Chương 40: Giết chóc vì ai?

Phế Vương I: Chúa Tể Nobita

Chương 40: Giết chóc vì ai?

Trên con đường hắn chạy. Lâu lâu hắn lại dừng xe, xuống đường trồng thứ gì đó, rồi lại leo lên xe chạy tiếp.

Hana thường che mặt lại, nhỏ cứ nghĩ là hắn đang định đi vệ sinh.

Nhưng mọi người thấy hắn làm như vậy nhiều lần quá, cũng không hỏi gì, chỉ xem là một việc bình thường.

Chỉ có Nozoemon là nghi ngờ, cô bé có vẻ nhận ra hắn đang đào bới và cho xuống đất vài món bảo bối nguy hiểm. Thi thoảng hắn còn lấy ra gương nhân đôi, để tọa ra thêm bản sao cho vài thứ hắn cho xuống đất.

Là một kẻ vô cùng cẩn thận, hắn đang chuẩn bị rất nhiều thứ xung quanh, chỉ cần có kẻ địch không may, thì chỉ có nước quỳ xuống xin hắn tha thứ.

Chuyến đi xe kết thúc bằng việc suýt nữa hắn phải chứng kiến cảnh Jaian hô hấp nhân tạo cho tên Suneo.


-Trời ạ, con cá này lung linh thật.

Suneo nhân lúc Nobita dừng xe, nhảy xuống rờ rận mấy con cá nhỏ.

Đàn cá rất đẹp và hiền. Ở độ sâu rất lớn này, nhiều con cá có khả năng phát ra ít ánh sáng, nên nhìn rất lung linh. Hơn nữa vì áp lực nước, con cá nào cũng bè bè ra, trông rất lạ mắt. Do may mắn nên Suneo bắt gặp vài con cá tạm nhìn được, chứ những con kia thì trông kinh dị và xấu xí hơn nhiều.

-Con này cả thân cũng sáng lên.

Suneo vui vẻ chụp lấy đuôi một con cá. Còn cầm lên khoe khoang với Nobita. Con cá giãy giụa và cả người nó bỗng rực léo lên.

-Haha, tớ bắt được con cá ngon chưa này.

-Mau bỏ xuống!!!!

Hắn hét lên, nhưng không kịp trước trò chơi ngu của thằng bạn này. Con cá phóng ra một luồng điện sinh học cực mạnh làm Suneo ngất xỉu ngay lập tức. Cái áo trông đen xì thật tội nghiệp.
-Mau hô hấp nhân tạo cho cậu ấy

Jaian nói, toan chạy lại giúp đỡ. Những lúc nguy hiểm, tên này thật là sống vì bạn bè. Đôi môi Jaian chu ra và không ngần ngại hô hấp cho Suneo.

-Bình tĩnh đã!

Hắn nói, làm gì có tên con trai nào nuốt nổi khi nhìn hai tên con trai khác hô hấp nhân tạo cơ chứ. Chỉ có những tên có sở thích đặc thù và giới tính… nói uyển chuyển một tí là không được thẳng thôi. Chứ con trai bình thường rất buồn nôn khi nhìn cảnh gay cấn như thế.

Hắn quỳ xuống. Rút từ túi thần kì ra "Hộp trị liệu". Món bảo bối này xứng đáng là món bảo bối thực dụng và kì diệu nhất trong tất cả những thứ bảo bối thần kì.

Suneo tỉnh dậy, và cậu ta còn tỉnh hơn nữa khi Nobita vả vào mặt cậu thêm một cái.

-Đừng vì sự tính tò mò của cậu mà làm mọi người mất đi một người bạn bè!

Suneo bình thường sẽ rất tức giận. Nhưng từng trải qua sinh tử với Nobita, cũng như hiểu được cậu ta chỉ đơn thuần là vì mình nên mới như vậy. Hắn thờ dài rồi xin lỗi:

-Lần sau tớ hứa không nghịch lung tung nữa.

-Vậy mới tốt.

Nobita cười cười rồi kéo Suneo dậy, mọi người cũng vui vẻ trở lại sau sự cố nhỏ đó. Hắn bắt đầu cảm thấy mình rất gắn bó với thế giới này rồi.

-Nghỉ ngơi đêm này thôi!

Mọi người dừng xe tại một đỉnh núi tương đối bằng phẳng, rộng rãi cỡ vài trăm mét vuông. Nơi đây vừa thích hợp để hắn dựng lên "túp lều lí tưởng" mà hắn mua.

Một trong những lí do mà điểm từ hệ thống game của hắn gần hết là hắn đã mua một căn lều hiện đại từ thế kỉ 22 to và hiện đại gấp đôi so với trong nguyên tác. Nhiều lúc bản thân luôn lo lắng, mong rằng sớm có một người vợ để lo chuyện tiêu tiền tiết kiệm lại.

Đúng vậy, có tiền phải cưới vợ mới hết tiền bớt được. Quá sức có lí.

