Chương 364: Khách Quý Ghé Thăm??

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 364: Khách Quý Ghé Thăm??

Xích phủ!!

Cơ ngôi trang hoàng của một trong tam đại gia tộc trong Sơn Hải thành, tuy lúc này đang rơi vào thế khó khăn, sơ cơ thất thế, nhưng không vì thế mà đánh mất đi thể diện của một gia tộc hùng mạnh.

Cơ ngôi Xích phủ rộng trên vài ngàn mét vuông nằm ở khu vực trung tâm thành Nam, khu vực buôn bán sầm uất nhất của Sơn Hải Thành, lầu các hoa viên, những dãy phòng xây dựng san sát chi chít như một tổ ong khổng lồ, bề thế, hoàng tráng, sang trọng, đó là tất cả những gì có thể hình dung về Xích phủ, một gia tộc hùng cứ hàng ngàn năm tại Sơn Hải thành.

Chỉ là bầu không khí trong Xích phủ vào thời gian gần nay luôn rơi vào tình trạng căng thẳng nặng nề, nào còn đâu những tiếng cười đùa, hô hào đầy phấn khích và tự hào của con cháu trong gia tộc như trước kia nữa chứ.

Trong phòng khách rộng gần hai trăm mét vuông nằm ở khu vực trung tâm Xích phủ, một ông lão đầu óc bạc phơ, mắt chim ưng mày rậm dài, mũi diều hâu với bộ râu dài chấm ngực, trên người mặc một bộ trang phục cao quý sang trọng màu đỏ thẳm đang mang theo vẻ mặt căng thẳng mệt mỏi với nết nhăn xuất hiện đầy trên trán ngồi trên một chiếc ghế được đúc bằng gỗ quý khảm đầy hoa văn họa tiết trên bề mặt, lúc này đang đưa mắt nhìn về phía xa xăm như một người đang nhập tâm suy nghĩ gì đó, chỉ là lâu lâu phát ra tiếng thở dài đầy mệt mỏi khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng không kìm được phải lo lắng cho sức khỏe của ông ta.

Người đàn ông lớn tuổi này không ai khác chính là gia chủ đường thời của nhà họ Xích, thuộc anh cả của ông nội của Xích Tiểu Lâm, Xích Trung Nghĩa.

Sở dĩ trông ông ta mệt mỏi bơ phờ như thế này, chính là vấn đề tình hình kinh doanh ngày càng khó khăn của nhà họ Xích dưới sự cạnh tranh ác liệt bởi nhà họ Thẩm.

Chỉ hai năm trước, nhà họ Xích còn là gia tộc độc quyền kinh doanh đan dược trong Sơn Hải Thành và cả khu vực lân cận, nhưng tình thế tốt đẹp này đã bị nhà họ Thẩm đạp đổ một cách không thương tiếc khi đối thủ nhận được sự hậu thuẫn tuyệt đối từ một hậu bối đang được trọng dụng trong một trong ngũ đại tông môn hùng mạnh nhất trong khu vực U Châu, Thánh Hỏa tông.

Thực ra thì khi nghe được thông tin nhà họ Thẩm xuất hiện một thiên tài được trọng dụng trong Thánh Hỏa tông, nhà họ Xích đã không còn đủ dũng khí để đối đầu với nhà họ Thẩm, thậm chí đã tính tới việc rút hẳn khỏi việc kinh doanh đan dược, nhường hết lại cho nhà họ Thẩm, với tài lực và căn cơ mà nhà họ Xích xây dựng được hàng ngàn năm nay, ẩn mình chờ thời một thời gian, cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội xoay chuyển tình thế sau này.

Nhà họ Thẩm lúc này như đang diều gặp gió, ngay cả thành chủ phủ cũng phải nể nang, cái gọi là tránh cọp chẳng xấu mặt nào, nhường nhịn cũng không phải là không thể chấp nhận được.

thậm chí Xích Trung Nghĩa đã từng nghĩ tới việc dẫn cả gia tộc rời khỏi Sơn Hải thành tiến về những ngôi thành cấp thấp từ từ phát triễn, chỉ là.......

