Chương 209: anh hùng, à không, cẩu hùng, xin tha mang!!

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 209: anh hùng, à không, cẩu hùng, xin tha mang!!

Chỉ thấy ngay trung tâm quảng trường có một cây trụ khổng lồ hình dáng giống hệt như một tế đàn cổ xưa, thân trụ khảm đầy hoa văn kỳ lạ mà Dương Kiệt chưa từng nhìn thấy qua.

Xung quanh bốn gốc của tế đàn có bốn cây trụ kim loại khác tựa như tạo thành vòng vây bao vây lấy tế đàn. Trên đỉnh bốn cây trụ kim loại có gắn một sợi dây xích dài nối thẳng tới tế đàn, trói chặt bốn chi của một con ma thú toàn thân phủ đầy lông lá màu đen như mực đang nằm nhắm mắt bất động trên tế đàn.

Nhìn kỹ con ma thú có thể tích to bằng một con voi Châu Á, hình dáng của một con chó lông xù với lớp lông đen bóng dày phủ đầy cơ thể.

Một con chó lông xù??!!!

Gâu ~~~~~ gâu ~~~~~~~~~~~~~~!!!

Trong lúc Dương Kiệt đang tỏ ra tò mò ngạc nhiên, " con chó lông xù" đột nhiên mở to đôi mắt tựa như được khảm bằng hai bóng đèn phát sáng màu xanh thanh thiên ra, từ trạng thái nằm ngủ đứng bật dậy ngẩng cao đầu gào lớn một tiếng.

" AAAAAAAAAAAAAAAAAA~~~~~~~~!!!!" Tiếng sủa kinh thiên động địa khiến cho cả quảng trường như đang xảy ra động đất cấp 10, Dương Kiệt gào thét đầy đau khổ, hai tay bịp chặt lấy tai cũng không thể cảm thấy dễ chịu hơn chút nào, sắc mặt tái mép ngồi ngã mông xuống đất, đôi mắt giương to ra hết cỡ với vẻ hoảng sợ nhìn chằm chằm vào " con chó lông xù" ở trên tế đàn.

" Gâu gâu, khốn kiếp, tưởng là một con cá lớn, thì ra chỉ là con heo mập tông sư quèn thôi sao?? AAAAAA ~~~~~~~~~~!!!" dưới ánh mắt khó tin của Dương Kiệt, sau tiếng sủa kinh thiên động địa xong, " con chó lông xù" đột nhiên mở miệng thót ra được tiếng người, mang theo giọng điệu phẫn nộ không hài lòng nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt với vẻ khinh thường chế giễu, cộng thêm chút vẻ không biết phải sao.

Con chó này đã thành tinh rồi sao?? Nó có thể nói được tiếng người??!!

" Con heo mập???!!!!" Nghe thấy câu xưng hô đại kỵ đối với Dương Kiệt, cộng thêm vẻ khinh thường chế giễu của đối phương, sắc mặt của anh ta trở nên khó coi vô cùng, hận không thể lao tới xé xác ‘ con cẩu" trời đánh kia làm thành món cầy tơ bảy món ngay tại chỗ.

Chỉ là khẽ cảm nhận khí thế đáng sợ từ trên cơ thể của nó phát tán ra, tuyệt đối đáng sợ hơn cả khí thế của Ngân Vũ Ưng, cho dù không phải là ma thú cấp 7 cũng phải là ma thú cấp 6 cao cấp chứ không đùa.

Con người như ta không chấp mấy con cẩu ăn phân, ta nhịn ~~~~~~!!

Dương Kiệt không ngừng hít sâu vào người để bình tĩnh lại, đồng thời trong lòng không ngừng an ủi bản thân.

" Gâu gâu ~~~!! Loài người hèn thấp kia, cút ra đây bổn cẩu gia bảo nào!!!" Nhìn thấy Dương Kiệt mặt mày tối sầm như chỉ dám đứng yên một chỗ không dám phản kháng, " con chó lông xù" càng tỏ ra đắc chí khinh thường anh ta hơn nữa, lên tiếng kêu gọi như đang ra lệnh vậy.

