, cũng được coi là một thiên tài luyện võ.

Bá Kiến sau khi đọc được những dòng giới thiệu hiện trên đầu Trần Văn Nam cũng là hết sức ngạc nhiên, sau đó gặng hỏi mới biết hóa ra trên thế giới thực sự có võ công, còn chia ra làm các cảnh giới như Luyện thể, Cương kình, Ám Kình, Hóa Kình, Nội Khí, Ngoại Khí, Âm Dương, Quy Nhất, Phá Không.

- Nam à! Sao mày cũng ở đây? Tao tưởng hôm nay mày bận luyện công?

Nói đến từ bận, Bá Kiến liền trầm giọng. Hôm qua gã vừa rủ tên này đi chơi, tiện thể hỏi thêm về võ đạo, ai ngờ tên này dứt khoát từ chối, bảo là phải luyện công với ông nội. Thế mà hôm nay lại gặp nó ở đây, lại còn dắt theo một cô gái xinh xắn.

Bá Kiến cũng không xa lạ gì cô gái này, chính là hoa khôi lớp A2 cạnh lớp gã và Trần Văn Nam, tên là Khả Tú.

Bá Kiến gật đầu chào, cười nói:

- Chào bạn Khả Tú!
- Chào bạn! Khả Tú cũng cười đáp lại.

Lúc này, Tiểu Vy cũng đi đến chào hỏi:

- Em chào anh chị!

Trần Văn Nam thấy Bá Kiến nói đểu mình, cũng chỉ cười trừ, gật đầu chào lại Tiểu Vy:

- Hề hề! Tao luyện xong rồi, tranh thủ đi giải trí tý, không ngờ lại gặp mày ở đây! Anh em mình đi xem phim đi, nay có phim này hay lắm! Dẫn cả Tiểu Vy đi xem luôn!

Thế là bốn người rồng rắn mua bỏng ngô, nước ngọt xông thẳng vào rạp chiếu phim.