Chương 372: Xích Trung Nghĩa ra tay!!
Mặc dù đối phương là hai mỹ nữ khá xinh đẹp, nhưng Dương Kiệt đã qua rồi cái thời nhìn thấy gái đẹp thì đôi chân bủn rủn không biết làm gì cả rồi, người ta đã chủ động tấn công mình, vậy thì không cần phải khách sáo làm gì nữa.
" biến đi ~~~~~~~~~~~~~!!!!"
Dương Kiệt chỉ đơn giản vung kích vẫy nhẹ một cái, hai đòn tấn công có uy lực mạnh nhất của hai cô gái đã dễ dàng bị hóa giải.
Á ~~~~~!!! Á ~~~~~~!!!!
Hứng trọn đòn phản công của Dương Kiệt, hai cô gái kêu thét đầy bất ngờ và kinh hãi, cơ thể trực tiếp bị đánh bay ra xa rơi ngã trên mặt đất, chỉ trầy da đôi chút do ma sát khi té ngã trên mặt đất, hoàn toàn không bị chấn thương gì cả.
So với số phận của tên Xích Tiểu Long, hai cô gái này quá " hạnh phúc" rồi đấy.
" Không thể nào ~~~~!!!" " Thực lực của đối phương, rất, rất kỳ lạ!!"
"Tiểu Long ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!"
Trong lúc hai cô gái lần lượt đứng dậy chuẩn bị tiếp tục tấn công, bên tai đột nhiên vang lên tiếng gào thét đầy vẻ phẫn nộ từ phía sau vang lên.
Chỉ thấy Xích Trung Nghĩa đã dẫn theo đám cận vệ thân tín gần hai ba chục mạng và năm, sáu người đàn ông trung niên ăn mặc sang trọng, chắc thuộc dạng chú bác dòng tộc trong Xích phủ, thuộc dạng trưởng lão chức trọng quyền cao và trực thuộc trong thế lực của lão trong phủ đây mà.
" Gia chủ ~~~~!!!" " Gia chủ ~~~~~~~!!!" " lão gia gia ~~~!!!!"
Xích Trung Nghĩa có mặt, tất cả mọi người đều nhanh chóng chắp tay thi lễ, đồng thời ai nấy "lần nữa" đều lộ ra vẻ mặt phấn khích cuồng nhiệt tột cùng, như vẻ kẻ đuối nước nhìn thấy được chiếc phao cứu sinh, kẻ sắp chết nhìn thấy vị cứu tinh xuất hiện ở trước mắt vậy.
nếu như nói Xích Tiểu Long chỉ là vị cứu tinh hụt, thì gia chủ chắc không thể nào sai được, tuyệt đối là vị cứu tinh chân chân chính chính. Ít ra trong suy nghĩ của những người có mặt ở nơi này là vậy.
Ngay cả hai cô gái vừa bị Dương Kiệt đánh ngã cũng không ngoại lệ. Cho dù là đệ tử trung tâm của một tông môn, như khi quay trở về gia tộc, địa vị của cả hai cũng chỉ thuộc hậu bối, nhìn thấy gia chủ cũng phải tỏ ra cung kích chấp tay thi lễ đấy chứ.
Nhìn thấy cháu nội ruột thịt bị đánh trọng thương khảm sâu vào trong tường, đôi mắt của Xích Trung Nghĩa như muốn phóng lửa, sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm vào tên thủ phạm đã gây ra chuyện tày đình như thế này.
" Gia, gia chủ, xương cốt của Tiểu Long đã hầu như gãy vụn ra hết, nếu như không có đan dược đặc trị chữa trị, e rằng ……"
Một trong sáu trưởng lão đã nhanh chóng từ trên bức tường đưa Xích Tiểu Long xuống và quay trở về bên cạnh Xích Trung Nghĩa, sau khi kiểm tra lại thương tích trên người hắn, mang theo vẻ mặt khó coi nói.
" Đồ Khốn ~~~~~~~~~~~~~~!!!! Ra tay, bắt trói tên súc sinh đó lại cho ta, ta phải cho tên súc sinh trời đánh đó nếm trải cảm giác đau khổ hơn gấp chục lần, trăm lần mà Tiểu Long phải hứng chịu lúc này." tuy với tài lực của nhà họ Xích, tìm mua đan dược đặc trị cho Xích Tiểu Long không phải là vấn đề quá lớn, nhưng nhìn thấy cháu nội ruột đang phải hứng chịu cơn đau khổ kinh khủng lúc này, Xích Trung Nghĩa đã phẫn nộ tới nỗi gần như mất hết lý trí, nghiến răng nghiến lợi gào lớn về phía Dương Kiệt.
" sát ~~~~~~~!!!" " Súc sinh, quỳ xuống ~~~!!" " còn không khoan tay trói ~~~~~!!!"
Nhận được mệnh lệnh của gia chủ, đám cận vệ và trưởng lão ai nấy đều tỏ ra như cá mập ngửi thấy mùi máu tanh, hùng hổ lao thẳng về phía trước, thi triễn tuyệt học mạnh nhất bình sinh hòng trấn áp kẻ địch ngay tại chỗ.
