Chương 9: thí luyện Thánh Hỏa Tông.
Đó chính là bức tượng của vị tổ sư đã khai lập ra Thánh Hỏa Tông sáu ngàn năm trước, Xích Hỏa chân quân. Người đã từng tung hoành khắp U châu không có đối thủ, ngay cả khi đi tới khu vực trung ương của đại lục Huyền Thiên cũng thuộc dạng có tên có tuổi, người đã đạt tới cảnh giới hợp thể tầng thứ 10 đỉnh điểm. Nhưng cuối cùng cũng không thể vượt qua được cảnh giới độ kiếp, trong lúc độ kiếp bị tám tám chín mươi mốt lôi kiếp đánh tan thành mây khối, ngay cả nguyên thần cũng bị phá hủy, không thể luân hồi được nữa.
Mặc dù độ kiếp không thành công, nhưng không ai dám xem thường thực lực của Xích Hỏa chân quân, vì độ kiếp là cảnh giới then chốt nhất đối với người tu luyện, chỉ cần độ kiếp thành công, thực lực sẽ tăng lên tới mức độ khó tin, di sông rời núi, một cú đấm vỡ quả núi lớn cũng chỉ là chuyện nhỏ, sẽ được xếp vào nhóm những người quyền lực nhất đại lục Huyền Thiên, ngay cả những lãnh đạo cao cấp của các tông môn hùng mạnh ở trung ương cũng phải khách sáo không dám đắc tội, có thể nói là một bước lên trời.
Chỉ là quá trình độ kiếp vô cùng nguy hiểm, đó là thử thách lớn nhất mà thiên đạo giành cho người tu luyện, có thể nói là cửu tử nhất sinh, từ xưa đến nay biết bao thiên tài yêu nghiệp đều bỏ mạng trong quá trình độ kiếp, một ngàn thiên tài yêu nghiệp độ kiếp, chỉ có vài ba người thành công là cùng. Nhớ kỹ là thiên tài yêu nghiệp chứ không phải người có tư chất bình thường. Những người có tư chất bình thường thậm chí còn không dám bước với giai đoạn đó nữa, vì có thể nói là thập tử vô sinh.
Có thể nói, mấy chục ngàn năm nay, số người vượt qua cảnh giới độ kiếp ở khu vực U châu này, chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Rất nhiều người đạt tới cảnh giới hợp thể tầng thứ 10, đều cố gắng kèm nén lại chân khí trong cơ thể, để tránh phải độ kiếp, chỉ tới khi thọ mạng gần hết, trước sau gì cũng chết, mới liều thử một phen để độ kiếp, thành công sẽ tăng tuổi thọ lên gấp đôi, còn không thì ngay cả đầu thai luân hồi cũng không có cơ hội.
Do đại lục Huyền Thiên linh khí dồi dào, nên thọ mạng của người bản địa thường rất cao, người thường trung bình có thể sống trên trăm tuổi, luyện thể được hai trăm tuổi, tiên thiên bốn trăm tuổi, chân nhân sáu trăm tuổi, nguyên thần ngàn tuổi, xuất khiếu ngàn rưỡi tuổi, hợp thể là hai ngàn tuổi, độ kiếp tăng lên gấp đôi là bốn ngàn tuổi, hóa vũ tăng thêm gấp đôi nữa là mười ngàn tuổi.
Tất nhiên, ngoại trừ vượt qua cảnh giới khác để gia tăng tuổi thọ, còn có thể săn lùng thần đan thần dược, cũng có tác dụng gia tăng tuổi thọ từ năm mươi ~ một trăm tuổi, nhưng suốt cuộc đời mỗi người chỉ có thể sử dụng một lần, lần thứ hai sẽ kháng thuốc không còn tác dụng nữa. Mặc dù gia tăng tuổi thọ không nhiều, những thần đan thần dược đều được người tu luyện tranh giành bể đầu, mỗi lần xuất hiện trên đại lục Huyền Thiên đều máu chảy thành sông. Vì không chừng chỉ cần sống thêm năm mươi ~ một trăm tuổi, lại có thể đột phá tới cảnh giới khác để gia tăng tuổi thọ thì sao? Thậm chí có thể chuẩn bị kỹ càng để độ kiếp thành công cũng nên.
Tất cả các thiếu niên hơn năm ngàn người có mặt ở đây đa số từ nhỏ tới lớn đều nghe truyền thuyết của Xích Hỏa chân quân trưởng thành, nên tất cả đều mang theo tâm trạng cung kính, ngưỡng mộ cũng là đều dễ hiểu.
Chỉ duy nhất một người tỏ vẻ dửng dưng quay đầu sang tứ phía ngó ngang ngó dọc, không ngừng chạc lưỡi cảm thán: " hơn năm ngàn mạng đều là luyện thể tầng thứ 6 trở nên, thậm chí có vài mạng đạt tới cảnh giới tiên thiên, những người này đều chính là thiên tài của vùng U châu sao? Chỉ Thánh Hỏa Tông đã nhiều như vậy, còn tứ đại tông có thực lực ngang ngửa với Thánh Hỏa tông thì sao nhỉ? Thiên tài ở đâu ra mà nhiều thế không biết."
" Này, nghiêm túc chút coi, đừng làm mất mặt tôi chứ." Diệp Tuyền khẽ dùng tay hích nhẹ Dương Kiệt, tỏ vẻ không hài lòng nói.
" Nghiêm túc? Tôi làm gì không nghiêm túc chứ?" Dương Kiệt bễu môi nói. Đột nhiên cảm nhận thấy một luồng sát khí phóng thẳng về phía mình, vội vã quay đầu nhìn về hướng sát khí phóng ra, nhìn thấy khuôn mặt của người vừa phóng ánh mắt sát khí đằng đằng về phía mình, đôi mắt rực sáng, trên môi lập tức lộ ra một nụ cười thích thú.
Chính là tên khốn Tư Mã Thiên.
Lúc này khuôn mặt của Tư Mã Thiên đã bớt sưng vù, chỉ là lúc nghiến răng nghiến lợi phát hiện mất đi vài chiếc răng trông vô cùng khôi hài, nhìn thấy Dương Kiệt mang theo nụ cười thích thú nhìn về phía mình, hắn suýt chút nữa kềm nén không nổi lao tới liều mạng với thủ phạm đã mang tới niềm sỉ nhục tột cùng cho mình.
" Hãy đợi đấy, đợi tới khi kết thúc đợt kiểm tra này, sẽ có trò vui giành cho mày." Tư Mã Thiên hai tay nắm chặt thành nắm đấm, toàn thân run rẩy vì giận dữ, nhưng lý trí vẫn giúp hắn đủ tỉnh táo để không lao tới liều mạng với kẻ thù không đội trời chung của mình. Trên môi lộ ra một nụ cười sắc lạnh, hướng về phía Dương Kiệt tạo ra một động tác cứa cổ.
Dương Kiệt bễu môi, phóng ánh mắt chế giễu về phía hắn, khiến hắn suýt chút nữa bất chấp tất cả lao tới sáp lá cà với anh ta.
Dong ~~~~~~~~!!
Đúng lúc này, một tiếng chuông vang dội từ trên đỉnh núi Vọng Nguyệt vang lên, một khí thế áp đảo từ trên trời giáng xuống người năm ngàn thí sinh có mặt ở quảng trường, khiến không ít người cảm thấy khó thở, sắc mặt tái xanh, suýt chút đứng không vững ngồi ngã mông xuống đất.
Chỉ thấy mười một bóng người từ trên kim đỉnh đại điện trên đỉnh núi bay ra, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của năm ngàn thí sinh, từ trên cao nhìn xuống những thiếu niên ở phía dưới, ngoại trừ một vài cá biệt vẫn đang gắng sức chịu đựng khí thế do mình phát tán ra, hầu hết đều chịu đựng không nổi ngồi ngã mông xuống đất, toàn thân run lên cầm cập.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu nhóm mặc bộ trang phục quý phái màu đỏ rực như lửa thầm lắc đầu thở dài, tỏ vẻ không hài lòng với chất lượng của đa số thí sinh có mặt ở đây. Tất nhiên, cũng không quên phóng ánh mắt hài lòng về phía những cá biệt vẫn còn đang dốc sức chống chọi với khí thế của mình. Trong số đó có Dương Kiệt, chỉ là lúc này sắc mặt của anh ta vô cùng khó coi, cắn chặt răng dùng tay dìu lấy Diệp Tuyền ở bên cạnh, để cô ta tránh cảnh ngồi ngã mông xuống đất. Nhưng sức chịu đựng của anh ta cũng đã tới mức giới hạn, hai chân khẽ co lại, sắp chịu không nổi nữa rồi.
Cũng may là lúc này người đàn ông trung niên đó đã thu lại khí thế của mình, khiến cho các thiếu niên thở phào nhẹ nhõm, vội vã loạng choạng bò dậy, mang theo ánh mắt sợ hãi, ngưỡng mộ, cung kính ngẩng đầu lên nhìn vào mười một người đang treo mình trên không trung.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu nhóm đã đạt tới cảnh giới nguyên thần, còn mười thiếu niên nam nữ đi theo phía ông ta đều đã đạt tới cảnh giới chân nguyên.