Chỉ là mình có ý nhường nhịn, nhưng quan trọng là người ta có chịu buông tha hay không mới là vấn đề.

Dường như gia chủ của nhà họ Thẩm thấm nhuần nhuyễn phương châm diệt cỏ phải tận gốc, với tham vọng của đối phương, tuyệt đối không chỉ là muốn trở thành gia tộc hùng mạnh nhất trong khu vực, thậm chí còn muốn trở thành gia tộc duy nhất trong khu vực nữa là.

Để đạt được tham vọng đó, nhà họ Chu và nhà họ Xích cùng là tam đại gia tộc trong Sơn Hải Thành, tất nhiên sẽ trở thành cái gai trong mắt cần phải nhổ đi sớm nhất có thể.

Chỉ là nhà họ Chu có quan hệ hôn thân với nhà họ Thẩm nên nhất thời chưa tiện ra tay, còn nhà họ Xích, không chút quan hệ thân thích thậm chí còn từng là đối thủ cạnh tranh, tất nhiên là phải mang nhà họ Xích ra cứa cổ tế cờ trước rồi.

Và từng là đối thủ truyền kiếp của nhau, nhà họ Thẩm tất nhiên là không thể nào buông tha cho nhà họ Xích, mục đích của nhà họ Thẩm đã quá rõ ràng, không phải muốn thuần phục hay đuổi cổ nhà họ Xích khỏi Sơn Hải thành, mà là muốn nuốt chửng xóa sổ luôn cả gia tộc nhà họ Xích đấy chứ.

Nếu như không phải đối thủ muốn sử dụng con đường đường đường chính chính để hạ bệ mình để bịp miệng thiên hạ(đúng là làm gái mà còn bày đặt làm bảng hiệu trinh tiết), hoặc có ý định chờ đợi gì đó thì phải, nếu không thì e rằng gia tộc của mình không trụ được tới ngày hôm nay nữa rồi.

Chỉ là, bị nhà họ Thẩm xóa sổ khỏi Sơn Hải thành cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhất là sau khi nhận được thông tin rằng được lan truyền rộng rãi từ phía Thẩm gia rằng, Thẩm Thùy Vân, người đã kích hoạt võ hồn cấp 6, thậm chí là một võ hồn luyện đan sư, đặc cách trở thành đệ tử chân truyền trong Thánh Hỏa tông ngay từ ngày đầu gia nhạp, sau một thời gian ở trong tông môn lao đầu vào tu luyện và học tập nghiêm cứu luyện chế đan dược, đã đạt được thành quả nhất định và chuẩn bị dành ít thời gian quay trở về thăm gia tộc và gia đình của mình.

Ngày Thẩm Thùy Vân trở về, có thể chính là gia tộc nhà họ Xích biến mất khỏi thế gian này.

Đó chính là nguyên nhân chính khiến gia chủ nhà họ Xích ăn không ngon, ngủ không yên suốt cả năm nay. Thậm chí đầu óc đã bạc quá nửa đầu, luôn mang theo vẻ mặt nặng nề mệt mỏi của một ông lão bệnh nặng, còn đâu uy thế oai phong lẫm liệt của một gia chủ của một trong tam đại gia tộc Sơn Hải thành như trước kia nữa chứ??

" Phụ thân ~~~!!!" " Gia chủ ~~~~~~~~~~~!!!"

Trong lúc Xích Trung Nghĩ đang ngồi thẩn thờ than thở trong phòng khách, hai bóng người từ bên ngoài bước vào, ai nấy đều mang theo vẻ mặt khó coi khẽ chắp tay thi lễ với ông ta một cái.

" chuyện gì …." Nhìn sắc mặt của con trai cưng và quản gia thân tín nhất của mình lúc này, không cần phải hỏi cũng biết họ chỉ mang tới thêm hung tin cho mình chứ làm mẹ gì có tin tốt lành gì chứ.

