Chương 54: Cần làm nhân vật chính.

Phế Vương I: Chúa Tể Nobita

Chương 54: Cần làm nhân vật chính.

Tưởng đi làm nhiệm vụ trả nợ, được làm siêu nhân một hồi. Hóa ra người đạo đức như ta phải chạy đi làm nhân vật phản diện.

Nobita đau đớn nói, hắn cũng rất bất lực. Ai bảo máy ảnh tạo mốt hắn xài đến mức nghiện, phải đem sửa chữa cơ chứ. Tên Robot sửa chữa còn nhìn hắn và bảo là đừng ăn diện quá mức!!!

-Nobita vì chúng tớ mà đóng vai phản diện à. Thật quá m* nó xúc động

Suneo vui vẻ nịnh hót, ôm lấy chân Nobita cảm ơn. Thật như là cứu cha mẹ một dạng.

-Ta rất là khổ có hiểu không?

-Đúng đúng, chúng ta phải vì Nobita hi sinh mà đóng phim cho hay –Suneo chính khí tuyên bố.

-Vậy thì đóng phim phải dùng gì quay – Hana hỏi, nhỏ là người cẩn thận từng việc.

Nobita hớn hở, ít nhất là bảo bối này hắn chưa xài nên không hư được.

"Đạo diễn Hăm- bơ-gơ"

Một bé, dễ thương như thiên thần, nhưng chỉ nhỏ nhắn đủ để ôm trong vòng tay. Với trang phục là một chiếc váy trắng với một chiếc nón hăm bơ gơ trên đầu.

"Ngưng đọng thời gian"

Hắn dùng bảo bối dừng thời gian xung quanh lại, rút điện thoại điện luôn cho đứa cháu quý hóa của mình.

-Cái gì đây, ta tưởng nó là một cái máy bình thường.

-À, hàng limited đó cụ cố. Trong 100 mẫu chỉ bán một mẫu đạo diễn người máy dễ thương. Là cháu cố gắng lắm mới mua được đó. Cụ thấy cháu…

Dập máy

"Khôi phục"

-À thì là….

Hắn gãi gãi đầu. Nozoemon biết trước nên đứng ra cứu giúp hắn:

-Đây là đạo diễn Hăm-bơ-gơ. Em ấy có kết nối với rất nhiều máy quay từ mọi hướng. Và có thể tạo ngoại cảnh, cũng như cắt ghép phim, tua ngược phim lại…

-Nghe cái tên thèm ăn thật. –Jaian cười cười.

Tiểu loli nhảy ra đánh một cái vào đầu Jaian, cậu bé găm thẳng đầu xuống đất.

-Giờ thì giữ thêm một đứa trẻ nữa. Nobita cười khổ

Đào đất rồi kéo Jaian dậy, Nobita cảm thấy hành trình trước mắt sao mà đen tối. Mỗi người cũng ý thức là đạo diễn bé nhỏ này nghiêm túc và "đáng sợ" thế nào.

-Rồi, giờ tới lúc diễn. Đạo diễn sẽ cho ra nhân vật phụ và kịch bản. Mọi người diễn cho thật hay rồi đóng là được.

Nozoemon giải thích. Nhỏ cũng khó chịu vì bây giờ vị trí của mình bị dành mất.

Tiểu loli với cái mũ Hăm bơ gơ, đu lên ngồi trên vai Nobita, trông cứ như hai cha con. Một người thì quỷ dị tà khí, một đứa bé thì "đáng sợ".

-Giờ thì tên gì đây nhỉ -Jaian hỏi. Nóng lòng cho bộ phim sắp tới.

-Vũ trụ anh hùng ký –Nobita đề xuất, cũng từ trong trí nhớ một chút.

-Đúng đó, tên hay lắm –Shizuka vỗ tay.

Mọi người dễ đồng ý với ý kiến Nobita hơn những người khác.

-Được không đạo diễn.

Đạo diễn đang ở trên tay hắn. Đầu ngún nguẩy, chưa muốn đóng phim. Nhỏ này muốn phim hoành tráng hơn cơ đấy.

-Thôi mà, cố gắng đi.

Hắn xoa xoa đầu, đem âm khí chuyển thành mị lực, hấp dẫn phái nữ. Đúng là….tới người máy hắn cũng không tha. Tiểu loli vui vẻ thích thú được hắn xoa đầu, rồi mở to hai mắt. Khi nàng mở mắt, toàn bộ không gian đã chuyển thành một nơi xa lạ hoàn toàn. Ở đó là một tiểu hành tinh nhỏ lơ lửng trong vũ trụ, có một ngôi sao gần đó tỏa ra sức nóng kinh khủng. Và vô số tiểu hành tinh bay quanh lượn lờ như một vành đai.

-Quá dữ -Suneo hét lên sung sướng. Bộ phim này mà quay ra hắn phát tài mất.