" Xin tự giới thiệu, lão phu tên là La Thế Trung, là trưởng lão phụ trách khu vực ngoại môn của Thánh Hỏa Tông, và cũng là người phụ trách đợt tuyển mộ môn đề lần này." Giọng nói của La trưởng lão không quá lớn, nhưng đều lọt hết vào tai của những người có mặt ở quảng trường.
" Trước khi bắt đầu tiến hành kiểm tra, lão phu nhắc lại một lần nữa, những ai mười sáu tuổi chưa đạt tới luyện thể tầng thứ 6, mười bảy tuổi luyện thể tầng thứ 7, mười tám tuổi luyện thể tầng thứ 8, hoặc đã trên mười chín tuổi, hoặc không có thánh hỏa lệnh trên tay, yêu cầu rời khỏi ngay lập tức, nếu như không nghe lời, trong quá trình kiểm tra xảy ra chuyện gì, Thánh Hỏa Tông không chịu trách nhiệm." La trưởng lão dùng đôi mắt sắc lạnh quét ngang qua những thiếu niên ở phía dưới, khiến không ít người khẽ run lên một cái. Một số người cúi đầu suy nghĩ một hồi, sau đó rời khỏi nhóm người chuẩn bị tiến hành kiểm, chứng tỏ là những người không đạt yêu cầu. Tất nhiên, trong số đó vẫn còn không ít người không đạt yêu cầu, nhưng vẫn mang theo tâm lý đục nước béo cò, hy vọng có thể qua mắt được thiên hạ.
La trưởng lão tất nhiên là hiểu rõ điều đó, nhưng cũng không thèm nói năng gì cả, cơ hội đã trao cho một lần rồi, không biết nắm lấy thì chết cũng đừng có than trách với ai.
Chỉ trong chốc lát, gần hơn trăm người rời khỏi nhóm người kiểm tra. vẫn còn gần năm ngàn người vẫn đứng yên ở đó chờ đợi.
" Tốt, ngay bây giờ, cuộc kiểm tra sẽ bắt đầu." La trưởng lão khẽ vẫy tay một cái, ngay giữa quảng trường nối liền với núi Vọng Nguyệt lập tức xuất hiện một bậc thang dạng khí thấp sáng lấp lánh dài tới chín mươi chín bậc, bề rộng mỗi bậc thang đủ cho một lần hơn trăm người bước lên cũng không cảm thấy chen chúc, trầm giọng nói: " Trong vòng một canh giờ, những ai có thể men theo bậc thang này vượt qua chín mươi chín bậc lên tới eo núi Vọng Nguyệt xem như vượt qua được vòng một bài kiểm tra, sau một canh giờ những ai chưa thể lên tới đỉnh sẽ bị xem như thất bại, đào thảo khỏi đợt kiểm tra này. Nhắc lại lần cuối, những ai chưa đạt yêu cầu nhanh chóng rời khỏi ngay lập tức, một khi đã tiến hành kiểm tra, có mệnh hệ gì đừng có trách tại sao không nói trước."
Lại thêm gần chục người khẽ suy nghĩ lại, nhanh chân rời khỏi nhóm kiểm tra.
" Tốt, cuộc kiểm tra bắt đầu."
Ngay sau khi câu nói của La trưởng lão vừa dứt, nhóm thiếu niên ở phía dưới ầm lên một tiếng, lập tức tung người phóng lên bậc thang, chỉ mong mau chóng leo lên tới đỉnh, vượt qua bài kiểm tra, đồng thời mong tạo được ấn tượng trước mặt La trưởng lão.
Nhìn thấy đám thiếu niên cắm đầu leo lên bậc thang, mười thiếu niên nam nữ ở phía sau La trưởng lão đều lộ ra ánh mắt khinh thường chế giễu.
" Á~~~~" " Úi da, chuyện… chuyện gì xảy…. ra thế này …." " Đó là ….."
Quả nhiên, không ít người vừa leo lên được bậc thang thứ hai, thứ ba, cơ thể tựa như bị một quả núi đè hẳn lên người, loạng choạng từ trên bậc thang té ngã xuống đất, không ít người bị trọng thương máu từ trong miệng phun ra, toàn thân run rẩy, không đủ sức đứng dậy để tiếp tục bài kiểm tra nữa. Thậm chí có một số người vừa bước lên bậc thang thứ nhất, lập tức bị một tia sáng sắc lạnh như mũi kiếm xuyên thủng vầng trán, đôi mắt thất thần, mang theo vẻ kinh hãi, bất cam, khó tin té ngã xuống đất, vĩnh viễn không đứng dậy được nữa.
Những người bị trọng thương đa số đều là những người ở độ tuổi của mình nhưng chưa đạt tới cảnh giới yêu cầu, nên đã chịu đựng không nổi trọng lực đáng sợ khi leo thang bị sức ép đè cho trọng thương, vì thí sinh khi bước lên bậc thang, bậc thang sẽ tự động phân tích tuổi tác của từng người để đưa ra trọng lực tương đương với độ tuổi đó, ai không đạt yêu cầu sẽ bị loại ngay lập tức, thậm chí mang theo tấm thân thể bị trọng thương, không có vài năm điều trị cũng đừng mong chữa lành.
Còn những người bị thanh kiếm khí đáng sợ xuyên thủng vầng trán chính là những người đã vượt qua mười chín tuổi, thậm chí không có thánh hỏa lệnh trong tay nhưng vẫn định đục nước béo cò, tưởng rằng có thể che mặt thiên hạ mà cố gắng kiểm tra, cuối cùng mất luôn cái mạng của mình.
Những người biết rằng mình không đủ tiêu chuẩn kiểm tra nên đã rời khỏi lúc nãy nhìn thấy cảnh này, đều thầm chảy đầy mồ hôi lạnh, cũng may, cũng may là lúc nãy quả quyết rời khỏi, nếu không thì e rằng lúc này theo chân mấy tên ngu xuẩn kia rồi.
Không ít người không đạt tiêu chuẩn nhưng vẫn cố ở lại tham gia nhìn thấy cảnh đó, kinh hãi hoảng sợ vội vã quay đầu bỏ chạy, nhưng nhanh chóng bị vô số tia kiếm khí từ trong bậc thang bắn ra, lấy đi mạng sống của họ. Còn những người chưa vượt quá tuổi mà không đủ tiêu chuẩn, chỉ bị trọng thương, tiếng kêu cứu than khóc vang trời.
Nhưng La trưởng lão và mười thiếu niên nam nữ chỉ tỏ vẻ dửng dưng, hoàn toàn không có ý định ra tay cứu giúp gì cả, chỉ yên lặng đứng sang một bên theo dõi quá trình kiểm tra.
Trước khi tiến hành kiểm tra đã cảnh báo trước rồi, không nghe lời vẫn muốn đục nước béo cò thì ráng mà chịu, có trách thì tự trách mình đi.
Chỉ trong chốc lát, gần cả trăm mạng bị giết hoặc trọng thương, xác của họ nhanh chóng được dịch chuyển ra khỏi nơi tiến hành kiểm tra, chỉ để lại gần bốn ngàn tám trăm thí sinh đủ tiêu chuẩn tiếp tục tiến hành kiểm tra mà thôi.
Nhìn thấy không ít người đã leo lên bậc thang, vừa chịu đựng sức ép đáng sợ do bậc thang khí đó phân tán ra vừa bước từng bước chậm rãi không ngừng tiến lên. Dương Kiệt dẫn theo Diệp Tuyền bước tới trước bậc thang, cả hai đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng ngật đầu rời bước chân ra bước lên bậc thang đầu tiên.
ầm ~~~~~~~!!!
Cơ thể của Dương Kiệt lập tức cảm nhận thấy một sức nặng gần cả trăm kg, tương đương với thể trọng của một ~ hai người đàn ông trưởng thành đè thẳng lên người, quá bất ngờ trước trường hợp này, suýt chút nữa thì loạng choạng đứng không vững.
Hít sâu một hơi vào người để bình tĩnh lại, khẽ liếc nhìn Diệp Tuyền, thấy cô ta cũng đã chảy đầy mồ hôi trên trán, nhưng vẫn chịu đựng được, thầm yên tâm lại đôi chút. Sau đó cả hai bắt đầu hành trình chinh phục bậc thang này, từng bước từng bước bước lên phía trước.
Đợi tới khi Dương Kiệt bước tới bậc thang thứ mười, lập tức cảm nhận thấy thêm gần năm chục kg sức nặng đè thẳng lên người, nghĩa là lúc này anh ta phải chịu đựng gần một trăm năm chục kg sức đè trên cơ thể. Vẫn còn nằm trong giới hạn chịu đựng của mình. Dương Kiệt hít sâu một hơi vào người, khẽ quay đầu lại nhìn thấy Diệp Tuyền vẫn còn đang ở bậc thang tám, phía sau lưng, bên cạnh cô ta vẫn còn vô số thiếu niên khác đang cắn răng lê từng bước chân bước đi một cách khó khăn, bước đi một cách chậm rãi như chắc chắn, chắc cũng không thành vấn đề gì cả.