….
Mọi người ngạc nhiên về căn lều hơn cả những thứ đã thấy dưới đại dương nữa. Nói là căn lều thì phải nói chính xác hơn là một cái lều khổng lồ. Bên trong có đầy đủ cả phòng chung, phòng vui chơi, nơi tắm hơi, bể bơi, phòng ngủ cho 10 người, phòng điều khiển….Gần như là một cái khách sạn mini chỉ dành cho 10 người khách đặc biệt thôi vậy.

-Anh…. Anh tiêu nhiều tiền vậy


-Có nợ chút xíu thôi.

Hắn nói với Nozoemon, càng ngày càng nhận ra cô mèo máy này thông minh hơn bản thân nghĩ nhiều.

Và sự thật còn làm hắn mất lòng hơn.

Hắn dùng một món bảo bối ra để đo và so sánh giữa mọi người.

Về thông minh, hắn đứng nhì, đến Hana, Shizuka, rồi Suneo, Jaian.

Người đứng nhất là Nozoemon, với điểm số gần như áp đảo của hắn. Nhỏ thật sự rất nguy hiểm, ít khi thể hiện cho hắn thấy.

Về ngoại hình, hắn khỏi cần so, vì làm sao so đẹp với nữ thần nổi.

Cũng may vớt vát một tí cho hắn, là cơ thể hắn quá sức hoàn hảo, nếu nói về cơ bắp, mọi ví trí đều được rèn giũa trong 3 năm nên một cú đấm giỡn của hắn cũng có thể lên tới 200kg. Trong khi mèo máy lại bị giới hạn về sức mạnh.

Hắn đầu tiên, tới Nozoemon, rồi Hana, Jaian, Suneo, rồi Shizuka. Và rất đặc biệt là Dekisugi Hana, nhỏ mạnh hơn kha khá nếu so với Jaian.

-Trời ạ, sao mình lại đi so đo thế nhỉ. Anh xin lỗi, anh cho kẹo này.

Hắn móc trong túi ba lô ra ít kẹo. Và loli lại vui vẻ vừa ăn vừa cựa quậy hai chân trên vai hắn.

-Dù không biết gì, nhưng em tha thứ đó.- Loli nói vui vẻ, xoa xoa đầu tóc hắn làm mái tóc rối tung lên.

Đúng vậy, con trai ai lại tính cách đàn bà như mình chứ. Phải khiêm nhường, xem bản thân chỉ là bình thường thôi.

Tự dặn lòng như vậy, hắn cũng không nghĩ nữa. Rồi vui vẻ dẫn mọi người đi tham quan xung quanh. Shizuka có vẻ thích thú nơi nấu ăn nhất. Hắn thầm nghĩ nhỏ sẽ "ra tay" làm chút ít gì đó, nên cũng ý tứ đem cất đi "khăn trải bàn ẩm thực" cũng như "máy tự động nấu ăn" của túp lều. Sẽ là một tội ác nếu không cho một cô gái nấu ăn.

-Anh cho em xuống đi, em cũng phải nấu.

Nozoemon kêu lên, nhỏ có linh cảm phải "chiến đấu"

-Ừ, tớ cũng muốn nấu vài món thịt.

Hana vui vẻ.

Mùi tam quốc chiến cứ thế vô tình nổ ra.


-Thôi, anh em đi chơi game đi.

Hắn kéo Jaian và Suneo đi, tránh xa nơi bếp núc đầy mùi thuốc súng này.

Jaian vừa đi, vừa nói:

-Đừng chơi mới trò Zombie nhé, ngán lũ đó lắm rồi.

-Haha, cũng chỉ là suýt chết thôi

-Hài, lúc đó có tên còn khóc nhớ mẹ đấy.

-Hừ, làm như các cậu không có sợ ấy.

-Thế ai chấm dứt chỗ đó nào?

-Rồi, biết cậu mạnh rồi, mà cũng không muốn nhắc mấy kí ức đó nữa.

-Chơi cái này đi.

Jaian và Suneo sau một hồi thử vòng vo, cuối cùng cũng quay lại game bắn súng diệt Zombie.

Hình như hai tên này không quên nổi việc ám ảnh phải giết lũ xác sống vậy.

Haha, tớ giết được 180 con nhé

Suneo khoe khoang.

Hừ, mới bắn con 190 này.

Jaian cũng không thua, cố gắng hoàn thiện game tốt nhất. Ba thằng con trai vui vẻ chơi đùa tới lúc kết thúc, Nobita giết 400 con, cũng như là con số tối đa của game. Hắn cười cười nhưng không nói gì, sau đó chào hai tên này một cái:

-Tớ đi vệ sinh một chút, các cậu ở lại chơi. Có vài thứ khó chịu cần tống đi ấy mà.

Suneo nhìn vào màn hình máy tính Nobita, và im lặng không nói gì thêm.

Câu nói Nobita rất có hàm ý.

Hắn đúng là đi vệ sinh, nhưng vệ sinh theo nghĩa bóng.

