Chương 1: Xuyên Không Rồi???

Phân Liệt Tại Dị Giới

Chương 1: Xuyên Không Rồi???

Bật người tỉnh dậy, Lâm Tiêu thấy mình đang ở trong một bãi cỏ, xung quanh cây cối che phủ. Không khó nhận ra hắn đang ở trong một khu rừng.

"Ta đang ở đâu a?"

Hắn cất giọng nói rồi im lặng như ngẫm nghĩ gì đó hắn lại cất tiếng:

"Ưm… đây là một cánh rừng đi? Sao "chúng ta" lại ở đây?"

"Không có khả năng! Rõ ràng "chúng ta" đã chết rồi! Cái này thật phản khoa học đi."

"Xuyên không? Ha, ha ha, chắc chắn là xuyên không rồi đi! CMN thế mà cũng xuyên không được!!!"

"Câm miệng lại đi, coi ai như ngươi kìa cứ như một tên ngốc!"

"Ngươi nói ai???"

Hắn liên tục nói ra những câu hỏi rồi tự chính mình trả lời, khuôn mặt hắn vì thế mà biến đổi liên hồi. Từ kinh ngạc đến cuồng tiếu rồi lại là biểu hiện chế giễu rồi tới tức giận… Cứ như có rất nhiều người đang nói chứ không phải một mình hắn.

Đúng, hắn là kẻ bị phân liệt nhân cách!

Có thể coi hắn là kẻ tự kỷ nhưng cũng không hẳn là tự kỷ. Vì mỗi nhân cách ở đây điều có ý thức riêng, tính cách riêng cả lối hành xử đến sinh hoạt đều rất khác nhau. Cứ như là nhiều linh hồn cùng tồn tại trong một thân thể nhưng dường như lại không phải.

Lúc đầu chính hắn cũng nghĩ vậy nhưng đến khi nghĩ lại thì lại không phải. Hắn chỉ có thể kết luận hắn là một loại biến tính giữ nhân cách phân liệt cùng linh hồn tồn tại song song.

Chính nhờ có những nhân cách đó hắn lại có nhiều kỉ năng trong cuộc sống, được trải nghiệm rất nhiều. Hầu như bất cứ hoạt động nào trong xã hội đều phải có mặt của hắn, từ giáo sư đến tiến sĩ, rồi từ nhà nghiên cứu khoa học đến nhà thảo cổ, từ nhà bình luận đến kẻ thích tìm kiếm những cái gì đó siêu nhiên, bí ẩn… Nhưng chuyện nhân cách của hắn như thế nào thì hắn không bao giờ đề cập đến cũng như không nói với bất kì ai kể cả người đó là người thân của hắn.

Đây là bí mật to lớn của hắn cũng đồng thời là một nan đề mà hắn muốn khám phá.

... Nhưng chuyện khám phá hãy để sang một bên mà quay lại vấn đề hắn xuyên không đã…

Trong một lần vô tình có được một chiếc vòng tay thần bí hắn đã nổi lên tính tò mò tìm hiểu. Và kết quả là hắn "thăng thiên" rồi mới "xuyên" đến đây.



"Hừ! Bây giờ là giờ nào mà hai người còn tranh cãi? Hai người nên biết: Chúng ta cần phải biết thêm về thế giới này. Rõ chưa?"

"A, biết rồi Ar! Sinh tồn mới là vương đạo!!!"

Như có đồng loạt hai âm thanh cùng vang lên (tuy chỉ có mình hắn nói) nhưng sau cũng là âm thanh cấp dưới "ngoan ngoãn" nghe lời cấp trên.

Đấy là những nhân cách được định hình "cùng tồn tại" với hắn. Phân biệt là:

Nhân cách thứ nhất: Lâm Tiêu – hắn. Là "khổ chủ" chính của thân xác này. Tính cách bình thường, năng lực bình thường,… nói chung là vô cùng bình thường, nhưng lại mắc căn bệnh tự kỷ để rồi là một đống nhân cách của hắn ra đời. Vô cùng sợ Ar và là "bạn thân" với Br. Nhận định: chỉ số thông minh: bình thường, kẻ bình thường.

Nhân cách thứ hai: Id (Minh Di). Một nhân cách "thâm bất khả trắc", bí ẩn vô cùng. Luôn luôn hiện diện với khuôn mặt tươi cười ôn hòa, gây cho người khác nhiều thiện cảm. Nhưng đừng nghĩ là "kẻ" dễ bắt nạt. Nếu có kẻ gây khó dễ ở mức độ nặng – muốn hắn chết hay vi phạm nguyên tắc của hắn – thì chính hắn là kẻ "đi săn" chứ không phải là "con mồi". Nhận định: Chỉ số thông minh: rất cao (bí ẩn), "thâm bất khả trắc".

Nhân cách thứ ba: Yellow (Tư Lục). Một nhân cách thần bí được coi là ngang ngửa với Id, có khi còn "nhỉnh" hơn. Cực kì giống một đứa trẻ, ngây thơ, thuần khiết. Nhưng nếu đung chạm đến vấn đề sinh tử của hắn hay có ý đồ lợi dụng thì đừng trách tại sao hắn vô tình. Nhận định: kẻ nguy hiểm cùng khó đối phó số một.

Nhân cách thứ tư: Ar (Á Tư Minh). Một nhân cách cực kì nghiêm túc, thông minh sắc sảo, công tư phân minh (trừ Yellow luôn được thiên vị), không kém phần tà ác, cùng thâm hiểm. Nhận định: Chỉ số thông minh: cực cao. Kẻ khó đối phó nhất (chỉ xếp sau Yellow một hạng mục).

Nhân cách thứ năm: Br (Bối Thiết Tư). Một nhân cách với bề ngoài cuồng ngạo, nội tâm thâm trầm. Cách hành xử bình thường tùy hứng, nhưng "chính sự" lại là kẻ khôn ngoan đảm lược có khi còn "nhỉnh" hơn Ar một chút. Cực kì sợ Ar, đặc biệt là màn "diễn thuyết". Nhận định: Không phải dạng vừa đâu.

Nhân cách thức sáu: AB Dương (Dương Phong). Một nhân cách rất am hiểu về những thủ thuật "trong bóng tối", rất ưa thích cải trang làm nữ nhi, tích cách tinh nghịch, sắc sảo, rất yêu thích Yellow vì… "dễ thương". Nhận định: Kẻ khó đoán nhất.

Nhân cách thứ bảy: AB Âm (Minh Minh). Một nhân cách "nữ" tính. Lúc nào cũng âm u, rất khó phát hiện. Cho dù có đứng bên cạnh cũng vậy. Nhận định: Âm u, trầm lắng, do quá "âm u" nên là kẻ bí ẩn xếp thứ hai.



Sau một lúc ngẫm nghĩ gì đó, Lâm Tiêu bắt đầu có cảm giác kì quái, hắn nói:

"Hình như cơ thể chúng ta có cái gì đó biến hóa thì phải?!"

"Đúng, nhưng cái đó là cái gì?"

Ngẫm nghĩ một hồi, Ar mới nói:

"Id, anh có biết chuyện gì xảy ra không???"

"Cứ nhìn bàn tay của chúng ta, nơi đó, ta cảm thấy có một đồ án kì lại như mặt khắc lên chiếc vòng thì phải."

"Id" cười nhẹ, nói:

"Còn về cơ thể của chúng ta? Ta nghĩ nó có sự biến hóa "nhẹ" khi chúng ta lần lượt làm chủ cơ thể đi?"