Diệp Tuyền trao ánh mắt an tâm và hãy tự đi trước về phía anh ta, Dương Kiệt khẽ ngật đầu, quay đầu nhìn về phía trước, phát hiện phía trước gần hơn vài chục người đã bước lên những bậc thang cao hơn, đa số đều là những người có thực lực cao hơn so với tuổi tác của mình, trong đó có thể nhìn thấy hình bóng của tên Tư Mã Thiên, lúc này hắn đã leo lên tới bậc thang thứ mười tám, còn dẫn đầu trên cùng là ba bóng người, hai nam một nữ, chắc chỉ chạc tuổi mười bảy, mười tám, trên người đều mặc bộ trang phục quý tộc, chắc là thiếu gia tiểu thư của các gia tộc hùng mạnh ở U châu, toàn thân trên dưới đều bộc phát ra khí thế đáng sợ của một tiên thiên, cả ba đang bám đuôi nhau ở bậc thang thứ hai mươi sáu, không ai chịu nhường ai cả.
Không thể tiếp tục lãng phí thời gian nữa, tiếp tục bước chân lên bậc kế tiếp.
Bậc thứ mười một, mười hai, mười ba….. mười chín, hai mươi….
Vừa mới bước tới bậc thang thứ hai mươi, lại thêm năm chục kg đè thẳng vào người, nghĩa là lúc này đã phải cõng trên vai gần hai trăm kg, bằng với hai ~ ba người đàn ông trưởng thành.
Đối với một người luyện thể tầng thứ 9, vẫn không quá đáng sợ, vẫn còn trong giới hạn chịu đựng của mình. Ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện càng lúc càng ít người, Tư Mã Thiên đã bước tới tầng thứ hai mươi sáu, bước đi chậm rãi như vững chắc, hoàn toàn không có dấu hiệu hụt hơi, không hổ danh thiên tài của hắn.
Còn ba người tiên thiên đã lên tới bậc thang thứ bốn mươi mất tiêu rồi, phía sau đuôi của ba người là gần chục người đạt đẳng cấp luyện thể tầng 9, tầng 10, tất cả đều tỏ ra không mấy khó khăn khi lê từng bước chân để bước lên bậc tiếp theo.
Mục đích của bài kiểm tra này là leo lên tới đỉnh chứ không phải leo càng sớm càng tốt, nên Dương Kiệt cũng có ý định đuổi theo những người kia, vẫn thản nhiên bước từng bước chậm chạp như chắc chắn.
Bậc thứ hai mươi mốt, hai mươi hai…..hai mươi chín, ba mươi…. tám mươi chín, chín mươi…..
Đợi tới khi bước tới tầng thứ chín mươi, áp lực lúc này đã tăng lên tới cả ngàn kg, toàn thân run rẩy, cơ thể ướt đẫm mồ hôi như vừa mới từ phòng xông hơi bước ra vậy. Nhưng Dương Kiệt vẫn cắn răng chịu đựng, tiếp tục bước từng bước khó khăn về phía trước.
Lúc này những người dẫn đầu lúc nãy đa số đã leo lên tới đỉnh, vượt qua bài kiểm tra rồi, ngay cả Tư Mã Thiên cũng đã hoàn thành bài kiểm tra của mình, cùng những người đã leo lên tới đỉnh trước đó bó gối ngồi xuống, hai tay nắm chặt những viên linh thạch của mình, hấp thụ linh khí bổ sung lại chân khí bị tiêu hao lúc nãy.
Chỉ còn chín bậc nữa, hít sâu một hơi vào người, một mạch bước hết chín bậc thang còn lại, trở thành người thứ hai mươi năm vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, lúc này thời gian đã đi hết một nửa, nghĩa là chỉ còn lại đúng một tiếng đồng hồ nữa thôi.
" Mẹ kiếp, suýt chút nữa thì tiêu hết lớp mỡ trong cơ thể mình rồi."
Vừa leo lên tới đỉnh, vội vã quay đầu nhìn xuống, nhanh chóng tìm thấy bóng dáng của Diệp Tuyền, lúc này cô ta đã leo lên tới bậc thứ bày mươi chín, tuy sắc mặt tái xanh, hít thở dồn dập, nhưng vẫn gắng sức bước từng bước về trước không hề chùn bước, xem ra hoàn thành bài kiểm tra chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Học theo những người đi trước, tìm lấy một chỗ trống ngồi xuống, từ trong tháp càn khôn lấy ra hai viên linh thạch cấp thấp nắm chặt vào lòng bàn tay, bắt đầu hấp thụ linh khí trong linh thạch để bổ sung chân khí bị tiêu hao lúc nãy.
Dong ~~~~~!!
" Thời gian kiểm tra đã kết thúc, những ai chưa thể leo lên tới đỉnh bậc thang, đều xem như thất bại trong đợt kiểm tra lần này, hãy mau chóng xuống núi rời khỏi Vọng Nguyệt Sơn ngay tức khắc." Ngay sau khi tiếng chuông vang lên, giọng nói của La trưởng lão đã kéo những người đang ngồi bổ sung linh khí rời khỏi trạng thái tu luyện. Tiếng gào thét than khóc vang lên không dứt, có không ít người thậm chí đã bước tới bậc thứ chín bảy~ chín tám, chỉ cần thêm một chút thời gian là có thể hoàn thành bài kiểm tra, nhưng thật đáng tiếc, thời gian đã hết, cơ hội một bước lên trời, cá chép hóa rồng đã chấm hết đối với họ, mặc cho tiếng gào khóc van xin, tất cả đều bị đưa xuống khỏi chân núi Vọng Nguyệt, không còn cơ hội để gia nhập vào Thánh Hỏa Tông nữa, đợi tới năm năm sau, những người này đều đã vượt qua tuổi giới hạn, nghĩa là suốt đời vô duyên với tông môn.
Dương Kiệt mở mắt ra quan sát, gần bốn ngàn tám trăm người tham gia, cuối cùng số người vượt qua thử thách chỉ chưa được ba trăm người, thậm chí chưa tới mười phần trăm, quả thật là quá khắc khe.
Cũng may là nhìn thấy Diệp Tuyền cũng nằm trong số ba trăm người, lúc này cô ta đang phóng ánh mắt đắc chí về phía mình, ngoài ra, khí thế trong người Diệp Tuyền lan tỏa ra đã đạt tới luyện thể tầng thứ 7 đỉnh điểm, chỉ cách nửa bước chân nữa là có thể đạt tới luyện thể tầng thứ 8, nên nhớ rằng cô ta mới đạt tới luyện thể tầng thứ 7 không được bao lâu, xem ra bài kiểm tra này có tác dụng thúc đẩy thực lực gia tăng lên một cách đáng kể.
Lại phát hiện ánh mắt đầy khiêu khích và chế giễu của tên Tư Mã Thiên ở cách đó không xa, tên khốn này đã đột phá thành công luyện thể tầng thứ 10, tốc độ leo lên tới đỉnh nhanh hơn Dương Kiệt, nên lúc này tỏ vẻ dương dương tự đắc của 1 kẻ chiến thắng.
Dương Kiệt chẳng thèm quan tâm tới tên ngốc đó làm gì, anh ta sống chủ yếu nhờ vào điểm kinh nghiệm chứ không phải tu luyện như những người bình thường, nên bậc thang trọng lực này không có tác dụng với anh ta cũng là điều dễ hiểu. Giờ chỉ cần có đủ quái cho anh ta giết và nhiệm vụ cho anh ta làm, có thể một mạch thăng lên tới cảnh giới hóa vũ mà không cần đắn đo suy nghĩ tới nút thắt cổ chai như người thường, quan trọng là có đủ số điểm kinh nghiệm cần thiết hay không thôi.
" Xin chúc mừng các cô cậu đã hoàn thành bài kiểm tra nhập môn của Thánh Hỏa Tông, bắt đầu từ ngày hôm nay, tất cả các cô cậu sẽ chính thức trở thành môn đồ của Thánh Hỏa Tông." La trưởng lão dẫn theo mười thiếu niên nam nữ từ trên không trung đáp xuống ngay trước mặt nhóm người đã vượt qua thử thách gia giập tông môn.
Cả ba trăm người có mặt ở đây đều reo hò mừng rỡ, ngay cả ba người đạt tới cảnh giới tiên thiên cũng không giấu được nỗi phấn khích.
" Tất nhiên…" Trong lúc đám thiếu niên đang vui mừng khôn xiết, giọng nói của La trưởng lão lại vang lên: " Tuy các cô cậu đã vượt qua bài thử thách để trở thành môn đồ của Thánh Hỏa Tông, nhưng ngoài những người đã đạt tới cảnh giới tiên thiên có thể trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn, địa vị chỉ tương đương với một đệ tử tạp vụ mà thôi."
