Chương 1: Mở đầu

Ranh Giới Sống Và Chết

Chương 1: Mở đầu

1 ngày bạn đang ngồi nhâm nhi cốc cà phê và lật những trang sách trên tay để tận hưởng cuộc sống bình thản trong những bản nhạc ballad chậm rãi và du dương.
Cũng là 1 ngày tôi cùng nhóm bạn đang vui chơi bên nhau cùng màn hình máy tính với những trận solo Shaco đầy gay cấn của những game thủ số 1 ao làng Việt Nam
Rồi bất chợt 1 khoảnh khắc, những ánh sáng hiện lên bên trong vòng tròn trắng với những họa tiết kì lạ như những trang truyện, trang sách ảo tưởng, huyền huyễn. Nó thật kì lạ và làm ta không xác định được phương hướng, tình hình với những gì đang xảy ra trước mắt ta:
Bạn và tôi gặp nhau cùng với những con người xa lạ khác, những con người với hình thù khác, quốc tịch khác hay thậm chí là thế giới khác. Chúng ta không biết gì nhau nhưng chúng ta đều mang chung cảm giác là sợ hãi, tò mò, choáng váng,... ; chúng ta không hiểu tại sao mình lại xuất hiện tại một nơi rộng lớn bao quanh bởi các bức tường cao không xác định, bởi các con thú kinh tởm đến khiếp hãi
Tôi bắt đầu kiểm tra các giác quan của mình, sau khi kiểm tra kĩ không bị mất mát gì thì tôi tự tát thật mạnh vào mặt nhưng những hình ảnh trước mắt không mất đi mà chỉ bị nhòa đi bởi lực va chạm mạnh làm não tôi rung động. Mọi thứ trước mắt tôi không thể nào tin được, tôi cần sự bình tĩnh sẵn có của mình để có thể quan sát tình hình một cách chính xác. Tôi nhắm mắt và hít thở điều độ để nhịp tim trở lại bình thường.
Tôi di chuyển và tìm chỗ có thể quan sát 1 cách tốt nhất:
1, 2, 3, 4,.... có đến 12 người khác hẳn với đám người bọn tôi. Họ đều mang trong tay những cây gậy lạ và toàn thân phủ kín 1 màu trắng, trông họ không khác gì những tay phù thủy trong mấy cuốn manga tôi hay đọc.
Các bức tường to lớn này mang những họa tiết lạ, nó giống như những chữ viết hình của người cổ xưa vậy, có vẻ các bức tường đều được lối liền với nhau bởi những cánh cổng lớn chừng 10m và thật sự không có một lối thoát nào. Tôi bắt đầu chuyển hướng để tìm xem có ai để mình nói chuyện chứ không thì não tôi sẽ bị nổ tung mất
Uớc lượng theo không gian và cách sắp xếp vị trí thì khoảng hơn 5 ngàn người như tôi ở đây. Nhìn qua những biểu cảm, hành động và những tiếng la hét thì có vẻ họ cũng trải qua vòng tròn ma mị đó ; cũng có kha khá người Châu Á như tôi ở đây nhưng để tìm 1 đồng hương thì không phải dễ dàng.
Tôi di chuyển lên 1 cái bục cao hơn và đưa tay lên miệng huýt 1 tiếng sáo thật to đủ đề tất cả mọi ánh nhìn hướng vào tôi
'' Có ai hiểu tiếng của tôi không nhỉ ''
1 cánh tay giơ lên.
Thật là may mắn mà, hi vọng chủ nhân của cánh tay này đủ thông minh để mình có thể làm bạn và thoát khỏi nơi này. Tôi hành động cúi người để tỏ vẻ xin lỗi và tiến lại gần nơi cánh tay đó ; bất chợt tôi không thể cử động hay đúng hơn là chẳng ai có thể cử động ngoài đôi mắt của mình cả.
'' Chào mừng đến với lãnh địa của sự sống chết ''
Một giọng nói mang âm điệu chết chóc, một giọng nói đáng sợ làm ta không thể suy nghĩ được gì mà chỉ quan tâm đến mạng sống của chính mình đang bị đe dọa, một giọng nói mang đầy sát khí và nó không phải được nghe từ tai mà nó như được truyền thẳng vào não của mình.
Tôi liếc đôi mắt của mình và nhìn xung quanh, tôi bằng hoàng và sợ hãi tột cùng khi thấy một sinh vật cao khoảng 8m, nó không khác gì 1 con quái vật, một con quái vật mang tên '' Thần chết