Cơ hội lấy lòng gia chủ ở trước mắt, không cố gắng biểu hiện bản thân quả thật có lỗi với bản thân quá đi.
Đối diện thế tấn công như cuồng phong bạo vũ của đám lâu la âm binh, Dương Kiệt chỉ cười lạnh.
" Phì Lũ Xuyên Tâm kích ~~~~~!!!!" Cơ thể nhảy ba trăm sáu chục độ về phía sau một vùng, hai chân vừa chạm đất đã lập tức bung bắn thẳng về phía trước như mũi tên được bắn ra khỏi dây cung đã kéo căng tới cực đỉnh.
Uỳnh ~~~~~!!! uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~ …..!!!!
AAAA ~~~~~~!!!! không, không thể nào ~~~~~!!! Má ơi, cứu, cứu con ~~~~~~~~~~~~!!!
Dương Kiệt tựa như hóa thân thành cây kích khổng lồ trực tiếp xuyên thủng đánh tan nát tất cả mọi thứ cản đường ở phía trước, tựa như có người cầm một cây thương dài đâm thẳng vào bề mặt tấm kính, vỡ nát tan tành.
Đám lâu la âm binh thực lực cao nhất chỉ đạt tới cảnh giới tông sư tầng thứ 1 thì lấy đâu ra tư cách gây khó dễ được cho Dương Kiệt chứ?? Nếu như không phải anh ta còn nương tay chưa muốn sát hại kẻ địch mà chỉ đơn giản muốn đẩy lùi đánh bay tất cả ra xa, e rằng chỉ một cái vẫy tay nhẹ đã hóa kiếp cả đám rồi.
Không phải Dương Kiệt nhân từ hay thương hại gì đám lâu la âm binh này. Vì Dương Kiệt đã dự định ngay sau khi giải quyết cha con Xích Trung Nghĩa xong, sẽ đẩy Xích Hạo Tín ra thay thế quản lý nhà họ Xích, và Dương Kiệt sẽ đứng ở phía sau ủng hộ hợp tác với nhà họ Xích như kế hoạch lúc ban đầu.
Vậy thì tranh thủ cơ hội này, thanh trừ tẩy sạch hết toàn bộ thế lực của Xích Trung Nghĩa trong nhà họ Xích, để sau này Xích Hạo Tín lên nắm quyền chỉ còn lại duy nhất một tiếng nói của ông ta mà không có mầm móng phản loạn âm thầm núp trong bóng tối chờ cơ hội lật đổ Xích Hạo Tín nữa.
Cho nên, lúc này chưa phải lúc tung ra hết toàn bộ thực lực của mình, tạo cho Xích Trung Nghĩa cảm giác thực lực của anh ta không quá lớn mạnh, để lão có cảm giác như đối thủ có thực lực không tệ, nhưng không phải là hoàn toàn không thể trấn áp được, mục đích là muốn dụ lão từ từ kéo hết toàn bộ thế lực của lão ra ánh sáng thay vì ngay từ đầu đã mang theo thế áp đảo tuyệt đối, khiến nhà họ Xích tuyệt vọng ngay từ đầu.
một khi đám lâu la phát hiện một kẻ địch quá lớn mạnh, thì làm sao chúng dám chui đầu ra để Dương Kiệt giải quyết chứ??
" không tệ!!" Nhìn thấy toàn bộ thuộc hạ bị đẩy lùi đánh bại một cách dễ dàng, Xích Trung Nghĩa khẽ lóe qua tia sáng bất ngờ, nhưng cũng không quá bận tâm.
Một người có thể sống tới giờ phút này dưới lệnh truy sát của ngũ đại tông môn, tất nhiên là phải có chút thực lực rồi. Nhưng theo thông tin nhận được, một năm trước hắn cũng chỉ vừa đạt tới cảnh giới tông sư tầng thứ 1, sau một năm, cho dù là thiên tài trong thiên tài, quái thai trong quái thai, kỳ ngộ kỳ duyên không ngừng, cao tay lắm thực lực hiện giờ cũng chỉ đạt tới tông sư tầng thứ 7, tầng thứ 8 là cùng.
Với thực lực như thế này, vẫn chưa thể khiến Xích Trung Nghĩa phải phiền lòng, vì thực lực của lão đã đạt tới cảnh giới tông sư tầng thứ 8 đáng sợ.
Huống chi trong khu vực cấm phía sau hậu viện còn có ba vị lão tổ tông đang sống ẩn tu trong đó, thực lực của mỗi người đã đạt tới cảnh giới tông sư tầng thứ 10, chỉ còn cách nửa bước chân là có thể đột phá thành kẻ mạnh nguyên thần.
Chỉ cần ba vị lão tổ tông ra tay, chỉ cần kẻ địch không phải là kẻ mạnh nguyên thần, thì chỉ nước quỳ mà thôi.
Và Xích Trung Nghĩa không cho rằng một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, mới một năm trước may mắn đạt được cảnh giới tông sư tầng thứ 1 như Dương Kiệt, chỉ vỏn vẹn một thời gian ngắn có thể đột phá tới cảnh giới nguyên thần.