Mặc dù biết trước điều đó, nhưng nghe xong lời nói của La trưởng lão, ngoại trừ ba người đã đạt tới cảnh giới tiên thiên kia, đám thiếu niên còn lại cũng không kềm được cảm thấy thất vọng tủi thân, dù sao đều là những thiên tài ở bốn phương, thế mà gia nhập tông môn chỉ có địa vị của một đệ tử tạp vụ, tất nhiên là cảm thấy bất cam không hài lòng rồi, trong lòng tự nhũ rằng phải nhanh chóng nâng cao thực lực, đạt tới cảnh giới tiên thiên để trở thành đệ tử ngoại môn, lúc đó địa vị sẽ tăng lên gấp nhiều lần so với đệ tử tạp vụ.
Đệ tử tạp vụ. Tạp vụ là gì chứ? Nghĩa là phải làm trâu làm bò cho tông môn, hầu hạ cho các đệ tử ngoại môn, nội mônv.v…. để đổi lấy số điểm tích lũy ít ỏi.
Đệ tử ngoại môn mỗi tháng đều có trưởng lão ngoại môn mở lớp chỉ bảo kinh nghiệm tu luyện hai lần, mỗi tháng nhận được năm trăm viên linh thạch cấp thấp, mười viên ích khí đan trung cấp, một ngàn điểm tích lũy, điểm tích lũy có thể dùng để trao đổi vật phẩm, tuyệt học, cũng có thể dùng điểm tích lũy để đi tới tháp tu luyện để tu luyện, linh khí trong thấp tu luyện gấp đôi so với bên ngoài, tu luyện bên trong một ngày xem như hai ngày hai bên, tất nhiên, đó chỉ là tầng một của tháp tu luyện, tháp tu luyện gồm 7 tầng, mỗi tầng đều tăng lên gấp đôi so với tầng phía dưới, và số điểm tích lũy tiêu tốn cũng nhiều hơn. Ngoài ra còn có thể vào tàng kinh các của tông môn để chọn lựa tuyệt học để tu luyện.
Còn đệ tử tạp vụ thì sao? Muốn nhận được sự chỉ bảo của trưởng lão, phải dùng điểm tích lũy làm trâu làm bò đi đổi, có người thậm chí tích góp năm năm mà chưa đủ để nghe được một lời chỉ bảo của trưởng lão nào cả. Và hàng tháng, đệ tử tạp vụ chỉ nhận đượ năm mươi viên linh thạch cấp thấp, năm viên ích khí đan sơ cấp, ngoài ra không được thêm bất kỳ thứ gì nữa. Còn muốn vào tàng kinh các lựa chọn tuyệt học ư? Được thôi, có điểm tích lũy thì muốn gì mà chẳng được. Nhưng quan trọng là trong vòng năm năm chưa chắc kiếm đủ số điểm để đổi lấy một quyển bí kíp huyền giới sơ cấp nữa là, đừng nói những tuyệt học cao cấp hơn như trung cấp, cao cấp, tuyệt phẩm hay thậm chí là địa giới. Và sau năm năm, nếu như còn chưa thể đạt tới cảnh giới tiên thiên, sẽ bị tông môn đuổi cổ rời khỏi, những tên phế nhân như thế không có giá trị đáng để tông môn tiếp tục giữ lại nữa.
Từ đó có thể nhận thấy, chế độ đãi ngộ giữa đệ tử tạp vụ và đệ tử ngoại môn quả thật cách xa một trời một vực.
" Tất nhiên, những ai chưa đạt tới cảnh giới tiên thiên, không có nghĩa là không thể trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn ngay tức khắc." Câu nói của La trưởng lão lần nữa thắp sáng tia hy vọng của đám thiếu niên, mọi người đều phấn khích hồi hộp nhìn chằm chằm vào La trưởng lão, chờ đợi câu nói tiếp theo của ông ta.
" Bài kiểm tra tiếp theo, chính là kiểm tra tiềm năng tư chất của các cô cậu, những ai có thể kích hoạt võ hồn trong người, cho dù là võ hồn nhất phẩm, đều có thể trở thành đệ tử ngoại môn ngay tức khắc." La trưởng lão mỉm cười nói. Sau đó từ trong nhẫn càn khôn lấy ra một quả cầu thủy tinh, chìa ra ngay trước mặt mọi người. Ngay cả mười thanh niên nam nữ đứng sau lưng La trưởng lão cũng làm điều tương tự, từ trong nhẫn càn khôn của mình lấy ra quả cầu thủy tinh.
Những thiếu niên nhìn thấy quả cầu trên tay của La trưởng lão và mười thanh niên nam nữ kia, Đôi mắt lập tức rực sáng. Họ đều là những thiên tài một phương trên khắp U châu, tranh giành bể đầu để gia nhập tông môn để làm gì chứ? Ngoại trừ địa vị, tài nguyên phong phú của Tông Môn, mục đích quan trọng nhất chính là mong muốn được kích hoạt võ hồn trong người, chỉ cần kích hoạt được võ hồn, có thể nói địa vị gia tăng lên gấp nhiều lần so với trước kia, và bí quyết kích hoạt võ hồn, đều nằm trong tay những tông môn hùng mạnh, không lưu truyền ra ngoài.
" Võ hồn?? Võ hồn là gì thế?" Dương Kiệt lần đầu tiên mới nghe qua từ này, quay sang Diệp Tuyền ngơ ngác hỏi.
" Cái gì? Ngay cả võ hồn ông cũng không biết sao?" Diệp Tuyền dùng ánh mắt như nhìn thằng khờ nhìn chằm chằm Dương Kiệt.
Dương Kiệt bễu môi không hài lòng: " Nếu biết thì tôi đi hỏi cô làm gì nữa, đừng nói nhiều, giải thích cho tôi biết võ hồn là gì đi."
Diệp Tuyền nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt hồi lâu, nhìn tới nỗi anh ta ớn lạnh xương sống, mới nhỏ tiếng giải thích: " Võ hồn, chính là thứ sức mạnh siêu nhiên tiềm ẩn trong cơ thể của con người, thông thường thì muốn kích hoạt võ hồn phải dựa vào bí pháp và dụng cụ bất truyền của tông môn mới có thể làm được. Tất nhiên, cho dù không có bí pháp và dụng cụ bất truyền, không có nghĩa là không thể kích hoạt võ hồn, chỉ là tỷ lệ rất thấp, rất thấp, thông thường thì một triệu người tu luyện chỉ duy nhất một người có thể tự kích hoạt võ hồn mà không cần giờ tới bí pháp và dụng cụ, và điều kiện kích hoạt vô cùng khắc khe, thậm chí phải đối diện cảnh cửu tử nhất sinh mới may mắn kích hoạt được, nhiều người thậm chí mất luôn cả mạng mà vẫn chưa kích hoạt được võ hồn của mình. Cho nên thay vì dựa vào tỷ lệ may mắn mong manh đó, mọi người mới tranh giành bẻ đầu để gia nhập vào tông môn, hy vọng có thể kích hoạt được võ hồn của mình. Một khi đã kích hoạt võ hồn, địa vị và thực lực sẽ khác xa một trời một vực so với người không có võ hồn. Võ hồn được chia làm nhất phẩm tới cửu phẩm, nhất phẩm thấp nhất, cửu phẩm cao nhất, tất nhiên, phía trên cửu phẩm còn có thánh phẩm và thần phẩm, chỉ là số người sở hữu hai loại võ hồn cao cấp đó trên đại lục Huyền Thiên này chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, cả khu vực U châu rộng lớn thậm chí chưa từng xuất hiện một võ hồn bát phẩm nữa chứ đừng nói là thánh phẩm hay thần phẩm, đặc biệt là thần phẩm, chỉ từng tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.Ngay cả Xích Hỏa chân quân, kẻ mạnh nhất khu vực U châu, võ hồn của ông ta chính là Thánh Hỏa Cự Nhân, cũng chỉ đạt tới thất phẩm mà thôi."
Ngưng một hồi, lại tiếp: " Võ hồn có đủ mọi loại hình dáng, từ binh khí, áo giáp, dụng cụ, thậm chí là linh thú, linh vật. Mỗi loại võ hồn có công dụng và uy lực khác nhau. Ví dụ như võ hồn là một thanh kiếm, vậy thì người sở hữu võ hồn loại này khi tu luyện và lĩnh ngộ kiếm pháp, sẽ nhanh hơn người không có võ hồn loại này gấp nhiều lần, sức sát thương khi sử dụng kiếm cũng tăng lên rất nhiều. Võ hồn là lò luyện đan, vậy thì khi trở thành một luyện đan sư, sẽ gia tăng tỷ lệ thành công và hiệu suất, chất lượng đan dược khi xuất đan. Nếu võ hồn là cây búa, thì khi chế tạo binh khí, áo giáp, sẽ có công hiệu như lò luyện đan. Còn nếu võ hồn là linh thú hoặc linh vật, có thể chiêu hồi linh hồn của mình ra hỗ trợ chiến đấu, thậm chí có thể từ võ hồn đó lĩnh ngộ tuyệt học đặc chưng của võ hồn đó, võ hồn càng cao thì chất lượng tuyệt học càng cao. Thông thường thì người có võ hồn nhất phẩm, sẽ có tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp đôi so với người không có võ hồn, không chỉ tốc độ tu luyện, khi giao chiến, võ hồn nhất phẩm sẽ mạnh hơn gấp đôi so với người không có võ hồn, và người có võ hồn nhị phẩm sẽ nhanh hơn và mạnh hơn gấp đôi so với nhất phẩm, tam phẩm sẽ mạnh hơn gấp đôi so với nhị phẩm. Có nghĩa là một người tiên thiên tầng thứ nhất sở hữu võ hồn cửu phẩm, thậm chí có thể đánh bại một tiên thiên tầng thứ 9 không có võ hồn, hoặc một tiên thiên tầng thứ 3 sở hữu võ hồn thất phẩm. Đó là lý do vì sao cho dù chỉ mới là luyện thể, nhưng sở hữu võ hồn lập tức được phá cách vào thẳng ngoại môn, thậm chí võ hồn cao cấp, có thể trực tiếp trở thành nội môn, hoặc là được vị trưởng lão nào đó thu nhận làm đệ tử chân truyền."