"bẩm, bẩm phụ thân, hai khách hàng lớn nhất của chúng ta, hôm nay, hôm nay đã tuyên bố chấm, chấm dứt mọi quan hệ hợp tác với chúng ta, chuyển sang làm ăn với nhà họ Thẩm rồi ạ." Một người đàn ông chạc tuổi trung niên, có khuôn mặt hao hao như Xích Trung Nghĩ, nhưng khuôn mặt hài hòa điển trai hơn, chính là Xích Hạo Nghiên, chỉ là lúc này gần như biến dạng trở nên khó coi vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói.

Biết ngay mà ~~~~!!!

Xích Trung Nghĩa như bị rút sạch toàn bộ sức lực trong người ngồi ngả lưng thẩn thờ trên ghế, đôi mắt thất thần nhìn thẳng lên trần nhà, có cảm giác như lại già thêm lên chục tuổi vậy.

Hai khách hàng lớn mà con trai ông ta vừa nói, chính là hai nguồn cung cấp tài nguyên chính cho cả nhà họ Xích, hằng năm giao dịch trên dưới cả chục tỷ linh thạch, mất đi hai khách hàng đó, tuyệt đối là nhát dao chí mạng đâm thẳng vào vùng tim của nhà họ Xích, khiến cơ thể vốn dĩ đã gần như bị hủy hoại càng trở nên nghiêm trọng hơn nữa, cách khoảng cách trút hơi thở cuối cùng không còn bao xa nữa rồi.

" phụ thân, lũ nhà họ Thẩm quả thật quá đáng, chúng hoàn toàn không chừa cho chúng ta con đường sống nào cả, nhưng chúng hoàn toàn không nghĩ tới việc ép chó vào đường cùng tuyệt đối không phải là điều hay ho, cùng lắm chúng ta tức nước vỡ bờ, kích hoạt toàn bộ trận pháp trong gia tộc, cho dù lũ khốn đó có xóa sổ được chúng ta, cũng đừng mong được ……"

Xích Hạo Nghiên dường như đã nén nhịn cơn phẫn nộ một thời gian quá dài, đã đạt tới đỉnh điểm giới hạn, thậm chí nghĩ quẩn tới việc cho dù chết cũng phải cắn cho nhà họ Thẩm mất một miếng thịt lớn thật lớn,, nhưng Xích Trung Nghĩa đã đưa tay ra hiệu bảo hắn ngưng lại, không muốn nghe thêm những câu nói vô nghĩa như thế này nữa.

chưa tới bước đường cùng, Xích Trung Nghĩa tuyệt đối không đủ khí phách và dũng khí để sử dụng tới thủ đoạn cực đơn đó.

Dù gì thì nhà họ Xích đã đạt tới tầm cỡ của ngày hôm nay, mình đã tốn biết bao công sức mồ hôi xương máu, tuyệt đối không phải đơn giản nói bỏ là bỏ được đâu nhỉ??

" gia chủ ~~~~~!!!"

Trong lúc bầu không khí trong phòng khách trở nên nặng nề ngột ngạt khó thở, một giọng nói đầy vẻ bối rối từ phía bên ngoài phòng vang lên, ngay sau đó là một người hầu trong phủ mang theo dáng vẻ hấp tấp chạy vào.

Xích Trung Nghĩa có chút bất mãn trước hành động " thất lễ" của người hầu, nhưng lúc này cũng chẳng còn tâm trạng mà đi trách cứ ai nữa, chỉ lạnh lạnh hỏi: " Chuyện gì??? Có gì từ từ mà nói, như gà mắc tóc thế này còn gì thể diện của một đại gia tộc nữa hả??’

Pó tay, gia tộc sắp bị xóa sổ tới nơi rồi mà còn thể với chả diện, đúng là lũ đầu óc cổ hũ mà.

" Tiểu, tiểu nhân xin, xin lỗi, mong gia chủ thứ, thứ lỗi cho ạ." Người hầu lộ ra vẻ mặt bối rối không ngừng cúi đầu tạ tội.

