Phần 1 : Bí Mật Bức Tượng Sáp

Cháp 3:

Mặt hắn tối xầm, gân xanh nổi lên. Sự nghẹn ngào ức chế dâng lên tận cổ. Dù đã hét một hơi hủy thiên diệt địa, dọa hết nam nữ lão ấu xung quanh, để xả nỗi bực dọc trong lòng. Nhưng cái cảm giác vừa bị troll quả là khó nuốt vô cùng.

Vừa bê bức tượng ra ngoài, cánh cửa tủ khép lại khéo léo kéo luôn mép áo Hoàng, cánh cửa sổ sau lưng nằm ở vị khí phong thủy siêu tốt đón gió mọi lúc, thêm âm thanh như tiếng nghiến răng ken két phát ra từ lò xo mép tủ già nua đang đóng chầm chậm. Tất cả tạo nên một quang cảnh thật là vi diệu, ép hắn đến không thở nổi.

Hôm nay ngắn ngủi, hắn đã bị dọa cho vài lần thế nên tâm lý cũng vững vàng hơn chút ít, vài phút sau nhịp tim đã bình thường lại. Hắn nhấc lại bức tượng mà không lâu trước đó vì rung chân đã phải hạ xuống để tiếp tục công việc dở dang.

Hai bước. " Á đau ". Hắn tức khắc co rút một chân lên. Cả cơ thể lập tức mất cân bằng ngã về sau. Bỗng, hắn thấy hắn ngã thật chậm và cũng chợt nhớ hiện tượng này không hiếm nhưng thường xuất hiện khi cơ thể cảm thấy nguy hiểm. Nguy hiểm! Từng hình ảnh bức tượng nặng dè dập bụng, gãy xương, đầu đập vào mép tủ,...cả tiềm thức chỉ một màu Máu... tức thì xuất hiện.Chết làm sao đây? Xoay người ngay. Chậm quá. Không xong.

Cong cong cong congggg... Tiếng chuông gió!

Phịch. Hắn nhận ra mình đã xoay người chống tay dưới sàn, bức tượng đã bị đẩy ra cách đó không xa. Hắn ngồi dậy định thần nhớ lại. A, lúc nãy khi hắn nghe khi tiếng chuông vang lên hắn đã giật mình xoay người rồi thuận thế hất bức tượng ra. Thẫn người ngoái cổ nhìn, đây là chiếc chuông gió mà phó hội trưởng Nguyễn Tiến Đạt ngày xưa đã làm cho hắn, kẻ đã làm hắn tin thế giới này thật sự có ma quỷ.

Trước đây hắn cũng từng tìm hiểu về thứ đồ mà Đạt tặng mình. Phong Linh hay còn gọi là chuông gió, theo quan niêm của đạo Phật, cái gì tĩnh thì luôn biểu hiện cho sự chết chóc, ma quỷ, cái xấu; ngược lại những gì động, gây ra âm thanh thì biểu thị cho sự sống, điều tốt lành. Phong linh là vật nhạy gió, nó nhanh chóng rung lên từng hồi chuông báo hiệu khi có gió, tức điềm lành đến. Vì vậy, khi phong linh (chuông gió) reo lên thì điềm lành đã hiển hiện. Chuông gió là một loại pháp bảo tuy nhỏ bé nhưng là vô cùng kỳ diệu và không thể kể hết được. Nó có tác dụng tiêu tán, hoá giải hung khí án ngữ hoặc chiếu đến vị trí nào đó trong không gian. Treo chuông gió để hoá giải hung khí, biến hung thành cát. Đem lại cát khí, sự an lành và may mắn khi căn nhà không may bị phạm những cấm kỵ.

Phong Linh tên kia làm gồm có 6 thanh, 2 thanh bằng kim loại, 2 thanh bằng sành và 2 thanh bằng gỗ nằm đối xứng nhau. Sáu thanh đều được treo trên một thanh trụ tròn trên không, ở giữa được đan dây thành hình lục giác cầu kì bắt mắt. Không những thế trên các thanh còn được khắc tỉ mỉ những hình thù như là bùa chú.

Đạt luôn là người mà hắn tin tưởng. Nên hắn tin lúc nãy là do tiếng chuông gió kia cứu mạng hắn. Mà dù không phải đi chăng nữa thì với năng lực tên kia cũng đủ để hắn tim tưởng điều đó.

Cong cong cong congggg...

" Khoan, mà sao mình lại ngã? " hắn chợt nhớ lại.

" Đúng rồi, chân mình dẫm phải gai ". Hắn lật bàn chân lên.

Đôi lông mày nhướng lại, con ngươi chợt nhìn lên đăm chiêu suy nghĩ " Mình nhớ dẫm đau lắm mà, sao lại không có vết nào nhỉ? "

Tấm rèm ở cửa sổ được thêu đầy những bông hoa trắng xanh, bị các tiểu thần gió đùa giỡn lại lên lại xuống nhẹ nhàng.

Cong cong cong congggg... Phong Linh hình như cũng đang chơi đùa cùng tiểu thần đi qua đi lại cười vang từng tiếng Cong cong cong congggg...

Yên bình quá, đã lâu rồi cậu chưa có một không gian tĩnh lặng như thế này. Cuộc sống của cậu lúc nào cũng quá hối hả, đôi khi cậu chưa dừng lại để cảm nhận sự yên bình mộc mạc xung quanh. Mỗi ngày game, các mối quan hệ, đi chơi bời cùng đám bạn, tìm hiểu những điều kỳ bí, đi phượt, quay tay,.... Cậu vẫn ngồi dưới sàn nhà sạch bong sáng bóng mát dịu hương thơm mà cậu đã tốn công chà đi chà lại, hai tay vòng lại đặt trên giường để kê chiếc đầu đang nhẹ nhàng gối trên tay trái, trong khi cả khuôn mặt vẫn đang gián vào gió, chuông, trăng, sao,... bên chiếc cửa sổ nơi tay phải.

Cậu ể oải nâng cánh tay bên phía cửa sổ, đón từng cánh gió thổi qua từng ngón tay, đang đùa nghịch từng sợi tóc của cậu.

Vù vù vù... Đợt gió mạnh từ đâu chợt thổi tới. Cậu ngồi thẳng lên, tựa sát vào thành giường, giang hai tay ra như muốn ngăn cản cơn gió dữ đang hung hăng lật tung vạt áo như muốn đẩy cậu ra khỏi căn phòng này, tiếng chuông điên cuồng vang lên như chính tiếng gào thét của cơn gió. Cậu vẫn nhắm mắt cảm nhận đến lúc cơn gió kiệt sức đành phải lui đi, bên cạnh tấm rèm gần như bị thổi vuông góc lúc nãy đang uốn lượn hạ xuống thẳng tắp, để rồi các tiểu thần gió ban nãy bị dọa sợ đang rụt rè thấp thoáng ẩn hiện bên rèm cửa.

Hắn mở mắt, bức tượng nằm lăn lóc cách hắn không xa.

Chương mới hơn