" À há, cũng giống như giới vương quyền của mình vậy thôi, mình chỉ cần tăng cấp giới vương quyền lên cấp cao nhất, cho dù không có võ hồn, sức chiến đấu thậm chí còn cao hơn người có võ hồn cửu phẩm sao? Chỉ là không biết võ hồn của mình gì nhỉ? Kiếm? Đao? Hay là linh thú linh vật nào chăng? Nếu được một con rồng thì hay quá rồi còn gì, ta sẽ trở thành kỵ sĩ rồng, cưỡi rồng ra chiến trường khà khà~~! " Nghe xong lời giải thích của Diệp Tuyền, đôi mắt Dương Kiệt lập tức rực sáng, trong lòng thầm tự sướng, phấn khích tới nỗi mớ mỡ thịt trên cơ thể rung chuyển liên hồi, Diệp Tuyền nhìn thấy khuôn mặt đầy đê tiện của tên khốn, vội vã né sang một bên, tạo ra vẻ " tôi không quen biết tên này".
" Ngay bây giờ, từng người, từng người một bước tới kiểm tra, chúc cô cậu may mắn." Trong lúc Dương Kiệt đang YY tự sướng, câu nói đầy khuyến khích và kỳ vọng của La trưởng lão vang lên.
Ngay lập tức có mười người bước ra phía trước, đều là những người leo lên tới đỉnh đầu tiên, bước tới trước mặt La trưởng lão và mười thanh niên nam nữ kia.
Người bước tới trước mặt La trưởng lão chính là chàng thiếu niên đã leo lên tới đỉnh đầu tiên, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, trên môi luôn mang theo nụ cười ôn hòa, cho người đối diện cảm giác thân thiện dễ gần, chạc tuổi mười sáu, mười bảy, nhưng cảnh giới đã đạt tới tiên thiên tầng thứ 1, tương lai sáng lạng.
Đi theo phía sau lưng chàng thanh niên đó chính là một nam một nữ khác đã lần lượt đeo lên tới đỉnh sau chàng thanh niên. Người nam có khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo, đôi mắt như loài rắn đang không ngừng phóng những tia sáng sắc lạnh về phía chàng thanh niên đã vượt qua mình, trên môi lộ ra một nụ cười bí hiểm, chắc trong tận thâm tâm dường như tỏ vẻ không phục khi bị chàng thanh niên qua mặt mình, đang suy tính tìm cách chà đạp đối phương để nâng cao bản thân đây mà.
Còn thiếu nữ kia mặc bộ trang phục cung đình, khuôn mặt xinh đẹp không thua kém gì so với Diệp Tuyền, khác xa với vẻ mặt trẻ trung tươi tán của Diệp Tuyền, khuôn mặt của cô gái này mang theo vẻ chín muồi quyến rũ, cộng thêm khí chất quý phái từ trên người cô ta lan tỏa ra có phần lấn áp so với Diệp Tuyền, nếu như cho một người đàn ông lựa chọn, hết chín mươi % sẽ lựa chọn cô gái này mà không lựa chọn Diệp Tuyền cho mà xem.
Mặc dù kiểm tra với La trưởng lão hay mười thanh niên nam nữ kia đều như nhau cả, nhưng vì là ba tiên thiên, tất nhiên không ai chịu lếp vé trước ai rồi, vì sao mày được La trưởng lão đích thân kiểm tra, còn tao phải nhờ mấy tay đệ tử kia kiểm tra chứ? Chẳng phải chứng tỏ ta thua kém ngươi sao? Không được, tao cũng phải nhờ La trưởng lão đích thân kiểm tra.
La trưởng lão biết rõ suy nghĩ của hai người còn lại, cũng không tỏ vẻ bất bình mà chỉ mỉm cười im lặng thừa nhận cách nào của họ. Là thiên tài, phải có khí chất của một thiên tài, không bao giờ chịu thua kém ai, không ngừng phấn đấu vươn lên, đạp lên đầu kẻ khác mà tiến tới, tu luyện không phải là trò chơi, không có chuyện công bằng hay nhường nhịn, nếu như không hiểu rõ điều đó, thì con đường tu luyện sau này cũng sẽ chạm tới mức giới hạn, không thể bay cao được nữa.
" Hai người tiếp theo bước ra đi tới vị trí còn trống mà kiểm tra." La trưởng lão lên tiếng, lại thêm hai người bước ra, đi tới trước mặt hai đệ tử phụ trách kiểm tra còn trống để tiến hành kiểm tra.
" Tất cả hãy bỏ tay lên quả cầu thủy tinh này." Những người tham gia kiểm tra lập tức bỏ tay lên chụp lấy bề mặt quả cầu thủy tinh, ngay lập tức, La trưởng lão và mười thanh niên nam nữ kia miệng lẩm nhẩm những câu thần chú gì đó, quả cầu trên tay họ lập tức rực cháy dữ dội.
Dúng ~~~~~~!!
Mười một người kiểm tra, chín quả cầu chỉ rực cháy một cái rồi vụt tắt hẳn, chỉ duy nhất hai quả cầu do chàng thanh niên đang kiểm tra với La trưởng lão và một thanh niên cơ thể vạm vỡ, khuôn mặt hung tợn xấu xí thô kệch vẫn tiếp tục thắp sáng, càng lúc càng chói rọi hơn.
Rầm ~~~~~~!!
Ngay trên đỉnh đầu của chàng thanh niên lập tức xuất hiện một thanh kiếm cổ dạng khí, dài ba thước, lưỡi kiếm thô bằng hai ngón tay cộng lại, trên bề mặt lưỡi kiếm có vô số nét hoa văn kỳ lạ, thanh kiếm phát tán ra một khí thế sắc lạnh đáng sợ, có cảm giác có thể chém gãy bất kỳ thứ gì trên đời này.
" Võ hồn binh khí lục phẩm, Cự Giải Kiếm, tốt, tốt, tốt!! Cậu tên gì?" Nhìn thấy võ hồn của chàng thanh niên, La trưởng lão không kềm được phấn khích kêu thót lên.
Tuy chỉ đạt lục phẩm, nhưng đối với Thánh Hỏa Tông tuyệt đối là một thiên tài hiếm gặp, phải biết rằng ngay cả võ hồn của tông chủ Thánh Hỏa Tông, Thái Việt chân nhân cũng chỉ là lục phẩm, Thiên Hỏa Linh Sư mà thôi, nhưng đã được xem là thiên tài ngàn năm hiếm gặp ở khu vực U châu này rồi. Lục phẩm võ hồn, có thể sánh ngang với đệ nhất đệ tử chân truyền Hàng Bá Thiên, người sở hữu lục phẩm võ hồn " Uyển Nguyệt thần đao", tung hoành Thánh Hỏa Tông không có đối thủ. Giờ lại thêm một thiên tài sở hữu ngũ phẩm võ hồn, thử hỏi La trưởng lão có thể không phấn khích được sao?
Chàng thanh niên nhìn thấy võ hồn của mình, chỉ lộ ra nụ cười nhẹ nhàng hài lòng, không tỏ ra quá phấn khích, dương dương tự đắc. Nghe thấy câu hỏi của La trưởng lão, chắp tay lễ phép nói: " Hậu bối tên là Tống Thiên Hành, là con cháu đích truyền của gia tộc họ Tống ở thành Bắc Nguyên ạ."
"Tống Thiên Hành, tốt, tốt, hãy đứng sang một bên chờ đợi, lát nữa sau khi kiểm tra toàn bộ xong, ta sẽ dẫn cậu đi ra mắt với thập đại trưởng lão ở nội môn, chắc chắn sẽ có người sẵn sàng thu nhận cậu làm đệ tử đích truyền." Nghe thấy lời hứa hẹn của La trưởng lão, tuy trong lòng phấn khích vô cùng, nhưng vẫn tỏ ra vô cùng bình thản chắp tay thi lễ cảm tạ ông ta.