……

………..

Chỉ thấy Dương Kiệt trực tiếp ngồi ngã mông xuống đất, đầu cúi xuống như đang suy nghĩ điều đó, hoàn toàn phất lờ "mệnh lệnh" của " con chó lông xù" hùng hổ kia.

" Gâu gâu, aaaaaaaaa, đồ khốn, " con kiến" yếu ớt như ngươi mà dám phất lờ "mệnh lệnh" của bổn cẩu gia ta sao?? Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ, gào ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!" nhìn thấy con người " hèn thấp" dám bỏ ngoài tai mệnh lệnh của mình, " con chó lông xù" không kìm được phẫn nộ tột cùng, gào lớn một tiếng đầy căm phẫn, trực tiếp từ trên tế đàn phóng xuống, lao thẳng về phía Dương Kiệt chuẩn bị dạy cho anh ta một bài học về phía " lịch sự".

" Ối, xin đừng……." Dương Kiệt giật mình hoảng hốt khi " con chó lông xù" có thể nhảy ra khỏi tế đàn lao tới tấn công mình, hốt hoảng đứng bật dậy không ngừng lùi về phía sau như để né tránh.

Két ~~~ két ~~~ két ~~~~ két ~~~~~~~~~~~~~!!!

" con chó lông xù" tựa như tên bắn lao tới chỉ còn cách vị trí Dương Kiệt đang đứng khoảng vài ba mét đột nhiên bị chững lại không thể tiếp tục lao tới nữa, thì ra là bốn sợi dây xích xích chặt bốn chi của hắn đã kéo dài tới mức giới hạn, hạn chế nó không thể tiếp tục lao tới tấn công Dương Kiệt nữa.

Hú hồn! Thì ra chỉ là một con chó bị xích mỏ lại không hơn không kém!!

Chỉ thấy " con chó lông xù" không ngừng lao người về phía trước trong " tuyệt vọng", bốn sợi dây xích tỏ ra chắc chắn vô cùng, nhất thời tiếng gào thét và tiếng dây xích kéo giãn vang lên liên hồi.

" Gâu gâu, tới đây, có giỏi tới bước tới đây, để xem bổn cẩu gia không xé xác ngươi ra, đồ hèn nhát, đồ vô dụng, phế vật ~~~~!!aaaaaaaa ~~~~~!!!" " con chó lông xù" không ngừng buông ra lời khiêu khích, chỉ mong có thể khiến đối phương nóng đầu lên lao tới " ăn thua đủ" với mình.

Đối diện những lời khiêu khích khó nghe của đối phương, Dương Kiệt chỉ cười lạnh.

Mẹ kiếp! đầu của bố mày đâu có bị kẹp qua đâu mà điên khùng lao tới ăn thua đủ với mày, vả lại, mấy câu khiêu khích của mày sơ đẳng quá đi, muốn bố mày dính câu hả? ở đó nằm mơ đi ~~!!!

" Này, muốn xé xác ta đúng không?? Bố mày đứng ở đây nè, ngon thì nhào vô mà xé xác bố mày thử xem, thách mày đấy ~~~~!!!" Dương Kiệt mang theo vẻ mặt chế giễu không ngừng làm ra những động tác khiêu khích và lời nói chế giễu để chọc giận " con chó lông xù" đang hùng hổ ở phía trước.

" Gâu gâu, khốn kiếp, khốn kiếp, ngươi dám vô lễ với bổn cẩu gia, không thể tha thứ, không thể tha thứ, aaaaaaaaa ~~~~!!!"

" Đồ chó ăn phân, đồ cẩu tạp chủng, tính nét đã xấu rồi, ngay cả mặt mày còn thậm tệ hơn thế nữa, cũng không biết là ba mẹ của ngươi đã làm qua thứ tội lỗi kinh thiên động địa gì phải đẻ ra một đứa con ma chê quỷ khóc như ngươi, nếu như là ta thì ta đã kiếm miếng đậu hũ đâm đầu vào chết quách đi cho rồi rồi…." Gì chứ, cãi lộn thì Dương Kiệt sợ gì ai, đặc biệt là khi biết rõ đối phương tuyệt đối không thể làm gì được mình, vậy thì không cần phải khách sáo làm gì nữa, những lời nói cay độc nhất tựa như súng liên thanh không ngừng " nã" thẳng về phía đối phương.

