Chương 95: Khi sống hại bạn bè, lúc chết hại hàng xóm!
" Xem ra tên khốn đó vẫn chưa hết thuốc chữa." Hạ Cơ mừng thầm trong bụng khi nhìn thấy bóng dáng như quả bóng của Dương Kiệt xuất hiện ở phía xa.
Tuy không cho rằng đối phương giúp đỡ được gì, nhưng ít ra không bỏ rơi đồng môn, còn chút lương tâm và nghĩa khí.
" Mặt, mặt đá, lo nốt bên này, còn nữa nè ~~~~~!!!" Hạ Cơ vừa mới thay đổi chút quan điểm về con heo mập trời đánh đó, có chút muốn ngất xỉu khi phát hiện phía sau lưng hắn có gần mười con "Golem" khác đang đuổi theo không buông.
Thì ra tên khốn không phải lương tâm cắn rứt mà là bị buộc quay đầu trở lại. Không chỉ vậy, còn kéo thêm mười con quái vật khác tới đây nữa chứ.
Đúng là khi sống hại bạn bè, lúc chết hại hàng xóm mà ~~~!!
Dưới ánh mắt căm phẫn và ngơ ngác của Hạ Cơ, Dương Kiệt vung chùy quét bay hai con Golem đang chắn ngang giữa đường, nhanh chóng áp sát tới bên cạnh Dương Diễn, vai tựa vai, lưng tựa lưng, tựa như hai anh em thề sống chết cùng nhau vậy. Tất nhiên, nếu như không tua lại cảnh tượng vài phút trước kia.
" Mặt đá, thấy ta quay lại hỗ trợ, có vui mừng quá không? Có cảm động qua không? Hì hì, không cần phải thế, muốn cảm động khóc thì đợi giải quyết đống quái vật này trước rồi khóc sau cũng được mà."
Tên khốn vô liêm sỉ tới nỗi ngay cả Dương Diễn cũng muốn đâm vài nhát kiếm vào người hắn cho bổ ghét.
" Đồ khốn, rõ ràng có thực lực mà bỏ chạy, đã vậy còn kéo thêm một đám quái vật về phía này, sao thiên đạo không giáng tia sét xuống đánh chết những tên hại người hại mình như người chứ??" Dương Diễn còn chưa kịp lên tiếng, Hạ Cơ ở phía xa vùng lên giận dữ quát.
" Này, này, tôi bỏ trốn hồi nào, đã nói là đi tìm viện binh rồi mà, ai ngờ viên binh đâu không thấy, xui xẻo gặp phải đám quái vật này giữa đường chứ? Mặt đá, dạy dỗ " gấu" nhà ông lại nhé, đừng có ở đó suy bụng mình ra bụng người khác như vậy chứ." Dương Kiệt vô cùng mặt dày mang theo vẻ mặt người bị oan lên tiếng phản bác.
" Ngươi ~~~~!!!" Hạ Cơ giận tới nỗi mặt đỏ tía tai, thấy qua người vô liêm sỉ, nhưng chưa thấy ai vô liêm sỉ tới mức như con heo mập chết dịch này.
" Thôi đừng đùa nữa, chiến thôi." Dương Diễn lạnh lạnh lên tiếng, trực tiếp tung người lao về phía trước tiếp tục giao chiến với đám quái vật đang vây quanh ở trước mặt.
"Chỉ có mặt đá là hiểu ta nhất, không uổng công ta quay đầu lại giúp hắn, chiến ~~~~~!!" Dương Kiệt hí hí cười nói, Huyền Thiết Chùy vẫy múa trong tay, vô số chùy khí khổng lồ trực tiếp quét thẳng về phía đám quái vật ở trước mặt.
Rầm ~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~~!!
Trận chiến ác liệt vô cùng, đám "Golem" bị đánh tan rồi phục hồi lại, hoàn toàn không có dấu hiệu xuống sức. Khiến cả hai đau đầu vô cùng, tìm đủ mọi cách vẫn không làm gì được chúng cả, chẳng lẽ chúng là bất tử thật sự sao?