Nhìn thấy biểu hiện của chàng thanh niên như thế, La trưởng lão thầm ngật đầu hài lòng, cao ngạo nhưng không khoa trương, một người như thế thành tựu sau này tuyệt đối không thấp.
Nhưng lọt vào đôi mắt của tên thanh niên khuôn mặt sắc lạnh cao ngạo, có đôi mắt giống rắn độc kia lại khác, chỉ cảm thấy hắn càng nhìn càng ngứa mắt, hận không thể lao tới tặng cho hắn một cú vào mặt cho bổ ghét, cứ ở đó mà giả vờ giả vịt đi, lát nữa bố mày kích hoạt vỗ hồn cao cấp hơn, sẽ giẫm đạp lên đầu mày để mày bễ mặt cho bổ ghét.
Còn thiếu nữ mặc trang phục cung đình kia nhấp nháy đôi mắt long lanh to sáng đánh giá toàn thân trên dưới chàng thanh niên, trên môi lộ ra nụ cười thích thú. Anh hùng thích mỹ nhân, nhưng mỹ nhân cũng thích anh hùng đấy chứ.
Ngoại trừ Tống Thiên Hành kích hoạt võ hồn thành công, mười người còn lại chỉ duy nhất mỗi tên thanh niên có khuôn mặt hung tợn xấu xí kích hoạt thành công, võ hồn của hắn là nhị phẩm Thanh Phong Lang, ma thú có thuộc tính gió, không quá cao cũng không quá tệ. Nhưng vẻ mặt khoái trá cao ngạo của hắn khi nhìn vào những người thất bại kích hoạt võ hồn vẫn đang than thân trách phận vô cùng đáng ghét, đã vậy trên môi còn lộ ra nụ cười khinh thường chế giễu hừ mạnh một tiếng, khẽ né người trách xa những người kia ra, tỏ ý không muốn đứng chung với lũ phế nhân kia.
Thái độ của hắn khiến La trưởng lão khẽ díu mày, nhưng cũng không nói gì cả. Ở thế giới này mạnh được yếu thua, kẻ mạnh có quyền coi thường chà đạp kẻ yếu, đó là chuyện thường tình.
" Mhóm tiếp theo." ngay lập tức lại thêm mười người bước tới trước mặt mười thanh niên nam nữ kia, trong đó có tên Tư Mã Thiên đáng ghét kia, trước khi bước đi, hắn còn không quên quay đầu lại trao cho Dương Kiệt một ánh mắt đầy khiêu khích. Còn tên thanh niên có đôi mắt rắn độc bước tới trước mặt La trưởng lão tiến hành kiểm tra.
Đồng loạt bỏ tay chụp lấy quả cầu thủy tinh, La trưởng lão và mười người kia lại đọc nhẩm câu thần chú bí truyền, mười quả cầu đồng loạt rực sáng, nhưng có tám quả nhanh chóng vụt tắt, chỉ duy nhất ba quả vẫn còn thắp sáng dữ dội, phân biệt là tên thanh niên có đôi mắt rắn độc, Tư Mã Thiên, và một thiếu nữ có khuôn mặt bầu bĩnh, thân hình nhỏ nhắn trông vô cùng dễ thương.
"Lại là lục phẩm võ hồn Bồ Thi Khúc Xà!!!" Chỉ thấy trên đỉnh đầu tên thanh niên có đôi mắt rắn độc xuất hiện một con rắn toàn thân phát sáng, trên đỉnh đầu có một thớ thịt giống như chiếc sừng, thân rắn cuộn tròn dài trên ba mét, phần đầu ngẩng cao lên dùng đôi mắt lạnh lùng khát máu quét ngang qua những người có mặt ở đây, tỏ vẻ vô cùng phấn khích thèm khát.
Xịt ~~~~~~!!
Tiếng hít sâu vang lên liên hồi, không ít người tỏ vẻ sợ hãi thấp thỏm không yên, ngay cả mười thanh niên nam nữ đạt tới cảnh giới chân nguyên cũng không ngoại lệ, cơ thể không tự chủ tránh xa tên thanh niên đó ra, không ai dám tới gần hắn.
Bồ Thi Khúc Xà, loại ma thú đáng sợ có tốc độ nhanh như gió, nọc độc của nó có thể giết chết một người cùng cấp ngay tức khắc, nếu như tên thanh niên đó có thể dung hợp được với võ hồn của mình, vậy thì sau này hắn sẽ sở hữu tốc độ di chuyển cực nhanh, mỗi chiêu tấn công đều mang theo độc tố đáng sợ, ngay cả những người có thực lực lớn mạnh hơn vài cấp cũng không dám sáp lá cà với hắn, không chừng bị dính chiêu như chơi.
Tên thanh niên hài lòng với biểu hiện của mọi người, sau đó phóng ánh mắt đầy khiêu khích về phía Tống Thiên Hành, Tống Thiên Hành chỉ mỉm cười đáp trả, không nói năng gì cả.
" Cậu tên gì thế?" La trưởng lão tỏ vẻ vui mừng tột độ, không ngờ hôm nay lại may mắn như thế, cùng một lúc xuất hiện hai thiên tài sở hữu võ hồn lục phẩm, chẳng lẽ là niềm báo rằng Thánh Hỏa Tông sẽ ngày càng lớn mạnh sao?
" Bẩm La trưởng lão, hậu bối tên Lăng Hàn Phong ạ." Mặc dù vô cùng cao ngạo, nhưng đối diện với La trưởng lão, hắn cũng không dám làm càn, vô cùng lễ phép chắp tay thi lễ đáp.
" Tốt, tốt, hãy đứng sang một bên chờ đợi, lát nữa ta sẽ dẫn theo cậu và Tống Thiên Hành vào nội môn ra mắt với tông chủ và các vị trưởng lão cấp cao." Lăng Hàn Phong lại chắp tay thi lễ một cái, sau đó đi tới bên cạnh Tống Thiên Hành, hừ mạnh tiếng, không thèm nói chuyện với Tống Thiên Hành, mang theo ánh mắt ngạo thị thiên hạ để theo dõi những người kiểm tra tiếp theo.
Võ hồn của Tư Mã Thiên đạt tới tam phẩm " Huyền Băng Cự Hùng", đó là một con gấu khổng lồ cao trên hai mét rưỡi, toàn thân trắng như tuyết, trong miệng không ngừng phun ra khí lạnh có thể đóng băng không khí ở xung quanh, cũng là một võ hồn đáng mơ ước của nhiều người. Tư Mã Thiên tỏ ra vô cùng khoái trí, nhìn về phía Dương Kiệt, trên môi lộ ra nụ cười sắc lạnh đầy sát khí.
Đối diện với ánh mắt sát khí đằng đằng của tên bại tướng đó, Dương Kiệt chỉ bễu môi, trong lòng thầm nghĩ: " Đợi bố mày kích hoạt võ hồn cửu phẩm, thánh phẩm hay thậm chí là thần phẩm, một tay vỗ chết con gấu bông Wendy của ngươi, để xem ngươi còn dám chảnh chó với ta không."
Nhìn thấy thái độ dửng dưng của Dương Kiệt, Tư Mã Thiên nộ khí xung thiên, nếu như La trưởng lão không có mặt ở đây, e rằng hắn đã điều khiển võ hồn của mình lao tới một cú đập cho Dương Kiệt thành miếng thịt nát rồi.
Nhận được lời khen ngợi cổ vũ của La trưởng lão, Tư Mã Thiên ngẩng cao đầu đi thẳng về phía Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong đang đứng, nhưng chỉ đứng phía sau lưng chứ không dám đứng ngang hàng với hai người kia.
Tống Thiên Hành trao cho hắn ánh mắt thân thiện, còn Lăng Hàn Phong thậm chí không thèm để ý tới hắn làm gì, cũng chỉ là một con kiến mạnh hơn chút so với mấy con khác, chẳng có gì đáng để bận tâm cả.
Thiếu nữ có khuôn mặt bầu bĩnh kia là nhị phẩm võ hồn " Tam Vĩ linh miêu", một loại biến thể của thất phẩm võ hồn " cửu vĩ linh miêu". Người sở hữu loại võ hồn nay có thân pháp nhanh nhẹn, đặc biệt là có ba cái mạng, có nghĩa là có thể chết rồi hồi sinh ba lần, tuy hỗ trợ chiến đấu không nhiều, nhưng tuyệt đối là võ hồn giữ mạng vô giá. Vì cho dù là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cũng không dám vỗ ngực tự xưng rằng mình tuyệt đối an toàn, ai mà biết được một ngày nào đó rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm tới tính mạng chứ? Có cơ hội hồi sinh ba lần, tuyệt đối là thứ dùng bao nhiêu của cải báu vật cũng không đổi lấy được. Tương truyền Cửu Vĩ Linh Miêu có thể hồi sinh tới chín lần. Chỉ là võ hồn này không thể gia tăng sức chiến đấu, tốc độ tu luyện cũng như người không có võ hồn, nên thuộc dạng ăn thì vô vị, bỏ thì tiếc nuối đối với tông môn.