" Đừng tưởng bố mày không biết, ngươi vừa mới ra đời vì muốn tranh giành vú của mẹ mình, nhẫn tâm cắn chết hết anh chị em của mình, đúng là đồ súc sinh."

" năm một tuổi đã biết lén lén nhìn trộm con chó cái ở hàng xóm tắm."

" năm hai tuổi ép con chó cái hàng xóm nhìn trộm ngươi tắm."

" năm ba tuổi thậm chí cưỡng hiếp luôn con người ta."

" năm bốn tuổi có mới bỏ cũ, vì một con chó cái khác mà bỏ bê luôn cả " chó nữ đầu đời" của mình, thậm chí ngay cả những đứa con trong bụng cũng không thèm đếm xỉa chịu trách nhiệm, đúng là tên sở khanh đê tiện trời đánh mà."

" nhưng ông trời có mắt, gieo gió ắt gặp bão, năm năm tuổi phát hiện " cẩu tình nhân" đang lén phén với một con chó đực khác, cho ngươi mọc sừng trên đầu, nhưng do đánh không lại " tình địch", nên chỉ biết bấm bụng nuốt trôi núp sang một góc nếm vết thương trên mình, làm chó đực làm tới cảnh giới như ngươi quả là thảm hại, ta khinh bỉ ngươi ~~~~!!"

Gâu gâu ~~~~~~~~~~!! Gào gào ~~~~~~~~~~~~!!!

Nhục nhã, ê chề, căm phẫn, bất lực, đó là tất cả những gì " con chó lông xù" phải hứng chịu vào thời điểm này. Nó chỉ biết không ngừng gào thét hùng hổ trong tuyệt vọng, tiếp tục nghe Dương Kiệt " tường thuật trực tiếp" lại cuộc đời đầy "bẩn thỉu" và "bi thảm" của mình mà thôi.

" năm ba mươi tuổi, sau nhiều năm bị cắm sừng, cảm thấy chán nản cuộc sống, quyết định đi mua vui trong chốn thanh lầu. Ai ngờ đường tình duyên đã bấp bếnh, ngay cả đường tiền tài càng bi thảm hơn nữa. Trong một lần tranh giành một "gái thanh lầu" với người ta, bị núi tiền không đáy của đối thủ đè thẳng xuống đầu, bị sỉ nhục chê cười tới nỗi không ngóc đầu lên nổi."

" năm ba mươi mốt tuổi, biết rõ tầm quan trọng của tiền bạc, bắt đầu lập chí trở thành tên ma cô huyền thoại trong giới ma thú, bắt đầu tụ tập hằng loạt ma thú cái có nhan sắc tầm thường, thậm chí là vừa già vừa xấu dưới trướng mình, do chơi chiến thuật phá giá thị trường, mua một tặng ba, nên sự nghiệp bắt đầu có khởi sắc, nhưng vô tình đắc tội những tay ma cô lâu năm khác."

"năm ba mươi hai tuổi, do bóc lột sức lao động quá đáng kèm theo ăn chia không rõ ràng, cộng thêm sức ép của những tay ma cô cạnh tranh, " gái" dưới trướng bắt đầu bỏ chạy, thậm chí ngay cả những con xấu ma chê quỷ khóc cũng không thèm đếm xỉa tới ngươi, tiếng xấu tiếng thối lan truyền khắp ma thú giới, phút chốc một đêm trắng tay, bạn bè chê cười, họ hàng khinh bỉ xa lánh."