" Thôi, thôi, có chuyện gì nói đi ~~!" Xích Trung Nghĩa không muốn lãng phí thời gian với người hầu, lạnh lạnh quát.

" dạ, dạ, bẩm gia chủ, bên ngoài có một vị khách tự xưng là đệ tử nội môn của Thánh Hỏa tông, là bạn thân của Tiểu Lâm thiếu gia, nhân dịp đi ngang qua Sơn Hải thành nên sẵn tiện ghé qua chào hỏi gia tộc của chúng ta ạ."

" Hả?? Người của Thánh Hỏa Tông?? Tiểu Lâm thiếu gia?? Tiểu Lâm nào???" Xích Trung Nghĩa lộ ra vẻ mặt ngơ ngác quay sang con trai của mình Xích Hạo Nghiên hỏi.

Con cháu dòng dõi nhà họ Xích lên tới cả trăm mạng, Xích Tiểu Lâm lại không trực thuộc dòng hệ của ông ta, chỉ là cháu nội của một trong những đứa em của mình, hơi nào mà nhớ trong gia tộc có một người như thế chứ???

" Tiểu Lâm, Tiểu Lâm, nếu không nhớ không lầm thì hình như là cháu nội của bác tư ạ. Chỉ là ……" Xích Hạo Nghiên khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, có chút không tự tin nói.

" là cháu chắt của lão tam??? Sao lão phu chưa từng nghe nói qua trong tộc xuất hiện một con cháu thiên tài, có thể gia nhập vào Thánh Hỏa tông, thậm chí quen biết cả đệ tử nội môn vậy???" Xích Trung Nghĩ lộ ra vẻ bất ngờ ngơ ngác, đồng thời trong lòng lóe qua một tia hy vọng mỏng manh, nhất thời phấn khích vui mừng tột cùng.

Nếu như trong gia tộc xuất hiện một con cháu trở thành đệ tử nội môn của Thánh Hỏa tông, tuy vẫn không sánh bằng Thẩm Thùy Vân của Thẩm gia, nhưng ít nhất số phận của gia tộc sẽ được bảo đảm, vì cho dù như thế nào đi nữa, ỷ thế áp bức gia tộc của đồng môn, đặc biệt là nếu sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu, càng là điều cấm kỵ trong tông môn, cho dù là đệ tử chân truyền đi nữa cũng không thể phá bỏ quy định ngầm đó.

Chỉ nhà Thẩm không sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu với nhà họ Xích, cho dù sau cùng vẫn là kẻ thất bại, nhưng mạng sống người trong gia tộc tuyệt đối sẽ được đảm bảo an toàn, gia tài gia thế gì đó bỏ đi cũng chả sao, chỉ cần còn người, chắc chắn sẽ có ngày huy hoàng trở lại mà thôi.

" nghe nói chú Tư đã tốn không ít tài sản để mua một chân thí luyện gia nhập tông môn cho Tiểu Lâm, nghe nói rằng tuy Tiểu Lâm đã vượt qua thử thách trở thành đệ tử của Thánh Hỏa tông, nhưng cũng chỉ là ….." Xích Hạo Nghiên không lạc quan như cha của mình, cố gắng nhớ lại những thông tin mà mình nắm bắt được, ngập ngừng nói.

" Chỉ là sao???" " Nghe nói Tiểu Lâm chỉ có thể gia nhập Thánh Hỏa tông với tư cách một đệ tử tạp vụ, ngoài ra còn ……." " cái gì??? Chỉ là đệ tử tạp vụ ~~~~~~~!!!"

Nghe xong lời kể của con trai yêu dấu, Xích Trung Nghĩa không kìm được sững sờ cả người, sự phấn khích vui mừng vừa mới khơi trào chưa được bao lâu tựa như bị gáo nước lạnh dập tắt không thương tiếc.

Lạnh quá coi chừng cảm luôn đó ông nội!!

Đệ tử tạp vụ thì làm được cái khỉ khô gì chứ????