-Đúng đúng, phải theo chân Nobita mới đổi đời được.

Thêm một đứa nữa đu vào làm Nobita cười khổ. Ta có phải là người giữ trẻ đâu cơ chứ. Quyết định đó của Suneo thật sự đã thay đổi toàn bộ cuộc đời cậu ta chỉ đơn giản là như thế.

Đạo diễn ra hiệu bắt đầu quay thử một lần. Hai bàn tay nhỏ bé xinh xắn làm hắn nổi dậy bản tính làm cha cho dù chỉ mới 18 tuổi.

Jaian mặc đạo cụ vào, hóa thành một con tinh tinh to lớn. Suneo bị rượt chạy hết cả hành tinh.

-Trời ơi, đại ca cứu em.

-Quay lại đánh đi, lấy sức mạnh siêu nhân của cậu ra ấy.

Suneo dở khóc dở cười lục lọi trong đầu rồi bối rối vươn tay ra. Những máy móc phức tạp tỏa ra từ hay tay cậu ta. Nobita ném cho Suneo một đống sắt thép vụn. Nhưng chỉ trong nháy mắt, một con robot to lớn đã ra đời. Suneo dùng con robot quật ngã Jaian trong tích tắc.

Cảnh quay thử kết thúc.

-Tuyệt quá….., như thật vậy –Hana thốt lên, nhỏ rất bất ngờ vì kĩ xảo tương lai quá sức hoàn hảo.
-Ái….không đau chút nào cả.

Jaian đứng dậy, vẫn sinh long hoạt hổ như thường, không có chút chấn thương nào.

-Trong phim, không có chấn thương nào cả đâu, các cậu cứ thoải mái.

Nobita cười cười. Cũng biết trước.

-Hehe, cậu biết tay tớ, Suneo.

-Ấy, Jaian, đồng đội, đồng đội, đừng đánh.

Và vài cảnh quay thử tiếp theo. Hai tên này rượt nhau hết map rồi nằm lăn ra đất thở.

Cảnh quay tiếp!!!


Không gian thay đổi. Cả nền đất trở thành một màu tím ngắt. Cây cối có màu xanh dương và bầu trời trở nên hồng hồng ma mị. Mặt trời ở đây có màu trắng rực và to hơn so với mặt trời.

Con thú nhồi bông đã biến thành một con khủng long bạo chúa to lớn. Dài hơn 15 m, cao 5m, to lớn hơn so thực tế nhiều.

-Mau dùng kĩ năng các cậu đi!

Nobita ngồi một bên, hắn là boss cuối nên cũng chịu không ra đóng phim siêu nhân được.

-Tớ thích Sumo, nên chắc hẳn lực tay sẽ rất mạnh

Jaian nói, vừa xong liền lao tới với tốc độ nhanh khủng khiếp. Bộ đồ siêu nhân này được nâng cấp rất nhiều. Lí do là Nobita ngứa tay. Cho đèn pin tân trang lên 2.0.

Một cú đanh Sumo bằng tay phải. Con Khủng long đau đớn chân như Neymar vậy, nhưng vội rút lại, quật Jaian bay ra. Cũng may cậu bé không hề hấn gì nhiều.

-Kĩ năng của mình, chắc là máy móc như lúc nãy.

Suneo vui vẻ dùng hết đống vật liệu xung quanh tạo ra một quả cầu tròn khổng lồ như quả bóng. Từ lúc quen Nobita, tên này trở nên biến thái và bẩn bựa hơn nhiều lắm.

Quả bóng lao với tốc độ xé gió từ mặt đất, bắn thẳng về nơi giữa hai chân của con khủng long. Chú khủng long "đàn ông" đau đớn trong tuyệt vọng rồi khụy xuống. Nhưng sau vài giây, nó liền uất ức lấy đuôi quật bay Suneo đi.

(Thực tế là loài khủng long rất có thể giống như loài chó. Nếu giống như loài ếch, thì việc có hậu thế cũng hơi khó. Vả chăng thì to lớn cho loài voi, cũng làm như bình thường thôi. Tóm lại là khủng long có thể có tiểu đệ)

Mấy cô gái khác che mặt ngượng ngùng, nhưng cũng tiếp tục cuộc chiến.

-Mình thích tắm. Nhưng cũng không có gì đặc biệt. Có phải kĩ năng không?

Shizuka suy ngẫm, vừa thử giơ tay ra, một cột nước với sức mạnh lớn đến mức vừa đẩy bay con Khủng Long, vừa cắt đứt cái đuôi của nó.

Máy cắt bằng tia nước là một công cụ có khả năng cắt kim loại hay các vật liệu khác bằng cách sử dụng một tia nước có áp suất rất cao và tốc độ lớn, hoặc bằng một hỗn hợp của nước và hạt mài (loại vật chất dùng để mài mòn như các hạt đá mài). Nguyên lý của quá trình này tương tự như sự xói mòn bởi nước ở trong tự nhiên nhưng nhanh hơn và tập trung hơn

Trên tay Shizuka là một cỗ máy bắn nước cực kì mạnh!