" năm bốn mươi năm tuổi, cảm thấy ma thú giới không còn tương lai, quyết định tiến thân vào thế giới loài người. Hóa thân thành một phiên phiên công tử đi vào thành trì dụ dỗ những thiếu nữ mới lớn đi coi cá vàng, mục đích là muốn cưỡng hiếp con người ta. Thế nhưng bị ba mẹ của người ta phát hiện, bị lôi ra quảng trường đập cho một trận nhừ tử cửu tử nhất sinh, ngay cả " của quý" dưới háng cũng bị người ta thiến đi, biến thành một tên " cẩu thái giám" đực không ra đực, cái không ra cái."

" năm bốn mươi sáu tuổi, trong lúc tuyệt vọng muốn cắn răng tự vẫn, trong đầu đột nhiên lóe qua kế hoạch ‘ lên đời" cho bản thân, và thế là chạy tới một vương triều hùng mạnh định ứng tuyển thành thái giám phục vụ cho hoàng gia. Chỉ tiếc rằng với cái khuôn mặt ma chê quỷ khốc của ngươi, tổng quản thái giám vừa mới gặp mặt đã trực tiếp cho người tống cổ ngươi ra khỏi hoàng cung, bị loại ngay trước vòng gửi xe, mẹ kiếp, ngay cả muốn làm thái giám cũng không thành, ngươi xem ngươi có thất bại hay không, haha, haha, hahahaha ~~~!!"

Phì phò ~~~!! Phì phò ~~~~~~~~!!!

Mặc dù giận tới nỗi mất hết lý trí dưới những lời " kể tội" đầy cay độc của Dương Kiệt, nhưng nãy giờ gào thét không ngưng cũng đã bắt đầu thấm mệt, chỉ còn cách giương to đôi mắt như cái lồng đèn kèm theo sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm vào đối phương trong " tuyệt vọng, bất lực" chứ biết sao bây giờ.

" năm ……." Roẹt ~~~~ roẹt ~~~~~~!! Crack ~~~ crack ~~~~ crack ~~~ ~!!!

Trong lúc Dương Kiệt định tiếp tục sỉ nhục đối phương, đột nhiên bốn cây trụ sáng rực cháy dữ dội, ngay sau đó là bốn sợi dây xích đang xích bốn chi của " con chó lông xù" bị bung ra khỏi chân nó, giúp nó thoát khỏi trạng thái bị khóa xích, có thể tự do đi lại khắp nơi.

‘ haha, không ngờ, không ngờ bổn cẩu gia lại may mắn như vậy, hôm nay đúng ngay ngày thiên cẩu thực nhật hằng trăm năm mới xuất hiện một lần, có thể tạm thời thoát khỏi bốn sợi dây xích chết tiệt này một thời gian. Tuy chỉ là một thời gian ngắn, nhưng quá đủ để bổn cẩu gia " xử đẹp" tên khốn trời đánh miệng ngậm đầy phân này rồi." " con chó lông xù" nhìn thấy bốn sợi dây xích rời khỏi chân mình, ngẩng đầu lên phấn khích gào thét điên cuồng, tựa như muốn trút hết nỗi căm phẫn oan ức mà mình nén nhịn từ nãy tới giờ, đồng thời phóng ánh mắt hận không thể phang thây xẻ thịt đối phương ra, cộng thêm động tác dùng chiếc lưỡi màu hồng tím thô dài ném nhẹ bên mép miệng nhìn chằm chằm về phía " kẻ thù không đội trời chung" ở trước mặt.

" anh hùng, à không, cẩu hùng, xin tha …."

Vù ~~~!!! bốp ~~~~~~~~~~~~!!!! AAAAAAAAAAAAAAAA~~~~~~!!

Trong lúc Dương Kiệt sắc mặt tái mét định lên tiếng " tạ lỗi", " con chó lông xù" trực tiếp vung chiếc đuôi khổng lồ quất thẳng vào người anh ta. Dương Kiệt chỉ kịp kêu thét lên như con heo bị chọt tiết, trực tiếp bị đánh bay tông thẳng vào bức tường ở phía xa, cơ thể như khảm thẳng vào trên bề mặt bức tường vậy.