Hạ Cơ đứng quan chiến ở phía xa có chút bất ngờ về thực lực của Dương Kiệt, hoàn toàn không thua kém gì so với Dương Diễn cả. Hèn chi tên khốn đó dám xưng hô Dương sư huynh là mặt đá mà vẫn chưa bị anh ta chém chết.
Nhưng tình thế vô cùng nguy cấp, tuy hai người vẫn chiến đấu một cách ngoan cường, nhưng nếu tiếp tục như vậy, chân khí trong người hết sạch, chỉ có nước bị đám quái vật đó đánh tan xương nát thịt cho mà xem.
" Đó là ~~~!!" Hạ Cơ đứng ở bên ngoài quan sát nãy giờ, phát hiện những con quái vật sau khi bị đánh tan nát ra thành nhiều mảnh, trước khi tụ hợp lại hồi phục như lúc ban đầu, giữa mảnh vụn nhấp nháy một tia sáng màu hồng tím. Đưa mắt quan sát kỹ, chính là một viên đá nhỏ thể tích chỉ bằng lòng bàn tay, toàn thân màu hồng tím khác xa với những mảnh đá vụn khác.
" Dương sư huynh, sau khi đánh vỡ lũ quái vật đó, hãy quan sát kỹ trong đống mảnh vụn có một viên đá màu tím hồng khác biệt, thử đánh vỡ viên đá đó xem sao."
Đúng là người đứng ngoài cuộc luôn có cái nhìn thấu đáo nhất, vội vã lên tiếng nhắc nhở.
" Viên đá màu hồng tím??" Dương Kiệt và Dương Diễn đưa mắt nhìn nhau, cùng ngật đầu với nhau một cái. Dương Kiệt một chiêu Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp đánh ra, một con "Golem" hứng trọn quả chùy khí trực tiếp đi theo số phận như trước kia, vỡ tung ra thành nhiều mảnh. Chỉ là những mảnh vụn lại tiếp tục rục rịch chuẩn bị tái hợp lại với nhau.
" Chính là thời điểm này." Dương Diễn lóe qua tia sáng sắc lạnh, vung kiếm đâm thẳng vào viên đá có màu sắc khác biệt đang nằm giữa những mảnh đá vụn khác.
Pằng ~~~~~~~!!!
Hứng trọn tia kiếm khí đáng sợ của Dương Diễn, viên đá màu hồng tím lập tức bị vỡ tan ra thành từng mảnh. Những mảnh đá vụn kia đang rục rịch hợp lại lúc nãy đột nhiên ngừng hẳn, không có dấu hiệu phục hồi như lúc nãy nữa.
" Dính Dong, bạn tiêu diệt được một quái vật cấp 3 sơ cấp,do trong trạng thái tổ đội, nên chỉ nhận được một nửa điểm kinh nghiệm, bạn nhận được 50000 điểm kinh nghiệm."
Giọng nói quen thuộc của hệ thống vang lên bên tai Dương Kiệt, lập tức vui mừng tột cùng, cuối cùng cũng tìm ra phương pháp giết chết lũ quái vật bất tử này rồi.
" Có tác dụng, mặt đá, tiếp tục ~~~~!! Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ, bổ, bổ ~~~~~~~~~~~!!!" Cả ba vui mừng phấn khích khi phương pháp này có tác dụng, Dương Kiệt trực tiếp tung người lên không trung, hàng chục quả chùy khí bổ thẳng về phía đám Golem đang lao tới tấn công Dương Diễn ở phía mặt đất.
Rầm, rầm, rầm, rầm ……… ~~~~!!
Dương Diễn ở phía dưới vô cùng tinh mắt nhanh chóng tìm ra những viên đá màu hồng tím nằm trong đống đá vụn, kiếm khí liên hoàn quét thẳng ra, những viên đá hồng tím chỉ khẽ chạm nhẹ đã bị chém vỡ ra, và những mảnh đá vụn nằm yên lặng không nhúc nhích được gì nữa.