" Mười người tiếp theo bước ra." Lần này đã tới lượt Dương Kiệt tiến hành kiểm tra, trao ánh mắt yên tâm về phía Diệp Tuyền vừa mới cổ vũ mình, vô cùng tự tin bước tới trước mặt một thanh niên phụ trách kiểm tra, khẽ quay đầu nhìn về phía Tư Mã Thiên, trên môi lộ ra nụ cười khiêu khích, miệng lẩm nhẩm nói nhỏ tới nỗi chỉ mình anh ta nghe được, nhưng nhìn cách nhép miệng của anh ta, Tư Mã Thiên lập tức hiểu ý Dương Kiệt đang muốn nói gì: " hãy xem bố mày đây."
Tư Mã Thiên chỉ cười lạnh tiếng: " Để xem mày làm được cái trò trống gì? cùng lắm là nhị phẩm võ hồn là cao chứ gì. Sao mà sánh bằng với thiên tài của một gia tộc hùng mạnh truyền thừa mấy ngàn năm nay chứ?"
Thì ra võ hồn của mọi người đa số được truyền thừa từ huyết thống, thông thường thì nếu tổ tiên sở hữu võ hồn, thì con cháu sau này sẽ dễ dàng kích hoạt võ hồn hơn, và võ hồn của tổ tiên càng cao thì võ hồn con cháu sau này sẽ càng ca, thậm chí có cơ hội vượt trên cả tổ tiên sở hữu võ hồn cao cấp hơn nữa. Tổ tiên của gia tộc Tư Mã từng sở hữu võ hồn lục phẩm " Đại Địa Chi Hùng", Tư Mã Thiên không thể sánh bằng tổ tiên, nên chỉ sở hữu một biến thể của " Đại Địa Chi Hùng" tam phẫm võ hồn " Huyền Băng Chi Hùng".
Tất nhiên, không có nghĩa là nếu tổ tiên không có võ hồn thì con cháu không có cơ hội kích hoạt võ hồn, chỉ là tỷ lệ thành công của họ thấp hơn rất nhiều so với những người có huyết thống truyền thừa.
Đó là lý do vì sao Tư Mã Thiên tự tin võ hồn của một tên vô danh tiểu tốt không có gia tộc hùng mạnh như Dương Kiệt tuyệt đối không thể vượt qua mình, thậm chí có thể kích hoạt võ hồn hay không cũng là cả một vấn đề.
Tất cả mọi người đồng loạt để tên quả cầu thủy tinh, kết quả có tới mười quả cầu thủy tinh vừa thắp sáng rồi tắt hẳn, chỉ duy nhất thiếu nữ mặc trang phục cung đình đang tiến hành kiểm tra với La trưởng lão thành công kích hoạt võ hồn.
" Lại là lục phẩm võ hồn, đã vậy còn là….là…. Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh!!!" Trên đầu thiếu nữ trang phục cung đình xuất hiện một cái đỉnh ba chân hai tai, thân đỉnh khảm vàng, có thêu hình vẽ vô số linh thú đang vây quanh như đang triều bái cái đỉnh.
Thiếu nữ cũng có chút bất ngờ võ hồn của mình, nhưng nhanh chóng được thay bằng nụ cười phấn khích tột cùng.
Lục phẩm võ hồn Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh, người sở hữu võ hồn này sau này tuyệt đối có thể trở thành luyện đan tông sư, luyện bất kỳ loại đan dược nào tỷ lệ thành công cũng tăng 50 %, chất lượng, sản lượng cũng gia tăng một cách đáng kể. Phải biết rằng cho dù là một luyện đan đại tông sư dày công toi luyện hết cả trăm năm, nếu như không có võ hồn, tỷ lệ luyện đan thành công chỉ đạt khoảng 20 ~ 30 %, và phẩm chất của đan dược càng cao thì tỷ lệ thành công càng thấp, cho nên sở hữu một võ hồn lục phẩm Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh, tuyệt đối là võ hồn đáng mơ ước của bất kỳ một luyện đan sư nào trên đại lục Huyền Thiên này, ngay cả đan dược tông sư đứng đầu Thánh Hỏa Tông, cũng chỉ sở hữu võ hồn tứ phẩm thái hòa đỉnh, đã vậy đã trở thành một người có địa vị quyền lực nhất nhì trong khu vực U châu, ngay cả tông chủ của các tông môn hùng mạnh khi gặp ông ta cũng phải cúi đầu chào hỏi lấy lòng. Giờ cô gái sở hữu võ hồn lục phẩm, cấp bậc cao hơn hai cấp so với vị đan dược tông sư của tông môn, nếu như cô ta chịu đi theo con đường luyện đan sư, dưới sự dìu dắt bồi dưỡng của vị đan dược tông sư kia, sau này thậm chí có thể vượt qua sư phụ của mình trở thành nhất đại tông sư cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhất đại tông sư, cho dù đi tới khu vực trung ương, cũng được chào đón nồng nhiệt, địa vị sánh ngang với các vị trưởng lão quyền lực trong các tông môn hùng mạnh.
Ở đại lục Huyền Thiên này, có hai nghề nghiệp có địa vị cao hơn những người tu luyện thông thường rất nhiều. Đó chính là luyện đan sư và luyện khí sư. Luyện đan sư là người chuyên luyện chế ra thần đan diệu dược cho người tu luyện sử dụng, muốn nhận được cái ngật đầu đồng ý giúp đỡ luyện một viên thần đan của luyện đan sư, không ít kẻ mạnh trên đại lục Huyền Thiên phải chuẩn bị quà cáp đầy đủ, thậm chí phải quỳ xuống khấu đầu ba ngày ba đêm mới mong nhận được cái ngật đầu của người ta. Thử nghĩ xem, nếu như nhờ vả được một luyện đan tông sư giúp luyện chế thành công một viên thần đan gia tăng tỷ lệ độ kiếp thành công lên tới 60 %, còn một người không có thần đan trong tay tỷ lệ độ kiếp thành công chỉ khoảng 10 %, tăng gần 50 % tỷ lệ độ kiếp thành công, đó là một con số khiến không ít người điên cuồng, độ kiếp thành công không chỉ liên quan tới thực lực, còn liên quan tới mạng sống của mình, độ kiếp thất bại đồng nghĩa với cái chết không có cơ hội đầu thai. cũng đủ hiểu tầm quan trọng của đan dược quý giá như thế nào rồi. đó là lý do vì sao luyện đan sư có địa vị cao quý như thế này.
Trên đại lục Huyền Thiên có một câu nói bất hủ " thà đắc tội với tông chủ của tông môn hùng mạnh nhất của đại lục Huyền Thiên, cũng đừng nên đắc tội một luyện đan tông sư". Vì đắc tội tông chủ, chỉ phải đối diện sự truy sát của một tông môn, còn nếu đắc tội với luyện đan sư, chỉ cần một câu nói của vị luyện đan sư đó, một viên thần đan ném ra làm mồi nhử, chắc chắn sẽ có vô số tông môn hùng mạnh vui vẻ đảm nhận tránh nhiệm truy sát, không chỉ người của tông môn, ngay cả những kẻ mạnh không có tông môn cũng sẽ không ngần ngại tham gia vào cuộc truy sát đó.
Và luyện khí sư, người chuyên luyện chế ra thiên binh thần khí cho người tu luyện sử dụng cũng có địa vị ngang hàng với luyện đan sư. Ai mà không muốn trong tay có thêm một cây thiên binh thần khí có thể gia tăng sức chiến đấu lên gấp nhiều lần chứ? Có một cây thần khí trong tay, thậm chí có vượt vài cấp để khiêu chiến một cách dễ dàng.
Tuy luyện đan sư và luyện khí sư trên đại lục Huyền Thiên không ít, nhưng để có thể trở thành tông sư, có thể luyện chế thành công thần đan diệu dược, thiên binh thần khí thì phải có võ hồn tương ứng phù trợ, nếu không có võ hồn tương ứng, thì suốt đời chỉ là những luyện đan luyện khí học đồ, chỉ có thể luyện chế những đan dược vũ khí thông thường. Mà số người có võ hồn tương ứng, là rất ít rất ít, đặc biệt là những võ hồn cao cấp. Cấp bậc càng cao thì thành tựu sau này càng cao, lục phẩm võ hồn có thể sản sinh ra một luyện đan đại tông sư rồi đấy.
" Cháu gái, cháu tên gì thế?" Ngay cả La trưởng lão cũng phải mang theo vẻ mặt nịnh bợ lấy lòng, dịu giọng hỏi. Khiến cho tất cả những người có mặt ở đây phải ngưỡng mộ, ghen tỵ.
Ngay cả Lăng Hàn Phong cũng chỉ dám ghen tỵ chứ không dám ghen tức, thậm chí sau này phải gia nhâp vào nhóm nịnh bợ lấy lòng, ai mà biết được sau này có cần cầu xin tới người ta không chứ? Mà hết 99% là phải cần tới, lúc này không lo đi lấy lòng, sau này người ta chẳng thèm đếm xỉa tới mình thì sao.