-Mình rất thích đọc sách, mà sách thì có sức mạnh gì cơ chứ. Hana vừa nghĩ, thì bỗng một chuyện kì dị xảy ra.

Một quyển sách, với tựa đề là "Triết học Mác Lê Nin" từ trên trời rơi nhẹ xuống. Quyển sách to dày, và lớn đến vài người không ôm hết. Và khi đi qua con khủng long đang nằm dưới đất. Quyển sách thay đổi quỷ đạo rồi "tát’ một cái vào mặt con khủng long. Nó choáng váng đầu óc rồi lăn ra đất bất tỉnh.

Nobita cười đến bể bụng, đúng là phản ánh bao nỗi khổ của sinh viên Việt Nam. Mà công nhận nhỏ này giỏi thật, cả quyển đó cũng nhớ được.

Nhưng khi Nozoemon lại gần con khủng long kiếm tra. Nó thức tỉnh, và định cắn lấy cô ấy.

-Hừ, súc vật.

Nobita đang ngoáy mũi thì búng ra một cái. Hạt c*c mũi kết hợp với âm khí của hắn, tạo ra một quả cầu kì dị đen xì, xuyên thủng xương sọ và bắn vỡ não Khủng Long. Cái chết là cái giá dám chĩa mũi vào nữ nhân của hắn.

Mọi người vì khuất tầm nhìn không thấy, chỉ mỗi Nozoemon nhận ra là Nobita đã bắn. Nozoemon chạy đến ôm chầm lấy hắn.

-Em sợ lắm…

Nhỏ chỉ giả vờ kiếm cớ tiếp tục bám lên hắn.

-Rồi rồi, xuống đi anh thương.

Hắn dỗ ngọt, nhỏ không buông tha mà đu lên người hắn. Giờ vị quỷ vương đang có một bé loli ngồi lên đầu, cái vai đu bởi một nữ mèo máy nữa.

-Em giỏi quá, mọi thứ như thật vậy.

Hana chạy lại ôm lấy tiểu loli. Cô bé cũng vui vẻ nằm trong lòng Hana để bớt cho Nobita một cái.
-Giờ tới cảnh giới thiệu anh hùng đi.-Nobita cười cười, hứng thú như đạo diễn.

-Siêu Nhân Đỏ, Dekisugi Hana.
-Siêu Nhân Xanh, Honekawa Suneo.
-Siêu nhân Hồng, Minamoto Shizuka.
-Siêu nhân Cam, Goda Takeshi.
-Siêu nhân trắng, Nobi Nozoemon.

Quyết tâm bảo vệ hòa bình vũ trụ.

-Bốp bốp.

Nobita vỗ tay khóc xúc động. Cuối cùng cũng thấy vài màu sắc tuổi thơ của hắn một chút. Đang lúc vui vẻ thì một người lạ xuất hiện. Bận đầy đủ đồ phi hành gia trên người và với dáng vẻ hốt hoảng, cậu ta chạy lại cầm lấy tay Hana.

Nobita có chút nhíu mày, nhưng vì kịch bản, không làm gì.

-Nozoemon, lấy bánh mì phiên ngữ ra đi.

Những đứa trẻ thấy có chút khiếp sợ, nhưng cũng hết khi ăn bánh mì phiên ngữ vào miệng. Tiếng nói kì dị và khó hiểu đã trở thành tiếng Nhật quen thuộc.

-Chào các bạn anh hùng dũng cảm.

-Tôi đã thấy cách các bạn hạ gục con quái vật. Và đặc biệt là người áo đen kia.

-Làm ơn, chỉ các bạn là người duy nhất cứu được hành tinh chúng tôi.

Hắn nghe được, trong tiếng nói có tiếng khóc của cậu bé này. Và Nobita đứng dậy, đỡ cậu bé rồi nói.

-Trên đời vốn không có cơm trưa miễn phí. Giúp các cậu ta được gì.

Nobita không hề xấu, hắn chỉ đang dò hỏi xem cậu bé này yêu quê hương đến tận đâu.

-Tôi…tôi không đảm bảo…nhưng chắc chắn, dù có đem tính mạng ra đổi, cũng phải vì hành tinh của mình.

-Tốt, đứng lên đi. Ta nhận lời thay cho mọi người.

Suneo, nói thầm với Jaian:

-Học tập đi, kĩ năng diễn cậu còn kém xa Nobita lắm.

Hai đứa trẻ nhìn chằm chằm, ánh mắt lộ vẻ quá sức phục.

Hắn cười, biết rằng lũ trẻ nghĩ đây là diễn, cũng đành phải cho thấy sự thật.

Có nhiều chuyện, cần nghiêm túc, thì phải nghiêm túc.