" Díng dong, bạn tiêu diệt …."
" Díng dong, bạn tiêu diệt …."
" Díng dong, bạn tiêu diệt …."
………………….
"" Díng dong, bạn tiêu diệt được 10 con Hắc Cang Nham Thạch, nhận được một viên đá triệu hồi "Hắc Cang Nham Thạch."
Đá triệu hồi Hắc Cang Nham Thạch: có thể dùng để triệu hồi một con Hắc Cang Nham Thạch tới hỗ trợ chiến đấu cho bạn. Thời gian duy trì: 30 phút. Hiệu lực sử dụng: 1 lần.
Dương Kiệt vui mừng khôn xiết khi nghe thấy lời thông báo về viên đá triệu hồi Hắc Cang Nham Thạch của hệ thống. Chẳng khác nào sở hữu một tay sai có thực lực sánh ngang với một chân nguyên sơ cấp (tầng thứ 1 tới tầng thứ 3 là sơ cấp) có thể chiến đấu không biết mệt mỏi. Chỉ cần không nắm rõ điểm yếu của nó, cho dù có đánh tới tết công gô cũng không giết chết được đó. Tuy chỉ có 30 phút, nhưng cũng quá đủ rồi, không chừng trở thành bảo bối cứu mạng của mình cũng nên. Đặc biệt là sức phòng thủ đáng sợ của nó.
Lúc này mấy con "Golem" còn sống không còn đáng sợ trong mắt Dương Kiệt nữa, ngược lại còn trở thành những món bảo bối quý giá nữa là đằng khác.
" Tiến lên, mặt đá ~~!! Quét sạch lũ quái vật đó đi ~~~~!!! Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, bổ, bổ, bổ ~~~~~!!!" Dương Kiệt phấn khích như con heo đực được lai giống, không tiếc chân khí trong người không ngừng tung ra những đòn đánh mạnh của mình đánh thẳng vào những con "Golem" còn sống sót ở phía dưới.
" Con heo mập đó sao tự nhiên phấn khích thế nhỉ?" đôi mắt của Hạ Cơ lóe qua tia sáng dị thường, có chút bất ngờ trước sự phấn khích kỳ lạ của đối phương.
Rầm, rầm, rầm~~~~~~!!
Dương Kiệt và Dương Diễn phối hợp càng lúc càng thuần thục, càng lúc càng hiểu ý nhau. Không tốn quá nhiều thời gian, gần ba chục con "Golem" đã hoàn toàn bị tiêu diệt dưới tay hai người. Và kết quả là Dương Kiệt thu được 3 viên đá triệu hồi, phấn khích tột cùng.
Chỉ là sau khi giải quyết xong ba chục con "Golem", cả hai đã mệt tới nỗi không muốn nhúc nhích thêm nữa, nằm ngã người trên mặt đất hít thở dồn dập, nhưng trên môi lộ ra nụ cười chiến thắng.
" Này heo mập, ngươi phát hiện ra điều gì mà phấn khích thế này?" Hạ Cơ từ phía xa bước tới đá một cú vào mông của Dương Kiệt, hai tay chống eo díu mày truy hỏi.
" Này, đừng tưởng là "gấu" của mặt đá là muốn làm gì thì làm nha, nếu như không phải nể mặt mặt đá, cái đầu của cô đã bị Huyền Thiết Chùy của ta đập cho vỡ tung ra rồi đấy biết chưa?" Đang " tự sướng" tự nhiên bị quấy rầy, tất nhiên là không vui rồi, nhưng đối phương là phụ nữ, vả lại còn là "gấu" của mặt đá nữa, nên chỉ trợn mắt trắng phản bác.
" Gấu??" Cả Dương Diễn và Hạ Cơ đều không hiểu từ đó có nghĩa là gì, nãy giờ không chỉ một lần, mà đã hai lần ba lượt thốt ra từ trong miệng của Dương Kiệt rồi đấy.