Máy móc hắn chôn xuống đã dò ra một con thủy quái gần đó không xa, mà theo linh cảm của hắn, chính là một con Kraken (như Bạch tuột khổng lồ) mà trong truyện tranh từng vẽ. Và hắn đã đeo sẵn 5 chiếc nhẫn vô địch vào bàn tay phải của mình.

Cánh cửa thần kì mở ra. Ngay lúc bước qua, hắn liền chạm mặt con quái vật hung tợn trước mắt. Một con Bạch tuột xấu xỉ khổng lồ đến mức toàn bộ tầm mắt không thể nào nhìn qua người nó. Những chiếc xúc tú quật mạnh xuống xung quanh làm bùn cát bắn lên và những dòng nước chảy xiết mạnh. Hai con mắt đáng sợ đang nhìn chằm chằm vào con người đang đứng trước mặt hắn.

Âm thuật, thức thứ hai, Trói buộc!

Những xiềng xích màu đen tuyền phóng ra từ tay hắn, cột chặc con thủy quái xuống mặt cát.

Con thủy quái vùng vẫy, lần đầu tiên xiềng xích của hắn bị phá vỡ.

Một đòn mạnh mẽ quật xuống. Giống như Phật tổ lấy tay đè Tôn Ngộ Không xuống vậy, cái xúc tu khổng lồ của nó đang đẩy mạnh Nobita găm chặt xuống đất.

-Ngu không thể tả.

Hắn rút ra "kiếm điện quang" phiên bản 2.0

Trước khi đi, hắn không phải là kẻ ngu mà đã sớm nâng cấp rất nhiều bảo bối. Kiếm điện quang được chính tay hắn dùng công nghệ rèn Thép Damascus được sản xuất từ nguyên liệu là thép Wootz có nguồn gốc từ châu Á. Loại thép này độc đáo với đặc trưng các vân kim loại nổi bật với các vết lốm đống như nước chảy. Các thanh kiếm được làm từ loại thép này nổi tiếng với việc rất chắc chắn, rất khó vỡ, lưỡi đàn hồi tốt và có thể mài rất bén.

Và hắn đã dùng loại thép đó tạo nên phiên bản 2.0 của "kiếm điện quang". Gần như với tốc độ của thanh kiếm, và chất liệu thép vượt xa sức tưởng tượng con người này, thanh kiếm đã gần chạm tới việc trở thành thánh kiếm trong truyền thuyết.

Tuy còn cả một chặng đường, nhưng hắn cũng sẽ sớm tạo ra một thanh kiếm hoàn hảo nhất.
Con bạch tuột đã trở thành cái bao cát lí tưởng cho lần thử kiếm này.

Một nhát kiếm đơn giản cắt ngang. Nhanh tới cực hạn!

Thậm chí cho dù là biển cả cũng như bị cắt đôi ra.

Sắc bén tới cực hạn, và tốc độ tới cực hạn, làm cho nhát chém gọn gàng, đẹp đẽ, cắt đứt một cái xúc tu to lớn của con bạch tuột.

Con Bạch Tuột gầm thét trong đau đớn. Nó cựa quậy và dùng tất cả sức lực đánh tới người trước mặt nó.

Nobita dùng khăn choàng phản xạ, hoàn lại toàn bộ lực tấn công của nó. Con Bạch Tuột đau đớn vì phải chịu toàn bộ lực từ cú tấn công lúc nãy.

Trong phút giây chậm lại của con Bạch Tuột, Nobita đã lợi dụng rất xảo diệu. Đem âm thuật tăng cường để khóa chặt nó lại, rồi rút súng gây mê bắn vào đầu nó.

Mọi thứ rất nhanh, chỉ trong một cái hít thở thì con Bạch Tuột đã mất ý thức vì đuối sức và thuốc mê.

-Xin lỗi mày, tao không phải là kẻ tu hành. Cũng không lương thiện cho lắm

Hắn nói, rồi bàn tay mạnh mẽ của hắn xuyên vào cơ thể của con Bạch Tuột. Chỉ vài giây sau, một cỗ máy đã nằm gọn trong tay hắn. Cỗ máy kì lạ này như một con kí sinh trùng rất dài, có thể cựa quậy thoát đi, nhưng không thể vượt qua nổi lực tay của hắn. Con bạch tuột cũng phải chết.

Ngay từ lúc đầu, cỗ máy này đã điều khiển con Bạch Tuột rồi. Và kẻ đứng đằng sau phải có một thứ công nghệ rất đáng sợ, để điều khiển cả một đội quân nguy hiểm như thế. Thử tưởng tượng là có rất nhiều con thủy quái khổng lồ như vậy thì sẽ ra sao. Hắn giết con Bạch Tuột, vì ngay từ đầu hắn đã nghi ngờ có sự thao túng của con người. Nếu không sớm tìm ra, bạn bè hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Con người giết chóc, cũng vì con người.