Và những gì Dương Kiệt thể hiện nãy giờ, ít nhiều cũng đã đạt đúng mục đích khi đánh lạc hướng được Xích Trung Nghĩa.
" hùng hổ thế đủ rồi, quỳ xuống ~~~~~~~~~~~~!!!"
Biết rằng không thể trông mong vào đám phế vật kia nữa rồi, Xích Trung Nghĩa quyết định đích thân ra tay.
Tay tạo thành chưởng, theo tư thế từ trên xuống dưới vỗ mạnh xuống trong không khí.
Chỉ thấy một bàn tay khí khổng lồ xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của Dương kiệt, tựa như quả núi khổng lồ nặng chục ngàn cân từ trên bầu trời rơi xuống, đè thẳng lên mục tiêu ở phía dưới.
Đối diện áp lực kinh hoàng phát tán ra từ bàn tay khí khổng lồ, Dương Kiệt không kìm được phải " biến sắc".
Tam Tiêm Kích vẫy múa trong tay, theo tư thế " giơ gậy đỡ trời", đâm thẳng về phía bàn tay khí đang đè xuống.
Rầm ~~~~~~~~~~~~~!! Phực ~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Bàn tay khí và mũi kích va đập mạnh vào nhau, hình thành một lực đẩy kinh hoàng phân tán ra tứ phía, không ít người nằm la liệt xung quanh bị đẩy bay ra xa, nhất thời tiếng la hét gào thét đầy kinh hãi vang trời.
Bản thân Dương Kiệt cũng không " dễ chịu" chút nào, hai chân như khảm sâu xuống đất, một vũng máu đỏ tươi từ trong miệng phun bắn ra, nhuộm đỏ cả ngực áo.
Diễn sâu quá rồi đấy!!
Những gì diễn ra trước mắt càng củng cố những gì Xích Trung Nghĩa đang liên tưởng.
" Xích Diệm Thần Quyền, chết này ~~~~~~~~~~!!!!" chỉ trong nháy mắt, Xích Trung Nghĩa đã biến mất khỏi vị trí vừa đứng lúc nãy, xuất hiện ngay trước mặt Dương Kiệt, hai tay tạo thành nắm đấm, bao phủ bởi lớp khí màu đỏ rực như những đóm lửa đang bốc cháy, đấm thẳng vào ngực của kẻ địch.
" Phì Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể, ta mở ~~~~~~~~~~~~~~~!!!"
Dương Kiệt hoàn toàn có thể một kích đâm chết Xích Trung Nghĩa ở trước mặt dễ như lấy món đồ chơi từ trong túi áo, nhưng rõ ràng lúc này chưa phải thời điểm thích hợp, nên vẫn tiếp tục giả vờ tạo ra thế phòng thủ chống đỡ một cách vất vả.
Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!! Két két két ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Hai cú đấm của Xích Trung Nghĩa va đập vào bề mặt cái mỡ bụng, lập tức xuất hiện hiện tượng mỡ bụng như bị bốc hơi bởi sự thêu đốt của ngọn lửa trên cả chục ngàn độ, bản thân Dương Kiệt như cảm nhận cơ thể bị một lực đẩy cực mạnh tông thẳng vào cơ thể, hai chân kéo lê trên mặt đất không ngừng đẩy lùi ra xa, sự ma sát giữa đôi chân trên bề mặt mặt đất thậm chí xuất hiện những tia lửa xoẹt như pháo hoa đang nổ vậy.
Tuy chiếm thế thượng phong trong đòn tấn công, nhưng Xích Trung Nghĩa cũng không dễ chịu như những gì lão cố gắng thể hiện trên bề ngoài, đôi tay vừa đấm vào mỡ bụng lúc này tê tái run rẩy liên hồi, nhưng nhanh chóng được lão che giấu đi.
Lúc này biết bao đôi mắt đang nhìn về phía này, tuyệt đối không được để lộ ra vẻ bất thường. Cái tôi của gia chủ khiến Xích Trung Nghĩa phải chiến thắng trong thế tuyệt đối trước kẻ địch.
Nhìn thấy gia chủ một chiêu đánh lùi kẻ địch, nhất thời tiếng reo hò kêu ngợi đầy phấn khích của đám lâu la âm binh ở xung quanh vang lên liên hồi.
Thứ mà Xích Trung Nghĩa cần chính là điều này.
Nhà họ Xích trong thời gian gần nay bị nhà họ Thẩm áp bức chèn ép, sĩ khí trong phủ đang có dấu hiệu lung lay sụp đổ. Lúc này, Dương Kiệt đã biến thành liều thuốc thích hợp nhất để vực dậy tinh thần sĩ khí của toàn gia tộc, Xích Trung Nghĩa tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm hiếm gặp này được.
" Sát ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!"
Xích Trung Nghĩa được thế không nhường người, sau khi vận hành chân nguyên xóa bỏ cơn tê tái trên đôi tay, cơ thể nhanh như một tia chớp biến mất khỏi vị trí vừa đứng, chỉ trong tích tắc đã lao thẳng về phía đối thủ tung đòn tấn công phủ đầu.