" Bẩm trưởng lão, cháu tên Thẩm Thùy Vân." Đối diện với thái độ của La trưởng lão, Thẩm Thùy Vân vô cùng thản nhiên chấp nhận, nhưng cũng nể mặt người ta là trưởng lão, nên chắp tay thi lễ đáp.
" Tốt, tốt, người đẹp mà tên cũng đẹp. Lát nữa ta sẽ trực tiếp dẫn cháu tới gặp Lỗ tông sư, chắc chắn ông ta sẽ vui mừng khôn xiết, hết lòng đào tạo cháu thành một luyện đan đại tông sư, mọi tài nguyên đều dành cho hết cho cháu, ngoài ra, bắt đầu từ bây giờ, cháu sẽ là đệ nhất chân truyền đệ tử có địa vị sáng ngang với đệ nhất chân truyền đệ tử của bổn môn là Hàng Bá Thiên, cháu có đồng ý không." La trưởng lão thận trọng gợi ý, chỉ sợ Thẩm Thùy Vân không có hứng thú với nghề luyện đan, hoặc không hài lòng với đãi ngộ của tông môn quay đầu bỏ đi, nếu để một thiên tài luyện đan sư, sau này có cơ hội trở thành luyện đan đại tông sư gia nhập tông môn khác, tới lúc đó chỉ có nước tông đầu vào tường tự vẫn mà thôi.
Khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, nhìn thấy sắc mắt thấp thỏm không yên của La trưởng lão, cảm thấy hài lòng với đãi ngộ của mình, nên ngật đầu mỉm cười nói: " Xin được tuân theo lời gợi ý của La trưởng lão ạ."
" Tốt, tốt, mau qua bên kia ngồi, mau qua bên kia ngồi, người đâu, còn không mau mau mang ghé cho Thẩm đại sư ngồi." La trưởng lão quay sang mười thanh niên nam nữ quát, mười thanh niên nam nữ đó không tỏ vẻ khó chịu, thậm chí lúc này không dám mang theo vẻ mặt cao ngạo xem thường lúc ban đầu, tranh giành việc đi lấy chiếc ghế đặt ngay trước mặt Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong, để Thẩm Thùy Vân ngồi xuống.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn hết về phía Thẩm Thùy Vân, còn mười tên xui xẻo không thể kích hoạt võ hồn không ai thèm để ý tới nữa. Mà cho dù có ai đó có thể kích hoạt võ hồn, dưới ánh hào quang của Thẩm Thùy Vân, cũng chỉ như người tàng hình mà thôi, trừ khi có thể kích hoạt võ hồn cấp 7 trở nên thì còn may ra thu hút được chút chú ý của mọi người.
Trong số mười tên xui xẻo đó có sự góp mặt của Dương Kiệt, lúc này sắc mặt của anh ta trông vô cùng khó coi. Mới cách nay chưa lâu, vẫn còn mang theo vẻ mặt tự tin, tưởng rằng sẽ kích hoạt võ hồn thần phẩm, thánh phẩm, hay thấp nhất cũng phải là cửu phẩm, thế mà sự thật phũ phàng, tựa như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu, tựa như bị ai đó nắm lấy cổ áo nhấc bổng lên, tát nhiều bạt tai vào mặt tới nỗi sưng vù như đầu heo, mặc dù cho dù tát hay không tát khuôn mặt của anh ta cũng giống như cái đầu heo rồi.
Đối với Dương Kiệt, thực ra có võ hồn hay không cũng không phải quá quan trọng, vì anh ta không như những người khác phải ngồi bó gối hấp thụ linh khí để tu luyện, nên tốc độ tăng lên gấp bao nhiêu lần cũng chẳng liên quan gì tới anh ta, còn sức chiến đấu ư? Chỉ cần có đủ điểm kinh nghiệm thăng cấp giới vương quyền lên, ngay cả võ hồn cửu phẩm cũng phải né sang một bên.
Nhưng quan trọng nhất là lúc này phải bẽ mặt trước thiên hạ đấy chứ!
Không phải sao, thậm chí không cần quay đầu lại nhìn, cũng có thể cảm nhận được vẻ mặt khinh thường chế giễu của tên khốn Tư Mã Thiên, chắc lúc này hắn đang vô cùng hả hê chế giễu mình đây mà.
Tất nhiên, vẫn còn một người mang theo vẻ khó tin, quan tâm, an ủi với mình, người đó chính là Diệp Tuyền.
Dương Kiệt mang theo sắc mặt trầm đen như than, cùng chín người thất bại kia ủ rũ quay trở về hàng ngũ của người thất bại, chấp nhận số phận trở thành đệ tử tạp vụ một thời gian, đợi tới đạt tới cảnh giới tiên thiên vượt qua bài kiểm tra của tông môn, mới có thể trở thành đệ tử ngoại môn.
Không cần quá lâu, chỉ cần hai tới ba tháng thôi, khoảng cách giữa đệ tử tạp vụ và đệ tử ngoại môn sẽ bị kéo xa tới mức tuyệt vọng, cho dù cố gắng cỡ nào cũng khó có thể đuổi theo kịp. Thử nhìn vào tài nguyên tu luyện mà cả hai nhận được là đủ hiểu rồi.
Thực ra tài nguyên cũng chỉ là một phần nguyên do, quan trọng nhất là đệ tử ngoại môn có đủ thời gian để chuyên tâm tu luyện mà không cần phải lo lắng chuyện gì. Còn đệ tử tạp vụ, hằng ngày phải làm vô số công việc lớn nhỏ do tông môn truyền xuống, chỉ nội làm xong những nhiệm vụ đó cũng hết cả ngày rồi, còn thời gian nữa đâu mà tu luyện nữa chứ?
Cũng may là Dương Kiệt không cần phải tu luyện như những người kia, nếu không thì không biết phải tới năm tháng nào mới đột phá thành tiên thiên để trở thành đệ tử ngoại môn đây.
Ngay sau khi nhóm của Dương Kiệt kiểm tra xong, dưới sự phấn khích kỳ vọng của La trưởng lão, nhóm tiếp theo cứ tiếp tục bước tới kiểm tra, gần ba trăm thiên tài vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, có thể nói là thiên tài trong thiên tài nhưng rốt cuộc số người kích hoạt được võ hồn chỉ có mười hai người. Đúng vậy, bạn không nhìn sai, chỉ đúng mười hai người mà thôi, thậm chí con số này có thể nói là khá nhiều rồi đấy. Và mười hai người đó trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn, còn những người còn lại sẽ bị phái tới khu vực giành cho đệ tử tạp vụ, ngày đêm làm trâu làm bò phục vụ cho tông môn.
Cũng may là Diệp Tuyền nằm trong số mười hai người kích hoạt võ hồn, đáng mừng nhất là võ hồn của cô ta đạt tới ngũ phẩm " Kim Dịch Đại Bàng", có thuộc tính gió, khi triệu hồi võ hồn ra, có thể hỗ trợ chiến đấu và dùng làm công cụ di chuyển, tốc độ bay của nó cực nhanh, môt cái sải cánh có thể bay tới mười ngàn dặm, nhận được sự chú ý của La trưởng lão.
Mười hai người kích hoạt võ hồn, ngoại trừ ba võ hồn lục phẩm khó tin ra, chỉ duy nhất mỗi mình Diệp Tuyền đạt ngũ phẩm võ hồn, hai người tam phẩm, năm người nhị phẩm và một người nhất phẩm.
Dưới ánh mắt cao ngạo chê cười của những người kích hoạt võ hồn thành công, Dương Kiệt cùng hai trăm tám mươi mấy người còn lại bị trực tiếp điều đi tới khu vực giành cho đệ tử tạp vụ, bắt đầu cuộc sống tông môn của mình.
Trước khi rời khỏi, Diệp Tuyền không quên phóng ánh mắt an ủi cổ vũ, miệng nhép nhỏ rằng: " Tôi đợi ông ở ngoại môn đó, hãy mau chóng vào đây nhé." Mặc dù Dương Kiệt không có võ hồn, nhưng Diệp Tuyền vẫn vô cùng tin tưởng vào thực lực của anh ta, trong vòng nửa tháng thăng hai cấp, luyện thể cấp 9 đã có thể đánh bại luyện thể cấp 10, hoàn toàn không thua kém những người có nhất phẩm hay thậm chí nhị phẩm võ hồn là bao, anh ta trở thành đệ tử ngoại môn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chỉ là tới giờ vẫn nghĩ không thấu vì sao một thiên tài như Dương Kiệt lại không có võ hồn.
Dương Kiệt trao ánh mắt yên tâm cho Diệp Tuyền, mặc kệ ánh mắt đầy khiêu khích chế giễu của Tư Mã Thiên, cùng nhóm người kia quay đầu rời khỏi.
" Đừng tưởng chuyện này là xong nha, cho dù mày trốn ở khu vực đệ tử tạp vụ, tao cũng có cách hành hạ mày thân tàn ma dại, hãy chuẩn bị đón nhận bữa tiệc tao dành sẵn cho mày đi, khà khà." Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Kiệt đi xa dần, trong lòng Tư Mã Thiên thầm cười lạnh.