" Đồ quê mùa, thế mà cũng không hiểu, Gấu có nghĩa là bạn gái đó mà." Dương Kiệt tỏ ra vô cùng khinh bỉ hai tên quê mùa "vô văn hóa" ở trước mặt, lên tiếng giải thích.
Nghe xong lời giải thích của Dương Kiệt, đôi má của Hạ Cơ ửng đỏ lên, không ngừng đưa mắt liếc nhìn Dương Diễn đang nằm phơi người ở cách đó không xa.
Dương Diễn khẽ díu mày định lên tiếng phản bác, nhưng nghĩ tới tính cách của Hạ Cơ, càng giải thích cô ta càng làm ầm lên cho mà xem, tốt nhất là im lặng. Đúng, im lặng là vàng!
không nói năng gì cả. Sau một hồi nằm nghĩ hồi sức lại, bật người trở dậy, quay người chuẩn bị rời đi.
" Mặt đá, định đi đâu thế??" Nhìn thấy Dương Diễn bỏ đi, Hạ Cơ hối hả chạy theo phía sau lưng hắn, Dương Kiệt cũng trở người ngồi dậy lên tiếng hỏi.
" Tu luyện, đột phá cảnh giới!" Vẫn với phong cách nhanh, gọn, lẹ, mở miệng trả lời rồi tiếp tục bước thẳng về phía trước.
" Đi cẩn thận, không tiễn ~~~!!" Dương Kiệt bễu bễu môi, cũng không có ý định đi chung đường với đối phương, vẫy vẫy tay cười nói.
" Dương sư huynh, con heo mập đó đáng ghét quá đi, bỏ rơi đồng môn lúc hoạn nạn, con người như thế huynh nên tránh xa hắn ra, nên nhớ rằng gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Hãy chọn bạn mà chơi, hãy ….." Hạ Cơ lại tiếp tục phát huy khả năng "giao tiếp" của mình, liên miên không dứt nói ở bên tai Dương Diễn, tựa như muốn tẩy não hắn vậy.
" Theo muội thì nên dạy cho hắn một bài học. Cho dù không làm vậy đi nữa, sau này gặp hắn phải tránh xa ra, không chừng lại bị hắn mang theo tai họa đáng sợ nào tới liên lụy chúng ta cũng không chừng, những tên như thế này….."
rầm rầm rầm rầm ~~~~~~!!!
Hạ Cơ như hóa thân thành Đường tăng trong phim " đại thoại Tây Du" của Châu Tinh Trì, Dương Diễn có cảm giác như hàng trăm, hàng ngàn con ruồi đang bay quanh đầu mình, khó chịu vô cùng. Đột nhiên phía sau vang lên những bước chân di chuyển nặng nề mà mình mới nghe qua chưa được bao lâu.
Cả hai giật mình hoàng hốt quay đầu lại, phát hiện Dương Kiệt đang bị gần cả trăm con "Golem" đuổi theo phía sau, vừa chạy vừa gào thét khóc lóc nước mắt nước mũi đầm đìa đang không ngừng chạy thẳng về phía mình.
" Chẳng lẽ mình (cô ta) có tiềm năng để trở thành thầy bói đại tài??!!" Trong đầu cả hai cùng xuất hiện dòng suy nghĩ đó.
" Mặt đá, cứu, cứu ~~~~~~!!!" Dương Kiệt đã khóc không thành tiếng, còn chưa kịp thở ra hơi, phát hiện những tảng đá ở xung quanh đột nhiên biến hình, gần cả trăm con Hắc Cang Nham Thạch xuất hiện. Đừng nói lúc này đã mệt đứt cả hơi, cho dù khỏe mạnh như lúc ban đầu, cho dù biết được cách tiêu diệt chúng, nhưng đối diện cả trăm con quái vật này, chỉ có nước quỳ mà thôi.
Dương Diễn và Hạ Cơ đưa mắt nhìn nhau một cái, miệng cùng vang lên: " Chạy ~~~~~~!!"
Và kỳ quan cả trăm con "Golem" đuổi theo hai nam một nữ bỏ chạy thục mạng diễn ra trông vô cùng khôi hài.